tơng t
( Huy cận)
Nắng chia nữa bãi chiều rồi
Vờn hoang trinh nữ khép đôi lá sầu
Sợi buồn con nhện giăng mau
Em ơi hãy ngủ anh hầu quạt đây
Lòng anh mở với quạt này
Trăm con chim mộng về bay đầu giờng
Ngủ đi em mộng bình thờng
Ru em trong tiếng thuỳ dơng cõi bờ
Cây chiều bóng xế ngẩn ngơ
Hồn anh đã chín mấy mùa thơng đau
Tay anh em hãy ngã đầu
Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi.
Ngày mai thiên hạ tàn đi
Giữa ngã ba đờng anh với em
Xin ngủ yên hỡi nỗi đau kỉ niệm
Thủa ban đầu ta lỗi hẹn với thời gian
1
Lâu lâu không gặp tởng đã mất
May mà ta không để tang nhau
Bất chợt
Bất chợt buồn dâng lên mắt môi
Em đi ngày tháng ngủ yên rồi
Vờn xa hoa sứ thơm hơng mới
Nơi em về, nơi ấy có vui .
Tơng t chiều
(Xuân Diệu)
Bữa nay lạnh mặt trời đi ngủ sớm
Anh nhớ em em hỡi anh nhớ em
Không gì buồn bằng những buổi chiều êm
Mà ánh sáng hoà dần cùng bóng tối
Gió lớt thớt kéo mình qua cỏ rối
Đêm bâng khuâng đôi miếng lẫn trong cành
Mây theo chim về dãy núi xa xanh
Từng đàn lớp nhịp nhàng và lặng lẽ
Không gian xám tởng muốn tan thành lệ
Thôi hết rồi còn chi nữa đâu em
Thôi hết rồi gió gác với trăng rèm
Với sơng lá rơi trên đầu gần gũi
Thôi đã hết hờn ghen và giận dỗi
Đợc giận hờn nhau sung sớng biết bao nhiêu
Anh một mình nghe hết cả buổi chiều
Vào chầm chậm trong lòng ngời hiu quạnh
Anh nhớ bóng,nhớ hình, nhớ ảnh
Anh nhớ anh những ngày tháng xa khơI
Nhớ đôi môi đang cời ở phơng trời
Nhớ đôi mắt đang nhìn anh đăm đắm
Em xích lại và đa tay anh nắm
Gió bao lần từng trận nhớ nhau đi
Mà thời gian ơi còn gọi ta chi .
2
BàI toán
Khi đời có em anh làm tính cộng
Thích nhân lên niềm hạnh phúc ngọt ngào
Để bây giờ chúng mình chia cách
Nhìn bài toán trừ anh xót xa đau.
Chớm đông
Còn đâu cái tuổi mộng mơ
Còn đâu cái thuở làm thơ tặng ngời
Nỗi đau lịm ngắt tiếng cời
Khi vui vui gợng buồn thời lắng sâu
Đâu rồi hạnh phúc trao nhau
Nhỏ nhoi chỉ nụ hôn đầu thế thôi
Có trầu trầu chẳng có vôi
Nhạt tênh duyên phận bạc phôi má đào
Tay nâng trái cấm hôm nào
Mà nay kỷ niệm rụng vào lãng quyên
Anh đi đờng đó không em
Yêu thơng đã trả hờn ghen đã nhàm
Nắng thu một dãi hoe vàng
Mãnh mai chiếc lá lụi tàn cuối đông.
3
Vết thơng lòng
Còn đây năm cũ vết thơng lòng
Ghi lấy tình em chẳng thuỷ chung
Một phút lòng em mơ bạn mới
Yêu anh sau nă cũng bằng không.
Xuân
Tôi có chờ đâu có đợi đâu
Mong chi xuân đến gợi thêm sầu
Với tôi tất cả nh vô nghĩa
Tất cả không ngoài nghĩa khổ đau
Lấy chi cản lại mùa thu trớc
Nhặt lấy cho tôi những lá vàng
Với cả hoa tơi muôn cánh rả
Đem về chấn lại lối xuân sang
Ai biết hồn tôi say mộng ảo
í thơ góp lại í tình nhân
Có một ngời nghèo không biết tết
Mang theo chiếc áo độ thu tàn
Có đứa trẻ nhà ai không biết khóc
Vô tình bỗng cất tiếng cời vang
Chao ôi mong nhớ bao mong nhớ
Một cánh chim thu lạc cuối ngàn.
Hãy cho ta một tinh cầu giá lạnh
Một vì sao trơ trọi cuối trời xa
Để nơi đó tháng ngày ta lẫn tránh
Những u buồn đau khổ tháng ngày qua.
Em ngất lịm không một vòng tay đỡ
Giữa khoảng không mù mịt có một mình
Anh đã chém, chém tận tim em đó
Giờ nhiễm trùng, nó sng tấy anh ơi.
4
Nỗi đau trần thế
Em cay đắng làm gì, nỗi đau trần thế
Đời hợp rồi tan
Sông cạn đá mòn
Tình yêu nh bọt sóng
Thoắt chìm vào thời gian
Thôi em cay đắng làm gì
Hãy quên đi một vết thơng
Nh quên đi nỗi buồn thời thiếu nữ
Quanh ta trời vẫn xanh chan chứa
Mây vẫn hồng vẫn ríu rít bình minh
Ngực còn phồng sẽ còn muôn tiếng hát
Môi còn xinh còn muôn vạn tiếng ca.
Dân đen và chúa tể
kẻ nô lệ tình yêu
Mỹ nhân và thi sĩ
tim đau ngày chiều xế
Ngày mai em sẽ lấy chồng
Vai gầy nghiêng khép bão giông một thời
Se buồn trớc một tin vui
Nắng ngan ngát nắng phố dài heo may
Vàng rơi những chiêc lá gầy
Ta ngồi góc quán uống đày giá nh
5
Anh xin đợc nói lời thơng
Anh xin đợc nói lời thơng
Rồi sau đó nhận tủi buồn cũng cam
Đã yêu nên ngọc nên vàng
Mà không thì cháy thành than cũng đành
Từ hôm em đến để anh
Buồn vui nh kẻ sắp thành ngẩn ngơ
Ngóng từng làn gió mà chờ
Mà thơng mà cảm mà ngơ ngẩn ngời
Em vào trong những sắc trời
Em vào trong mỗi diều trôi quanh mình
Nơi nào cũng thấy dáng hình
Muốn níu muốn kéo tự tình cho khuây
Giờ đây trời vẫn còn ngày
Em đi rồi nữa đêm nay anh chờ
Ai ngời yêu đã bao giờ
Nh anh yêu tận bến bờ khổ đau
Ma trong nắng-Nắng trong ma
Bộn bề công việc bấy lâu
Hẹn nhau dành dụm cho nhau một chiều
Đờng nào cũng lắm thơng yêu
Lối nào cũng đẹp rất nhiều lứa đôi.
Trong veo là nắng với trời
Chứa chan thơng mến là ngời tôi yêu.
Trời đang xanh thẳm một màu
Bỗng nhiên lộp độp ngang đầu ô ma
Ma rào giữa nắng hay cha
Hạt ma ném thẳng có chừa ai đâu
Vội vàng ta nấp vào nhau
MáI đầu che lấy mái đầu thoảng hơng
Em đừng trách nhé em thơng
Nào đâu biết đợc giữa đờng gặp ma.
Tiếng em nh tiếng gió lùa
Thôi đừng nói át tiếng ma buồn cời
áo em ớt lẫn vào da
Da lẫn vào gió , gió là mành tơ .
6
Anh đ quen có emã
Anh có em, anh quen có em rồi
Giờ quạnh vắng , ngôi nhà vô nghĩa quá
Chẳng biết vì ai mà nhóm lửa
Anh một mình thức ngủ cũng cô đơn
Đêm nay tồn tại một vầng trăng
Phố vẫn phố, ngời đi nh nớc chảy
Anh chắng biết rẽ lối nào cho phải
Thôi đành về trang sách lại buồn hơn !
Giở tấm hình găp đôi mắt nhung đen
Bờ vai trắng nh còn rung nhịp thở
Nếu biết em nỗi niềm ta mong nhớ
Có hoá thành cô Tấm để kề bên
Bạn đôi lần thoáng nhắc tên em
Anh mấy lợt toan theo đờng lông ngỗng
Anh đã thấy xa nhau ngày ló tháng
Em làm sao qua đợc biệt ly này
Câu thơ anh không thể cầm tay
Nên giai điệu lại trở về thảng thốt
Đám mây kéo nhửng chân trời sốt ruột
Yêu nhau là thơng nhớ thế này sao.
7
Xin
Xin cho em một nụ cời
Xin cho em đợc một lời thơng yêu
Ngổn ngang em sợ bao điều
Sáng đi sợ nắng chiều về sợ râm
Đời ồn ã, em âm thầm
Gieo vào lòng đất hạt mầm thuỷ tinh
Hỏi trời ai có chút tình
Dang tay đỡ, đừng để mình em rơi
Hỏi trời chỉ để hỏi thôi
Ngời không đáp, mây vẫn trôi l ng trời
day dứt
Mịt mùng tấm tức ma rây
Trời nh xót nỗi đoạ đày lòng yêu
Lời thơng cha kịp tím chiều
Đã còn nắng quái loang theo bàng hoàng
tình còn vớng vít dây oan
Sao ngăn đợc giọt đắng tràn qua mi
Heo nhàn tản bớc ngời đi
Để day dứt mãi những gì trao nhau
Trời còn cho nói một câu
Vẫn xin nói lại lời đầu yêu em.
8
Tuổi xuân
Mong chi tìm lại tuổi xuân
Tháng năm, năm tháng có ngần ấy thôi
Nh dòng sông đã chảy trôi
Nh bâng khuâng áng mây trời đã bay
Em đừng buồn với hôm nay
Thế gian nào cũng đắng cay phũ phàng
Thời gian dù quí nh vàng
Càng qua, càng mất lại càng khổ đau
Em đừng tính đến mai sau
Tuổi già càng nghĩ càng mau chóng già
Tóc dầu bạc trắng nh hoa
Vẫn yêu cuộc sống nh là thanh niên.
Lâu lắm em ơI lâu quá rồi
Sao nhiều xa cách thế em ơI
Sớm trông mặt đất thơng xanh núi
Chiều vọng chân mây nhớ tím đồi
Em bỗng hiểu ra điều gì bí mật
Nh định mệnh đã dành riêng cho anh và em duyên nợ lạ lùng
9
Tình thiến sứ
Chí Phèo vốn điển trai khoẻ mạnh
Chân chất hiền lành nh hạt lúa củ khoai
Tuổi đôi mơi cũng mộng ớc nh ai
Một mái nhà tranh vui vầy chồng vợ
Đời xoay đảo Chí thành ngời đáng sợ
Cớp của, giết ngời, đốt phá, rạch thịt da
Vũ Đại quay lng không thừa nhận hắn ta
Xếp hắn đứng vào hàng quỉ dữ
Quỉ dữ may thay gặp tấm lòng thiên sứ
Dới đêm trăng trong vờn chuối gợi tình
Ngời đàn bà chẳng đẹp, chẳng thông minh
Đã yêu Chí một tình yêu rất thật
Thị Nở đó !
Ngời không biết hơn thua đợc mất
Chỉ biết yêu theo bản tính con ngời
Nh lẽ tự nhiên vốn có ở đời
Thị Nở đó !
Ngời vô tâm nhng chẳng vô tình
Đả đa Chí Phèo mình trở lại mình
Biết khóc, biết cời, biết yêu cuộc sống
Biết khao khát thiện lơng, biết lẽ đời sâu rộng
Biết quí trọng phần hồn mà xem nhẹ xác thân
Thị Nở đó !
Ngời xấu xa đần độn nhất một thời
Lại là ngời một thời đep hơn hết thảy
Tình yêu dẫu không nồng nàn bồng cháy
Vẫn sáng ngời qua những trang văn.
10
Lục bát tặng vợ
Em ơi, vợ của anh ơi
Có em anh đợc lộc trời ban cho
Em ít ngủ, em nhiều lo
Việc nhà có méo em vo cho tròn
Em mòn mỏi, em héo hon
Em mùa đông úa khi con ấm đầu
Em ủ dột, em ma ngâu
Mỗi khi anh quắc cần câu nhậu về
Em tơi tỉnh nh xuân về
Khi anh ngon miệng chẳng chê câu nào
S tử chẳng khác là bao
Lỡ anh trót liếc cô nào đi qua
Càng bão táp, càng phong ba
Trong mơ anh lỡ gọi Nga, gọi Huyền
Vắng em
Ngày em đi biển nắng chơi vơi
Gió bềnh bồng tóc, nét ai cời
Phố vắng hoa vàng lan man rụng
Một thoáng trời xanh để nhớ ngời
Đâu chỉ đêm xuân với riêng em
Đi về đờng lạ với đờng quen
Năm tháng nổi trôi buồn vui ấy
Gió xuân lay động nhẹ bên rèm
11
TráI thơm giấu kín
Em nh ngọn gió nào đây
Cho ta nửa tỉnh nửa say giữa đời
Mải mê đắm giữa vành môi
Trái tim cuồng nhiệt bên đời mịn êm
Tình ta lặng trong hơng đêm
Giữa miền đất lạ, nẻo miền hoang vu
Em nh trái chín mọng tơ
Ai đem giấu kín đến giờ mới thơm.
Chuyện ngày xa
Chuyện rằng ngày xửa, ngaỳ xa
Chúng mình còn nhỏ em cha lấy chồng
Mắt đen, má đỏ, môi hồng
Cái lờm thì sắc, cái hờn thì chua
Bao năm vàng nắng, bạc ma
Mắt đen cho đến bây giờ vẫn đen
Chuyện xa anh lại hỏi em
Cái lờm ngày ấy để quên nơi nào ?
Vờn thơm ai đã bớc vào
Cái hờn khi chín ngọt ngào hay cha ?
12
CáI nhìn xanh
Một bàn tay nhỏ không rõ mặt
Bấu vào không khí bóp tim anh
Rợu bao nhiêu chén ta cạn hết
Vẫn đầy thăm thẳm cái nhìn xanh
đơn phơng
Tôi tìm em, em tìm ai
Để đôi khi tiếng thở dài hoà chung
Gần nhau mà chẳng yêu cùng
Đơn phơng tôi cứ thuỷ chung một mình
Trái tim tôi vẫn để dành
Cho em, ngời vẫn vô tình với tôi
Còn em lại đến với ngời
Tôi không ghen, chỉ buồn thôi, thật buồn
Cái bông hoa nở giữa vờn
Hơng thơm nhiều lúc lại thờng xa bay
Thôi thì em đó tôi đây
Không yêu nhau đợc dẫu đầy thơng yêu
Mong em yêu và đợc yêu
Đừng nh tôi, chỉ một chiều tơng t
13
tình khúc mặt trời
Mặt trời lên có nói gì không
Đêm qua thao thức ở hừng đông
Đêm qua trằn trọc sao không ngủ
Ai nhớ thơng ai đến não lòng
Mặt trời lên có nói gì không
Đêm qua gió nhớ nổi mênh mông
Đêm qua gió lại qua khung cửa
Khe khẽ hôn lên những giấc nồng
Mặt trời lên có nói gì không
Ai nói tơng t đến chạnh lòng
Ai nói câu buông từ ấy độ
Rớt cánh hoa vàng trong mênh mang
Mặt trời lên có nói gì không
Xui ngời thôi đến những mênh mông
Xa xôi cách trở đang gần lại
Tia nắng run lên những ánh hồng.
phụ nữ
Phụ nữ cời cha hẳn đã vui
Khóc cha hẳn đã buồn .... có thể
Em cời chối từ anh đau khổ
Và khóc nhận lời yêu là tiếng khóc ngọt ngào.
14
Điệu tình
Bóng đêm biếc thở đều hơi gió mát
Chung quanh ta im lặng đã buông rèm
Gió xa quá, tình xuân êm bát ngát
Biết lời gì nói hết đợc yêu em
Một chút vắng chất đầy bao nỗi nhớ
Bảy hôm xa đem lại một giờ gần
Mắt giữa mắt nhìn nhau không nức nở
Lòng bên lòng chân cũng quyến bên chân
Em có đôi bàn tay anh cầm tất cả
Anh chỉ một lòng em đã chiếm riêng
Bóng ân ái phủ đầu nghiêng vai ngă
Môi giao hoà trong viên ngọc thiêng liêng
Ngày mai anh xa, ngày mai em lạ
Ai biết đau trời hỡi chuyện sau này
Chim chớ động để cho ngời tỏ dạ
Trên muôn trùng, ngừng đã bóng đêm bay
Sao muôn chấm cứ mơ hồ toả mộng
Anh bế em vào ẩn giữa lòng đêm
Giữa lòng anh tơ giăng nh mắc võng
Em nằm đi anh ru giấc êm đềm.
15
Tình nh sơng khói bay
Vắng em cây bớt xanh màu lá
Vờn hoa đến độ chẳng đa hơng
Con chim trên cành quên giọng hót
Màu mắt mây trời vẫn vấn vơng
Anh ngồi nhớ lại ngày em đến
Lòng vui nh nắng sớm xuân tràn
Anh ngồi nhớ lại ngày em hẹn
Tay trong tay chiều thu mênh mang
Ráng chiều nhuộm tím trên đồi vắng
Để cho đêm vời vợi nhớ ngày
Để trăng vành vạnh bên đầu ngõ
Và chút tình nh sơng khói bay.
Món quà sinh nhật
Chẳng còn xuân sắc nh xa
Quỹ thời gian đã quá tra sang chiều
Tóc huyền đã điểm muối tiêu
Mắt bồ câu đã nứt nhiều chân chim
Giật mình tỉnh giấc nửa đêm
Xót xa nghe nặng trái tim bồi hồi
Những gì em đã cho tôi
Là tình yêu với một thời trẻ trung
Là hơi thở ấm đêm đông
Là làn da mát có trong tra hè
Tôi thì nửa tỉnh nửa mê
Lúc lên tiên cảnh lúc về nhân gian
Cù lần chẳng thể làm quen
Vụng về chẳng thể lo toan làm giàu
Bao nhiêu sợi tóc trên đầu
Bấy nhiêu sợi bạc đổi màu sang em.
16
Tìm lạI ngày xa
Tôi về tìm tuổi dại khờ
Ngời đi mang cái giả vờ cho ai ?
Xin chiều trở lại ban mai
Nhìn tóc thề chấm ngang vai thuở ngời
Tôi về tìm lại nụ cời
Nụ cời mở mắt trên mời ngón tay
Tìm câu thơ viết những ngày
Dây thừng cởi thoắt loay hoay mùa màng
Dậu tha mớp đã hoa vàng
Cây cà thả nụ tím lan man chiều
Cau gầy đổ bóng liêu xiêu
Mấy con chim khách hót điều rủi may
Ngõ tre khép mở ánh ngày
Trời sắp có bảo chuồn bay là là
Tôi về tìm rét tháng ba
Ngời xa đan áo nay đà sang sông
Qua sông lại gặp cánh đồng
Biết ngời phía ấy mà không thấy ngời
Lá trầu không vẫn còn tơi
Vệt vôi đã bệt sang lời thề xa
Trời còn lúc nắng lúc ma
Tôi còn tìm lại ngày xa váng chiều.
Cuộc đời tởng đã bình yên
Khát khao em để đảo điên lòng ngời
17