Tải bản đầy đủ (.pdf) (116 trang)

Nghiên cứu một số yếu tố liên quan đến dịch vụ y tế cho phụ nữ người dao về khía cạnh văn hoá – xã hội tại huyện bạch thông, tỉnh bắc kạn

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.7 MB, 116 trang )



1

T VN 
Sc khe ca ph n và tr em là nhng vn đ quan tâm hàng đu ca
các quc gia trên th gii trong đó có Vit Nam. Ph n là ct lõi ca s phát
trin kinh t xã hi. Sc khe và cuc sng ca ph n có ý ngha quan trng
đi vi gia đình, bn thân và cng đng. Hn th na, đi sng và sc khe
ph n là yu t c bn và có nh hng trc tip ti th h tng lai [4].
Trong quá trình phát trin kinh t - xã hi ca đt nc, ng và Nhà nc ta
đã có nhiu chính sách u tiên nhm nâng cao đi sng cho đng bào các dân
tc sng  vùng sâu, vùng xa cng nh đy mnh s phát trin ca min núi.
Trong đó, sc kho ca ph n ngi dân tc càng là vn đ đáng quan tâm
trong chin lc chm sóc sc kho nhân dân khu vc min núi, dân tc ít
ngi. Chm sóc sc kho cho ph n đn nay đã đt đc nhiu thành tu
rt quan trng, nhiu ch s c bn liên quan đn chm sóc sc kho sinh sn
đã đt và vt mc tiêu đ ra [9], [11], [13], [24]. Tuy nhiên, thc t cho thy
s phát trin v kinh t, vn hóa, xã hi ca khu vc min núi vn còn thp
hn rt nhiu so vi các khu vc khác ca c nc [12], [24], [65], [66]. Mc
sng thp, trình đ dân trí cha đc nâng cao, h thng giao thông đi li khó
khn, điu kin chm sóc y t còn thiu thn là nhng vn đ đang đòi hi
cn phi có s đu t hn na ca Chính ph cho các dân tc sng  nhng
vùng khó khn này, trong đó có tnh Bc Kn.
Bc Kn là mt tnh min núi, vùng cao. Theo niên giám thng kê 2009
[8], Bc Kn có 295.296 ngi. Trên đa bàn tnh có 23 dân tc, đông nht là
dân tc Tày chim 54,3%; dân tc Kinh chim 13,3%; dân tc Dao chim
16,5%; dân tc Nùng (5,4%) và các dân tc khác.
Huyn Bch Thông là mt trong nhng huyn mang đy đ nhng nét
đc trng ca tnh Bc Kn. Huyn Bch Thông gm 1 th trn và 16 xã. Ti
đây, ngi Dao sng tp trung  mt s xã vùng cao nh: xã ôn Phong,




2

Dng Phong, Cao Sn… Bên cnh nhng tin b đáng k thì ni đây vn
còn tn ti nhiu các tp quán vn hoá lc hu có nh hng không tt đn
sc kho đc bit là sc kho ph n và tr em nh: Bói cúng ma khi m đau,
t mua thuc cha bnh, đ  nhà không có nhân viên y t giúp, kiêng khem
khi sinh đ, tâm lý mun sinh nhiu con… ng thi, h thng chm sóc y t
va thiu, va yu cha đáp ng đc nhu cu khám cha bnh ca ngi
dân. Khong cách xa trm y t, đng giao thông khó khn, thiu phng tin
thông tin liên lc, kém hiu bit… cng phn nào nh hng đn vic tip cn
và s dng dch v y t ca ngi dân.
ã có khá nhiu công trình nghiên cu và đánh giá tng khía cnh v
tình trng sc khe, bnh tt ca ngi dân tc thiu s [2], [5], [9], [11],
nhng cha có công trình nào nghiên cu mt cách h thng v nhng yu t
liên quan đn dch v y t cho ngi Dao nói chung và cho ph n ngi Dao
nói riêng trên mt s khía cnh vn hoá - xã hi. Vic phân tích nhng nh
hng ca các yu t vn hóa, xã hi đn dch v y t ca ngi Dao nói
chung và ca ph n ngi Dao nói riêng là thc s cn thit nhm góp phn
tìm ra gii pháp bo v và chm sóc sc khe cho ph n dân tc thiu s.
Chính vì vy, đ tài này đc tin hành nhm các mc tiêu:
1. Mô t và phân tích nhu cu, thc trng cung cp và s dng dch v y
t ca ph n ngi Dao trên mt s khía cnh vn hoá, dân tc và xã hi ti
mt s xã thuc huyn Bch Thông, tnh Bc Kn.
2. Phân tích mt s yu t liên quan đn cung cp và s dng dch v
chm sóc sc kho bà m hin có ti đa phng.




3

Chng 1
TNG QUAN TÀI LIU

1.1. Mt s khái nim
1.1.1. nh ngha vn hóa
Vn hóa là khái nim mang ni hàm rng vi rt nhiu cách hiu khác
nhau, liên quan đn mi mt đi sng vt cht và tinh thn ca con ngi. Do
v trí ca vn hoá trong đi sng nên vn hoá đã đc nhiu ngi quan tâm
nghiên cu và đa ra hàng trm đnh ngha v vn hoá [3], [40], [44], [47].
Vn hóa trong ting Hán đc hiu là nhng hình xm trên c th, qua
đó ngi khác nhìn vào đ nhn bit và phân bit mình vi ngi khác, biu
th s quy nhp vào thn linh và các lc lng bí n ca thiên nhiên, chim
lnh quyn lc siêu nhiên.
Theo ngôn ng ca phng Tây, t tng ng vi vn hóa ca ting
Vit (culture trong ting Anh và ting Pháp, kultur trong ting c, ) có
ngun gc t các dng ca đng t Latin colere là colo, colui, cultus vi hai
ngha: (1) gi gìn, chm sóc, to dng trong trng trt; (2) cu cúng.
Trong cuc sng hàng ngày, vn hóa thng đc hiu là vn hc, ngh
thut nh th ca, m thut, sân khu, đin nh Các “trung tâm vn hóa” có 
khp ni chính là cách hiu này. Mt cách hiu thông thng khác: vn hóa là
cách sng bao gm phong cách m thc, trang phc, c x và c đc tin, tri
thc Vì th chúng ta nói mt ngi nào đó là vn hóa cao, có vn hóa, vn
hóa thp hoc vô vn hóa.
Trong nhân loi hc và xã hi hc, khái nim vn hóa đc đ cp đn theo
mt ngha rng nht. Vn hóa bao gm tt c mi th vn là mt b phn trong
đi sng con ngi. Vn hóa không ch là nhng gì liên quan đn tinh thn mà
bao gm c vt cht.
Nm 2002, UNESCO đã đa ra đnh ngha v vn hóa nh sau [40]:

“Vn hóa nên đc đ cp đn nh là mt tp hp ca nhng đc trng v
tâm hn, vt cht, tri thc và xúc cm ca mt xã hi hay mt nhóm ngi


4

trong xã hi và nó cha đng, ngoài vn hc và ngh thut, c cách sng,
phng thc chung sng, h thng giá tr, truyn thng và đc tin”.
Tóm li, vn hoá gn bó hu c vi con ngi, là sn phm hot đng
ca con ngi hay nói cách khác: Vn hoá va là vt cht, va là tinh thn,
va mang tính cht xã hi li va có t cách cá nhân. Chúng ta cng có th
hiu mt khía cnh ca vn hóa đó là nhng phong tc, tp quán, thói quen,
np sng ca con ngi đc hình thành, tn ti và phát trin trong đi sng
ca con ngi. Các thành t ca vn hoá bao gm 9 ni dung c bn: Ngôn
ng, n ung, , mc, tín ngng, l hi, vn ngh dân gian, tri thc dân gian
và các phong tc tp quán khác (ma chay, ci xin, vào nhà mi, cha bnh,
dòng h, gia đình ) [40].
1.1.2. Khái nim phong tc tp quán
Phong tc, tp quán là mt khái nim phc tp, theo t đin ting Vit
thì phong tc tp quán đc đnh ngha [84]: “Nhng thói quen đã đc mi
ngi tuân th ti mt đa phng trong mt hoàn cnh bt buc phi chp
nhn l thói y nh mt phn lut pháp ca đa phng”. Nh vy, phong tc,
tp quán thc cht là nhng qui tc x s mang tính cng đng, phn ánh
nguyn vng qua nhiu th h ca toàn th dân c trong mt cng đng t
qun (làng, xã, khu vc). Các qui tc này đc s dng đ điu chnh các
quan h xã hi nói chung, quan h hôn nhân và gia đình nói riêng mang tính
tc ngi hoc mang tính khu vc.
“Tc l” là nhng tp quán có tính cht xã hi đc nêu lên thành nghi thc,
có th l, có tiêu chun bt buc, truyn ming hay thành vn, đc d lun xã hi
rng rãi tha nhn, ng h, bo v và yêu cu mi ngi tuân th [31].

1.1.3. Khái nim dân tc, quc gia dân tc, dân tc thiu s
Trong ting Vit cng nh trong ngôn ng ca nhiu dân tc trên th
gii, thut ng dân tc và thut ng Quc gia dân tc ch rõ hai khái nim,
hai phm trù riêng bit. Quc gia dân tc mang tính lãnh th, chính tr, Nhà
nc; còn dân tc li mang tính lch s cng đng ngôn ng, vn hóa t nhiên.
Mt quc gia có th có mt hay nhiu dân tc sinh sng. Trái li, mt dân tc
cng có th phân b trên lãnh th nhiu quc gia [79].


5

Vit Nam là mt nc có nhiu dân tc. Theo t đin ting Vit, dân tc
đc đnh ngha: “Cng đng ngi hình thành trong lch s có chung mt
lãnh th, các quan h kinh t, mt ngôn ng vn hc và mt s đc trng vn
hoá và tính cách” [74].
Thut ng dân tc thiu s, dân tc ít ngi, dân tc dân s ít là da trên
s so sánh t l dân s ca tng dân tc trong mi nc đ gi.  Vit Nam,
tc ngi Vit (dân tc Kinh) chim 82,6% dân s c nc. Tr dân tc Kinh,
các dân tc còn li đc coi là dân tc thiu s.
1.1.4. Mt s thut ng khác
Dch v [81]: Dch v đc hiu là nhng th tng t nh hàng hóa
nhng phi vt cht, gm các tính cht sau:
- Tính đng thi: Sn xut và tiêu dùng dch v xy ra đng thi;
- Tính không th tách ri: Sn xut và tiêu dùng dch v không th tách
ri. Thiu mt này thì s không có mt kia;
- Tính cht không đng nht: Không có cht lng đng nht;
- Vô hình: Không có hình hài rõ rt. Không th thy trc khi tiêu dùng;
- Không lu tr đc: Không lp kho đ lu tr nh hàng hóa đc.
Dch v y t [93]: Dch v y t là mt dch v khá đc bit. V bn cht,
dch v y t bao gm các hot đng đc thc hin bi nhân viên y t nh

khám, cha bnh phc v bnh nhân và gia đình.
1.2. Mt s đc đim vn hóa - xã hi dân tc Dao liên quan đn sc kho
1.2.1. Ngôn ng
Ting nói thuc nhóm ngôn ng Mông - Dao. Ngôn ng giao tip khá
thng nht gia các nhóm Dao. Do ngôn ng vn chng mn ch Hán cu
to sp xp li và gn nh khác hn vi ngôn ng giao tip nên s lng
ngi thông tho ngôn ng vn chng không nhiu [78]. Do đc thù v ngôn
ng, nên trong quá trình giao tip các cán b y t gp rt nhiu khó khn do
bt đng ngôn ng.


6

1.2.2. Nhà 
Nhà  ca ngi Dao có 3 loi khác nhau: nhà sàn; nhà na sàn na đt và
nhà đt (nhà trt) nhng ch yu là nhà trt. Nhà ngi Dao thng làm mái
thp, ít ca s nên trong nhà luôn m thp, thiu lu thông không khí và b
thiu ánh sáng. Hn na do tp quán nên trong nhà ngi Dao thng có 2 đn
3 bp đun. Vic đun nu trong nhà gây ô nhim môi trng không khí d làm
cho các bnh đng hô hp phát trin, đc bit là nhim khun hô hp tr em.
Nghiên cu ca Nguyn ình Hc (2004) [41] v mô hình bnh tt tr
em dân tc Dao cho thy: Nhóm bnh đng hô hp chim 29,4% xp th t
sau nhóm bnh v ni tit - dinh dng - chuyn hoá (45,3%), nhim khun
nhim ký sinh trùng (33,3%), bnh đng tiêu hoá (32,3%).
Ngi Dao không chú trng làm công trình ph và nhà tm. i đa s
các h ngi Dao không s dng h xí và nhà tm. Không s dng h xí cng
là mt tp quán ca mt s dân tc thiu s khác  khu vc min núi.
1.2.3. n, ung
Lng thc chính ca ngi Dao là go t và go np. Thc n ch yu
là các loi rau rng và rau t trng. Sau khi đ, sn ph đc nu n riêng,

thc n ch yu là tht gà, tht ln đc nu vi các loi thuc nam có tác
dng nhanh khe ngi, giúp sn ph có nhiu sa đ nuôi con.
Ung: Thc ung ca ngi Dao trong sinh hot hàng ngày là nc chè.
Mt s loi lá cây có v thm mát, d ung dùng đ cha bnh gan, thn, tim
hoc b máu cng đc ngi Dao ch bin và s dng. Loi đ ung ph
bin na là ru đc  bng men lá. Hu ht các gia đình ngi Dao đu
bit nu ru và ct gi ru. Báo cáo kt qu điu tra y t quc gia nm
2001 - 2002 ca B Y t [17] cho thy: T l ung ru vùng Tây Bc, ông
Bc và Tây Nguyên cao hn vùng đng bng sông Hng. Tuy nhiên cha có
nghiên cu v t l lm dng ru và nghin ru đc tính chung cho c nc.
1.2.4. Tc l sinh đ và nuôi con
Trc đây, khi sinh con ngi ph n thng đ ti nhà và phi t đ đ,
rn tr đc ct bng na, khi đ khó thì ch bit mi thy cúng v cúng bái


7

Nhng nm gn đây, vic sinh đ ca ngi Dao đã có nhiu thay đi, ph n
khi có thai đã đi khám thai và đn trm y t đ đ. Tai bin sn khoa, t l cht
 tr s sinh đã đc hn ch ti đa, dân s ngi Dao tng lên rõ rt.
Sau khi sinh sn ph đc chm sóc chu đáo, h thng đc n cháo
go np nu vi tht gà, ngh hoc cháo nu vi xng ln và đu đ hoc
cháo go np nu vi trng và đu đ. Sn ph n nh vy trong khong mi
ngày, sau đó n cm nóng vi trng luc, canh đu đ, rau ngi cu, đu tng
hm, canh gng. Ngi Dao không cho sn ph n thc n ngui, tht chua,
hoa qu chua, rau ci vì h quan nim rng n nhng th đó s làm ngi
m mt sa và làm cho con mc mt s bnh [39].
1.2.5. Tín ngng liên quan đn bnh tt
Ngi Dao quan nim khi hn đy đ trong c th thì con ngi khe
mnh. Nu hn  v trí nào đó vng thì s gây m đau  ch đó. Hn chính mà

vng thì con ngi s b bnh nng, nguy him đn tính mng, thm chí b cht.
Nguyên nhân s vng mt ca hn là do chúng “mi chi” hoc b các thn
thánh bt không tr v ni trú ng ca mình trong c th.  tránh hu qu xu,
ngi ta phi mi thy cúng làm mâm l gi hn tr v hoc chuc hn.
1.2.6. Phong tc tp quán
Tc cúng ma [31]: Khi m đau, ngi Dao thng bói ma. Bói ra th ma
nào thì cúng th ma đó. H thng dùng đng xu treo vào si dây, khi gi
đn tên con ma nào mà thy đng xu “đng đy” thì cúng con ma đó.
Cúng t tiên: Ngi Dao quan nim t tiên cng là ma, duy có loi ma
này đc coi là ma phúc thn luôn phù h, giúp đ con cháu trong đi sng
sinh hot, chm lo sc kho con cháu.
Trc đây, mi khi m đau, ngi Dao thng ch làm l cúng, ít tin vào
vic dùng thuc và cán b y t. Mt khác, các thy thuc dân gian thng
kiêm luôn c ngh cúng bái nên vic cha bnh bao gm c dùng thuc và
cúng bái. Ngày nay, mi khi có m đau, ngi Dao đã đn c s y t đ cha
bnh. Tuy nhiên, nhiu ngi vn cúng bái, đc bit là nhng trng hp
bnh him nghèo.


8

1.2.7. Mt s kiêng k
Kiêng k khi có thai [31]: Khi có thai, ngi ph n kiêng các công vic
nng nhc, kiêng bc qua dây thng buc trâu, bò, nga (vì h cho rng sau
này đa tr s b tràng hoa qun c và khó đ), không đc đánh rn (vì s s
đau đ qun qui nh rn bò), kiêng n tht gà rng (vì s sau này đa tr s
chy nhy nhiu), không n nhng ong (vì s sau này đa tr ch thích  nhà,
không dám ra ngoài), kiêng các thc ung t cây có gai (vì quan nim cây đó
s làm cho đa tr b mn nht, nga ngáy)
Kiêng k sau khi sinh: Sau khi sinh, sn ph kiêng n các món n ngui,

các loi tht chua, hoa qu chua, các loi rau có nhiu nc nh rau ci, bp
ci vì quan nim rng n nhng thc n đó không tt s gây nh hng xu
đn sc khe ngi m và con, có th là nguyên nhân gây mt sa hoc làm
cho đa tr chê bú sa m. Kiêng b con đn ch khác trong nhà nht là ni
đt bàn th t tiên và khu tip khách ca nam gii. Kiêng đn gia đình ngi
khác vì s mang theo nhng th “không sch s” s làm nh hng đn gia đình
h. Kiêng ngi l đn nhà, cho nên du hiu đ nhn bit khi trong nhà có
ngi đ là ngi Dao thng treo cành lá hoc hoa chui rng trc ca.
Nhng kiêng k có li cho sc khe bà m và tr em [39].
Khi có thai đc 3 - 4 tháng, ph n ngi Dao ch đng kiêng sinh
hot v chng đ thai nhi đc lành ln, tránh tn thng cho thai và sy thai.
Trong thi k mang thai, mi khi ra khi nhà, thai ph phi đi nón vì h
cho rng Ngc Hoàng nhìn thy “ngi bn’’ s tr ti và làm sy thai. Khi đi
trên đng không đc bc qua thng trâu, chc nga.
Khi có thai ngi ph n phi kiêng n tt c các loi tht ôi, thiu và
kiêng n nhng ong, nhng tm.
Sau đ sn ph n cm nóng vi trng luc, canh gng, ung nc lá
thuc ri n cm np vi tht gà, tht ln.
Khi nhà có ngi sinh đ h dùng lá cây cài trc ca đ cnh báo ngi
l không đc vào.


9

Ngi Dao ít khi mng, chi, đánh đp con cái, không thích nói to ting
vì s hn vía tr nh b tht lc s m đau.
Nhng kiêng k bt li cho sc khe bà m và tr em [39]:
Ph n ngi Dao Thanh y không mun ai hi ti chuyn h có thai, nên
khi mang thai h thng giu gim. Các cô dâu mi v nhà chng rt gi ý
kiêng khem trong n, ung song vn phi cáng đáng mi công vic nên sc

khe d suy gim, nh hng đn phát trin ca thai nhi.
1.2.8. Tri thc y hc dân gian
Trong nhiu cng đng dân tc  min núi, ngoài các dng thuc truyn
thng thng gp nh thuc sc, ru thuc, cao thuc đ ung, thuc đp bó
gy xng còn có thuc tm ca ngi Dao. ó là mt dng đc trng v
cách s dng cây c làm thuc đ chm sóc sc kho và cha bnh đã có t
rt xa xa, mt nét đp vn hoá y hc gia truyn trong cng đng các dân tc
 Vit Nam. Thuc tm (ting Dao gi là ìa do xin) không ch ca ngi
Dao đ  Bc Kn mà còn là dng thuc ca các nhóm ngi Dao khác  Vit
Nam. Trong cng đng ngi Dao, hu ht các thành viên trong mi h gia
đình đu bit cây thuc tm. Tuy nhiên, ph n ngi Dao thng bit nhiu
hn, bit rõ ni mc ca chúng và cách khai thác bn vng ngun tài nguyên
đ còn có th s dng lâu dài.
Theo Trn Vn n [58], nghiên cu điu tra v bài thuc tm ca ngi
Dao thì bài thuc tm ca ngi Dao đ  Sa Pa gm nhiu loi cây hn so
vi bài thuc ca các nhóm ngi Dao khác, t 10 đn 120 loài, trong đó có
khong 5-10 cây thuc đc coi là quan trng nht.
Phn ln ph n ngi Dao đu bit ly cây thuc nam đ điu tr các
bnh thông thng, còn bnh nng phi nh ti thy lang chuyên nghip.
Ngi Dao có tp quán cha bnh đn đâu ly thuc đn đy, ít khi ly thuc
d tr. Kinh nghim cha mt s bnh thông thng ca ngi Dao:
+ Cha bnh cm cúm: Ly lá rau ngi, lá cam, lá chanh, lá bi, lá tre
đun sôi ri cho ngi m xông ra đc nhiu m hôi là khi hoc ly lá tía tô
(mía đang sa) ra sch cho vào nc nóng ung vài ln là khi.


10

+ Cha bnh b st cao: Dùng lá chanh vò ra hoà nc cho ngi bnh
ung mt vài ln là h st.

+ Cha bnh chng hi đy bng: Ly c canh chì đòi cho vào ru
ngâm ung vài ln là khi. Loi ru này ung cha khi bnh đái dt.
+ Cha bnh đau xng khp: Ly cây thanh tho (bùng leo), lá cây dâu
tm (phong lm mòm) đem giã nh trn vi nc vo go, rang la cho m lên
ri đp vào ch đau.
+ Ngi b ngã gãy xng: Dùng lá và thân cây “Tm bùng lao tòn” và
cây tm gi mc trên cây tre. Hai th này giã nh trn vi nc vo go và rang
qua la cho m lên ri đp vào ch xng gãy. Trc khi đp phi nn li ch
xng b gãy cho thng và dùng np bng cây mía đ (tm tía xi). Mi ngày
thay thuc 1 ln, khong 10 hôm là đ đau, khong 1 tháng s lin xng.
+ Cha bnh đau thn: Ly cây tm gi mc trên cây go hoc cây dâu,
cây môn gai (hu giàng gim), cây “choang xi”, tt c đem thái nh, sc nc
ung. Sau đó ly thêm 2 loi lá cây “mc nai nòm” và “mc phng nòm”,
giã nh ngâm vào nc vo go, rang nóng bc vào mnh vi sát vào ch phù.
Ngày sát 2 ln, sát t trên xung di.
+ Cha rn cn: Ly lá cây khoai môn nhai nát đp vào ch rn cn s
khi. Ngoài ra, h dùng lá “tp by” vò nhàu, bc vào mnh vi h nóng trên
la xoa vào ch rn cn và đp vào ch rn cn vài ln là khi.
+ Cha rt cn: Ly c cây “tp rùi” giã nh ri cho vào lá dong (lòm)
bc li h trên than hng cho nóng lên ri đp vào ch rt cn, c ngui li
thay, cho đn khi không đau na thì thôi.
+  phòng bnh và gi gìn sc kho hàng ngày, ngi Dao có kinh
nghim là khi đi ra ngoài nng phi đi m, đi khn, đi giy dép. Khi đông
v giá lnh, trong nhà thng xuyên đt la và dùng nm m khi ng.
1.3. Tình hình sc khe, sc khe sinh sn ca ph n
1.3.1. c đim c th liên quan đn bnh tt  n gii
C th n gii đc to hoá ban cho cu to gii phu phù hp vi các
chc nng riêng ca mình. Ngoài công tác xã hi, ngi ph n còn là trung



11

tâm ca gia đình v mi mt. Nhng yu t đó liên quan không ít đn ngi
ph n, nhiu khi là nguyên nhân dn ti tình trng sc kho yu  cng đng
n gii, nht là ph n  đ tui sinh đ, trong thi k mang thai và nuôi con
nh [30], [59], [75], [76].
T l mc bnh nói chung  n gii cao hn nam gii, c bnh cp và
mn tính, t l chung là 2,5 bnh/ngi [90], [100].
V c cu bnh tt gia nam và n, các kt qu nghiên cu nc ngoài
và trong nc hu nh có s tng đng. Nam gii có xu hng mc các
bnh hô hp, tai mi hng, bnh tiêu hoá mn tính và tai nn nhiu hn n
gii t 1,3 đn 1,7 ln. Trong khi đó, n gii li mc các bnh thuc h sinh
dc, tit niu cao hn đn 3 ln [34], [92], [107].
1.3.2. Sc khe sinh sn - nguy c bnh tt cao nht  n gii
Sc kho là mt trong nhng điu kin c bn đ mang li giá tr cuc
sng cho con ngi [4], [6], [10]. Nói đn sc kho ph n là nói đn sc
kho sinh sn, cho nên đu t cho sc kho nói chung và sc kho sinh sn
nói riêng cng chính là đu t cho phát trin [14], [15], [16].
Ni dung ca sc kho sinh sn theo Chng trình hành đng Cairo bao
gm [105]: Các bin pháp k hoch hoá gia đình; sc kho v thành niên; dch
v chm sóc bà m bao gm chm sóc trc trong và sau khi đ; phòng và
điu tr các bnh nhim khun đng sinh dc, các bnh lây truyn qua đng
tình dc; điu tr vô sinh; x trí các vn đ sc kho ph n nh vn đ ph
khoa, giáo dc tình dc hc cho c nam và n.
 Vit Nam, chm sóc sc kho sinh sn đc chi tit hoá thành 8 ni
dung [19] vi các dch v tng ng: Thông tin, giáo dc, truyn thông và t
vn; làm m an toàn; k hoch hoá gia đình; no hút thai; sc kho sinh sn v
thành niên; các bnh nhim khun đng sinh sn bao gm các bnh lây truyn
qua đng tình dc (trong đó có HIV/AIDS); các bnh ung th sinh sn, ung
th vú; vô sinh.



12

Sc kho sinh sn n v thành niên
Vit Nam là nc có t trng dân s v thành niên vào hàng cao nht
trong khu vc châu Á, tác đng ca nn kinh t th trng đã làm nh hng
đo đc ca mt b phn thanh thiu niên, không ít v thành niên sng buông
th, mà mt trong hành đng đáng báo đng là hot đng tình dc trc hôn
nhân và các hu qu nghiêm trng ca nó [33], [51], [57], [82], [94].
T chc Y t Th gii đánh giá nguy c t vong do thai sn  ph n tui 15
đn 19 cao gp 2 ln so vi ngi t 20 đn 24. Còn nhng em gái tui 10 - 14
nu có thai thì nguy c t vong cao gp 5 ln so vi tui ngoài 20 [95], [96].
Ph n và nhim khun đng sinh sn
Bnh ph khoa là bnh ca n gii, trong đó t l mc các bnh nhim
khun đng sinh sn và bnh lây truyn qua đng tình dc khá cao, đc
bit là  nhng nc chm hoc đang phát trin [42].
Kt qu điu tra  Thái Bình, Hi Phòng, Lâm ng, Hu Giang (c), Hà
Sn Bình (c), Hà Tuyên (c) cho thy: Trong c cu bnh tt ca n theo đ
tui, bnh ph khoa chim t l cao nht và tng dn theo đ tui sinh sn, cao
nht là  đ tui 41 - 55, chim 60% [1].
S thiu ht kin thc, thiu ht chm sóc y t, cng nh tình trng mi
dâm hin nay cng là nhng yu t rt quan trng đ làm tng t sut ca
bnh nhim khun đng sinh sn (NKSS) [73].
Trên th gii, NKSS hay gp nht là viêm âm đo, ri đn mt s bnh
lây qua đng tình dc nh trichomonas, lu, giang mai. T l NKSS cao
nht là  châu M La tinh, châu Phi và châu Á [90], [91].
 Vit Nam, các nhim khun đng sinh sn thng gp là: Tp khun
(44%), Candida (28,5%), Candida + tp khun (27,5%) [22], [23], [24], [30].



13

Ph n và HIV/AIDS
i dch HIV/AIDS gây nên nhng hu qu nng n cho sc kho cá
nhân, hnh phúc gia đình và an toàn xã hi. T ca bnh đu tiên phát hin
nm 1990, đn nay trên th gii đã có hn 40 triu ngi nhim HIV, trong
đó có 18,5 triu ngi là ph n [89], [99].
 Vit Nam, trong giai đon 2003 - 2005, mi nm có thêm 37.000
ngi mc mi. Riêng nm 2005, đã phát hin 13.731 ca mc mi HIV, 2.861
ca b AIDS và 1.673 ca cht do HIV/AIDS [8], [11], [25], [106].
No phá thai và sc kho ph n
Bình quân c mt ph n ra khi đ tui sinh đ thì có 3 ph n khác
bc vào đ tui này [15], [87], [104]. Theo thng kê ca V Sc kho sinh
sn B Y t nm 2005, t l no hút thai trên tng s đ trong c nc là
20,8%; t l tai bin do no hút thai là 1,4%. Các vùng có t l cao là min
núi phía Bc, đng bng Sông Hng, đng bng sông Cu Long [11], [27].
Sc kho thai ph và tình hình tai bin sn khoa
Tình trng thiu dinh dng  ph n mang thai: Thiu nng lng
trng din đi vi thai ph  nc ta chim ti 30% [26]. Cht lng và s
lng khu phn ca ph n có thai nhìn chung cha đc ci thin.
Tai bin sn khoa: Là tai bin trc, trong khi sinh và ngay sau đ, rt
khó lng trc, xy ra ngoài kim soát và gây t vong cao [11], [51].
Theo thng kê ca V Sc kho sinh sn B Y t nm 2004 [23], t l
tai bin sn khoa còn khá cao. C cu tai bin là bng huyt, nhim trùng, sn
git, v t cung và no phá thai.
T vong m - nguy c hàng đu ca thai sn
T sut cht m  Vit Nam đã liên tc gim. Theo s liu ca tng cc
thng kê [22], t sut này đã gim dn t 130/100.000 tr đ ra sng nm
1992 xung còn 95/100.000 (nm 2000), sau đó tip tc gim đi còn

85/100.000 (nm 2002) và 80/100.000 (nm 2005).


14

iu tra t vong m nm 2000 - 2001 do V Sc kho sinh sn - B Y t
hp tác vi WHO thc hin  7 tnh thuc 7 vùng sinh thái ca Vit Nam cho
thy t sut cht m  7 tnh nghiên cu là 130/100.000 tr đ ra sng [103].
Theo Trn Th Trung Chin (2006) [29], có s khác nhau v cht m gia
các vùng (269/100.000  vùng núi và trung du, 81/100.000  đng bng), gia
dân tc thiu s và dân tc Kinh (316 và 81/100.000), gia nông thôn và thành
th (145 và 79/100.000). Nguyên nhân góp phn gây t vong m là do chm tr
đn c s y t (46,3%), chm gi lên tuyn trên do đng giao thông đi li khó
khn 41,3%; 40% do điu tr không kp thi; ngoài ra còn do nhân viên y t thiu
nng lc chuyên môn, thiu thuc, thiu trang thit b cn thit
Trên th gii, các nguyên nhân trc tip gây t vong m chim 80%,
nguyên nhân gián tip chim 20% [101], [102].
Ung th  n gii
Theo s liu thng kê ca B Y t [24], thì t l ung th thng gp 
n là ung th c t cung chim 20,3%, ung th vú (16,2%), ung th d dày
(10%), đi trc tràng (8,3%), ung th phi (7,3%).
1.4. N gii trong tip cn và s dng dch v y t
1.4.1. H thng cung ng dch v y t Vit Nam
 Vit Nam, h thng y t đc chia thành tuyn Trung ng, tuyn tnh
và tuyn y t c s, trong đó có y t Nhà nc và y t t nhân [55], [56].
Trm y t xã là đn v k thut đu tiên tip cn vi nhân dân nm trong
h thng y t Nhà nc. iu tra Y t Quc gia 2001 - 2002 cho bit bình
quân mi xã có 4,34 CBYT; có 52,7% s xã có bác s, 89% xã phng có n
h sinh hoc y s sn nhi [17].
1.4.2. H thng qun lý chm sóc sc kho ban đu - công c đánh giá

tip cn và s dng dch v y t
CBM - Community Based Monitoring (Giám sát da vào cng đng)
[20] đc xem nh là mt phng pháp đánh giá kh nng tip cn và s
dng dch v y t. Mc tiêu chính ca CBM là xác đnh xem nhu cu chm


15

sóc sc kho đã đc đáp ng hay cha, đáp ng nh th nào, nguyên nhân
cn tr ngi s dng dch v y t và tn ti ca ngi cung ng dch v y t
thông qua các ch s: Sn có  tip cn  s dng  s dng đ  s dng
hiu qu.
ánh giá tng quan gia tip cn và s dng DVYT bng các biu đ,
xác đnh nhng vn đ còn tn ti da trên các ch s:
i tng đích: Là nhóm đi tng mà ngành y t hng ti phc v.
T l sn có: Là t l nhng ngày mà trm y t có đy đ các điu kin
cn thit phc v cho chm sóc sc kho nhân dân.
T l tip cn: Là t l dân s trong xã có th đn đc trm y t trong
khong thi gian di mt gi bng phng tin sn có ca mình.
T l s dng: Là t l s ngi có s dng DVYT dù ch mt ln trong
k theo dõi trên tng s đi tng.
T l s dng đy đ: Là t l s ngi đc nhn đy đ các DVYT cn
thit có liên quan đn vn đ sc kho ca h.
1.4.3. H thng t chc y t tnh Bc Kn
Theo niên giám thng kê tnh Bc Kn nm 2009 [83], toàn tnh có 8 bnh
vin (gm 1 bnh vin đa khoa tnh và 7 bnh vin huyn), 10 phòng khám đa
khoa khu vc, 122 trm y t xã phng. S cán b ngành y t là 1.197 ngi,
trong đó có 354 bác s, 326 y s, 517 y tá. T l trm y t xã có bác s là
59,01%; có n h sinh là 81,97%; hu ht các xã đu có nhân viên y t thôn bn.
Theo niên giám thng kê y t nm 2005 [21], t l trm y t xã có bác s

và n h sinh ca tnh Bc Kn thp hn c nc nhng cao hn so vi vùng
Tây Bc và Tây Nguyên.
1.4.4. Nhu cu chm sóc sc kho, tip cn và s dng dch v y t
1.4.4.1. Nhu cu chm sóc sc kho
Nhu cu chm sóc sc kho là s cn thit đc CSSK theo các vn đ sc
kho ca ngi dân. Chúng ta cn phân đnh gia nhu cu (need - s cn thit) và
cu (demand - là th hin qua ý mun ch quan ca ngi bnh, ph thuc vào sc


16

mua và kh nng chi tr). Quan đim ca ng và Nhà nc ta trong CSSK luôn
gn lin vi nhu cu ch không gn vi sc mua [61]. Theo kt qu ca VNHS
2001 - 2002 [17], bình quân s có 1,5 đt m_ngi/nm làm nh hng ti các
hot đng nh đi hc, đi làm.
1.4.4.2. Tip cn dch v y t
“Tip cn dch v y t” là kh nng mà ngi s dng dch v y t
(DVYT) khi cn có th đn s dng DVYT ti ni cung cp. Tip cn bao
hàm c s đánh giá, cách nhìn nhn DVYT trong tm suy ngh ca ngi dân
v loi dch v qua các yu t không gian, thi gian, chi phí và cht lng
dch v y t.
Tip cn DVYT ph thuc vào nhiu nhóm yu t nhng có 4 nhóm yu
t c bn sau:
* Khong cách t nhà đn c s y t: c tính bng thi gian đi t nhà
đn c s y t. Nu thi gian này trong vòng 60 phút đi bng phng tin
thông thng thì coi là tip cn đc. Cách tính và đo lng này hp lý cho
mi trng hp. Nu càng tn ít thi gian đ đn vi c s y t thì tính tip
cn càng cao và ngc li [70].
Nghiên cu ca Nguyn Mnh Hùng (2007) [43] v chm sóc sn khoa
thit yu ti tnh Lng Sn cho thy: T l tip cn trong chm sóc trc và

sau sinh đt 85,9%.
* Kinh t: Yu t kinh t có tác đng rt ln ti s tip cn và s dng
dch v y t [32].
Nghiên cu ca Trng Vit Dng ti 4 xã tnh Qung Ninh [35] cho
thy: 22% t cha ly không mua thuc, 20% đn bnh vin huyn, 28% đn
thy thuc t.
Theo báo cáo nm 2007 ca đn v nghiên cu chm sóc sc kho cng
đng - B Y t [7]: T l ngi m không cha gì là 2,7%; t mua thuc v
cha 32,8%; đn trm y t xã 22,4%; đn y t t nhân 19,6% Nhng h có
thu nhp thp thì la chn hình thc t cha là cao nht (35,4%), h có thu


17

nhp trung bình và cao thì đn bnh vin (13,5% và 22%), đn trm y t xã
(22,5% và 16,8%).
Kt qu nghiên cu theo dõi đim  mt s tnh do B Y t tin hành
nm 2001 - 2002 [17] cho thy:  min Bc s ngi nghèo b m không
điu tr gì chim 40%; 32% không có tin cha.
Lê Th Hng Thm (2006) [66] nghiên cu v tip cn và s dng dch
v y t cho ph n nông thôn cho kt qu: 48,6% ph n chn hình thc t
cha bnh, sau đó đn y t t (22,9%), tip đn là trm y t xã (13,8%). Nhóm
ph n nông thôn nghèo chn hình thc t cha bnh cao hn so vi nhóm
ph n có thu nhp t khá tr lên (55,7% so vi 23,7%), ngc li, nhóm ph
n có thu nhp cao la chn khám cha bnh t (25,9%) cao hn so vi nhóm
có thu nhp thp hn (18,1%).
Nhà nc cng nh ngành y t rt quan tâm và đã có nhiu gii pháp v
chm sóc sc kho cho ngi nghèo nhng cho đn nay chúng ta vn cha
th gii quyt đc cn nguyên ca vn đ [2], [4], [5].
* Dch v y t: Nhóm này không đ cp đn giá dch v đt hay r mà

ch đ cp đn tính sn có ca các dch v mà ngi dân cn, tính thng trc,
thi gian m ca thích hp, thái đ ca cán b y t vi bnh nhân, cht lng
dch v mà ngi dân yêu cu.
Nghiên cu quá trình cung cp dch v chm sóc trc sinh  huyn Cn
c - Long An [62] cho thy: Yu t sn có ca phng tin khám thai, viên
st, giy th albumin niu cha đy đ (97%), trong khi đó tt c ph n
đu có kh nng tip cn vi dch v. Nh vy, tn đng ca dch v chm
sóc sc kho cho ph n có thai trc sinh  đa phng này chính là s dng
hiu qu.
Báo cáo ca s Y t tnh Thanh Hoá [63] v tính bao ph ca dch v
chm sóc trc sinh cho thy yu t sn có ch đt 86%, trong khi đó yu t
tip cn và s dng là 100%, tn đng ca dch v chm sóc ph n có thai
trc sinh vn là t l s dng hiu qu (66%).


18

* Vn hoá - xã hi: Trình đ hiu bit ca ngi m, ngi ch gia đình
có nh hng rt ln ti quyt đnh x lý khi b m đau và thông qua đó nh
hng gián tip ti la chn DVYT. Yu t vn hoá - xã hi còn chu s tác
đng ca phong tc tp quán: Cúng bái tr tà ma, kiêng khem, đ ti nhà,
ngi phi th l bnh tt ca mình vi ngi khác…
1.4.4.3. S dng dch v y t
S dng DVYT là mt quá trình tng tác ca nhiu yu t. Hin nay có 3
cách đ cp chính đc s dng đ xây dng mô hình gii thích các mi quan h
nh hng ca các yu t đn vic s dng DVYT ca ngi dân: Kinh t hc,
nhân hc và ng x xã hi trong chm sóc sc kho [86].
* Kinh t hc: Cách đ cp này da trên nhn đnh rng con ngi khi
phi la chn mt dch v nào đó, phi luôn tuân theo các nguyên lý kinh t
hc nhm đt đc li ích ti đa vi mc chi phí có th b ra.

* Nhân hc: C s ca cách đ cp này là s la chn c th ca ngi
dân đc xem là kt qu ca quá trình ra nhng quyt đnh nhiu bc. Do vy,
các mô hình phát trin t cách đ cp này còn có tên là mô hình lý thuyt
quyt đnh.
* Mô hình quyt đnh: Cách đ cp này tp trung vào vic xem xét đng thi
s tác đng ca tp hp các bin gii thích s la chn DVYT ca ngi dân.
1.4.4.4. Mi liên quan gia yu t tip cn và s dng dch v y t
V mt lý lun, h thng y t đc cu thành bi nhng c s cung cp
DVYT, ngi s dng DVYT và h thng pháp lý cng nh môi trng, kinh
t xã hi chi phi mi quan h gia bên cung và bên cu. Nu bên cung thiu
các ngun lc cn thit, t chc và qun lý dch v chm sóc sc kho không
tt s dn đn hiu qu s dng ngun lc thp và nh hng đn sc kho
cng đng. Nu bên “cu” không có nhu cu đúng, không chp nhn, không
s dng các DVYT mà bên “cung” sn sàng cung cp, có ngha là không
tham gia vào h thng y t công cng thì dn ti lãng phí ngun lc và hiu
qu các dch v chm sóc sc kho cng đng cng b hn ch.


19

1.4.4.5. Tình hình s dng dch v y t  n gii
Nghiên cu ca Bùi Thanh Tâm  Thái Bình [64] cho thy:  Thái Bình
h thng y t ca Nhà nc mi ch thu hút đc 54% các trng hp m, có
44,9% cha bnh  trm y t xã; 9,77% đn bnh vin hoc phòng khám đa
khoa khu vc; 23,13% t cha, còn 13,5% không cha gì.
T l s dng dch v y t c bn gia các nhóm thu nhp khác nhau
không ging nhau, ngi nghèo có xu hng s dng dch v trm y t xã
nhiu hn các đi tng khác, trong khi đó ngi giàu có xu hng s dng
dch v t nhiu hn [67], [68], [70].
 các nc công nghip phát trin, n gii s dng dch v y t nhiu

hn nam gii [77].
 Vit Nam, liên quan gii và s dng dch v y t còn rt ít tài liu đ
cp đn. Tuy nhiên, có th đoán bit rng trong điu kin kinh t xã hi hin
nay nhiu ph n sng  khu vc nông thôn min núi khó có điu kin tip
cn dch v y t có cht lng.
iu tra t l s dng dch v c bn hàng nm (không k bnh vin)
trên đu ngi theo gii và tui cho thy:  mi la tui, n gii đu s dng
dch v y t cao hn nam gii [70].
Nghiên cu ca Trng Vit Dng [34], [66] cho thy: N gii thng
mua thuc t cha bnh cao hn nam gii (38,7% so vi 25,2%). Trong khi
đó, nam gii có t l đn bnh vin cao hn n gii (23,2% so vi 18,1%).
S dng dch v chm sóc trc sinh
Theo T chc Y t th gii, tình hình chm sóc trc và trong sinh ca
ph n  các nc đang phát trin và các nc phát trin còn thp so vi nhu
cu. Ch có mt na ph n 15 đn 49 tui  Nam Á và các nc kém phát
trin đc khám thai [90]. Trc Cairo (Hi ngh quc t v dân s và phát
trin ti Ai Cp), 43% ph n không đc khám thai, 15% các trng hp đ
không đc y t h tr, 43% đ ti nhà; 46,5% đ do bà đ dân gian hoc y t
thôn bn đ, ch có 9,2% đ do cán b tuyn huyn và tnh thc hin. Sau
Cairo thì tình hình s dng dch v chm sóc thai sn đã có s ci thin, s


20

ln khám thai trung bình là 1,4; t l ph n có thai đc tiêm un ván 2 ln
trong thai k là 82,1%; t l thai ph đ ti nhà là 50%, t l đ đc cán b y
t h tr 88% [13], [97].
Các s liu điu tra cho thy vic s dng dch v chm sóc thai nghén
có chiu hng gia tng theo thi gian, ngha là tng theo mc đi sng
chung, theo mc hc thc và hiu bit tng dn  ph n trong tình hình phát

trin kinh t xã hi chung ca c đt nc [67], [69], [70].
iu tra y t nhân khu hc ca U ban quc gia dân s k hoch hoá gia
đình, D án dân s sc kho gia đình cho thy: 56% ph n có thai đng ký
chm sóc trc sinh và s ln khám thai trung bình là 1,6; khong 1/3 s ph
n sinh con ti nhà [80].
Mc dù t l khám thai  Vit Nam còn thp hn nhiu so vi các nc
công nghip và các nc thuc Thái Bình Dng nhng đã đt gn ti mc
chung ca th gii. T l ph n khi đ đc ngi có chuyên môn h tr đã
đt mc khá cao, cao hn rt nhiu so vi các nc đang phát trin và các
nc kém phát trin, ch kém các nc công nghip [64], [98].
Theo V Sc khe sinh sn B Y t, t l ph n có thai đc khám thai
t 3 ln tr lên trong c nc đt 87,9% ; t l ph n có thai tiêm phòng un
ván đ 2 ln đt 92% [23].
Dch v chm sóc trong và sau sinh
Chm sóc sau sinh cng quan trng không kém trc sinh, nó giúp kim
tra sc kho thai ph, phát hin ngn nga và điu tr bin chng sau sinh kp
thi. Công tác này không ph thuc các sn ph, mà nó ph thuc hoàn toàn
vào ngi cung cp dch v y t.
Theo báo cáo ca B Y t: T l đ có chuyên môn tr giúp nm 2004 c
nc đt 87,9%; cao nht là đng bng sông Hng (97%), sau đó là duyên hi
min Trung, ông Nam B, thp nht là min núi phía Bc (73,1%) [23].
Cng trong báo cáo này, tình hình t vong sn ph còn cao, mà nguyên
nhân chính có liên quan đn cung cp và s dng dch v y t. Có 90% trng
hp t vong m là do thiu ht trong h thng chm sóc sn ph [23].


21

1.5. Công tác khám cha bnh ti tuyn y t c s
1.5.1. Mt s nghiên cu v khám cha bnh  tuyn y t c s ti Vit Nam

Theo nhn đnh ca T chc Y t Th gii [12], [60]: Mc đ s dng
dch v ti trm y t xã ca chúng ta còn  mc thp và trung bình. Trong khi
đó, nhu cu v chm sóc sc kho ca nhân dân là rt ln.
Theo kt qu điu tra ca B Y t [9]: Cách x trí ca ngi dân khi b
m rt khác nhau. S la chn cao hn c là t mua thuc v cha. T l này
t 50% đn 65% vi các lý do sau: Bnh nh 62,23%,  xa trm y t 11,3%.
Nhn xét ca ngi dân v trm y t: Không đ thuc 65%, không có thuc
16%, thuc đt 21%.
Nghiên cu v kh nng tip cn các dch v CSSK ca các h gia đình
ti tuyn c s  5 huyn thuc tnh Tha Thiên Hu (1020 h gia đình) cho
thy [18]: T l tip cn y t c s (YTCS) là 31,8% và t l đn trm y t
(TYT) đ khám cha bnh (KCB) khi b m ca các h gia đình là 12,7%.
Cách la chn KCB ca các h gia đình khi có ngi m đn TYT là 13,1%,
bnh vin huyn 15,6%, t cha là 18,3%, đn y t t nhân 38,9%, có 6,9%
h gia đình cha bnh bng hình thc cúng bái. Nghiên cu này cng cho
thy: Ngi nghèo thng chn thy lang (gp 3 ln) hoc mua thuc t cha
(gp 2 ln so vi ngi giàu). Ngc li, nhng ngi giàu thng chn y t
t nhân hoc YTCS và đn bnh vin. Các yu t nh hng đn la chn c
s KCB là chuyên môn gii, thái đ phc v tt và gn nhà. Các lý do cn tr
ngi dân tip cn vi YTCS là không tin tng vào trình đ chuyên môn ca
cán b y t, thiu thuc và phng tin KCB, gi m ca không thun li.
Ngoài ra yu t kinh t, phong tc tp quán cng cn tr ngi dân tip cn
dch v y t.
1.5.2. Mt s nghiên cu  các tnh min núi phía Bc
Kt qu nghiên cu ca Dng Huy Liu (1996) [46] v CSSKB 
nông thôn phía Bc cho thy: T l các xã có c s y t chim 93,93%, trong
đó ch có 24,2% c s nhà trm đc đánh giá là tt.


22


Nghiên cu ca Nguyn Thành Trung (2000) v hot đng y t c s ti
tnh Thái Nguyên cho thy [71]: T l ngi m mua thuc t điu tr ti nhà
là 41,7%; t l ngi m không điu tr gì 16,1%; t l đn khám và điu tr
ti trm y t là 32,8%; t l bà m sinh con ti nhà chim 36,1%; t l khám
thai đ 3 ln đt 46,3%.
Nghiên cu ca àm Khi Hoàn (2000) [38] v thc trng hot đng ca các
TYT  min núi cho kt qu: Ngun lc còn yu, cht lng chuyên môn thp, s
dng dch v y t ti TYT thp (23,13%); t l ngi m không điu tr gì chim
26,97%; t l cúng bái khi m đau là 4,5%; t l đ ti nhà cao (67,93%).
Kt qu ca Nguyn Th Hoài Nga (2001) nghiên cu ti huyn Sóc Sn,
Hà Ni [54]: T l ngi dân la chn TYT là ni khám cha bnh đu tiên
khi b m ch chim 19,6%; có 92% bác s công tác ti TYT xã đc đào to
h chuyên tu; 40% bác s có nguyn vng đc đào to thêm v chuyên môn
và có chính sách đãi ng tt hn.
Nghiên cu ca Nguyn Th Lng (2002) [49] v đc đim nhân khu
hc và nhu cu, s dng dch v y t ti ba tnh min núi, đng bng và đô th
cho kt qu: Có s khác bit v la chn s dng dch v y t.  đng bng,
cách la chn ch yu là mua thuc v cha, sau đó mi đn TYT xã và khám
cha bnh ngoi trú.  min núi, thì chn đu tiên là đn TYT, sau đó là t
mua thuc v cha, cui cùng là điu tr ni trú ti bnh vin.  đô th, ph
bin là t mua thuc v cha, th đn là khám cha bnh ngoi trú, rt ít đn
TYT xã phng.
Nguyn Thành Trung (2002) th nghim mô hình nhà y t bn cho vùng
cao min núi, vùng dân tc thiu s đã ch ra [72]: 34,92% ngi dân t mua
thuc tân dc v điu tr; 15,08% đn khám và điu tr ti trm y t 9,92%
cúng bái khi b m; 76,07% đ ti nhà; lý do không đn trm y t do khám
cha bnh s sài (25%), bnh nh (50,87%), do quá xa (27,62%).
Theo kt qu ca V Hoài Nam (2003) [53], nhu cu khám cha bnh
ca ngi dân khá cao, t l h gia đình có ngi m là 31,3%; bnh thng

gp nht  tuyn xã là nhim khun hô hp (58,9%). N có nhu cu khám
cha bnh (53,3%) cao hn nam (46,7%). Ngi dân tip cn TYT xã ch


23

yu là đi b (56,8%), khong 29% h gia đình khó tip cn vi TYT xã vì
đng khó đi; có 29,3% t mua thuc cha bnh.
Nghiên cu ca Khng Th Ngc Mai (2003) [50] v đánh giá hiu qu
chm sóc tr em  mt s bn vùng cao min núi cho thy: Vai trò ca nhân
viên y t thôn bn là rt cn thit trong vic tuyên truyn vn đng thc hin
các chng trình y t v chm sóc sc kho bà m và tr em; gim t l cúng
bái t 8,97% xung còn 1,14%; gim t l tr b m không đi khám bnh t
35,62% xung 0%.
Kt qu nghiên cu ca V Thanh Hin (2003) v chm sóc sc kho
ban đu cho ngi nghèo tnh Hà Giang cho thy [37]: T l h gia đình có
ngi m còn cao (40,7%). Ngi dân khi b m ch yu là mua thuc v t
cha. T l ngi m đn KCB ti TYT xã còn thp (23,8%), lý do không đn
TYT phn ln là do quá xa và mt thi gian ch đi.
Nghiên cu ca Lý Ngc Kính (2003) [45] v đánh giá hiu qu ca
chm sóc sc kho bà m và tr em ti xã Hp Tin, ng H, Thái Nguyên
cho thy: 100% các ph n Dao đu sinh con ti nhà, trong đó 50,9% có cán
b y t giúp; t l khám thai đ 3 ln là 49,7%; có 24,8% tr s sinh đc
tiêm phòng un ván, không có tr nào đc cân và theo dõi cân nng.
Tác gi Nguyn Vn Hin (2004) [36] nghiên cu v mô hình truyn
thông giáo dc sc khe ti mt s xã thuc huyn đng bng Bc b cho
thy 44,9% cán b y t cha đc đào to kin thc, k nng truyn thông
giáo dc sc kho. Trong khi đó, có 99,5% ngi dân có nhu cu đc truyn
thông - giáo dc sc kho
Nghiên cu ca inh Hùng Minh (2004) [52] v hot đng khám cha

bnh ti th xã Móng Cái tnh Qung Ninh cho thy: T l có ngi m trong 2
tun trc điu tra là 33,25%; t l bà m b m là 14,5%; t l tr em di 5
tui b m là 24%; t l s dng trm y t thp 24,28%.
Nghiên cu ca Lý Vn Cnh (2006) [28] v huy đng cng đng truyn
thông - giáo dc sc khe mt s ni dung chm sóc sc khe ban đu cho
thy: S ph n có thai đc khám đy đ là 48,2%; s bà m đc chm sóc


24

trc sinh tt là 30%; t l bà m đ ti nhà là 30,7%; t l bà m b tai bin
sn khoa 6,6%; t l bà m sau đ đc nhân viên y t chm sóc là 19,5%.
Lê Vn Thêm (2007) [65] nghiên cu v thc trng hot đng ca bác s
ti trm y t xã cho thy: a s bác s công tác ti trm y t xã đc đào to
h chuyên tu (93,5%). Có 12% - 21,7% bác s không bit/không tr li v
kin thc chn đoán và x trí mt s bnh thông thng. Lý do không hoàn
thành trách nhim là do thiu trang thit b (35,9%), thu nhp thp (31,5%),
thiu thuc (14,1%), thiu kin thc (16,3%).
1.5.3. Các nghiên cu đã tin hành  Bc Kn
Nghiên cu v thc trng nhu cu chm sóc sc kho và s dng DVYT
ti 2 xã min núi huyn Ch n, Bc Kn, tác gi Hà Vit ông (2000) [32]
cho thy: Nhu cu chm sóc y t ca tr em di 5 tui là cao nht (28,45%);
t l ngi dân b bnh nhng không đi khám cha bnh là 22,7%.
Tác gi Nguyn Thiên L (2003) [48], nghiên cu v công tác KCB cho
ngi nghèo ti 5 bnh vin tnh Bc Kn: S ngi nghèo không có kh
nng chi tr vin phí chim t l cao, có ti 41,1% phi đi vay mn; 17,6%
phi bán đ đc trong gia đình. i b phn ngi nghèo là ngi dân tc
thiu s (95,2%) có trình đ vn hóa thp. Có 54,6% ngi nghèo không điu
tr gì; 10% t mua thuc; 33,7% đn trm y t xã; bnh nhân ngi nghèo gp
nhiu khó khn trong tip cn dch v y t do đi li khó khn,  xa c s y t.

Nguyn ình Hc (2004) [41], nghiên cu v mô hình bnh tt ca tr
em ngi dân tc Dao cho thy: Nhóm bnh có t l mc cao nht là suy dinh
dng, bu c, còi xng (45,3%), tip đn là nhim ký sinh trùng (33,3%)
và nhóm bnh nhim khun hô hp (29,7%).
1.6. Mt s nghiên cu v s dng dch v y t  các nc khác
Theo T chc Y t Th gii, có khong 80% - 90% bnh nhân ngoi trú
tìm kim gii pháp y t có th gii quyt ti nhà. Ch có 10% - 15% đc gii
quyt khi đn các bác s đa khoa và các đn v sc kho ngoi vi [88].


25

Sau khi mô hình Andersen đc đa ra, mt lot các nghiên cu  M
đã áp dng mô hình này và có điu chnh, bin đi v nghiên cu tip cn và
s dng dch v y t ca ngi dân. Các nghiên cu đu cho bit quyt đnh
ca ngi bnh đi đâu, làm gì khi m ph thuc khá nhiu vào cht lng, giá
thành và loi bnh, mc đ bnh cng nh khong cách và kh nng tip cn
ti các dch v y t ca ngi dân [85], [86], [97].
Ti Trung Quc sau thi k m ca, h thng y t hp tác xã b tan giã,
chi phí y t không còn đc bao cp, ngi dân vùng nông thôn t chi tr các
dch v KCB khi b m. Vic thu phí dch v y t tr thành cn tr rt ln đi
vi ngi dân khi b m đau mun tip cn và s dng dch v y t vì không
có kh nng chi tr. Gánh nng chi tr dch v y t đã tng t 24% (nm
1980) lên ti 46% (nm 1989). Chi phí cho y t so vi tng chi phí h gia
đình  Trung Quc vào khong 12%, trong đó có 15,7% s h gia đình phi
vay tin đ chi phí cho vic CSSK; 8,8% s h phi n tin bnh vin; 5,6%
s h phi bán tài sn đi đ có tin chi tr KCB và 3,3% s h phi nh đn
s cu tr ca Chính ph dành cho bnh tt [98].

×