Tải bản đầy đủ (.docx) (1 trang)

Đề cương PLĐC - Phần bài tập_0003

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (40.55 KB, 1 trang )

- Phân loại giả định:
+ Giả định tuyệt đối (nêu chính xác, rõ ràng hồn cảnh cụ thể được áp dụng
QPPL) và giả định tương đối (không nêu rõ đặc điểm cụ thể mà chỉ nêu những đặc điểm
chung của tình tiết, sự kiện).
+ Giả định đơn giản (chỉ nêu một hồn cảnh, điều kiện)
Ví dụ: Điều 29 Hiến pháp 2013: “Cơng dân đủ mười tám tuổi trở lên có quyền biểu quyết
khi Nhà nước tổ chức trưng cầu ý dân” -> Giả định chỉ nêu lên chủ thể “Công dân đủ
mười tám tuổi trở lên”.
hoặc giả định phức tạp (nêu lên nhiều hồn cảnh, điều kiện). Ví dụ: “Người nào thấy
người khác đang ở trong tình trạng nguy hiểm đến tính mạng, tuy có điều kiện mà khơng
cứu giúp dẫn đến hậu quả người đó chết, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến
hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm” (Khoản 1 Điều 102 Bộ Luật hình sự 1999)
-> Giả định nêu chủ thể “người nào” và hoàn cảnh “thấy người khác đang ở trong tình
trạng nguy hiểm đến tính mạng”.
+ Giả định cụ thể có tính chất liệt kê một vài trường hợp đặc biệt nào đó
Ví dụ: Khoản 2 Điều 142 BLHS: “Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì
bị phạt tù từ hai năm đến năm năm:
a
b
c
d


Phạm tội nhiều lần;
Lợi dụng chức vụ, quyền hạn;
Gây hậu quả rất nghiêm trọng;
Tái phạm nguy hiểm.
Các điểm a, b, c, d là giả định cụ thể

Hoặc giả định trừu tượng nêu lên những hồn cảnh, điều kiện chung có khả năng vận
dụng rộng rãi vào nhiều trường hợp cụ thể khác nhau.


Ví dụ: Khoản 1 Điều 16 Luật Cán bộ công chức 2008: “Trong giao tiếp ở công sở, cán
bộ, cơng chức phải có thái độ lịch sự, tơn trọng đồng nghiệp; ngôn ngữ giao tiếp phải
chuẩn mực, rõ ràng, mạch lạc” -> Giả định “Trong giao tiếp ở công sở”, “cán bộ, công
chức” là giả định trừu tượng.

* Quy định.



×