Tải bản đầy đủ (.docx) (3 trang)

noi dau nguoi me

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (354.17 KB, 3 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>(Dân trí) - Mang nặng đẻ đau chín tháng mười ngày, mấy mươi năm ni con </b>
<b>khơn lớn, lúc cuối đời tưởng các con thay nhau phụng dưỡng mẹ già, nào ngờ cả </b>
<b>3 người con trai vì đùn đẩy trách nhiệm ni dưỡng đã đẩy mẹ già ra đường bất </b>
<b>kể sống chết.</b>


Đó là tình cảnh đau lòng của cụ Nguyễn Thị Phiếu (78 tuổi, trú ở xóm Đơng, thơn An
Dõng, xã Bình Thành, huyện Tây Sơn, tỉnh Bình Định).


Cụ Phiếu vốn là người ở thôn Tân Nghi, xã Nhơn Mỹ, thị xã An Nhơn, chồng mất
sớm để lại cho bà 3 người con trai là Nguyễn Ngọc Thống, Nguyễn Ngọc Sáu,
Nguyễn Ngọc Bộ. Để ni dạy con, bà phải đi mót từng hạt lúa vương vãi của người
dân sau thu hoạch. Cực khổ là vậy nhưng bà vẫn thầm lặng chịu đựng để nuôi các con
trưởng thành. Đến khi con cái dựng vợ gả chồng, bà đã chia đều mảnh đất của vợ
chồng cho các người con an cư. Nhưng vì cuộc sống nên mỗi con cũng mỗi người ở
mỗi nơi. Người con cả là ông Thống ở thôn An Dõng, xã Bình Thành, huyện Tây
Sơn. Vợ chồng người con thứ hai sống trên mảnh đất của cha mẹ. Còn người út sau
khi lấy vợ cũng theo về q vợ ở thơn Bình Đức, xã Cát Tân (huyện Phù Cát) lập
nghiệp.


Cụ Phiếu bị các con bỏ rơi ngồi đường giữa đêm lạnh


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

bình n vì con cái cũng đã n bề gia thất. Khơng ngờ các con cụ vì đùn đẩy trách
nhiệm phụng dưỡng mẹ già đã đẩy cụ ra đường.


Cụ Phiếu ngầm ngùi kể lại: “Trước Tết Giáp Ngọ, con trai út lên nhà anh cả tìm tơi để
hỏi sổ hộ khẩu nhưng do hộ khẩu mất nên tơi khơng có mà đưa. Thằng Bộ tưởng tơi
có mà khơng đưa nên chửi bới tôi và chị dâu. Đến chiều mùng 7 Tết Giáp Ngọ, con
dâu cả bắt xe đò đưa tôi xuống nhà con trai út để ở”.


Cụ Phiếu ngậm ngùi kể lại sự việc bị các con bỏ mặc giữa đường trong đêm lạnh



Tuy nhiên, cho rằng trách nhiệm nuôi mẹ già là của vợ chồng anh cả, nên ông Bộ
cùng vợ lại chở cụ Phiếu về nhà người con trai cả trong cái lạnh như cắt vào da thịt
lúc tờ mờ sáng mùng 8 Tết, bỏ mẹ già giữa đường rồi lên xe đi về.


Bà Ảnh, người đưa cụ Phiếu nhà chăm sóc, kể lại sự việc trong bất bình


Theo cụ Phiếu kể lại, khi cụ về nhà con út, con dâu út đóng cửa khơng cho vào nhà.
Cụ năn nỉ mãi con dâu mới mở cửa. Đến khoảng đến 3h sáng, vợ chồng người con út
lại gọi một người chạy xe thồ đến đề nghị chở cụ đến bỏ ở nghĩa trang xã Bình Hịa
(gần nhà ơng Thống). Người chạy xe thồ thấy trời lạnh, việc làm thất đức nên từ chối.
Cụ Phiếu nói: “Có gì đến sáng sớm vợ chồng bay chở mẹ đi đâu thì đi chứ giờ đêm
lạnh, tao già cả rồi lỡ chết giữa đường lại làm khổ bọn bay”. Người con dâu nói: “Bà
có chết được thì chết ngay đừng ăn vạ nhà tơi”.


Dù người mẹ già năn nỉ hết lời, vợ chồng ông Bộ vẫn dùng xe máy chở mẹ đến trước
nhà bà Phan Thị Ảnh (ở thôn An Dõng), cách nhà người anh cả khoảng 200m, rồi bỏ
về.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

Cụ Phiếu đang phải tá túc nhà anh rể đã gần 90 tuổi, lại bị bệnh tim


Trò chuyện với chúng tôi, bà Ảnh - người giúp đỡ cụ Phiếu - kể lại: “Lúc đó khoảng 4
giờ nghe có người kêu cửa, tơi dậy thì thấy cụ Phiếu ngồi trước cổng, người run bần
bật vì lạnh. Vợ chồng tơi đưa cụ vào đốt lửa sửi ấm rồi cụ kể lại chuyện bị con bỏ lại
trên đường giữa đêm”.


Bà Ảnh cho biết, sáng hôm sau bà đạp xe vào gọi bà Tùng là vợ ơng Thống ra đón mẹ
về nhưng đến chiều cùng ngày, bà này đã sai con trai chở bà nội về nhà cụ Nguyễn
Thị Tâm (84 tuổi, ở thơn Đại Chí, xã Tây An, huyện Tây Sơn), là chị gái cụ Phiếu.
“Vợ chồng tôi già cả rồi, chồng thì bị bệnh tim, tơi thì bị tai nạn giao thông tật một
chân phải sống nhờ con cái. Bây giờ chuyện đã rồi thì có cháo ăn cháo chứ biết làm


sao. Rõ khổ, một đời khổ cực vì con cái để bây giờ chúng báo hiếu với mẹ bằng việc
vứt mẹ ra ngoài đường”, cụ Tâm buồn bã nói.


Trong khi đó, cả ơng Sáu và ông Bộ đều cho rằng trách nhiệm nuôi mẹ già là của anh
cả (ơng Thống). Ơng Bộ nói: “Chúng tôi đã ký tên vào quyền sử dụng đất mảnh đất
của mẹ tôi cho anh cả và anh cả cũng đồng ý chịu trách nhiệm phụng dưỡng bà. Bây
giờ đất đai đã lấy đất phải thì phải có trách nhiệm nuôi mẹ”.


Người dân bức xúc không thể chấp nhận được hành động của 3 người con bà Phiếu


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×