Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

môn lqtpvh giáo án hoàng thị kim cúc thư viện giáo dục tỉnh quảng trị

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (60.35 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<i><b>Truyện</b></i>

<i>:</i>

<i><b>Cây Táo Kiêu Căng</b></i>



Ngy xa ngy xa, trong một khu rừng nọ có nhiều cây Thông và một cây
Táo sèng víi nhau.


Mùa xuân đến, cây táo ra hoa và kết quả, chẳng bao lâu những quả táo lớn
nhanh và chín đỏ rực. Thấy mình có nhiều quả ngọt cây táo lên tiếng núi với cõy


thông:


- Bạn thơng ơi! tí thật có ích, mình tớ có đầy quả ngọt, thơm ngon và bổ
d-ỡng, mọi ngời ăn quả của mình sẽ rất thích đây! Nghe cây táo khoe nh vậy, cây
thông im lặng chẳng nói gì.


Mt hụm, cú mt bác nông dân đến khu rừng lấy gỗ. Dừng lại ở bên gốc
cây táo, bác nghĩ bụng:


- ở đây có nhiều cây thân to mà gỗ lại chắc, mình phải chặt hết mấy cây to
này về làm nhà mới đợc. Nghĩ rồi bác đến bên cây táo định chặt, cây táo sợ quá vội
kêu lên:


- Ôi Bác ơi, bác ơi, xin bỏc đừng chặt cháu, cháu có nhiều quả ngọt, bác cứ
để lại mà ăn quả, không tin bác n th m xem!


Nghe vậy, bác nông dân liền hái một quả ăn thử.


- tỏo ngon ngt thật, mình để nó lại sang năm có quả mà ăn.
Cây Táo nghiêng mình kiêu căng:


- Bác thấy cha, năm nào cháu cũng có nhiều quả ngọt, bác cứ để cháu lại mà
ăn quả. Muốn lấy gỗ bác cứ chặt những cây thơng kia kìa. Các bạn ấy chẳng có ích


gì cả, nhiều năm rồi mà chẳng có một quả ngọt nào. Lại cịn chắn cả gió làm chỏu
núng sut c mựa hố!


Nghe cây táo nói vậy, cây thông liền trả lời:


- Bạn táo ơi, mình không có quả ngọt nhng mình vẫn có ích mà, thõn mình


to, cành mỡnh lớn, rễ mình bỏm sõu vào lồng đất để chống đỡ với gió bão, mỡnh


cịn có bóng mát cho mọi người và cho cả động vật nữa đấy.


T¸o cười :


- Ha ha ha, tí chẳng sợ bÃo cũng chẳng sợ lũ, mà lâu nay tớ có thấy gió bÃo
bao giờ đâu?


Bỏc nụng dõn chẳng để ý gì đến lời nói của cây thơng, bỏc ch ngh:


- Những cây gỗ này tốt lắm đây, làm nhà sẽ chắc chắn mà không sợ gió bÃo
gì nữa. Cũn cõy tỏo li thỡ mỡnh cũn cú qu n.


Nghĩ rồi bác chặt hết những cây thông to, chỉ còn lại cây táo và những cây
nhỏ khác.


Mt hụm, c khu rng en nght, nhng đám mây đen ùn ùn kéo đến. Gió
thổi ào ào, ma nh trút nớc. Cây Táo bị rơi hết quả xuống đất, cành lá gảy răng rắc.
Nớc lũ chảy xiết làm cây Táo bật gốc nghiêng ngời xuống đất. Cây Táo hoảng sợ,
chỉ biết kêu khóc:


- Cứu tơi với, cứu tơi với! Tơi chết mất thơi, ma gió ở đâu nhiều thế này? Ôi


đau quá, đau quá! Cây táo kêu mãi, kêu mãi, khản cả tiếng mà không có ai cứu
giúp, cây táo khóc một mình cho đến lúc kiệt sức và gục xuống.


Một thời gian sau, bác nông dân lại đến khu rừng. Bác ngạc nhiên thấy cây
cối bị gãy nát, đát bị xói mịn. Cây táo bị ngã gục xuống đất, cành lá xơ xác, khơng
cịn một quả nào hết. Nhìn thấy bác nơng dân, cây táo thều thào :


- Bác ơi, cứu cháu với ! Cháu sợ quá, ma to gió lớn khơng có bạn Thơng che
chỡ, cháu bị gió quật ngã xuống đất mất rồi , cháu đau quá! Cứu cháu với, cứu
cháu với !


Bác nơng dân chạy vội đến đỡ mói, đỡ mói, m cừy to khng ng c.


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Bác chợt nhËn ra :


- Cây cối bị chặt phá nhiều, nên ma to gió lớn làm sạt lỡ đất và tàn phá cây
cối xơ xác đến thế này đây. Đó là lỗi của mỡnh đõy! Mỡnh phải đi tỡm cõy để trồng


ngay mới được.


Nói rồi bác nơng dân đi tìm cây con trồng vào mảnh đất cịn trống, chẳng
bao lâu cây cối trở lại xanh tốt.


</div>

<!--links-->

×