Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Công Chúa Thủy Cung

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (135.54 KB, 5 trang )

Công Chúa Thủy Cung
Tác giả: Khuyết Danh


Ngày xưa, có nàng công chúa con của Thuỷ Vương, một hôm hóa thành
con cá bơi ngược dòng sông để du ngoạn. Chẳng may, cá mắc phải lưới của một
người thuyền chài. Cá công chúa bị bắt, thả vào gầm thuyền, bị đói cả ngày không
có gì ăn. May có người con trai ông thuyền chài ngồi ăn làm rớt cơm xuống, cá
công chúa mới khỏi chết đói.
Trông thấy con cá xinh đẹp, người con trai chủ thuyền bắt lên chơi. Rồi anh
tuột tay làm rơi cá xuống sông. Nhờ vậy, công chúa được trở về thuỷ cung an toàn.

Tuy nhiên, từ ngày trở về cung điện, công chúa đâm ra tưởng nhớ đến
người con trai ở trần gian đã vô tình cứu mình. Công chúa sinh ra ốm bệnh tương
tư. Vua cha là Thủy Vương hỏi duyên cớ, công chúa thật tình thưa lại đầu đuôi câu
chuyện, rồi xin phép vua cha đội lốt làm người lên ở trên mặt đất để kết duyên vợ
chồng cùng chàng trai kia.

Lúc bấy giờ, chàng trai này đang ở Hang Non Nước, thuộc về tỉnh Ninh
Bình ngày nay. Sau khi cha mẹ đã mất, chàng ngày ngày đi câu cá để sống. Một
hôm, nàng công chúa Thủy Cung tìm đến gặp, làm quen, rồi 2 bên lấy nhau. Vợ
chồng tuy sống trong cảnh nghèo túng, nhưng rất hạnh phúc, hết sức thương yêu
nhau.

Chàng và nàng sống giữa hòn đảo Non Nước vắng vẻ, cách biệt đời sống
dân gian. Vợ chồng có tình duyên đằm thắm, cho đến ngày kia, thì nàng đưa
chồng cùng về thăm Thuỷ Cung. Từ đó biền biệt, không còn ai thấy 2 người nữa.
Dân gian ngày nay có truyền câu ca dao:

"Chung quanh những chị em người
Giữa Hòn Non Nước mình tôi với chàng"


để nhắc đến mối tình hy hữu của nàng công chúa con của Thần Nước, với
anh chàng đánh cá ở miền Bắc Việt Nam.
Người Tiều Phu Hóa Nai
Tác giả: Khuyết Danh

Ngày xưa, ở đất Cao Bằng, có một người tiều phu mộc mạc hiền lành và
hiếu thảo. Anh có một bà mẹ già hay đau ốm. Thầy thuốc bảo là cần có sữa nai
tẩm bổ, mới mong chữa lành bệnh cho mẹ. Anh không quản ngại khó khăn, mỗi
ngày vào rừng quyết tâm đi tìm kiếm sữa nai về cho mẹ. Nhưng rất khó. Vừa thấy
bóng người, nai đã bỏ chạy mất rồi.
Không lấy được sữa nai, người tiều phu buồn bực, không dám về nhà. Anh
ngồi giữa rừng ôm mặt khóc. Bỗng nhiên, thấy có một ông lão chống gậy đến bảo
rằng: "Nếu con muốn có sữa nai thì phải mang lốt nai, mới đến gần loài nai được".
Rồi ông lão trao cho anh tiều phu một bộ da nai khoác vào người.
Quả nhiên, sau đó, anh lại gần được các con nai cái, vắt được nhiều sữa
đem về nhà chữa bệnh cho mẹ già. Một hôm, ông lão lại hiện ra, ngỏ lời khen lòng
hiếu thảo của anh, rồi truyền cho anh các phép đạo thần tiên. Anh học thuộc lòng,
không nói cho ai hay biết. Sau khi mẹ già qua đời, anh liền bỏ đi lên núi biền biệt,
không trở về nhà nữa.
Sau đó khá lâu, một hôm, có một người con của ông tiều phu vào núi lấy
củi. Anh bỗng gặp một con nai nói được tiếng người. Nai bảo:
- "Cha đây. Cha đã hoá thành nai rồi, không thể trở lại lốt người được nữa.
Cha cho con cái gạc (sừng) đây, con hãy buộc dây mà kéo về. Đến chỗ nào mà gạc
vướng, không đi được nữa, thì con hãy lấy chỗ đất ấy mà khai khẩn làm ăn, về sau
sẽ khá".
Nói xong, con nai húc đầu vào thân cây cho rụng gạc ra. Rồi nai biến mất
vào rừng sâu. Người con trai vâng lời, làm theo nai dặn. Quả nhiên, về sau được
sung túc. Người đời khi biết chuyện, đã gọi người tiều phu hoá nai là Lộc Giác
Chân Nhân, cho rằng ông đã tu luyện được thành tiên.


Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×