Bình giảng bốn khổ thơ đầu bài thơ về tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến
Duật.ngữ văn lớp 9
Bình chọn:
"Những đoàn quân trùng trùng ru trộn" được nhà thơ Phạm Tiến Duật nói đến trong bài thơ Trường
Sơn Đóng, Trường Sơn Tây là hàng ngàn, hàng vạn thanh niên, thanh nữ Việt Nam ào ào ra trận với khí
thế “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước"
Phân tích Bài thơ tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật ngữ văn lớp 9 .
Suy nghĩ của em về hình ảnh những chiến sĩ lái xe trong “Bài thơ về tiểu đội xe không...
Cảm nhận của em về chân dung người lính lái xe trong “Bài thơ tiểu đội xe không kính”...
Phân tích Bài thơ về tiểu đội xe không kính của Phạm Tiến Duật
Xem thêm: Bài thơ về Tiểu đội xe không kính - Phạm Tiến Duật
Từ
nơi
em
gửi
đến
nơi
anh
Những
đoàn
quân
trùng
trùng
ra
trận
Như
tình
yêu
nối
lời
vô
tận
Đông
Trường
Sơn,
nối
Tây
Trường
Sơn...
"Những đoàn quân trùng trùng ra trộn" được nhà thơ Phạm Tiến Duật nói đến trong bài thơ
Trường Sơn Đông, Trường Sơn Tây là hàng ngàn, hàng vạn thanh niên, thanh nữ Việt Nam ào
ào ra trận với khí thế “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước" thời chống Mỹ, trong đó có những tiểu
đội
xe
không
kính
trên
con
đường
mòn
Hồ
Chí
Minh.
Bài thơ về tiểu đội xe không kính được Phạm Tiến Duật viết năm 1969, hơn 30 năm sau người
đọc vẫn cảm thấy hừng hực không khí chiến trường và khí thế ra trận của những chiến sĩ trong
binh đoàn vận tải quân sự. ở bốn khổ thơ đầu, giọng thơ mạnh mẽ hùng hồn vang lên như một
tráng
ca
anh
hùng:
Không
có
kính
không
phải
vì
xe
không
có
kính
Bom
giật,
bom
rung
kính
vỡ
đi
rồi.
Hai câu đầu như một lời hỏi - đáp rất hồn nhiên tự nhiên của người lính Chiếc xe vận tải vốn có
kính nhưng trong bom đạn “kính vỡ đi rồi". Các điệp ngữ: “không có... không phải... không có”,
“bom giật, bom rung” đã làm cho âm điệu thơ hùng tráng, gợi tả không khí ác liệt chiến trường,
vần thơ đã làm hiện lên những chiếc xe vận tải quân sự mang đầy thương tích chiến tranh, và
hình ảnh người chiến sĩ can trường, dày dạn kinh nghiệm trong khói lửa.
Một
tư
thế
chiến
đấu
rất
đẹp:
Ung
dung
buồng
lái
ta
ngồi
Nhìn
đất,
nhìn
trời,
nhìn
thẳng.
Cái ngồi "ung dung” đàng hoàng làm chủ tình thế. Một cái nhìn khoáng đạt bao la giữa chiến
trường: "Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng”. Nhịp thơ 2/2/2 với điệp từ “nhìn" đã thể hiện tuyệt đẹp
m
Xem thêm tại: />