Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (114.08 KB, 3 trang )
Cậu nhóc mua cười suốt 50 năm
TT - Thật khó có thể hình dung hết được ảnh hưởng của một cậu nhóc đã khiến người ta vui cười
suốt 50 năm, và vẫn còn tiếp tục khiến người ta vui nữa! Song với Nhóc Nicolas, đó là một thực tế
nên hình dung!
Nhóc Nicolas qua nét vẽ đầy chất thơ của Sempé - Ảnh tư liệu
Mới đây, khi tập di cảo tiếp theo và có lẽ là cuối cùng của Goscinny được đem ra xuất bản (nhan
đề Nhóc Nicolas, quả bóng và các truyện khác), Hãng tin BBC đã viết bài đánh giá cậu là “quốc
bảo của nước Pháp”. Nhóc Nicolas, quả bóng và các truyện khác chỉ là một trong ba việc lớn mà
người Pháp tiến hành vào năm 2009 này để mừng sinh nhật nhóc Nicolas 50 tuổi: ngoài việc ra
sách, một triển lãm lớn dành cho cậu nhóc được bày từ tháng 3 đến tháng 5 ở tòa thị chính Paris,
và tháng 8, lần đầu tiên bộ phim về nhóc Nicolas sẽ chính thức ra mắt khán giả. Quá nhiều vinh dự
cho một thằng nhóc 8 tuổi, tài cán chả rõ, nghịch ngợm quá trời và học dốt ở mức gần đội sổ!
Nhưng thằng nhóc học trò đó dứt khoát có điều gì đó kỳ diệu để đến nay, dù hoàn cảnh xã hội ở
nước Pháp đã biến chuyển, môi trường giáo dục đổi khác, học trò từ lâu đã không tự do cắp cặp
tung tăng trên phố để tới trường nữa thì vẫn còn nguyên đó, với trẻ con và người lớn, niềm vui
được lật giở những trò bi đáo, quậy phá, dằn dỗi, khoảnh ngầm, xấu thói, khoe khoang, lên mặt và
bóc mẽ... Tóm lại, cả một tấn trò đời, diễn ra trong và ngoài cổng trường học của lũ thò lò mũi
xanh.
Được phụ họa, được tăng cường cho ép-phê bởi những bức vẽ đầy chất thơ, thấm đẫm chất hài dịu
dàng của Sempé, quả thật nhóc Nicolas đã chinh phục được hết thảy độc giả bởi một thứ ngôn ngữ
trẻ nít, mày tao chi tớ đơn giản, lặp lại, nhưng ngây thơ vô hạn, thứ ngôn ngữ mà Goscinny đã
dùng để vẽ ra cả một thế giới của sinh hoạt đời thường trong nhà ngoài ngõ.
Thế giới của nhóc Nicolas: bố cạo giấy văn phòng và chớm phát phì, mẹ quẩn quanh nội trợ và hơi
căng thẳng, bà ngoại thi thoảng đến và xung khắc với chàng rể, các ông hàng xóm ba sôi hai lạnh,
cô giáo những khi không khó chịu thì hiền, thầy Nước Lèo luôn rình rập và đáng sợ, thầy hiệu
trưởng luôn dọa dẫm, Marie-Edwige - cô bé hàng xóm tóc vàng thật “hết sảy”... Nhưng trên hết là
cái băng bạn bè của cậu nhóc. Cả một bảng màu hoành tráng về tính cách: Geoffroy hay khoe mẽ
và có bố giàu, Alceste tham ăn, chuyên gia cho bạn chầu mồm, Rufus có bố làm cảnh sát, Agnan
mọt sách tính như cụ non và hay hớt lẻo, Maixent chân dài chấp cả lũ về chạy, Clotaire có xe đạp
và luôn xếp bét lớp... Tính nào nết ấy, lũ học trò đã tạo ra cả một thế giới thường xuyên rối tinh rối
mù đối với những người lớn bị chúng cho vào tròng.