Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (149.08 KB, 5 trang )
VUI BUỒN VĂN HÓA GIAO TIẾP CỦA SINH VIÊN
Lời ăn tiếng nói
Từ lâu trở thành sinh viên là mơ ước và mục tiêu phấn đấu của
những người trẻ. Trong mắt mọi người, sinh viên là những
người học cao, biết rộng, ăn nói lịch sự, có văn hóa. Nhưng...
“Em ơi! Anh bảo này... Trời ơi xinh thế mà vừa câm vừa điếc”.
Mấy cậu sinh viên bạn tôi vừa bước ra khỏi cổng trường đã “vỗ
mặt” một cô gái chưa từng quen biết bằng một câu như thế. Khi
tôi nói, mấy cậu bạn chỉ cười: “Đùa cho vui ấy mà...”.
Sinh viên bây giờ nói tục, chửi bậy khá phổ biến. Các sinh viên
nam không ngại lôi tên ông bà, bố mẹ nhau ra để giao tiếp. Một
lần đến xóm trọ của mấy cậu bạn học Trường cao đẳng Xây
dựng, thấy mọi người toàn gọi nhau bằng “tên húy” của bố mẹ.
Nhất là khi tên chữ của các cụ có điều gì đó đặc biệt. Ngay cả
phái được mệnh danh là ăn nói dịu dàng thì cũng nói bậy thả
phanh chẳng chút ngượng miệng.
Có lần H. (sinh viên Trường ĐH Hà Nội) nói về cô bạn của
mình : “Mẹ... con ấy “chim lợn” thế không biết, dám cắm xe của
bạn thân tao chứ!”. Nói tục chửi bậy, thậm chí đã nói là đệm
văng mạng những từ rất tục là một thói quen xấu và rất khó sửa.
Vậy mà nhiều sinh viên vẫn vô tư: “Phải ăn nói vô tư thì sống
với nhau mới thoải mái được...”.
Nhìn từ góc độ khác, vấn đề ngôn ngữ sinh viên cần phải bàn đó
là tình trạng “sinh viên hóa từ ngữ”. Những kiểu ăn nói tiếng
lóng mà rất nhiều “ét vê” hay dùng là “ổn áp” - thi qua, “tắt
điện” - “vào vòng hai” - thi trượt. Khi “cà phê” hay “sunsilk bồ