Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (79.88 KB, 1 trang )
*Phân tích nhân vật ông Sáu trong truyện “Chiếc lược ngà” của Nguyễn Quang Sáng
1. Mở bài
- Nguyễn Quang Sáng viết truyện “Chiếc lược ngà” năm 1966 tại chiến trường Nam Bộ, khi cuộc
kháng chiến chống Mĩ đang diễn ra quyết liệt.
- Mặc dù viết về đề tài chiến tranh nhưng truyện lai viết về tình cảm đời sống gia đình mà cụ thể là
tình cha con trong cảnh ngộ éo le của chiến tranh.
- Truyện khắc họa hình ảnh nhân vật ông Sáu một người cha rất mực thương con, qua đó ngợi ca
tình phụ tử thiêng liêng sâu nặng.
2. Thân bài
a. Tình cha con sâu nặng của ông Sáu được thể hiện trong những ngày nghỉ phép
- Ông Sáu thoát li đi kháng chiến, khi bé Thu đứa con gái đầu lòng và cũng là đứa con duy nhất
của ông chưa đầy một tuổi. Tám năm sau, ông mới có dịp về thăm nhà thăm con, cho nên “đến lúc được
về, cái tình người cha cứ nôn nao trong người anh”. Bởi vậy, khi xuồng vừa vào bến “thấy một đứa bé độ
tám tuổi tóc cắt ngang vai, mặc quần đen áo bông đỏ đang chơi nhà chòi dưới bóng cây xoài trước sân
nhà, đoán biết là con không thể chờ xuồng cặp lại bến, anh nhún chân nhay thót lên…”. Ông vui mừng
“bước vội vàng với những bước dài, rồi dừng lại kêu to – Thu!con”. Thế nhưng, đáp lại sự vồ vập mong
chờ của cha, đứa con lại nhìn ông ngờ vực “mặt nó bỗng tái đi, rồi vụt chạy kêu thét lên…” khiến ông ngỡ
ngàng, hụt hẫng “mặt anh sầm lại trông thật đáng thương và hai tay buông xuống như bị gãy”
- Những ngày sau đó, ông Sáu tìm mọi cách để gần con an ủi con, thì đứa con lại lạnh nhạt xa lánh.
Ông mong đứa con gọi ông một tiếng ba, nhưng đứa con không chịu gọi và cứ “nói trổng”. Những lúc
như thế ông chỉ biết nhìn con “..vừa khe khẽ lắc đầu vừa cười. Có lẽ vì khổ tâm đến nỗi không khóc được,
nên anh phải cười vậy thôi”. Trong bữa cơm ông gắp cái trứng cá to vàng cho con, nhưng nó không ăn và
hất tung ra ngoài khiến cho ông “giận quá và không kịp suy nghĩ, anh vung tay đánh vào mông nó…”
- Trong buổi sáng cuối cùng, khi phải chia tay mọi người để trở lại khu căn cứ thì bất ngờ đứa con
mới chịu nhận ông là cha và cất tiếng gọi “ba”. Đây là tiếng “ba” mà bấy lâu nay ông mong mỏi được
nghe, ông sung sướng, hạnh phúc “Không ghìm được xúc động và không muốn cho con thấy mình khóc,
anh Sáu một tay ôm con, một tay rút khăn lau nước mắt”. Có thể nói đây là đoạn văn diễn tả một cách
chân thực nhất, xúc động nhất về tình cảm cha con. Chứng kiến những biêu hiện tình cảm ấy trong cảnh
ngộ cha con ông Sáu phải chia tay có người không cầm được nước mắt và người kể chuyện thì cảm thấy
có bàn tay ai nắm lấy trái tim mình.
b. Khi trở lại khu căn cứ