Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Nghệ thuật khởi nghiệp (Phần 18) docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (156.99 KB, 5 trang )



Nghệ thuật khởi nghiệp (Phần 18)
Nguyễn Thạc Minh







Tuyển dụng nhân viên chỉ bằng niềm đam mê chứ không phải bằng
tiền
Làm thế nào một công ty mới khởi sự có thể hình thành được một
nhóm quản lý tốt với những nguồn lực (cụ thể là tiền) rất hạn chế?
Người tài giỏi sẽ không từ bỏ những vị trí được trả lương cao, tiền
thưởng nhiều để tham gia vào một doanh nghiệp còn có thể gặp nhiều
rủi ro. Nhưng nếu tôi chưa có một nhóm quản lý cho ra trò, các nhà
đầu tư sẽ ngoảnh mặt đi. Đây có phải cũng một tình huống con gà và
quả trứng không?
Đây là một trong những thử thách đầu tiên của nhà doanh nghiệp. Bạn có
thể tuyển dụng nhân viên chỉ bằng niềm say mê mà không có tiền được
không? Ai cũng có thể tuyển người với một đống tiền. Nhưng một nhà
doanh nghiệp thực sự có thể tuyển người mà không cần nguồn lực dồi dào
đó, mà chỉ nhờ khả năng tạo ra sản phẩm hay dịch vụ tuyệt vời và truyền
cho nhân viên niềm đam mê công việc. Đây đúng là tình huống con gà và
quả trứng, vì thế tôi khuyên bạn hãy cố gắng tự thân vận động để đạt được
thành công.
Ở châu Á có khá nhiều các nhà sản xuất thiết bị nguyên bản, từ trang
phục đến các bộ phận ô tô, nhưng không có nhãn mác nào cả. Liệu có
người nào đó yêu thích một sản phẩm, đặt cho nó một cái tên trên thị


trường phương Tây, nhờ vậy phân biệt sản phẩm đó với đám sản phẩm


châu Á còn lại hay không? Và nếu như vậy, liệu các nhà kinh doanh
vốn có quan tâm đến doanh nghiệp đó không? Công việc này có tuỳ
thuộc 100% vào nhu cầu cần đáp ứng trong thị trường mà doanh
nghiệp đang hoạt động không?
Có thể lấy những sản phẩm có sẵn và đặt tên cho chúng. Câu chuyện về
hãng Samsung rõ ràng đã cho chúng ta một bài học như vậy. Tuy nhiên, tôi
nghi ngờ dự án “Tôi sẽ mua sản phẩm được sản xuất với giá rẻ ở châu Á,
dán mác lên đó, và khiến các nhà kinh doanh vốn đầu tư cho mình hàng
triệu đô la” lại có thể thu hút vốn đầu tư. Nghe chừng dự án này còn thiếu
một yếu tố quan trọng nào đó.
Những người không sở hữu doanh nghiệp (và cũng không muốn như
vậy), không phải nhân viên công ty, nhưng có nhiều ý tưởng hay sáng
kiến mới mà có thể được các công ty khác nhau áp dụng đang trốn ở
đâu? Ông có thể giúp gì để ý tưởng của những người đó được đem áp
dụng?
Tôi chẳng giúp gì được. Như tôi đã nói nhiều lần trong mục báo này, ý
tưởng thì dễ, áp dụng nó mới khó. Những người làm thế giới này thay đổi
không chỉ ngồi nghĩ ra các ý tưởng mới rồi ném chúng qua bức tường để
người khác áp dụng. Họ đặt cược cả cuộc sống của họ vào những ý tưởng
mà họ tin.


Tôi sở hữu một công ty máy vi tính nhỏ. Tôi đã vài lần được tặng
thưởng và trao bằng sáng chế trong bốn lĩnh vực liên quan đến máy vi
tính. Mỗi lần tôi sáng chế ra một sản phẩm hay quy trình mới, một
công ty lớn đều ăn trộm nó. Tôi không có đủ tiền để theo kiện một công
ty lớn sở hữu lượng nguồn lực đủ lớn để chôn vùi tôi. Vì thế câu hỏi

của tôi là tại sao lại phải phiền phức xây dựng quyền sở hữu trí tuệ làm
gì khi mà một công ty lớn luôn có thể ăn cắp ý tưởng mới đó?
Có lẽ bạn nên sáng tạo ra cái gì khó ăn cắp hơn.
Guy Kawasaki hiện là Giám đốc điều hành của Garage Technology
Ventures - một ngân hàng đầu tư vốn cho các công ty công nghệ cao. Trước
đây, ông từng là cố vấn cho hãng Apple Computer. Ông là tác giả của bảy
cuốn sách viết về kinh doanh. Ông nhận bằng B.A từ trường đại học
Standford, bằng M.B.A. từ UCLA, và nhận danh hiệu tiến sĩ danh dự của
trường Bapson College. Ông còn sẵn sàng tư vấn cho những người đang
muốn khởi sự kinh doanh. Trên đây là cuộc phỏng vấn ông do tạp chí
Forbes thực hiện.
(Theo The Forbes)









×