Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (544.61 KB, 6 trang )
DxO và những bảng đánh giá khó hiểu
Thời gian gần đây, khá nhiều bạn trẻ quan tâm đến hiện tượng
"DxO", nó xuất hiện như một "Trung tâm nghiên cứu và đánh giá
thiết bị nhiếp ảnh", và đã dựa vào những đánh giá đó để đưa ra
quyết định mua sắm thiết bị cho mình. Nhưng thực chất thì sao
Cột bên trái (tung) là thang cho điểm của DxO trong việc đánh giá
chất lượng cảm biến, trong khi cột hoành biểu thị kích thước cảm
biến, trong đó, lấy ngưỡng Full frame là chuẩn (1.0).
Theo đánh giá của bảng này, thì Canon 7D (1,6X) chỉ được khoảng 68
điểm, Sony NEX-5 được 70, Sony A33 và Nikon D90 được 73, Nikon
D7000 và Sony A580 được 80, và cao ngất ngưởng, Pentax K-5 được 82
điểm. Sẽ không có cơ sở rõ ràng để so sánh giữa Canon 7D (18Mp) và
Pentax K-5 (16,3Mp) hơn kém nhau thế nào. Nhưng khi cho Hadselblad
H3DIII 50 (50Mp) chỉ được 79 điểm, thì quả thật không hiểu họ đã dựa
vào cơ sở nào để "đánh giá" nữa. Và Canon 5DII chỉ được đánh giá
ngang với Nikon D90 mà thôi.
Đánh giá về chất lượng hình ảnh xuyên qua ISO. Đường chéo
trên đồ thị là biểu diễn chất lượng hình ảnh "tương đương" nhau ở
những ISO khác nhau, và dòng máy khác nhau. Luận điểm đánh
giá khá "mơ hồ", và thậm chí là "vô giá trị".
Ở đây, có lẽ DxO đã không thông về các giá trị bit depth, khi đ
ưa
ra những con số giá trị bên trục tung rất khó hiểu.
Trong lĩnh vực bit depth, người ta chỉ nói đến 8, 12, 14, hay 16 bit trên
một kênh màu mà thôi, còn lối dùng 24 bit/3 kênh màu chỉ mang tính
quảng cáo, không có ý nghĩa trong nghiên cứu, đủ thấy DxO hết sức
"amateur".