Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (103.3 KB, 2 trang )
Em thơng mến !
Thế là tròn một năm kể từ ngày chúng mình chia
tay nhau, anh lại trở về đây-nơi mà một năm về trớc
chúng mình là sinh viên.Những ngày tháng đẹp nhất của
đời anh, có lẽ là ở nơi đây-dới mái trờng Đại học này.Vì
thế, mùa thu này, anh trở lại nh để tìm về với những
ngày tháng đẹp nhất ấy.
Em thơng mến ! Anh đang đi giữa chiều thứ bảy.
Chiều thứ bảy của sinh viên đông vui và nhộn nhịp qúa.
Chắc em vẫn hình dung ra cảnh đó chứ ? Ai đó ríu rít
giữa đám bạn bè, ai đó nhí nhảnh sóng bớc bên ngời yêu.
Chỉ có một kẻ lang thang trên lối đi nở đầy hoa dại trắng,
em vẫn thờng gọi đó là : lối mòn cổ tíchĐúng là em,
ngồi bên khóm hoa dại, trên tay là cuốn :Truyện cổ An-
đéc-xen (em mê cổ tích mà). Mái tóc mây vơng sắc tím của
hoàng hôn. Đôi môi mím lại một cách tinh nghịch Anh
một thoáng sững sờ,rồi bớc vội đến bên em. Nhng cô bé mở
tròn mắt nhìn anh lạ lẫm.Chắc cô ấy, nghĩ rằng anh là
một kẻ gàn dở. Cô ấy nào biết đợc sao cô ấy lại giống em
đến vậy. Em đã xa quá rồi, gió và hoàng hôn của các
ngày xa ấy cũng xa rồi, mang theo tất cả .Tình yêu, hạnh
phúc và hy vọng. Để anh cô đơn trong chiều thứ bảy, và
cô đơn trong suốt chặng đờng còn laị của cuộc đời mình.
Thế là mình xa nhau thật rồi, em nhỉ ? Còn đâu
những chiều thứ bẩy hai đứa cắp sách lên giảng đờng, em
hào hứng kể cho anh nghe chuyện sông Đà, chuyện hoa
ban trắng quê em anh thì ngồi nghe thích thú và hai đứa
đều quên học.
Em dịu dàng cũng thật nghiêm khắc với anh, nếu
nh không có em-cô lớp trởng dễ thơng, thì anh sẽ là một
chàng sinh viên cá biệt đấy. Em trìu mến hay giận dỗi