Tải bản đầy đủ (.pdf) (5 trang)

Nỗi lo của các nhà quản lý trung gian docx

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (87.88 KB, 5 trang )

Nỗi lo của các nhà
quản lý trung gian
Đơn vị của nhà quản lý trung gian luôn hoàn thành công việc đầy đủ và
đôi khi vượt mức trung bình, nhưng hiếm khi nhận được kết quả thoả
đáng. Ở bất cứ công việc nào là nhà tư vấn, giáo viên tới nhà quản lý
trong các tổ chức lớn thuộc tư nhân hay cổ phần, chúng ta vẫn thường
xuyên nhận thấy sự thay đổi của các tình huống được liệt kê dưới đây:
- Đơn vị của nhà quản lý trung gian luôn hoàn thành công việc đầy đủ và
đôi khi vượt mức trung bình, nhưng hiếm khi nhận được kết quả thoả
đáng.
- Nhà quản lý làm việc cật lực từ 50 đến 60 giờ một tuần trở lên, nhưng
luôn luôn có ý thức là phải đẩy mạnh được doanh thu. Chẳng có gì lại
đến dễ dàng cả: nhà quản lý thường hoạt động tích cực hơn cấp dưới của
mình.
- Những người dưới quyền, hầu hết đều tốt nghiệp đại học và nhiều
người có bằng cấp cao, thường rất thạo việc, và nhìn chung họ đang làm
việc rất tốt, nhưng hiếm khi họ phát huy khả năng của mình.
- Nhà quản lý thường than phiền rằng những người dưới quyền chưa ý
thức rõ về công việc, phải yêu cầu thì họ mới nhận nhiệm vụ, và họ chỉ
phản đối lại các vấn đề mà không đánh giá chúng. Khi cấp dưới có ý
thức rõ về công việc, thì mỗi cá nhân trong số họ đã quan tâm tới những
vấn đề liên quan - không nhất thiết là những gì mà phòng ban cần. Rồi
sau đó họ chịu sự chỉ thị của nhà lãnh đạo khi cố gắng hợp nhất những
nỗ lực của họ với công việc của người khác.
- Hơn nữa, những người thuộc cấp dưới dường như không chịu sự uỷ
thác nhiệm vụ đối với toàn đơn vị giống như nhà quản lý.Họ tập trung
quá nhiều vào lĩnh vực hạn hẹp của họ và hiếm khi tham gia vào kế
hoạch triển vọng của công ty.
- Sự uỷ thác kém hơn này của cấp dưới cũng được biểu lộ trong công
việc đó là thiếu chất lượng hay thiếu sự sốt sắng.Các nhà quản lý báo
cáo rằng họ dành quá nhiều thời gian để thúc giục cấp dưới, với lời lẽ


chẳng nhẹ nhàng gì để đảm bảo rằng công việc phải hoàn thành đúng
hạn và theo đúng tiêu chuẩn.
- Các cuộc họp diễn ra quá thường xuyên và gây lãng phí thời
gian.Những nhà quản lý nhận thấy rằng cấp dưới rất hiếm khi đưa ra
được tất cả các vấn để, khi họ đề xuất vấn đề, dường như họ quan tâm
nhiều hơn đến việc bảo vệ ý kiến riêng của mình (để gây ấn tượng với
cấp trên rằng họ đúng còn người khác sai) nhiều hơn là phấn đấu cho
một giải pháp chất lượng. Họ có thể tự xưng là một đội, nhưng biểu hiện
của đội ngũ làm việc lại rất ít.
- Các nhà quản lý thường cảm thấy rằng cho dù hệ thống quản lý thông
tin và nỗ lực của bản thân họ để thu thập nhiều nguồn thông tin có đa
dạng như thế nào đi chăng nữa thì họ cũng thường xuyên là người biết
cuối cùng.Cấp dưới biết được khi nào vấn đề đang nảy sinh, làm việc
đang trì trệ cũng là lúc giá cả đang dần tăng lên, nhưng họ đợi cho
những nhà quản lý tự khám phá những tín hiệu của vấn đề này và từ chối
việc đặt áp lực cho nhau để làm việc hiệu quả hơn.
- Đôi lúc, cấp dưới có thể phàn nàn rằng họ muốn công việc có tính thử
thách và thú vị hơn, nhưng nhà quản lý vẫn do dự khi giao phó những
nhiệm vụ như vậy. Bởi vì công việc hiện tại vẫn còn chưa đáp ứng được
tiêu chuẩn cao, vậy điều gì sẽ đảm bảo rằng những nhiệm vụ khó hơn sẽ
được hoàn thành tốt?.
- Khi nhà quản lý có lời nhận xét phản hồi về tình hình làm việc, thì họ
thường xuyên nhận được lời biện hộ và phủ nhận. Có thể những người
cấp dưới nói họ muốn phát triển nhưng họ lại lờ đi những lời phê bình
và lời góp ý của cấp trên về những mặt còn yếu trong quá trình làm việc.
Tất nhiên những lời phê bình này không phải là phổ biến, nhưng chúng
ta cũng đã nghe nói về rất nhiều vấn đề khác nhau với sự khó khăn
thường trực từ nhiều trong số các nhà quản lý mà chúng ta quan sát và
tiếp xúc.Mặc dù công việc đã được hoàn thành (thường ở mức độ thực
hiện công việc cao vừa đủ để khách hàng không còn phải phàn nàn gì

nữa), vẫn còn có một khoảng cách đáng kể giữa những gì mà mỗi phòng
ban làm ra và những khả năng cơ bản của nó.
Các nhà quản lý lãnh đạo các phòng ban tương xứng nhưng không xuất
sắc như vậy thường cảm thấy rất thất vọng. Họ cảm thấy rằng nếu họ
muốn thực hiện tốt một điều gì đó, thì họ phải tự làm một mình.Hơn
nữa, họ thường xuyên cảm thấy làm việc quá sức, cứ đi hết từ khủng
hoảng này tới khủng hoảng khác với quá ít thời gian để hoàn thành mọi
việc. Những thời điểm tốt nhất là khi mọi người khác không có mặt và
nhà quản lý được thoải mái để ‘thực hiện một số công việc thực sự’.
Những ngày huy hoàng xưa cũ, thời điểm có thể sử dụng chuyên môn kỹ
thuật của chính mình để giải quýêt các vấn đề mà không phải quản lý bất
kỳ một ai khác, dường như là một thời vàng son luôn được ghi nhớ đến
một cách đầy trìu mến.

×