Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (119.69 KB, 3 trang )
Nguyễn Hưng Trinh: Vẽ hay lột
trần tâm cảnh(*)
Nguyễn Hưng Trinh có lẽ là hoạ sĩ đáng chú ý nhất trong số các hoạ sĩ
xuất thân không qua trường lớp lâu nay ở Việt Nam. Anh là người
dường như sinh ra để… vẽ. Ở anh không có giai đoạn tập sự. Từ tác
phẩm đầu tay đến nay, tác phẩm chồng chất hàng mấy trăm bức, tất cả
đều đạt đến sự chững chạc giàu tính biểu cảm với một phong cách nhất
quán xuyên suốt.
Nguyễn Hưng Trinh là một hoạ sĩ biểu hiện (expressionist) triệt để.
Điều này không có ý nghĩa của một sự lựa chọn mà bộc phát tự nhiên
theo cách nhìn của anh về cuộc đời: luôn luôn trực diện; theo cách nghĩ
của anh về nghệ thuật: luôn luôn đặt nghệ thuật trên nền tảng siêu hình
học, không né tránh những thách thức gai góc của tư tưởng; theo tâm
tính của anh: luôn luôn ở trong trạng thái như chịu dồn nén chỉ chực nổ
bùng. Nghệ thuật của anh là tiếng lòng ú ớ.
Chủ đề tranh Nguyễn Hưng Trinh, có thể nói, là những cảm nhận khác
nhau về thân phận con người, về đời sống thực tại. Anh tỏ ra nhạy cảm
với những nỗi đau, những khát vọng của con người đi tìm sự hoà hợp
trong cô đơn, tìm vĩnh cửu trong phù du, tìm tự do trong ràng buộc, tìm
sự hoàn thiện trong thân phận bất toàn v.v… Hình ảnh con người ở
trong tranh Nguyễn Hưng Trinh, từ tác phẩm này sang tác phẩm khác,
đều được trừu tượng hoá cho nội dung biểu hiện, hoặc như những cành
cây khô xao xác, xù xì, hoặc như được nặn ra một cách dở dang từ
những nắm đất bùn nhễu nhão. Anh dường như luôn luôn vẽ tranh
trong tình trạng tinh thần phấn khích cao độ. Anh không vờn màu mà
đập màu. Nét bút của anh đầy vẻ xung động, gấp gáp, căng thẳng. Cái
tính chất căng thẳng trong tranh anh còn thể hiện rất rõ qua kết cấu bề
mặt tác phẩm, lớp màu mày chồng lên lớp màu kia, chỗ dày, thô, rắn;
chỗ mỏng, mịn, sâu…. Anh có một bảng màu đẹp, kết cấu trong từng
tác phẩm, tạo thành những không gian luôn luôn gợi ra những cảm xúc