Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (297.74 KB, 23 trang )
<span class="text_page_counter">Trang 1</span><div class="page_container" data-page="1">
<b>BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO</b>
<b>TRƯỜNG ĐẠI HỌC LUẬT THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINHKHOA LUẬT DÂN SỰ</b>
<i>Thành phố Hồ Chí Minh, ngày 5 tháng 9 năm 2023</i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 2</span><div class="page_container" data-page="2"><b>II. Bài tập...101.</b> <i><b>Nghiên cứu tranh chấp quyền tác giả trong vụ việc Truyện tranh Thần Đồng Đất Việt và đánh giá các vấn đề pháp lý sau:...10</b></i>
a) Theo Luật SHTT, truyện tranh Thần Đồng Đất Việt có được bảo hộquyền tác giả khơng?...11b) Ai là chủ sở hữu hình tượng nhân vật Tí, Sửu, Dần, Mẹo liên quan đến bộtruyện tranh Thần Đồng Đất Việt?...11c) Ai là tác giả hình tượng nhân vật Tí, Sửu, Dần, Mẹo?...12d) Cơng ty Phan Thị có quyền gì đối với hình tượng nhân vật Tí, Sửu, Dần,Mẹo?...12e) Việc công ty Phan Thị cho xuất bản bộ truyện từ tập 79 trở đi có phù hợpvới quy định pháp luật không?...13
<b>2.</b> <i><b>Nghiên cứu Bản án số 213/2014/DS-ST của Tịa án nhân dân quận Tân Bình ngày 14/8/2014 và trả lời các câu hỏi sau:...13</b></i>
a) Ai là tác giả tác phẩm “Hình thức thể hiện tranh tết dân gian”? Tác phẩmnày có được bảo hộ quyền tác giả khơng? Vì sao?...14
</div><span class="text_page_counter">Trang 3</span><div class="page_container" data-page="3">b) Từng “cụm hình ảnh” trong tác phẩm “Hình thức thể hiện tranh tết dân
gian” có được bảo hộ quyền tác giả khơng? Vì sao?...14
c) Hành vi của bị đơn có xâm phạm quyền sở hữu trí tuệ của ngun đơnkhơng? Nêu cơ sở pháp lý...16
<b>B. Phần câu hỏi sinh viên làm và nộp bài, khơng thảo luận tại lớp...17</b>
Phân tích quy định mới của Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Sở hữu trítuệ năm 2005 về Giả định quyền tác giả, quyền liên quan đến quyền tác giả...17
<b>TÀI LIỆU THAM KHẢO...19</b>
<b>A.Văn bản quy phạm pháp luật...19</b>
<b>B. Bản án, quyết định...19</b>
<b>C. Tài liệu tham khảo...19</b>
</div><span class="text_page_counter">Trang 4</span><div class="page_container" data-page="4">Quyền tác giả là một độc quyền của tác giả, chủ sở hữu các đối tượng thuộcquyền này. Vì là độc quyền nên chỉ nhóm chủ thể này mới có quyền tự do khaithác tài sản trí tuệ mà không bị ràng buộc bởi bất kỳ rào cản nào, trừ trường hợpluật có quy định khác. Do đó, họ được tự do trong việc chi phối tài sản trí tuệ dochính họ tạo ra hoặc sở hữu và được Nhà nước bảo hộ quyền tác giả; điều nàynhằm mục đích ngăn chặn những chủ thể khác khai thác bừa bãi các sản phẩm trítuệ gây ảnh hưởng tiêu cực đến chủ thể quyền tác giả. Tuy nhiên, duy trì sự “độcquyền” quá mức mà hạn chế khả năng tiếp cận và sử dụng các đối tượng củaquyền tác giả trong mục đích nghiên cứu, học tập và phát triển sẽ có tác động lớn
<i>đến sự tiến bộ của xã hội. Ví dụ một sinh viên cần sử dụng một số nội dung có</i>
<i>trong các bài nghiên cứu của các học giả để thực hiện một bài nghiên cứu khoahọc nhưng phải liên tục liên hệ xin phép tác giả, trả tiền thì mới được tiếp cận vàsử dụng. Tuy nhiên, với khả năng kinh tế và tìm kiếm thơng tin, việc xin phép và</i>
trả tiền cho mọi tài liệu lại trở thành rào cản cho người học, từ đó làm giảm ý chítìm tịi và phát triển, gây mất động lực cho những cá nhân có mong muốn sửdụng vào những mục đích khơng phải để kinh doanh thương mại. Do vậy, bảo vệsự độc quyền về quyền tác giả không thể áp dụng cho mọi trường hợp mà nó cầnđược đặt vào trong sự soi chiếu về sự cân bằng lợi ích giữa chủ thể quyền tác giảvà các chủ thể khác, đặc biệt là phải hài hòa với lợi ích của cộng đồng, xã hội,quốc gia.
Chính vì thế, nguyên tắc “sử dụng hợp lý” (fair use) được đặt ra nhằm hài hịalợi ích giữa chủ thể quyền SHTT với cộng đồng, xã hội, người sử dụng các tàisản trí tuệ. Đây là một nguyên tắc cơ bản trong pháp luật về sở hữu trí tuệ trênthế giới. “Fair use” lần đầu tiên được quy định tại Điều 9(2) Công ước Berne:
<i>“Luật pháp của các quốc gia thành viên thuộc Liên hiệp có thể cho phép làmbản sao của tác phẩm được bảo hộ trong một số trường hợp đặc biệt với điềukiện là việc sao chép này khơng xung đột với việc khai thác bình thường tácphẩm và không gây tổn hại một cách bất hợp lý đến lợi ích hợp pháp của tácgiả”; Nguyên tắc pháp lý này lần nữa được khẳng định tại Điều 13 Hiệp định</i>
<i>TRIPs với quy định rằng “các quốc gia thành viên phải xác định các giới hạn</i>
<i>hoặc ngoại lệ đối với quyền độc quyền liên quan đến quyền tác giả đối với mộtsố trường hợp đặc biệt mà các trường hợp đó khơng được xung đột với việc khaithác bình thường tác phẩm và cũng không gây tổn hại một cách bất hợp lý đến</i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 5</span><div class="page_container" data-page="5"><i>lợi ích hợp pháp của tác giả”. Theo đó, “Sử dụng hợp lí” là quyền của chủ thể</i>
khác sử dụng tác phẩm theo những điều kiện nhất định mà không cần đến sự chophép của chủ sở hữu bản quyền. Nguyên tắc này cho phép một người sử dụng vàxây dựng tác phẩm của riêng mình dựa trên nội dung của các tác phẩm trước đómà khơng cần phải xin phép, trả tiền cho tác giả, chủ sở hữu; đồng thời, cùng vớiđiều kiện là họ sử dụng các tác phẩm một cách hợp lý, đúng mục đích sử dụngban đầu, tức là người được phép sử dụng tác phẩm mà không gây tổn hại đến cáctác giả, các chủ sở hữu hoặc cố ý sử dụng nhằm hưởng lợi từ tác phẩm của họ.Nguyên tắc “sử dụng hợp lý” (fair use) làm giảm đi sự bảo hộ quyền tác giả mộtcách cứng nhắc, trước tình trạng sự bảo hộ quá mức có thể cản trở tính sáng tạo,sự phát triển của xã hội, của cộng đồng nói chung.
Là thành viên của các cam kết quốc tế, Việt Nam đưa nguyên tắc “sử dụnghợp lý” vào Luật Sở hữu trí tuệ 2005, sửa đổi, bổ sung năm 2022 tại các điều:Điều 25, Điều 25a, Điều 26, Điều 32, Điều 33. Đây là các trường hợp mà ngườikhác có thể sử dụng tác phẩm đã công bố không phải xin phép, không phải trảtiền bản quyền, và, các trường hợp người khác có thể sử dụng tác phẩm đã côngbố không phải xin phép nhưng phải trả tiền bản quyền; gọi chung là các trườnghợp ngoại lệ và giới hạn quyền tác giả, quyền liên quan<small>1</small>.
Trên thế giới có hai mơ hình chính về quy định việc “sử dụng hợp lý”. Đầutiên là mơ hình của Hoa Kỳ: quy định các điều kiện để được coi là “sử dụng hợplý” (fair use). Thứ hai là mơ hình của các quốc gia như Anh, Canada, Liên minhChâu Âu,.. các nước này sử dụng phương pháp liệt kê các trường hợp được coi là“sử dụng hợp lý” quyền tác giả (fair dealing)<small>2</small>.
Đối với việc xác định định nghĩa của “sử dụng hợp lý”, thuật ngữ sử dụnghợp lý lần đầu tiên được pháp điển hoá trong Luật bản quyền của Hoa Kỳ năm1976 (Copyright Act) tại Điều 107. Điều luật này quy định việc sử dụng hợp lý
<i>bao gồm “việc sử dụng thông qua việc sao chép hoặc bản ghi âm, hoặc bất cứ</i>
<i>phương tiện nào được quy định trong điều này cho mục đích bình luận, phê bình,đưa tin, báo cáo, giảng dạy (bao gồm cả việc sử dụng nhiều bản sao cho lớphọc), nghiên cứu, học tập là không vi phạm quyền tác giả”. Trong Luật Sở hữu</i>
trí tuệ Việt Nam hiện hành, không tồn tại quy định nào định nghĩa “sử dụng hợplý”. Nhưng, tại các Điều 25, Điều 26, Điều 32, Điều 33 có liệt kê các trường hợpđược sử dụng các tác phẩm đã công bố, quyền liên quan không phải trả thùlao/phải trả tiền nhuận bút, thù lao. Có thể gọi những hành vi sử dụng này làhành vi sử dụng hợp lý quyền tác giả<small>3</small>.
<small>1</small><i><small> Trường Đại học Luật Thành phố Hồ Chí Minh (2023), Giáo trình Luật Sở hữu trí tuệ, Nhà xuất bản Hồng </small></i>
<small>Đức, tr. 124. </small>
<small>2</small><i><small> Nguyễn Thị Kim Châu (2018), Quy định về sử dụng hợp lý đối với quyền tác giả trong pháp luật Sở hữu trí </small></i>
<i><small>tuệ Việt Nam, Khoá luận tốt nghiệp, Đại học Quốc gia Hà Nội - Khoa Luật, tr. 7. </small></i>
<small>3</small><i><small> Nguyễn Thị Kim Châu (2018), tlđd(2), tr. 7, 8</small></i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 6</span><div class="page_container" data-page="6">Ngoài ra, Luật Bản quyền Hoa Kỳ còn xác định yếu tố “sử dụng hợp lý” bằng04 tiêu chí (04 bước thử) mà thực chất quy định này là sự cụ thể hóa phươngpháp ba bước thử của Cơng ước Berne. Trong các trường hợp được liệt kê khôngphải là vi phạm quyền tác giả quy định ở Điều 107 Luật Bản quyền Hoa Kỳ 1976nêu trên, cần phải đáp ứng đủ 04 yếu tố về:
Mục đích và tính chất của việc sử dụng, bao gồm cả việc xem xét đến mụcđích của việc sử dụng đó có tính chất thương mại hay vì mục đích giáodục phi lợi nhuận<small>4</small>
Bản chất của tác phẩm được bảo hộ<small>5</small>
Số lượng và tính chất của phần tác phẩm được trích dẫn trên tổng thể<small>6</small>
Ảnh hưởng của việc sử dụng phần tác phẩm đối với thị trường tiềm nănghoặc đối với giá trị của tác phẩm được bảo hộ<small>7</small>
Tuy nhiên, 04 yếu tố trên được quy định như một lớp nền cơ bản. Ngồi ra,Tịa án có thể có quyền xem xét thêm các yếu tố khác và tùy vào hoàn cảnh thựctế của từng trường hợp để quyết định xem như thế nào là “sử dụng hợp lý”. Nhưvậy, Luật Bản quyền của Hoa Kỳ tập trung vào thiên hướng định lượng nhưngchưa định lượng rõ ràng tỷ lệ phần trăm, số lượng, … mà trao quyền cho Tịa án.Theo đó, pháp luật Hoa Kỳ có lẽ đã mở rộng phạm vi áp dụng ngoại lệ quyền tácgiả đối hơn Việt Nam khi việc xác định “sử dụng hợp lý” không chỉ dừng lại ở04 điều kiện Điều 107<small>8</small>.
Đối với ngoại lệ, Điều 107 Luật Bản quyền của Hoa Kỳ cho phép sao chéptác phẩm được bảo hộ quyền tác giả nếu đáp ứng được các yếu tố quy định tạiĐiều này. Thêm vào đó, Điều 107 cũng cho thấy rằng việc sao chép một tácphẩm nhằm mục đích học tập cũng được quy định là hợp pháp. Tuy nhiên, đốivới một số nước khác trên thế giới như Nhật Bản thì lại quy định ở Điều 39 Luật
<i>Bản quyền: “các bình luận thời sự chính trị, kinh tế hoặc xã hội đăng tải trên</i>
<i>báo hoặc tạp chí khơng được sao chép vào các bài viết mang tính nghiên cứukhoa học”</i><small>9</small>. So với Việt Nam thì Luật Sở hữu trí tuệ quy định việc sao chépnhằm mục đích học tập không được xem là hợp pháp. Pháp luật sở hữu trí tuệViệt Nam khơng thừa nhận sao chép nhằm mục đích học tập thuộc trường hợp
<small>4 Harvard University - Office of the General Counsel (2023), “Copyright and Fair use: A guide for the Harvard Community”, </small>
<small> truy cập ngày 30/8/2023, tr. 9.</small>
<small>5</small><i><small> Harvard University - Office of the General Counsel (2023), tlđd(4), tr. 9.</small></i>
<small>6</small><i><small> Harvard University - Office of the General Counsel (2023), tlđd(4), tr. 9.</small></i>
<small>7</small><i><small> Harvard University - Office of the General Counsel (2023), tlđd(4), tr. 9.</small></i>
<small>8 Phạm Hoàng Phúc (2022), “Pháp luật về ngoại lệ quyền tác giả qua sao chép, trích dẫn và gợi ý cho Việt </small>
<i><small>Nam”, Tạp chí Khoa học Đại học Mở Thành phố Hồ Chí Minh - Kỷ yếu, số 17 (2), tr. 62.</small></i>
<small>9</small><i><small> Yukifusa Oyama (2014), Copyright Law of Japan, Copyright Research and Information Center, tr. 77.</small></i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 7</span><div class="page_container" data-page="7">giới hạn quyền tác giả. Cách tiếp cận này có cơ sở với giả thiết nếu học sinh, sinhviên được tự do sao chép mỗi người một bản sách giáo khoa, giáo trình, tàiliệu… để phục vụ cho việc học tập thì sách in sẽ khơng bán được (vì giá thànhphotocopy tác phẩm chắc chắn sẽ rẻ hơn mua sách in) và điều này chắc chắn sẽảnh hưởng đến quyền lợi của chủ sở hữu tác phẩm trong việc khai thác tácphẩm<small>10</small>. Khoản 3 Điều 25 Luật Sở hữu trí tuệ 2005, sửa đổi, bổ sung năm 2022cũng đã quy định: tác phẩm kiến trúc, tác phẩm tạo hình, chương trình máy tínhthì cũng khơng được sao chép dù là nhằm mục đích nghiên cứu khoa học, giảngdạy hay lưu trữ trong thư viện.
Đối với mức độ, Luật Sở hữu trí tuệ Việt Nam không quy định một mức độcụ thể để được xem là “sử dụng hợp lý”. Tuy nhiên, đối với pháp luật của một sốnước khác thì mức độ này lại được quy định rất rõ ràng:
Ở Anh, năm 1965, Hiệp hội Tác giả đã ban hành hướng dẫn về “sử dụng hợplý” đối với các tác phẩm được bảo hộ bản quyền đối với việc sao chép nhằmmục đích học tập và nghiên cứu bao gồm: (1) Một bài viết từ một số pháthành riêng lẻ của một tạp chí (cho dù bài viết đó trải dài cả số phát hành); (2)Tối đa 10% đối với một quyển sách ngắn (dưới 200 trang); (3) Một chươnghoặc tối đa 5% - tùy theo mức nào lớn hơn - của một cuốn sách hoặc một ấnphẩm tương tự; (4) Một bài thơ hoặc một truyện ngắn dài tối đa 10 trang; (5)Báo cáo về một vụ việc trong báo cáo pháp luật<small>11</small>.
Ở New Zealand, vấn đề sao chép tác phẩm tại thư viện phải tuân thủ LuậtBản quyền 1994. Trong luật này giới hạn về quyền tác giả với số % tác phẩmhợp lý dành cho các mục đích khác nhau. Ngồi ra, nó cịn giới hạn việc saochép của các tổ chức giáo dục phi lợi nhuận nhằm mục đích giáo dục và giớihạn số lượng tư liệu sao chép từ những tác phẩm có bản quyền tại các thưviện. Phần trăm (%) sao chép hợp lý được dựa trên sao chép sử dụng cho mụcđích nghiên cứu hoặc tự học hay sao chép sử dụng cho mục đích giáo dục,...<small>12</small>
Đối với việc xin phép, Luật Bản quyền 1994 của New Zealand quy định saochép phải được sự cho phép của chủ sở hữu bản quyền; sự sao chép cơ sở dữ liệuđiện tử chỉ có thể được thực hiện dưới dạng hợp đồng giữa thư viện với nhà cungcấp cơ sở dữ liệu; muốn sao chép các buổi phát thanh, truyền hình và chươngtrình truyền hình cáp phải có giấy phép bản quyền từ Screenrights,..<small>13</small> Đối vớipháp luật Việt Nam, việc sử dụng hợp lí trong các trường hợp luật quy định thì
<small>10 Nguyễn Huy Hoàng (2017), “Bảo hộ quyền tác giả, quyền liên quan trong hiệp định đối tác xuyên Thái </small>
<i><small>Bình Dương”, Tạp chí Dân chủ & Pháp luật, số 3 (300), tr. 44</small></i>
<small>11 British Library - Business & IP Centre (2019), “Fair dealing copyright explained”, </small>
<small> truy cập ngày 31/08/2023.</small>
<small>12 Bùi Loan Thùy - Bùi Thu Hằng (2011), “Thực hiện quyền sở hữu trí tuệ và quyền tác giả trong hoạt động </small>
<i><small>thơng tin - thư viện”, Tạp chí Thư viện Việt Nam, số 1(27), tr. 21.</small></i>
<small>13</small><i><small> PGS. TSKH. Bùi Loan Thùy - ThS. Bùi Thu Hằng (2011), tlđd(12), tr. 22.</small></i>
</div><span class="text_page_counter">Trang 8</span><div class="page_container" data-page="8">không cần phải xin phép, thể hiện rõ ở Điều 25, 26, 32, 33 Luật Sở hữu trí tuệ2005 sửa đổi, bổ sung năm 2022.
Khoản 1 Điều 28 Luật SHTT 2005 quy định “chiếm đoạt quyền tác giảđối với tác phẩm văn học, nghệ thuật, khoa học” là hành vi xâm phạmquyền tác giả, tuy nhiên, cụm từ “chiếm đoạt quyền tác giả” là một hànhvi tương đối khái quát, mơ hồ. Trước hết, “chiếm đoạt quyền tác giả” cóthể hiểu là hành vi dùng thủ đoạn như vũ lực, gian dối, trộm cắp, lạmdụng tín nhiệm để làm cho quyền tác giả của một tác phẩm thuộc về sởhữu của mình một cách trái pháp luật. Căn cứ theo Điều 18 Luật SHTT2005 thì quyền tác giả bao gồm quyền nhân thân và quyền tài sản. Nhưvậy, khoản 1 Điều 28 Luật SHTT 2005 ngụ ý rằng, toàn bộ các hành vixâm phạm đến các quyền nhân thân quy định tại Điều 19 và quyền tài sảntại Điều 20 đều là hành vi trái pháp luật, xâm phạm đến quyền tác giả. ỞLuật SHTT sửa đổi, bổ sung năm 2022, quy định này được phân táchthành 2 điều khoản khác nhau: “Xâm phạm quyền nhân thân quy định tạiĐiều 19 của Luật này” và “Xâm phạm quyền tài sản quy định tại Điều 20của Luật này.” Điều này khiến cho việc xác định hành vi vi phạm dễ dànghơn so với việc lặp lại cụm từ “quyền tác giả” khi miêu tả hành vi xâmphạm.
Khoản 2, 3, 4 và 5 Điều 28 Luật SHTT 2005 quy định các hành vi xâmphạm quyền tác giả, bao gồm: “mạo danh tác giả; công bố, phân phối tácphẩm mà không được phép của tác giả hoặc của đồng tác giả; sửa chữa,cắt xén hoặc xuyên tạc tác phẩm dưới bất kỳ hình thức nào gây phươnghại đến danh dự và uy tín của tác giả.” Tại Luật SHTT bổ sung, sửa đổinăm 2022, các quy định này khơng cịn được giữ lại, song, nội hàm củacác hành vi này được gói gọn trong khoản 1 Điều 28 Luật SHTT sửa đổi,bổ sung 2022 dưới tên gọi các hành vi “xâm phạm quyền nhân thân quyđịnh tại Điều 19”. Cụ thể, mạo danh tác giả là sử dụng tên tác giả để thựchiện hành vi có lợi cho mình, xâm phạm tới quyền đứng tên thật hoặc bútdanh trên tác phẩm (xâm phạm khoản 2 Điều 19 Luật SHTT 2005). Hànhvi công bố, phân phối tác phẩm mà không được phép của tác giả hoặc củađồng tác giả (không được sự đồng ý của một trong các tác giả hoặc của tấtcả tác giả) là hành vi xâm phạm khoản 3 Điều 19 Luật SHTT 2005. Hànhvi sửa chữa, cắt xén hoặc xuyên tạc tác phẩm, gây phương hại đến danhdự và uy tín của tác giả xâm phạm đến “quyền bảo vệ sự toàn vẹn của tácphẩm” quy định tại khoản 4 Điều 19 Luật SHTT 2005. Như vậy, về cơbản thì Luật SHTT sửa đổi, bổ sung 2022 vẫn giữ nguyên nội dung củacác hành vi xâm phạm quyền tác giả, tuy nhiên việc dẫn chiếu Điều 19 đã
</div><span class="text_page_counter">Trang 9</span><div class="page_container" data-page="9">đồng thời bảo hộ thêm quyền nhân thân “đặt tên cho tác phẩm” khi Luậtcũ không quy định về vấn đề này.
Khoản 6, 7, 8 và 9 Điều 28 Luật SHTT 2005 quy định các hành vi “saochép tác phẩm mà không được phép của tác giả, chủ sở hữu quyền tác giả;làm tác phẩm phái sinh mà không được phép của tác giả, chủ sở hữuquyền tác giả; sử dụng tác phẩm mà không được phép của chủ sở hữuquyền tác giả; cho thuê tác phẩm mà không trả tiền nhuận bút, thù lao…”Tại Luật SHTT sửa đổi, bổ sung năm 2022, các quy định này khơng cịnđược giữ lại, song, nội hàm của các hành vi này đã được gói gọn trongkhoản 2 Điều 28 Luật SHTT sửa đổi, bổ sung 2022 dưới tên gọi các hànhvi “xâm phạm quyền tài sản quy định tại Điều 20”.
Tuy nhiên, khi quy định về các hành vi xâm phạm tại khoản 6, 7, 8, 9Điều 28 Luật SHTT 2005 đưa ra những trường hợp ngoại lệ mà khi thựchiện hành vi sẽ không bị xem là xâm phạm quyền tác giả: đó là các điềukhoản tại Điều 25 (ví dụ: tự sao chép một bản để nghiên cứu khoa học,học tập của cá nhân và không nhằm mục đích thương mại thì khơng bịxem là xâm phạm quyền tác giả). Ở khoản 3 Điều 28 Luật SHTT sửa đổi,bổ sung năm 2022 quy định thêm rằng, các hành vi dù thuộc ngoại lệ tạiĐiều 25, 25a và 26 nhưng nếu không thực hiện hoặc thực hiện không đầyđủ các nghĩa vụ như Luật định thì vẫn sẽ bị xem là hành vi xâm phạmquyền tác giả. Ví dụ, theo Luật SHTT sửa đổi, bổ sung năm 2022, nếunhư sử dụng tác phẩm đã công bố thuộc vào trường hợp không phải xinphép, không phải trả tiền bản quyền nhưng lại không thông tin đầy đủ vềtên tác giả và nguồn gốc, xuất xứ của tác phẩm thì vẫn bị xem là hành vixâm phạm quyền tác giả.
Khoản 10 Điều 28 Luật SHTT 2005 quy định về hành vi “Nhân bản, sảnxuất bản sao, phân phối, trưng bày hoặc truyền đạt tác phẩm đến côngchúng qua mạng truyền thông và các phương tiện kỹ thuật số mà khôngđược phép của chủ sở hữu quyền tác giả”. Ở Luật SHTT sửa đổi, bổ sungnăm 2022 có một nội dung tương tự quy định tại khoản 7 Điều 28, tuynhiên có một số điểm đã được thay đổi: (1) hành vi này phải là hành vi cốý; (2) hoàn cảnh phạm tội phải là cố tình thực hiện hành vi xâm phạm dùbiết hoặc có cơ sở để biết thơng tin quản lý quyền đã bị xóa, gỡ bỏ, thayđổi mà không được phép của chủ sở hữu quyền tác giả hoặc biết việc đósẽ xúi giục, tạo khả năng, tạo điều kiện thuận lợi hoặc che giấu hành vixâm phạm quyền tác giả theo quy định của pháp luật.
Khoản 12 Điều 28 Luật SHTT 2005 quy định về hành vi “Cố ý huỷ bỏhoặc làm vô hiệu các biện pháp kỹ thuật do chủ sở hữu quyền tác giả thựchiện để bảo vệ quyền tác giả đối với tác phẩm của mình”. Điều luật nàynay đã được sửa đổi, bổ sung: thay thế cụm từ “biện pháp kỹ thuật” thành“biện pháp công nghệ hữu hiệu”; đồng thời ghi nhận bảo hộ thêm chủ thểtác giả khi có người gây ra hành vi xâm phạm nêu trên. Một điểm mới nữalà Luật SHTT sửa đổi, bổ sung năm 2022 ghi nhận thêm sự bảo hộ nếu có
</div><span class="text_page_counter">Trang 10</span><div class="page_container" data-page="10">hành vi cố ý tác động nhằm thực hiện xâm phạm quyền liên quan, thay vìchỉ ghi nhận mục đích nhằm xâm phạm quyền tác giả như Luật 2005. Khoản 13 Điều 28 Luật SHTT 2005 quy định hành vi “Cố ý xóa, thay đổi
thơng tin quản lý quyền dưới hình thức điện tử có trong tác phẩm” là 1hành vi xâm phạm quyền tác giả. Ở Luật SHTT sửa đổi, bổ sung năm2022 cũng có 1 nội dung tương tự quy định tại khoản 6 Điều 28. Có thểthấy, hành vi này được miêu tả chi tiết hơn ở Luật SHTT sửa đổi, bổ sungnăm 2022: (1) quy định thêm hành vi cố ý gỡ bỏ thông tin quản lý quyền;(2) ghi chú rằng nếu hành vi này chỉ xâm phạm quyền tác giả khi đây làhành vi “không được phép của tác giả, chủ sở hữu quyền tác giả”; (3) quyđịnh áp dụng đối với mọi loại thơng tin quản lý quyền chứ khơng chỉ góigọn trong đối tượng tác động là “thông tin quản lý quyền dưới hình thứcđiện tử có trong tác phẩm”; (4) hành vi đó phải được chủ thể thực hiện dùbiết hoặc có cơ sở để biết việc thực hiện hành vi đó sẽ xúi giục, tạo khảnăng, tạo điều kiện thuận lợi hoặc che giấu hành vi xâm phạm quyền tácgiả theo quy định của pháp luật.
Khoản 14 Điều 28 Luật SHTT 2005 nay được sửa đổi thành khoản 5,đồng thời bổ sung, ghi nhận thêm các hành vi chào bán, quảng bá, quảngcáo, tiếp thị, tàng trữ, cung cấp dịch vụ, thiết bị dù biết hoặc có cơ sở đểbiết nó được sản xuất, sử dụng nhằm vơ hiệu hóa biện pháp cơng nghệhữu hiệu bảo vệ quyền tác giả thì cũng bị xem là hành vi xâm phạm quyềntác giả.
Khoản 11 và 15 Điều 28 Luật SHTT 2005 quy định 2 hành vi xâm phạmquyền tác giả, bao gồm: “Xuất bản tác phẩm mà không được phép của chủsở hữu quyền tác giả” và: “Làm và bán tác phẩm mà chữ ký của tác giả bịgiả mạo”. Tuy nhiên, khơng tìm thấy nội hàm của 2 quy định này đượcquy định trực tiếp trong Điều 28 Luật SHTT sửa đổi, bổ sung năm 2022.Song, các hành vi trên vẫn được xem là hành vi xâm phạm quyền tác giảkhi đối chiếu với các văn bản quy phạm pháp luật khác (ví dụ: điểm bkhoản 1 Điều 66 Nghị định 17/2023/NĐ-CP ghi nhận giả mạo chữ ký tácgiả là hành vi có yếu tố xâm phạm quyền đứng tên, nêu tên trên tác phẩm;từ đó xác định hành vi trên cũng vi phạm quyền nhân thân quy định tạiĐiều 19 Luật SHTT 2005)
Luật SHTT sửa đổi, bổ sung năm 2022 ghi nhận thêm 1 hành vi vi phạmso với Luật 2005: “Không thực hiện hoặc thực hiện không đầy đủ quyđịnh để được miễn trừ trách nhiệm pháp lý của doanh nghiệp cung cấpdịch vụ trung gian quy định tại khoản 3 Điều 198b của Luật này.”
Tác giả là người trực tiếp sáng tạo ra tác phẩm và để công chúng được tiếpxúc với tác phẩm đó, cần thơng qua những người truyền tải. Họ là những ca sĩ,
</div><span class="text_page_counter">Trang 11</span><div class="page_container" data-page="11">nhạc công, diễn viên, nhà sản xuất, tuy không trực tiếp sáng tạo ra sản phẩm,nhưng lại là cầu nối quan trọng đưa tác phẩm đến với công chúng. Bản thân hoạtđộng của những chủ thể này cũng có những sáng tạo nhất định, vì thế được phápluật bảo hộ dưới “quyền liên quan đến quyền tác giả”. Ví dụ: đối với bài hát CátBụi của nhạc sĩ Trịnh Cơng Sơn do ca sĩ Khánh Ly trình bày, nhạc sĩ Trịnh CôngSơn được bảo hộ quyền tác giả và ca sĩ Khánh Ly được bảo hộ quyền liên quan.
<i>Hai quyền này tồn tại song song và có mối quan hệ mật thiết với nhau. Thứ</i>
<i>nhất, do tính chất phái sinh của mình, quyền liên quan phải được hình thành dựa</i>
trên cơ sở sử dụng một tác phẩm đã có, khơng thể tồn tại quyền liên quan nếukhơng có quyền tác giả gắn với một tác phẩm tinh thần có trước<small>14</small><i>. Thứ hai, chỉ</i>
khi tác giả hoặc chủ sở hữu quyền tác giả cho phép khai thác và sử dụng tácphẩm thì những chủ thể của quyền liên quan mới có thể thực hiện để tạo ra sảnphẩm<small>15</small>. Quyền liên quan chỉ được bảo hộ với điều kiện không gây tổn hại đếnquyền tác giả<small>16</small>.
Tóm lại, quyền tác giả có trước, là điều kiện tiên quyết để hình thành quyềnliên quan. Ngược lại, quyền liên quan có vai trị quan trọng thu hút công chúngtiếp xúc với sản phẩm, nâng cao giá trị sản phẩm. Đặc biệt, quyền liên quankhơng gây tổn hại đến quyền tác giả.
Trách nhiệm của doanh nghiệp cung cấp dịch vụ trung gian đối với hành vixâm phạm quyền tác giả, quyền liên quan trên môi trường Internet được quy địnhtại Điều 198b Luật SHTT 2005 (sửa đổi bổ sung 2022) và Nghị định số 17/2023/NĐ-CP ngày 26/4/2023 của Chính phủ quy định chi tiết một số điều và biệnpháp thi hành Luật Sở hữu trí tuệ (SHTT) về quyền tác giả (QTG), quyền liênquan (sau đây gọi tắt là Nghị định 17). Đây là một quy định mới nhằm bổ sungquy định giải thích về doanh nghiệp cung cấp dịch vụ trung gian, quy định rõ cáctrường hợp miễn trừ trách nhiệm pháp lý đối với hành vi xâm phạm quyền tácgiả, quyền liên quan; quy định trách nhiệm của doanh nghiệp này trong thực thicác biện pháp bảo vệ quyền tác giả, quyền liên quan để phù hợp với cam kết tạiĐiều 12.55 Hiệp định EVFTA.
<i>Các nhà cung cấp dịch vụ trung gian (Internet Service Provider – ISP) là</i>
doanh nghiệp cung cấp phương tiện kỹ thuật để tổ chức, cá nhân sử dụng dịch vụ
<small>14</small><i><small> Trường Đại học Luật Thành phố Hồ Chí Minh (2023), tlđd(1), tr. 74. </small></i>
<small>15 “Mối quan hệ giữa quyền tác giả và quyền liên quan”, gia-va-quyen-lien-quan/, truy cập ngày 31/8/2023.</small>
<small> Khoản 4 Điều 17 Luật Sở hữu trí tuệ 2005.</small>
</div>