Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (74.38 KB, 2 trang )
Không có nghề nào là thấp hèn
"Ê Báo! Bóng đá! Bóng đá!"
Người bán báo quay lại, trước mặt mình là một chàng trai trẻ. Người
bán báo chẳng trả lời, cũng không đưa cậu tờ báo. Cô nhìn cậu ta.
Cậu hất hàm:
Sao không bán à? Có bán không?
Không trả lời.
Cô này kỳ nhỉ, bán báo mà mua không bán.
Xin lỗi nhé! Tôi không thể bán cho người nói năng không có chủ ngữ
và vị ngữ.
Cô bán báo chứ có phải bán vàng đâu mà phải tôn trọng?
"Đó là đối thoại của người mua báo và một người bán báo.
Chắc có lẽ không có nghề nào là không vinh quang cả. Tất cả các
nghề nghiệp trong xã hội đều luôn hỗ trợ cho nhau. Đơn giản như thế
này: Nếu thành phố HCM này chỉ toàn kỹ sư, bác sỹ, luật sư, và
các nhà doanh nghiệp, mà thiếu những cô, cậu công nhân hàng đêm
quét rác trên đường phố, thì thành phố này sẽ toàn là rác rưởi.
Không có người rút hầm cầu thì thành phố thật sự hôi hám, cả thành
phố, đất nước chúng ta sẽ ngập ngụa trong rác thải. Đó là công việc
có thể không sạch sẽ theo nghĩa đen, nhưng trong sạch vì là đó là
một công việc vô cùng lương thiện.
Nghề vinh quang là bác sỹ ư? Chúng ta vừa chứng kiến phiên toà xử
bác sỹ Tố Lan cùng một dàn ê kíp ăn chặn tiền bảo hiểm của bệnh
nhân nghèo. Nghề Y là nghề cao quý nhưng con người làm nghề y
lại hoàn toàn thủ đoạn, rút ruột và làm giàu trên nỗi đau thiếu tiền của
người bệnh nghèo khổ. Vậy rõ ràng nghề nghiệp không thể tạo ra
con người, mà chính chúng ta mới tạo ra sự vinh quang và cao quý
của nghề nghiệp.
Không có nghề thấp hèn mà chỉ có bản thân người làm nghề có hèn
hạ hay không. Chúng ta không thể quên tiệm vàng Tấn Tài, một tiệm
vàng có uy tín rất lớn nằm ngay giữa trung tâm quận 5 đã làm cho