Tải bản đầy đủ (.docx) (25 trang)

KE HOACH BAI DAY HON 6 BUOI TUAN

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (220.31 KB, 25 trang )

PHỊNG GD - ĐT BINH SƠN
TRƯỜNG THCS BÌNH TÂN

KẾ HOẠCH BÀI DẠY HƠN 6 BUỔI/TUẦN
Ngày 02 tháng 9 năm 2018
Môn: Ngữ văn 9 - tiết 1, 2
Tên bài dạy: TÔI ĐI HỌC
Họ và tên giáo viên soạn: Phạm Văn Hoanh

I. MỤC TIÊU:
1. Kiến thức, kỹ năng, thái độ:
1. Kiến thức:
Cảm nhận được tâm trạng hồi hộp, cảm giác bở ngỡ của nhân vật “Tôi ” ở buổi tựu
trường đầu tiên trong đời.
Cốt truyện, nhân vật, sự kiện trong đoạn trích Tơi đi học.
Nghệ thuật miêu tả tâm lí trẻ nhỏ ở tuổi đến trường trong một văn bản tự sự qua ngòi
bút của Thanh Tịnh.
2. Kỹ năng:
Đọc - hiểu đoạn trích tự sự có yếu tố miêu tả và bniểu cảm.
Trình bày những suy nghĩ, tình cảm về mọt sự việc trong cuộc sống của bản thân.
3. Thái độ:
Giáo dục lịng u mến mái trường,thầy cơ và bạn bè
2. Định hướng phát triển năng lực:
Giúp HS phat triển một số năng lực
- Năng lực làm chủ và phát triển bản thân: Năng lực tự học , năng lực giải quyết vấn
đề, năng lực sáng tạo
- Năng lực xã hội: Năng lực giao tiếp, năng lực hợp tác
- Năng lực công cụ: Năng lực sử dụng ngôn ngữ.
3. Phương pháp kỹ thuật dạy học:
- Vấn đáp, thuyết trình, nêu và giải quyết vấn đề
- Trình bày một phút, chia nhóm


II. CHUẨN BỊ CỦA GIÁO VIÊN VÀ HỌC SINH
1. Giáo viên: SGV, sgk, kế hoạch dạy học, tranh ảnh.
2. Học sinh: Đọc, soạn, sgk, vở ghi.
III. CHUỖI CÁC HOẠT ĐỘNG DẠY HỌC
1. Hoạt động khởi động: (5 phút)
GV Yêu cầu HS đọc thuộc lịng đoạn văn trích "Tơi đi học" của Thanh Tịnh mà em
thích.
3. Hoạt động luyện tập:
Phát biểu cảm nghĩ về nhân vật tôi trong truyện ngắn "Tôi đi học"
GV hỏi: Xuất xứ truyện ngắn "
Tôi đi học"
. Cho biết nội dung của truyện.
Truyện ngắn Tôi đi học của nhà văn Thanh Tịnh in trong tập Quê mẹ, xuất bản năm
1941. Đây là dịng cảm xúc của nhân vật “tơi” về những kỉ niệm mơn man của buổi tựu
trường ba mươi năm về trước.
GV hỏi: Truyện được kể theo thứ tự nào?
Dịng cảm xúc được thể hiện theo trình tự thời gian. Tâm trạng nhân vật phát triển
song song cùng với các sự kiện đáng nhớ của ngày đầu tiên đi học. Từ cảnh cậu bé được
mẹ âu yếm dắt tay dẫn đi trên con đường tới trường, đến cảnh cậu say mê nhìn ngắm ngơi
trường; cảnh hồi hộp nghe thầy gọi tên, lo lắng khi phải rời tay mẹ để cùng các bạn vào
lớp nhận chỗ của mình và học giờ học đầu tiên.
GV hỏi: Yếu tố nào làm nên tính trữ tình đậm đà của thiên truyện này?


Sự kết hợp hài hoà giữa bút pháp tự sự, miêu tả và cảm xúc chân thành đã tạo nên
tính trữ tình đậm đà của thiên tự truyện.
Tác nhân gợi nhớ là khung cảnh thiên nhiên. Mùa thu thường đẹp và buồn. Cảnh
vật đã khơi gợi dòng hồi tưởng. Những chuyển biến của đất trời làm cho tác giả nhớ về dĩ
vãng xa xôi. Hằng năm cứ đến cuối thu, khi lá vàng rơi và nhìn thấy mấy em nhỏ rụt rè
nấp dưới nón mẹ lần đầu tiên đi đến trường thì nhà văn lại nhớ ngày đầu tiên đi học của

mình. Sau mấy chục năm, tác giả vẫn nhớ như in: "Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy
sương thu và gió lạnh. Mẹ tơi âu yếm nắm lấy tay tơi dẫn đi trên con đường làng dài và
hẹp".
Dịng cảm xúc khởi nguồn từ tâm trạng bồi hồi và cảm giác mới mẻ trong ngày đi
học đầu tiên. Được mẹ mặc cho bộ quần áo mới, cậu bé thấy mình đã là người lớn, cho
nên tất cả mọi thứ đều phải thay đổi. Ý nghĩ ngây thơ và nghiêm túc của cậu học trò trong
buổi đầu đi học hồn nhiên và đáng yêu biết chừng nào! Chính suy nghĩ và cảm nhận ấy
khiến cho điệu bộ của cậu bé khác hẳn ngày thường. Mọi cử chỉ, hành động của cậu đều
trở nên lúng túng, vụng về. Trí óc non nớt của cậu khơng thể hình dung ra được những
điều gì xảy ra hằng ngày trong ngơi trường đẹp đẽ kia. Tâm trạng lo sợ phập phồng, khao
khát tìm hiểu, ước muốn được biết bạn, biết thầy trong ngày đầu đi học giờ đây vẫn hiển
hiện rõ nét trong kí ức nhà văn. Ngỡ ngàng và tự tin, cậu bé nghiêm trang bước vào giờ
học đầu tiên của đời mình.
Dịng cảm xúc của nhân vật “tôi” trong truyện ngắn "'Tôi đi học" được tạo nên từ
cảm xúc trong sáng, hồn nhiên và bút pháp nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật tinh tế của
nhà văn. Bằng câu chuyện của mình, Thanh Tịnh đã nói thay tất cả chúng ta cái cảm giác
kì diệu của buổi học đầu tiên đã trở thành kỉ niệm đẹp đẽ, để lại ấn tượng sâu sắc trong
cuộc đời mỗi người.
GV Bài văn đã gợi cho em nhớ lại buổi học đầu tiên của mình như thế nào?
Bài văn đã gợi cho em nhớ lại buổi học đầu tiên của mình. Đêm hơm trước, em
sống trong tâm trạng nơn nao, háo hức. Có một điều gì đó lạ lắm, quan trọng lắm đang
xảy ra trong căn nhà bé nhỏ của em. Em đi học mà làm như cả nhà cũng đi học. Mọi
người thức rất khuya để chuyện trò, bàn bạc xoay quanh việc đi học của em. Sáng hôm
sau, mẹ đưa em tới trường Tiểu học... Trước cổng trường đã có nhiều bạn nhỏ hớn hở bên
cạnh mẹ cha. Em cảm thấy trước mắt em cái gì cũng đẹp. Từ bầu trời trong xanh, từ màu
nắng tinh khơi, từ tiếng chim líu lo trên vòm lá bàng, lá phượng… Tất cả đều mới lạ đối
với em.
Một hồi trống vang lên giòn giã. Phụ huynh trao con cho các thầy cô giáo để nhận
vào lớp Một. Em khơng khóc nhưng hai mắt đỏ hoe. Một nỗi xúc động khó tả dâng lên
trong lịng. Em bịn rịn rời tay mẹ, cùng các bạn xếp hàng vào lớp.

Tiếng trống khai giảng hơm ấy có cái gì đó rất đặc biệt. Dường như nó vẫn đang
vang vọng trong tâm tưởng em lúc này. Tiếng trống vang vang, trầm ấm lạ lùng. Nó gợi
cho em một niềm tự hào và phấn khích mà sau này em mới hiểu rằng, sau tiếng trống ấy
là bước ngoặt của cuộc đời em. Từ đó, em bắt đầu một quãng đời học sinh trong sáng
tuyệt vời.
Cho đến bây giờ, những hình ảnh ấy vẫn hiện lên nguyên vẹn trước mắt em. Nó đã
trở thành kỉ niệm đẹp đẽ không thể nào quên của thời thơ ấu.
GV hỏi: Giá trị của tác phẩm này?
Bằng ngòi bút giàu chất thơ, tác giả đã diễn tả dòng cảm xúc này bằng nghệ thuật tự
sự xen miêu tả và biểu cảm với những rung động tinh tế. Bài văn đã gieo vào lòng người
đọc một nỗi niềm bâng khng khó tả. Chính vì vậy mà nó đã sống mãi trong trái tim bao
thế hệ bạn đọc hơn nửa thế kỉ qua.


4. Hoạt động vận dụng:
Hoạt động của giáo viên và học sinh
- GV theo dõi.
- GV chấm một vài bài, nhận xét.
5. Hoạt động tìm tịi/ mở rộng
Hoạt động của giáo viên và học sinh

Nội dung
HS viết bài văn Phát biểu cảm nghĩ về
nhân vật tôi trong truyện ngắn "Tôi đi
học"Phát biểu cảm nghĩ về nhân vật tôi
trong truyện ngắn "Tơi đi học"
Nội dung
Về nhà hồn thành bài viết

Người soạn ký tên

Phạm Văn Hoanh

PHÒNG GD - ĐT BINH SƠN
TRƯỜNG THCS BÌNH TÂN

KẾ HOẠCH BÀI DẠY HƠN 6 BUỔI/TUẦN
Ngày 02 tháng 9 năm 2018
Môn: Ngữ văn 9 - tiết 5A, 5AB
Tên bài dạy: TRONG LỊNG MẸ
(Trích Những ngày thơ ấu - Nguyên Hồng)
Họ và tên giáo viên soạn: Phạm Văn Hoanh


I. MỤC TIÊU:
1. Kiến thức, kỹ năng, thái độ:
a. Kiến thức:
- Khái niệm thể loại hồi kí.
- Cốt truyện, nhân vật, sự kiện trong đoạn trích Trong lịng mẹ.
- Ngơn ngữ truyện thể hiện niềm khát khao tình cảm ruột thịt cháy bỏng của nhân
vật.
- Ý nghĩa giáo dục: những thành kiến cổ hủ, nhỏ nhen, độc ác không thể làm khơ
héo tình cảm ruột thịt sâu nặng, thiêng liêng.
b. Kỹ năng:
- Bước đầu biết đọc - hiểu một văn bản hồi kí.
- Vận dụng kiến thức về sự kết hợp các phương thức biểu đạt trong văn bản tự sự
để phân tích tác phẩm truyện.
c. Thái độ
- Giáo dục HS đồng cảm với nỗi đâu tinh thần, tình yêu thương mẹ mãnh liệt của
bé Hồng.
2. Kỹ năng:

Đọc - hiểu đoạn trích tự sự có yếu tố miêu tả và bniểu cảm.
Trình bày những suy nghĩ, tình cảm về mọt sự việc trong cuộc sống của bản thân.
3. Thái độ:
Giáo dục lịng u mến mái trường,thầy cơ và bạn bè
2. Định hướng phát triển năng lực:
Giúp HS phat triển một số năng lực
- Năng lực làm chủ và phát triển bản thân: Năng lực tự học , năng lực giải quyết vấn
đề, năng lực sáng tạo
- Năng lực xã hội: Năng lực giao tiếp, năng lực hợp tác
- Năng lực công cụ: Năng lực sử dụng ngôn ngữ.
3. Phương pháp kỹ thuật dạy học:
- Vấn đáp, thuyết trình, nêu và giải quyết vấn đề
- Trình bày một phút, chia nhóm
II. CHUẨN BỊ CỦA GIÁO VIÊN VÀ HỌC SINH
1. Giáo viên: SGV, sgk, kế hoạch dạy học, tranh ảnh.
2. Học sinh: Đọc, soạn, sgk, vở ghi.
III. CHUỖI CÁC HOẠT ĐỘNG DẠY HỌC
1. Hoạt động khởi động: (5 phút)
GV Yêu cầu HS tóm tắt đoạn trích trong lịng mẹ.
2. Hoạt động luyện tập:
Phát biểu cảm nghĩ về nhân vật bé Hồng trong đoạn trích "Trong lịng mẹ" của
Ngun Hồng
Gợi ý:
- Cậu bé Hồng có phải là tác giả khơng?
Chú bé Hồng trong "Trong lịng mẹ" chính là nhà văn Ngun Hồng thuở thiếu
thời, phải chịu nhiều cay đắng trong cảnh nghèo khổ và mồ cơi. Tập hồi kí "Những ngày
thơ ấu" của ông rất xuất sắc. Đoạn văn trích trên đây, dù chỉ phác qua một cảnh nhỏ, cũng
cho ta thấy nỗi lòng đau khổ của bé Hồng trong những ngày sống xa mẹ, và niềm sung
sướng tột độ trong giây phút gặp lại mẹ - người mẹ yêu quý, đáng thương nhất của mình,
bấy lâu chờ mong, khao khát.



- Em hãy viết một câu chủ đề về cậu bé Hồng. Và sau đó triển các ý theo cách
diễn dịch.
Bé Hồng thương yêu mẹ sâu sắc. Mặc dù gần một năm trời sống bơ vơ và đói rách
giữa thái độ ghẻ lạnh và nhất là những lời lẽ cay nghiệt của người cơ nói xấu mẹ mình,
nhưng lịng u thương mẹ của Hồng khơng vì thế mà suy giảm. Hồng đã rất sớm nhận ra
cái bất công của cổ tục làm khổ nhục mẹ mình.
- Tìm chi tiết cho thấy cậu bé Hồng căm tức những cổ tục đó.
Cậu căm ghét những cổ tục đó đến mức “cổ họng nghẹn ứ” muốn “vồ ngay lấy mà
cắn, mà nhai, mà nghiền cho kỳ nát vụn mới thơi”. Lịng thương u, kính trọng mẹ đã
giúp Hồng trước sau nhận rõ ác ý của người cơ cay nghiệt vẫn thấy mẹ mình phải được
che chở, phải được sống đàng hoàng giữa cuộc đời. Trong lòng chú bé, nguyên vẹn người
mẹ rất đáng yêu, rất đẹp với “gương mặt vẫn tươi sáng, đôi mắt trong và nước da mịn...
tươi đẹp như thuở còn sung túc”. Trong sâu thẳm cảm giác vẫn nguyên sự ấm áp “mơn
man khắp da thịt”, “hơi quần áo... hơi thở ở khuôn miệng xinh xắn nhai trầu phả ra thơm
tho lạ thường”, sau bấy lâu xa vắng, giờ lại được ngồi gọn trong lòng mẹ. Giây phút
thiêng liêng đến xúc động!
Chính vì rất u thương mẹ và trong lịng bao giờ cũng chỉ thấy có mẹ là gần gũi,
thương xót mình nhất, nên bé Hồng ln cảm thấy buồn tủi trong cảnh sống nhờ.
- Trước thái độ miệt thị của người cô, Hồng như thế nào?
Trước thái độ miệt thị của người cô, Hồng “im lặng, cúi đầu xuống đất, lịng thắt
lại, khóe mắt cay cay”, có lúc “nước mắt tơi đã rịng rịng...” khi người mẹ xiết mãi nỗi
đau ấy. Ngay cả lúc bất ngờ gặp mẹ, nỗi mừng của Hồng cũng . .... chứa cái tủi, khiến
chú “ịa lên khóc, rồi cứ thế nức nở” trong lịng mẹ.
- Một chuỗi ngày nén yêu thương, tủi hờn cũng là chuỗi ngày Hồng khao khát
muốn gặp mẹ. Nỗi khao khát ấy thể hiện rõ trong chi tiết nào?
Một chuỗi ngày nén yêu thương, tủi hờn cũng là chuỗi ngày Hồng khao khát muốn
gặp mẹ. Nỗi khao khát ấy thể hiện rõ trong bước chạy “ríu cả chân lại" của chú bé. Nỗi
khao khát ấy khiến chú bé hình dung đến sự tuyệt vọng ghê gớm của người đi giữa sa

mạc gặp ảo ảnh dòng nước, nếu bị nhận lầm dáng mẹ. Cảm giác ấm áp sung sướng tuyệt
vời “đã bao lâu mất đi bỗng lại mơn man khắp da thịt” khi được trong lòng mẹ, cho ta
thấy nỗi khao khát ấy cụ thể, xúc động biết chừng nào.
Phải như bé Hồng trong phút lăn vào lòng mẹ, “được bàn tay mẹ vuốt ve và gãi rôm
ở sống lưng cho”, mới cảm thấy hết một nỗi “êm dịu vô cùng” mà chỉ mẹ mới có thể cho
ta.
- Em có cảm nghi gì về trẻ em hơm nay có hồn cảnh đặc biệt?
Chúng ta, ít người rơi vào cảnh đời cay đắng ấy, vì có mẹ chăm sóc, che chở. âu
yếm. Em cũng may mắn như thế. Chính vì thế mà em cảm thương nỗi đau của thuở nhỏ
Nguyên Hồng, nỗi đau của thân phận sống bơ vơ đầy tủi nhục, thèm khát tình thương.
Qua tâm trạng của chú bé Hồng, em hiểu hơn những bạn nhỏ vì chiến tranh, vì thiên tai
phải mất cha mẹ, họ khổ đau biết chừng nào. Dù xã hội, bà con có cưu mang, ni ăn học
nhưng làm sao lấp nổi nỗi cô đơn, buồn tủi trong lòng những đứa con xa mẹ, mất mẹ. Nỗi
đau ấy đeo đẳng con người suốt một đời. Và cũng suốt một đời, tìm đâu thấy.
Tóm lại hình ảnh và tâm tư của bé Hồng đã xúc động lòng em, khiến em thấy đầy
đủ mọi niềm vui của mình được sống có mẹ là rất quý báu./


PHỊNG GD - ĐT BINH SƠN
TRƯỜNG THCS BÌNH TÂN

KẾ HOẠCH BÀI DẠY
Ngày 02 tháng 9 năm 2018
Môn: Ngữ văn 8 - tiết 9
Tên bài dạy: TỨC NƯỚC VỠ BỜ
Họ và tên giáo viên soạn: Phạm Văn Hoanh

I. MỤC TIÊU:
1. Kiến thc, k nng, thỏi :
1. KIn thc: Qua đoạn trích, ta thấy đợc bộ mặt tàn ác bất nhân của chế độ xà hội đơng thời và tình cảnh đau thơng của ngời nông dân cùng khổ trong XH ấy.

2. K nng: Cảm nhận đợc cái quy luật của hiện thực : có áp bức có đấu tranh, thấy đợc vẻ đẹp tâm hồn và sức sống tiềm tàng của ngời phụ nữ nông dân, thấy đợc những nét
đặc sắc trong NT viết truyện của tác giả.
3. Thỏi : Cm ghét xã hội thực dân nửa phong kiến. Yêu thương người nông dân
2. Định hướng phát triển năng lực:
Giúp HS phat triển một số năng lực


- Năng lực làm chủ và phát triển bản thân: Năng lực tự học , năng lực giải quyết vấn
đề, năng lực sáng tạo
- Năng lực xã hội: Năng lực giao tiếp, năng lực hợp tác
- Năng lực công cụ: Năng lực sử dụng ngôn ngữ.
3. Phương pháp kỹ thuật dạy học:
- Vấn đáp, thuyết trình, nêu và giải quyết vấn đề
- Trình bày một phút, chia nhóm
II. CHUẨN BỊ CỦA GIÁO VIÊN VÀ HỌC SINH
1. Giáo viên: SGV, sgk, kế hoạch dạy học, tranh ảnh.
2. Học sinh: Đọc, soạn, sgk, vở ghi.
III. CHUỖI CÁC HOẠT ĐỘNG DẠY HỌC
1. Hoạt động khởi động: (5 phút)
2. Hoạt động luyện tập:
Phát biểu cảm nghĩ về nhân vật chị Dậu trong đoạn trích "Tức nước vỡ bờ"
Gợi ý:
- Nêu vài nét về nhà văn Ngô Tất Tố.
Ngô Tất Tố lá một nhà văn tiêu biểu của văn học hiện thực phê phán. Tác phẩm của
ông tập trung phản ánh sinh hoạt của người nông dân và cảnh ngộ của họ dận trước Cách
mạng. Tắt đèn là tác phẩm đặc sắc của Ngô Tất Tố. Tiêu biểu của tác phẩm là đoạn trích
Tức nước vỡ bờ.
- Giá trị hiện thực của đoạn trích "Tức nước vỡ bờ"
Qua đoạn trích tác giả đã phản ánh được hiện thực nông thôn Việt Nam trong giai
đoạn trước năm 1945. Tức nước vỡ bờ có sức mạnh tố cáo mãnh liệt, nó phơi bày bản

chất tham lam, tàn ác của bọn cường hào thống trị, đồng thời phản ánh tình cảnh của
người nơng dân trước Cách mạng, nhất là những ngày “sưu thuế” trong xã hội đương
thời.
Nhân vật Chị Dậu trong đoạn trích Tức nước vỡ bờ trong Tắt đèn của Ngô Tất
Tố đại diện cho tầng lớp nào? Hoàn cảnh của chị Dậu như thế nào?
Chị Dậu là nhân vật điển hình trong hồn cảnh điển hình, là hình tượng đẹp đẽ của
người nơng dân Việt Nam. Chị là một đốm sáng đặc biệt trong cái xã hội đầy bóng tối.
Chị cần cù, chất phác. Vợ chồng chị đầu tắt mặt tối không dám chơi ngày nào mà vẫn
cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc, gia đình lên đến bậc nhì, bậc nhất trong hạng cùng
đinh. Sưu thuế đến với chị cùng lúc với bao tai họa. Anh Dậu đang ốm, lại khơng có tiền
nộp thuế. Bọn cường hào chẳng dung tha cho gia đình chị.
- Hình tượng chị Dậu được tác giả khắc họa như thế nào?
Hình tượng chị Dậu được tác giả khắc họa thật sinh động, nhất là diễn biến tâm lí của
chị, từ hành động lễ phép van xin đến hành động quật ngã tên cai Lệ và người nhà Lí
trưởng, từ thái độ ơn hịa van xin đến thái độ quyết liệt chống cự bọn cường hào áp bức.
- Em hãy tìm những chi tiết cho thấy thái độ của chị Dậu trước sự tàn nhẫn của
bọn cai lệ?
Trước khi chống cự, chị đã lễ phép van xin khất nợ: Nhà cháu đã túng, lại phải đóng
cả suất sưu của chú nó nữa, nên mới lơi thơi như thế. Chứ cháu có dám bỏ bê tiền sưu nhà
nước đâu? Hai ơng làm phúc nói với ơng Lí cho cháu khất… Chị Dậu càng tha thiết van
xin thì cai Lệ càng nổi cơn thịnh nộ, hắn sai người nhà Lí trưởng trói anh Dậu lại. Hắn
sầm sập chạy đến chỗ anh Dậu, chị đã đỡ lấy tay tên cai Lệ và khẩn thiết van xin lần nữa
nhưng hắn đâu buông tha, hắn cịn đấm vào ngực chị. Khơng thể chịu đựng được, chị
Đậu liều mạng cự lại. Từ chỗ xưng cháu một cách nhún nhường chị đã chuyển xưng tôi
một cách nghiêm nghị. Hành động tàn bạo của tên cai Lệ đã thổi bùng lên ngọn lửa căm


thù trong lịng chị. Chị nghiến hàm răng nói với thái độ quyết liệt trước mặt tên cai Lệ:
Mày trói chồng bà đi, bà cho mày xem!
- Em có suy nghĩ gì về hồn cảnh của chị Dậu lúc đó?

Hành động của chị Dậu trong hồn cảnh đó khơng thể khác được. Để bảo vệ tính
mạng của chồng, chị khơng thể không chống lại hành động dã man của bọn cường hào,
tay sai Lí trưởng. Tức nước thì phải vỡ bờ. Có áp bức thì phải có đấu tranh. Chị là một
phụ nữ mà đã lần lượt quật ngã tên cai Lệ và người nhà Lí trưởng. Hành động đó đã thể
hiện tính cách anh hùng của chị Dậu. Lịng căm thù đã tạo ra một sức mạnh bất ngờ. Tuy
bản chất của chị thật hiền lành nhưng trước hành động bất nhân của bọn tay sai hung ác
thì chị phải bất khuất chống cự. Tình thương chồng và lịng căm thù bọn thống trị đã tạo
cho chị một sức mạnh vô biên. Sức mạnh ấy bắt nguồn từ ý thức nhân phẩm, lòng yêu
thương và lòng căm thù. Thật khơng ngờ kẻ đại diện cho chính quyền lại thất bại thảm
hại trước hành động đấu tranh của một người phụ nữ: tên cai Lệ ngã chỏng quèo trên mặt
đất, miệng lảm nhảm cịn người nhà Lí trưởng thì ngã nhào ra thềm. Nếu chị khơng có
hành động chống cự lại bọn tay sai hung ác này thì làm sao anh Dậu chịu đựng nổi nếu bị
tên cai Lệ trói cổ. Hành động của chị là hành động phản kháng của giai cấp bị trị: Phải
đấu tranh để thoát khỏi ách nơ lệ, nếu khơng đấu tranh thì mãi mãi bị đè đầu, cưỡi cổ.
- Nhận xét về giá trị nghệ thuật cuart tác phẩm..
Với nghệ thuật xây dựng và bút pháp miêu tả nội tâm nhân vật, đoạn trích đã khắc
họa tính cách điển hình của chị Dậu. Khơng chỉ thế, tác giả còn lên án, tố cáo xã hội
phong kiến đã dồn đẩy người lao động đến chân tường khiến họ khơng có lối thốt.
Cảm nghĩ của em về hình ảnh Chị Dậu
Hình ảnh chị Dậu trong đoạn trích Tức nước vỡ bờ đã gợi lên trong lịng ta niềm
thương xót ngậm ngùi về số phận bi thảm của chị cũng như của bao người nông dân
lương thiện, ta lại càng căm phẫn chế độ thực dân phong kiến, căm phẫn xã hội mục nát
đầy bóng tối đã đưa đẩy con người đến bước đường cùng.


PHỊNG GD - ĐT BINH SƠN
TRƯỜNG THCS BÌNH TÂN

KẾ HOẠCH BÀI DẠY
Ngày 22 tháng 9 năm 2018

Môn: Ngữ văn 8 - tiết 10 A, 10AB
Tên bài dạy: XÂY DỰNG ĐOẠN VĂN TRONG VĂN BẢN
Họ và tên giáo viên soạn: Phạm Văn Hoanh

I. MỤC TIÊU:
1. Kiến thức, kỹ năng, thái độ:
1. Kiến thức:
Khái niệm đoạn văn, từ ngữ chủ đề, câu chủ đề, quan hệ giữa các câu trong một đoạn
văn.
2. Kỹ năng:
Nhận biết được từ ngữ chủ đề,câu chủ đề,quan hệ giữa các câu trong một đoạn văn đã
cho. Hình thành chủ đề, viết các từ ngữ và câu chủ đề,viết các câu liền mạch theo chủ đề
và quan hệ nhất định. Trình bày một đoạn văn theo kiểu quy nạp, diễn dịch, song hành,
tổng hợp.
3. Thái độ: HS chịu khó tìm tịi nghiên cứu, tập viết văn.
2. Định hướng phát triển năng lực:
Giúp HS phat triển một số năng lực
- Năng lực làm chủ và phát triển bản thân: Năng lực tự học , năng lực giải quyết vấn
đề, năng lực sáng tạo
- Năng lực xã hội: Năng lực giao tiếp, năng lực hợp tác
- Năng lực công cụ: Năng lực sử dụng ngôn ngữ.
3. Phương pháp kỹ thuật dạy học:
- Vấn đáp, thuyết trình, nêu và giải quyết vấn đề
- Trình bày một phút, chia nhóm
II. CHUẨN BỊ CỦA GIÁO VIÊN VÀ HỌC SINH
1. Giáo viên: SGV, sgk, kế hoạch bài dạy, tranh ảnh.
2. Học sinh: Đọc, soạn, sgk, vở ghi.
III. CHUỖI CÁC HOẠT ĐỘNG DẠY HỌC
1. Hoạt động khởi động: (5 phút)
HS đọc đoạn văn đã chuẩn bị ở nhà.

HS nhận xét GV nhận xét
GV chốt: Đẻ viết được đoạn văn mạch lạc. Chúng ta phải nắm được khái niệm đoạn
văn.
2. Hoạt động luyện tập:
Hoạt động của giáo viên và học sinh
Nội dung
GV HD HS làm bài tập
1. Chọn ý trong bài “Trong lòng mẹ” của Nguyên
Hồng, sau đó viết thành một đoạn, phân tích cách trình
HS làm bài tập
bày trong nội dung đó.
GV sửa bài cho cả lớp.
2. Cảm nhận của em về đoạn trích "Tức nước vỡ bờ"
trích "Tắt đèn" của Ngơ Tất Tố.
3. Hoạt động vận dụng:
Hoạt động của giáo viên và học sinh
Nội dung
Viết đoạn văn cảm nhân truyện ngắn "Tôi đi
học của" Thanh Tịnh.
5. Hoạt động tìm tịi/ mở rộng

Về nhà hồn chỉnh đoạn văn trên


Hoạt động của giáo viên và học sinh

Nội dung
Về nhà hoàn chỉnh đoạn văn trên
Người soạn ký tên



PHỊNG GD - ĐT BINH SƠN
TRƯỜNG THCS BÌNH TÂN

KẾ HOẠCH BÀI DẠY
Ngày 22 tháng 9 năm 2018
Môn: Ngữ văn 9 - tiết 24 A, 24AB
Tên bài dạy: MIÊU TẢ VÀ BIỂU CẢM TRONG VĂN BẢN TỰ SỰ
Họ và tên giáo viên soạn: Phạm Văn Hoanh

I. MỤC TIÊU:
1. Kiến thức, kỹ nng, thỏi :
- Nhận biết đợc sự kết hợp và tác động qua lại giữa các yếu tố kẻ, tả và bộc lộ tình
cảm của ngời viết trong một VB tự sự.
- Nắm đợc cách thức vận dụng các yếu tố này trong một bài văn tự sự.
- HS thớch viết văn
2. Định hướng phát triển năng lực:
Giúp HS phat triển một số năng lực
- Năng lực làm chủ và phát triển bản thân: Năng lực tự học , năng lực giải quyết vấn
đề, năng lực sáng tạo
- Năng lực xã hội: Năng lực giao tiếp, năng lực hợp tác
- Năng lực công cụ: Năng lực sử dụng ngôn ngữ.
3. Phương pháp kỹ thuật dạy học:
- Vấn đáp, thuyết trình, nêu và giải quyết vấn đề
- Trình bày một phút, chia nhóm
II. CHUẨN BỊ CỦA GIÁO VIÊN VÀ HỌC SINH
1. Giáo viên: SGV, sgk, kế hoạch bài dạy, tranh ảnh.
2. Học sinh: Đọc, soạn, sgk, vở ghi.
III. CHUỖI CÁC HOẠT ĐỘNG DẠY HỌC
1. Hoạt động khởi động: (5 phút)

GV yêu cầu học sinh đọc một đoạn trong bài "Tôi đi học" và nhận xét
HS nhận xét.
GV chốt lại.
2. Hoạt động luyện tập
GVHD HS làm bài tập
ĐỀ1: Hãy kể về một kỉ niệm đáng nhớ đối với mội con vật nuôi mà em u
thích.
1. Tìm hiểu đề, tìm ý:
- Đọc kỹ đề, xác định nội dung trọng tâm:
- Em cần xác định, con vật ni mà em u thích là con vật nào (chó, mèo, gà, vịt,...)?
- Con vật ni đó từ đâu em có? (đưa ra một hồn cánh cụ thể)
- Hình dáng, tính nết, hành động, và những ki niệm liên quan đến con vật nuôi ấy và
em là những điều gì?
- Trong vơ số những điều về hình dáng, tính nết, hành động liên quan đến con vật ni
ấy thì em thấy đặc điểm nào là nổi bật, gây ấn tượng mạnh đối với em?
- Cảm nhận của em khi có con vật ni này bên cạnh?
2. Lập dàn bài
DÀN Ỷ CHI TIẾT
CON MÈO
I. MỞ BÀI
- Dẫn dắt vào hồn cảnh nào em có được chú mèo? ( được tặng nhân dịp sinh nhật,
nhặt ngoài đường đem về nuôi,...)


- Chú mèo này tên Mun, trông chú rất dễ thương
II. THÂN BÀI
1. Miêu tả CON MÈO
- Vóc dáng, ngoại hình:
+ Thân hình: dài, trơng như một trái mướp.
+ Bộ lông: màu đen mun trông rất đẹp.

+ Đôi mắt: tinh anh, nhìn rõ dù cho trong bóng đêm.
+ Hàm răng: những chiếc răng sắc nhọn, trông rất đáng sợ khi mà nó nhe ra.
+ Đơi chân: có một lớp thịt dưới bàn chân của mèo để giúp nó đi nhẹ nhàng và không gây
ra tiếng động.
+ Đôi tai: hay vểnh như nghe ngóng điều gì đó.
+ Bộ râu: là kênh ra-đa, trông rất đáng yêu.
+ Miệng: nhỏ bé, xinh xắn.
- Khả năng, tính cách:
+ Bắt chuột rất giỏi.
+ Thích nũng nịu, thích được vuốt ve.
+ Sạch sẽ
2. Kể một kỉ niệm sâu sắc giữa em và chú mèo
- Một ngày, do tơi bận học nơi này nơi kia khơng có thời gian để quan tâm chăm sóc
chú mèo nên đã quên mất chú mèo.
- Đang học bài, mèo ta đến bên cạnh tơi kêu “meo...meo" suốt. Tơi nghĩ rằng nó đang
làm phiền mình. Thế là tơi đá một cái, nó văng ra xa.
- Thế nhưng, có lẽ cú đá đó hơi mạnh nên đã khiến cho chú mèo bị thương.
- Nó rên “hừ...hừ”, khi học bài xong, tơi chợt nhớ tới nó khơng biết có sao khơng vì khi
nãy tơi đã lỡ chân đá nó.
- Tơi liền chạy đến bên xem nó ra sao. Tơi thấy nó nằm thoi thóp, thở dốc thở đổ. Tơi
hoảng q, liền bế nó ra khu khám bệnh để bác sĩ thú ý xem bệnh cho nó.
- Bác sĩ nói ràng, nó bị cái gì đó đập mạnh vào bụng nên bây giờ nó hơi đau, cần phải
chăm sóc nhiều hơn mới mau khỏi.
- Tơi hốt hoảng, lo lắng cho nó. Thế rồi, nó cũng khỏe mạnh trở lại. Tơi rất mừng vì
điều đó.
- Tơi hối hận rất nhiều, tự trách mình vì đã làm tổn hại đến một loài vật bé nhỏ, đáng
thương. Tự hứa với bản thân sẽ luôn yêu thương, quan tâm đến nó nhiều hơn.
3. Cảm nhận về CON MÈO
- Chú mèo là một con vật dễ thương, ngoan ngoãn.
- Đến tận bây giờ tơi vẫn u thương nó như ngày đầu đem về nuôi.

III. KẾT BÀI
- Chú mèo là một người bạn thân thương của tôi.
- Tôi hứa rằng tôi và nó sẽ ln là đơi bạn thân của nhau.
3. Viết bài:
BÀI VĂN THAM KHẢO
BÀI VĂN 1
Chủ nhật vừa qua, đến thăm một người bạn trên thành phố, vừa bước vào nhà em
thấy một con mèo mun nằm trên bàn học của bạn, tự nhiên em nhớ con mèo Mun của em
quá chừng.
Con mèo Mun của em ngày ấy thật dễ thương. Đầu nó trịn trịn giống như quả
mảng cầu ta. Trên quả ấy lại thêm một đôi tai lúc nào cũng vểnh lên như nghe đang nghe


ngóng điều gì. Em thích nhất là đơi mắt trịn xanh biếc, rất đẹp của nó nhìn rõ mọi vật
trong đêm tối. Dưới đôi mắt là cái mũi nhỏ nhắn xinh xinh lúc nào cũng ướt cùng với cái
miệng cũng nhỏ nhắn, xinh xinh. Bên trong cái miệng là hàm răng trắng muốt đều tăm
tắp, nhưng lại nhọn hoắt trông dữ tợn mỗi khi nó nỗi khùng. Cịn bình thường trơng nó
thật đáng u. Nét đáng u ấy cịn thể hiện qua cái đuôi nho nhỏ lúc nào cũng ngoe
nguẩy theo nhịp những bước chân uyển chuyển.
Ngày tháng trôi qua, con Mun lớn dần và ngày càng thân thiết với mọi người và vóc
dáng của nó ngày càng tuyệt đẹp hơn.
Tơi nhớ như in, ngày cịn học lớp hai, lớp ba cứ mỗi lần đi học về, từ xa, nó đã
đứng ngay sau cánh cổng đợi, ánh mắt hướng về phía tơi. Tơi vừa bước vào nhà nó liền
nhảy cẫng lên vui mừng thật đáng yêu! Lúc ấy tôi cúi xuống vuốt ve bộ lơng mượt mà
như nhung của nó, nó nằm xuống và ngước nhìn tơi kêu lên “ư ử” như muốn nói ràng
“chào anh hai". Một cử chỉ thân thiện, đáng yêu làm sao! Rồi tôi bảo: “Mun ăn trưa
chưa? Để anh Hai lấy thức ăn cho". Tôi vào nhà cất cặp, sau đó, tơi lấy một cây xúc xích
trong tủ lạnh cho nó. Nó nhìn tơi như cảm ơn...
Con Mun là chú bảo vệ nhỏ của tôi. Tuy “nhỏ nhưng có võ”. Mồi lần tơi đi học nó
thường lên bàn học của tơi năm, hế thấy con chuột, hay con gián nào ngang qua là nó giở

món võ gia truyền ra tóm gọn.
Vậy mà giờ đây nó đã xa tơi hơn ba năm rồi. Nó ra đi vào một mùa đong lạnh lẽo
(...)
Lúc đó, tơi thấy trống rỗng khi biết mình đã mãi mãi mất đi một người bạn thân rất
tốt bụng.
Tơi nhớ mãi cái hình dáng đáng yêu, ngộ nghĩnh ngày nào của con Mun.
4. Hoạt động vận dụng:
Viết đoạn văn tự sự chủ đề tự chon có kết hợp với miêu tả và biểu cảm
5. Hoạt động tìm tịi/ mở rộng
HS về nhà hồn thiện bài tập trên
Soạn bài Đánh nahu với cối xay gió
Người soạn ký tên
Phạm Văn Hoanh


Đề 2: Kể về một lần em mắc khuyết điểm khiến thầy cơ giáo buồn.
HƯỚNG DẪN LÀM BÀI
1. Tìm hiểu đề, tìm ý:
- Em cần xác định, lần mắc khuyết điểm ẩy là khuyết điểm gì (bị điểm kém khiến thầy,
cô giáo buồn phiền; quậy phá, chửi thề; đánh bạn, học hành không nghiêm túc,...)?
- Tâm trạng, cảm xúc của thầy, cô giáo khi phát hiện khuyết điểm của em gây hậu quả
nghiêm trọng là cảm xúc gì?
- Tâm trạng, cảm xúc của em lúc đó ra sao?
- Em đã đấu tranh tư tưởng như thế nào để có thể nói lên lời xin lỗi và lời hứa hẹn sẽ
khơng tái phạm trực tiếp bằng lời trước thầy, cô giáo?
2. Dàn bài chi tiết
I. MỞ BÀI
- Là học sinh chắc hẳn ai cũng đã từng có lỗi lầm khiến thầy cô giáo phải buồn.
- Lần mắc khuyết điểm mà tôi mắc phải đó là lần tơi quay cóp tài liệu trong giờ kiểm
tra.

II. THÂN BÀI
1. Hồn cảnh
- Hơm sau có giờ kiểm tra môn Văn nhưng tôi lại nghĩ là mình điểm đã rất cao, tuần
trước mới học bài rồi và cịn có bạn bè chí cốt tâm giao xung quanh sẽ chỉ bài giúp mình.
- Tơi dửng dưng với các bài học cho buổi kiểm tra ngày mai. Tôi xem ti vi suốt đêm và
sau đó đi ngủ một cách ngon lành.
2. Trong giờ kiểm tra
- Cô bước vào lớp với câu nói: “Các em lấy giấy ra làm bài kiểm tra”.
- Tơi quay ra sau nhìn mấy đứa bạn chí cốt của mình, nhưng ơi thơi, sao đứa nào cũng
làm lơ mình hết vậy?
- Chưa kịp dị bài gì cả, tơi lấy giấy làm bài kiểm tra trong sự hồi hộp, lo lắng.
- Cô đọc đề xong, tôi thấy ai cũng cắm cúi làm bài.
- Cịn tơi, nhìn vào đề, nó biết tơi cịn tơi thì mù mờ chẳng biết nó ra thế nào.
- Thế là tơi bạo dạn mở cặp lấy tài liệu để quay cóp, chẳng cịn cách nào khác.
- Lần kiểm tra ấy, tơi đạt điểm 10 to tướng.
- Tôi rất vui và tự hào vì điều đó.
- Tơi đi khoe khắp nơi: bạn bè, ba mẹ, anh chị của mình,..
- Tối đó, tơi ngủ khơng được khi nghĩ về những gì mình đã làm. Tơi trăn trở, trằn trọc
khó ngủ vì dù sao đi chăng nữa con điểm 10 ấy đâu phải do sức lực của tơi mà có.
- Tơi đắn đo, suy nghĩ rất nhiều; khơng biết tơi có nên nói ra sự thật hay không?
- Cuối cùng, tôi quyết định sẽ gặp cơ vào sáng mai để nói tất cả sự thật.
- Cơ nghe tơi nói sự thật, cơ đưa ra những lời khuyên nhẹ nhàng và bảo tôi không được
tái phạm nữa. Bên cạnh đó, cơ cũng khen tơi vì đã trung thực nhận lỗi, đó là điều đáng
trân trọng.
- Tơi hối hận rất nhiều về những gì mình đã làm và hứa sẽ không bao giờ tái phạm.
III. KẾT BÀI
- Đó là lần mắc khuyết điểm sâu sắc trong cuộc đời tôi.
- Tôi sẽ cố gắng học tập tốt hơn và tự giác cao hơn trong việc học tập.
3. Viết bài:



BÀI VĂN THAM KHẢO
BÀI VĂN 1
Cách đây hai tuần, em đã phạm một lỗi lầm mà em không bao giờ quên
được. Đó là lần em đã quay cóp tài liệu khi đang làm bài kiểm tra. Việc làm
đó đã khiến cho cơ chủ nhiệm của em phải buồn lịng rất nhiều.
Buổi tối trước hơm đó, em đã xem thời khóa biểu và biết rằng ngày mai
khơng có gì phải làm cả, chỉ riêng môn Văn là phải học thuộc lại các ghi
nhớ, xem lại tất cả các bài tập làm văn cơ cho. Nhưng vì hơm đó có bộ phim
rất hay nên em mải mê xem phim mà quên không học bài gì cả. Sáng hơm
sau, khi vào tiết Văn em đã rất ngạc nhiên khi nghe cơ nói rằng: “Ôn lại bài
năm phút rồi lấy giấy ra làm kiểm tra nhé các em”. Lúc đó, trên trán em tốt
cả mồ hơi, ướt cả tóc. Em khơng biết phải làm sao nếu như điểm kém thì sẽ
bị bố mẹ la rầy cịn các bạn sẽ cười chê mình. Thẫn thờ một lúc lâu thì cơ
giáo bắt đầu đọc đề. Cơ vừa đọc xong thì các bạn chăm chú làm bài, chỉ
riêng em thì loay hoay hỏi bài nhưng chẳng ai chỉ em cả. Nhìn lên đồng hồ
em thấy khơng cịn kịp thời gian để ngồi hỏi bài nữa. Em đánh liều một phen
thử xem sao. Em lấy cuốn tài liệu ra và chép lia lịa cho đến hết giờ, cô kêu
cả lớp nộp bài. Nộp bài xong, các bạn ríu rít hỏi xem nhau có làm được
khơng, cịn em chỉ ngồi cười mỉm một mình vì em biết chắc rằng mình sẽ
được điểm cao thơi.
Qua ngày hơm sau, khi cơ trả bài kiểm tra, em đạt được điểm số rất cao.
Khi cô kêu đọc điểm cho cô ghi vào sổ thì em đã rất tự tin đứng lên nói lớn
rằng: “Thưa cô, mười ạ!”. Cả lớp ồ lên tuyên dương em, cơ thì mỉm cười nói
rằng: “Em làm bài tốt lắm!”. Lúc đó, em cảm thấy rất vui. Vừa tan học, em
chạy một mạch về nhà khoe với bố mẹ và mọi người trong nhà. Ai cùng
khen em giỏi, em cũng cảm thấy rất hãnh diện vì điều đó nhưng khơng biết
vì sao, tối hơm đó em khơng thể nào ngủ được. Cứ mãi trằn trọc suốt đêm,
cứ cảm thấy mình khơng trung thực với cơ, với những người xung quanh đã
ln tin tưởng ở mình. Điểm này khơng phải là con điểm thật sự do chính

thực lực của mình làm, mà nó chỉ do em quay cóp mà có. Em cứ suy nghĩ
mãi, khơng biết làm sao vì bây giờ nếu nói ra sự thật thì mọi người sẽ nghĩ
mình như thế nào? Em đắn đo một lúc em quyết định sẽ nói rõ ràng cho cơ
biết. Sáng hơm thứ hai, em đã lấy hết can đảm để gặp cơ và nói rằng: “Thưa
cơ, em xin lỗi cơ rất nhiều vì em đã khơng trung thực trong lúc làm bài. Em
đã quay cóp tài liệu mới có điểm mười đó”. Nghe xong, cơ giáo khơng nói gì
chỉ im lặng sửa điểm trong sổ. Nhưng em biết rằng, thẳm sâu trong đơi mắt
cơ là sự buồn lịng và thất vọng khi có một học sinh như em. Cuối giờ học,
cơ gọi em lên và nói : “Cơ mong rằng sẽ khơng có lần thứ hai em quay cóp
tài liệu trong giờ kiểm tra nữa. Đó là việc làm khơng đúng. Em cần khắc
phục. Tuy vậy, cơ cũng có lời khen ngợi vì em đã biết trung thực nhận lỗi,
đó là điều đáng khen. Em phải hứa với cô sẽ cố gắng học hành chăm chỉ hơn


và đừng làm như vậy nữa em nhé!”. Nghe cô nói xong, tự dưng hai khóe mắt
em cay cav, nghẹn ngào, lí nhí xin lỗi cơ mà trong lịng chan chứa bao cảm
xúc khó tả. Trong lịng em giờ đây đã nhẹ nhõm hơn vì mình đã can đảm nói
ra sự thật.
Qua sự việc này, em muốn nói với mọi người rằng: trong cuộc sống đầy
bộn bề như bây giờ, chúng ta cần phải biết sống một cách trung thực, đừng
làm người khác phải buồn lịng vì mình. Là một học sinh, ngay từ bây giờ,
em sẽ cố gắng học hành chăm chỉ, không ham chơi nữa. Em sẽ không phải
khiến cho các thầy, các cô và mọi người xung quanh mình buồn lịng thêm
lần nào nữa.
(Bài làm của HS)
BÀI VĂN 2
Mỗi con người, chắc chắn ai cùng sẽ có những lúc lầm lỗi, khơng có ai
là hồn hảo dù người đó có giỏi đến đâu. Tơi cũng vậy. Tơi đã từng mắc một
lỗi mà tôi không bao giờ quên được. Lúc ấy tơi cịn là học sinh vừa học hết
lớp bảy.

Hồi đó, do ba mẹ nói tơi có năng khiếu vẽ và chính tơi cũng thích được
trở thành nhà thiết kế thời trang. Ba mẹ đã đăng ký cho tôi học vẽ tại nhà
của một cô giáo vừa về hưu. Cơ tên Dương, dù đã ngồi cái tuổi năm mươi
nhưng cô vẫn tràn đầy sức sống. Cô hiền lắm! Khn mặt cơ điềm tĩnh, hiền
hậu khiến tơi ln có cảm giác như cơ là mẹ tơi vậy. Mái tóc của cô đã ngả
bạc trắng. Cô luôn tốt bụng giúp đỡ mọi người nên hàng xóm xung quanh ai
cũng quý cơ.
Tơi q cơ lắm. Lúc đó tơi thường kiêu căng, tự cao, tự đại với mọi
người vì nghĩ là mình giỏi hơn mọi người. Ngày đầu tiên đi học, tôi cứ
tưởng bài vẽ cùa mình sẽ được điểm mười nhưng không ngờ cô chỉ cho tôi
con sáu. Tôi tức lắm, thế là đâm ra tôi ghét cô. Cứ mỗi lần đi học thêm, tôi
không chịu vẽ mà cứ quậy phá làm phiền người khác. Cô bắt tôi vào bàn
ngồi vẽ thì tơi lại vẽ đối phó với cơ. Khơng ngờ, có một lần cơ cho đề là vẽ
chân dung thầy cơ mà em thích nhất. Mọi người ai cũng vẽ cơ. Chỉ có tơi
nghĩ hồi cũng khơng ra là mình sẽ vẽ ai cả. Cho nên tới lúc nộp bài tôi sợ
lắm. Nhưng không ngờ, cô không những không la tơi mà chỉ nói: “Lần sau
cố gắng hơn nha con!”.
Kể từ lúc đó tơi cảm thấy mình thật có lỗi với cô. Và tôi cũng rút ra
được bài học: “'Không ai là hồn hảo cả, mỗi người đều có một khuyết
điểm”. Từ đó, tính kiêu ngạo của tơi cũng biến mất lúc nào không hay.
Những bài vẽ mà tôi vẽ ra, ai cũng khen nhưng khơng vì vậy mà tơi lại kiêu
ngạo nữa. Những lúc đó tơi vui lắm và tôi lại càng quý cô hơn nữa. Cô cũng
dạy cho tơi biết thế nào là kiên trì thực hiện thì sẽ thành công.


Tuy tôi chỉ được học với cô trong những tháng hè nhưng cô đã truyền
đạt cho tôi không chỉ những kinh nghiệm q báu mà cịn có những bài học
cuộc sống để tôi thực hiện theo sau này. Từ ngày học cơ, tơi đã biết suy nghĩ
hơn, chín chắn hơn, có ý chí, kiên trì hơn. Tơi như đã trưởng thành hơn, bỏ
đi cái vỏ bọc kiêu căng, tự đại ngày nào. Tôi rất biết ơn cô. Bây giờ, tuy

không học cô nữa, những bài học quý báu mà cô đã dạy cho tôi, tôi sẽ không
bao giờ quên. Tôi sẽ dùng những bài học này, chia sẻ với các bạn của mình,
dùng chúng để tiếp thêm nghị lực cho tơi trên con đường đầy gian nan phía
trước.
Tơi vơ cùng biết ơn cơ. Bây giờ, nếu có thể nói với cơ, tơi sẽ nói lên
một điều mà tơi rất muốn nói: “Con cảm ơn cơ rất nhiều, vì cơ đã dạy cho
con những điều hay lẽ phải, giúp con đi đúng trên con đường ước mơ của
mình. Con u cơ nhiều lắm, cô ơi”.
(Bài làm của HS)
BÀI VĂN 3
Là học sinh, chắc hẳn ai ai cũng đã một lần lầm lỗi, phạm sai lầm khiến
cho thầy cô phải buồn phiền. Ngay cả tơi cũng vậy, chỉ vì một lần khơng học
bài môn Lý, tôi đã bị điểm kém khiến cho cơ giáo phải buồn lịng rất nhiều
về tơi. Mặc dù cô đã tha thứ cho tôi nhưng tôi cũng không thể nào qn
được việc mình đã làm ngày hơm ấy.
Tối hơm đó, tơi đã xem kĩ thời khóa biểu để chuẩn bị bài cho ngày hơm
sau. Tơi nhìn vào thời khóa biểu và khơng thấy mơn nào phải học bài cả,
ngoại trừ mơn Lý. Tơi định học bài nhưng vì làm biếng và chủ quan cho
rằng, lần trước tôi đã trả bài và được điểm cao rồi nên không cần phải học
bài làm gì nữa mất cơng. Thế là, sửa soạn cặp xong, tôi liền chạy đi xem ti vi
cho thỏa thích. Sáng hơm sau. vào lớp học, các bạn thì ríu rít ơn bài trong
khi đó, tơi thì chỉ lo ngồi tán gẫu chuyện trên trời, dưới đất với lũ bạn. Ít
phút sau, cơ giáo từ ngồi cửa bước vào lớp. Chúng tôi đứng dậy chào cô
một cách nghiêm trang. Cô gật đầu chào chúng tôi rồi ra hiệu cho phép ngồi
xuống. Cơ cất giọng nói: “Cả lớp lấy giấy ra làm kiểm tra mười lăm phút”.
Nghe xong câu nói ấy, tơi bất giác giật mình và bắt đầu lo lắng. Tôi luống
cuống lấy tập ra định xem được phần nào hay phần đó nhưng khơng kịp nữa
rồi. Cơ bắt đầu đọc đề, tôi viết đề vào giấy kiểm tra mà trong lịng lo âu,
thấp thỏm. Cơ đọc đề xong, các bạn ai nấy đều tập trung làm bài, riêng tơi
thì nhìn vào đề bài, nó biết tơi nhưng tơi nhìn nó sao mà lạ lẫm. Tay tơi như

khơng cầm nổi cây viết, vừa viết vừa tẩy xóa trong khi đó các bạn xung
quanh thì hết sức điềm tĩnh mà làm bài. Thời gian trôi qua nhanh thật! Sắp
hết thời gian mất rồi! Chỉ còn vài phút là phải nộp bài trong khi đó tờ giấy
kiểm tra của tơi trắng tinh thật đẹp bởi chưa có chữ viết làm bài nào trong đó
cả. Lúc ấy, tơi hốt hoảng thật sự, loay hoay hỏi bài các bạn xung quanh.


Nhưng ngoài những cái lắc đầu và ánh mắt thương hại, tơi chẳng nhận được
điều gì khác bởi ai ai cũng đều đang chạy gấp rút với thời gian cho bài làm
của mình. Ngay lúc đó, tơi chỉ muốn gục đầu xuống bàn và khóc thơi. Cuối
cùng thì thời gian làm bài cũng qua đi, các bạn ai cũng nộp bài với bài làm
đầy chữ và gương mặt tự tin cịn riêng tơi thì chỉ có tờ giấy trắng. Tơi bỗng
nhiên thấy mũi mình hơi cay cay, khóe mắt từ từ trào ra những dịng lệ muộn
màng nhưng tơi cũng cố gắng kìm nén lại vì khơng muốn cơ và các bạn thấy
điều tệ hại đó. Tối hơm đó, về nhà, trong lịng tơi rối như tơ vị với biết bao
lo âu không yên, không dám đối diện với ba mẹ của mình. Tơi lẳng lặng đi
ngủ.
Sáng hơm sau, tơi vào lớp với gương mặt vẫn vui vẻ như ngày nào.
Nhưng đến khi cô phát bài ra tôi mới sực nhớ chuyện hôm qua và bắt đầu lo
lắng cho số điểm của mình. Tơi cầm bài làm trên tay, nhìn vào số điểm. Con
số 0 thật là to tướng, cô bắt đầu ghi điểm, cô đọc tên các bạn rồi đến lượt tơi.
Lúc đó, tim tơi giật thót lên. Tơi đứng dậy và mạnh dạn nói: “Dạ thưa cơ,
tám ạ!”.Cơ khơng nghi ngờ gì mà cứ ghi vào sổ. Tơi thở phào nhẹ nhõm
ngồi xuống. Nhưng rồi tôi lại cảm thấy bồn chồn, khó chịu trong lịng. Cảm
giác ấy làm tơi bứt rứt đến khó chịu.
Vài ngày sau, tơi gặp cơ, nói với cơ sự thật sau bao ngày tơi suy nghĩ,
đắn đo. Cơ khơng nói gì, chỉ sửa điểm lại cho tơi đúng với con số thật của
mình. Lúc ấy, trông nét mặt cô khá nghiêm trang pha lẫn trong đó là một
chút buồn rầu, thất vọng. Tơi xin lỗi cô lần nữa và quay về chồ ngồi. Trong
suốt buổi học đó, tơi có cảm giác như lúc nào cơ cũng nhìn tơi. Nhưng tơi

cảm thấy nhẹ nhõm vì mình đã dám dũng cảm nhận lỗi và sửa chữa sai lầm.
Qua bài học đó, tơi thấy mình thật có lỗi với cô. Tôi mong rằng mọi
người đừng bao giờ giống như tơi, điều đó khơng tốt và sẽ khiến cho những
người xung quanh mất niềm tin với chúng ta. Riêng tôi, tôi sẽ cố gắng học
tập chăm chỉ, siêng năng hơn để không phải làm cho thầy cô, cha mẹ buồn
lòng nữa


ĐỀ 3: Kể về một việc em đã làm khiến bố mẹ vui lịng.
HƯỚNG DẪN LÀM BÀI
1. Tìm hiểu đề tìm ý
- Em cần xác định, việc làm tốt khiến cho bố mẹ vui lịng đó là việc gì
(giúp đỡ một cụ bà qua đường, đem trả lại tiền nhặt được cho người bị đánh
rơi, giúp đỡ bạn bè trong học tập, trong cuộc sống...)?
- Tâm trạng, cảm xúc của ba mẹ khi em kể lại câu chuyện đó cho ba mẹ
nghe là những cảm xúc gì ?
- Tâm trạng, cảm xúc của em lúc đó ra sao? (hạnh phúc, tự hào, hứa hẹn
trong lòng những niềm tin mới,...)
- Em đã có những lời nói, hứa hẹn như thế nào đối với ba mẹ của em
trong tương lai sẽ làm thêm thật
nhiều việc tốt nữa ?
2. Lập dàn ý:
DÀN Ý CHI TIẾT
I. MỞ BÀI
- Làm việc tốt chắc chắn sẽ mang đến niềm vui cho cha mẹ, thầy cô và
mọi người xung quanh.
- Lần làm một việc tốt khiến cho ba mẹ tơi vui lịng đó là: giúp đỡ một bà
cụ đi qua đường.
II. THÂN BÀI
1. Hồn cảnh

- Hơm ấy, tôi thức dậy trễ nên chạy thật vội để đến trường.
- Trên đường đi học, tơi nhìn thấy một bà lão đang muốn băng qua đường.
- Thế nhưng bà lão cịn rụt rè, lo sợ vì thấy trên đường xe quá nhiều, bà
không dám băng qua.
- Tôi đắn đo suy nghĩ: một là giúp bà lão qua đường, hai là bị trễ giờ học.
Tôi phải lựa chọn một trong hai.
- Tôi quyết định giúp bà lão băng qua đường dù biết rằng mình có thể sẽ bị
trễ giờ học.
2. Giúp bà qua đường
- Tôi chạy tới gần bà và hỏi thăm, bà có sao khơng?
- Bà lão trả lời là muốn qua bên kia đường nhưng vì sợ xe nhiều quá nên
không dám qua.
- Tôi đưa ra nhã ý giúp bà băng qua đường. Bà vui vẻ nhận lời.
- Một tay cầm lấy tay bà. Bàn tay ấm áp, run run của bà cũng giống như
bà của tôi vậy. Tay cịn lại của tơi giơ cao ra hiệu qua đường để các chú tài
xế nhìn thấy mà nhường cho bà cháu chúng tôi.
- Đưa bà lão qua được bên kia đường, lịng tơi cảm thấy rất vui và tự hào.
Bà lão hỏi tên tuổi của tôi, tôi học trường nào. Tơi nói, tơi phải tới
trường ngay sợ trễ giờ.


- Tôi tới trường vừa kịp chuông reo.
- Về nhà, tôi kể cho ba mẹ nghe sự việc khi sáng với vẻ rất háo hức.
- Ba mẹ tôi khen tôi là trẻ ngoan và tự hào về tơi vì đã biết giúp đỡ người
lớn tuổi.
III. KẾT BÀI
- Đó là lần tôi làm việc tốt mà tôi cảm thấy rất vui và tự hào.
- Tơi hứa với bản thân mình sẽ cố gắng làm thật nhiều việc tốt để ba mẹ,
thầy cơ vui lịng.
3. Viêt bài:

BÀI VĂN THAM KHẢO
BÀI VĂN 1
Có thể nói trong mắt mọi người, tơi chỉ là một con bé chỉ biết ăn khơng ngồi
rồi. Ngồi việc học và chơi tơi chẳng cịn biết làm gì khác. Điều mà tơi
khiến cha mẹ vui lịng cũng chỉ là mấy tờ giấy khen và những điểm số mà
thơi. Nhưng có một lần tôi đã làm được một việc tốt mà cha mẹ tôi đã rất tự
hào về tôi. Đến bây giờ, câu chuyện ấy tơi vẫn cịn nhớ mãi.
Hơm ấy là một ngày đẹp trời, bầu trời trong xanh, gió mát, tôi đang tung
tăng trên con đường về nhà để khoe điểm mười với cha mẹ. Nhưng đi được
một đoạn, bỗng tôi thấy một bà cụ đang đứng trên vỉa hè. Trơng bà cụ tầm
bảy mươi tuổi, đầu tóc bạc phơ, lưng bà đã cịng. Trơng bà thật gầy gị và
yếu ớt làm sao. Chân bà cứ bước xuống đường rồi lại rút lên. Chắc bà đang
muốn qua đường nhưng lại sợ sệt trước cảnh xe cộ tấp nập dưới lòng đường.
Thật tội nghiệp cho bà quá! Bỗng một ý nghĩ vụt lên trong đầu tơi: “Sao
mình khơng giúp bà cụ qua đường nhỉ?” Tôi định chạy đến giúp bà nhưng
trong lịng lại băn khoăn một điều khơng biết nên giúp không. Tôi lại qua
đường không được giỏi lỡ xảy ra chuyện gì thì tính sao. Với lại tơi đang
muốn chạy lẹ về nhà để khoe điểm với cha mẹ. Nhưng thấy bà cụ như vậy
lịng tơi lại dấy lên một nỗi thương tâm. Tôi quyết định chạy đến giúp bà.
Bây giờ tôi mới thấy được vẻ mặt hiền hậu của bà trông rất giống nội tôi.
Tôi liền hỏi bà: "Bà ơi, bà muốn qua đường phải không? Để con giúp bà
nhé!”, vẻ mặt bà đang lúng túng nhưng khi nghe tơi nói xong, bà cụ trơng rất
vui vẻ và trả lời: "Ồ, nếu vậy thỉ tốt quá, bà cảm ơn cháu nhé!”.Tôi liền dắt
tay bà cụ bước xuống đường. Thấy cảnh xe cộ đông đúc như vậy, tôi cũng
cảm thấy ngập ngừng, e sợ. Nhưng tôi lấy hết can đảm, đưa một tay lên xin
qua đường, tôi chú ý nhìn qua nhìn lại rồi dắt bà bước đi. Bà cụ chắc cịn sợ
lắm nên nắm chặt lấy tay tơi. Qua được bên kia đường, bà cụ thở phào một
cách nhẹ nhõm và nói: “Bà cảm ơn con rất nhiều”. Tới đây, tôi mới thấy
đựơc bà đang xách một túi gì trơng có vẻ rất nặng. Tơi liền xách dùm bà về
nhà trong khi bà cụ không muốn làm phiền tơi nữa. Vừa đi, tơi vừa trị

chuyện cùng bà. Thì ra bà sống một mình trong nhà cịn con cháu bà ở xa và
bận bịu công việc nên không thể thường tới thăm và chăm sóc bà. Nghe thế,



×