Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (105.85 KB, 2 trang )
Tuồng
Tuồng là loại hình nghệ thuật sân khấu cổ truyền đặc sắc của Việt Nam được hình
thành trên cơ sở ca vũ nhạc và các trò diễn xướng dân gian vốn có từ lâu đời và rất
phong phú của dân tộc Việt Nam. Ðến cuối thế kỷ XVIII Tuồng đã phát triển một
cách hoàn chỉnh mọi mặt từ kịch bản văn học đến nghệ thuật biểu diễn.
Khác với các loại hình sân khấu khác như chèo, cải lương Tuồng mang theo âm hưởng
hùng tráng với những tấm gương tận trung báo quốc, xả thân vì đại nghĩa, những bài học
về lẽ ứng xử của con người giữa cái chung và cái riêng, giữa gia đình và Tổ quốc, chất bi
hùng là một đặc trưng thẩm mỹ của Tuồng. Có thể nói Tuồng là sân khấu của những
người anh hùng. Trong những hoàn cảnh đầy mâu thuẫn và xung đột bạo liệt bi ai các
nhân vật chính diện của Tuồng đã vươn lên thoát khỏi sự chế ngự của hoàn cảnh hành
động một cách dũng cảm anh hùng, trở thành một tấm gương, một bài học cho người đời
ngưỡng mộ noi theo.
Tuồng thuộc dòng sân khấu tự sự phương Ðông. Phương thức phản ánh đã đẻ ra thủ pháp
và phương tiện biểu diễn Tuồng. Trong quá trình tái hiện cuộc sống Tuồng không có xu
hướng tả thực mà chú trọng lột tả cái thần. Tả thần là biện pháp nhằm lột tả cái cốt lõi cơ
bản, không đi sâu vào những chi tiết vụn vặt khi những chi tiết ấy không gây được hiệu
quả nghệ thuật. Ðể lột tả được cái thần của nhân vật Tuồng dùng thủ pháp khoa trương
cách điệu. Tất cả những lời nói, động tác hình thể sự đi lại trên sân khấu Tuồng đều được
khoa trương và cách điệu để trở thành những điệu hát, điệu nói, điệu múa có nguyên tắc
và niêm luật cụ thể. Tuồng có một hệ thống những điệu hát và những hình thức múa cơ
bản mang tính chất mô hình. Người diễn viên tuồng căn cứ vào hoàn cảnh và tính cách
nhân vật mà vận dụng linh hoạt những mô hình đó cho phù hợp. Ðặc trưng của khoa
trương cách điệu còn được thể hiện trong âm nhạc, hoá trang, sự hình thành các kiểu mặt
nạ hoá trang chủ yếu là sự khoa trương cách điệu đường nét , nếp nhăn trên khuôn mặt
người. Quá trình khoa trương cách điệu trong Tuồng đều theo luật chi phối của luật âm
dương.