Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (77.47 KB, 2 trang )
Lãnh đạo giống quản lý?
Nhà quản lý xem con người là tài sản hoàn toàn theo nghĩa đen, trong khi đó nhà lãnh
đạo xem con người là tài sản quý giá nhất theo đúng nghĩa của nó. Đó là một trong
những điểm khác biệt giữa lãnh đạo và quản lý.
Walt Disney cho rằng, bí quyết trở thành lãnh đạo có thể tóm tắt lại trong bốn chữ C. Đó là
curiosity (sự tò mò), confidence (sự tự tin), courage (lòng dũng cảm), và constancy (tính kiên
định).
Lãnh đạo là một quyết định, không phải một vị trí
Các nhà lãnh đạo truyền cảm hứng và thu hút người khác đi theo họ. Đó là nguyên lý thu hút.
Gandhi, Kennedy, Mandela có thể là ví dụ.
Trong giới kinh doanh, các lãnh đạo doanh nghiệp như Disney, Walton và Welch đều biết được
họ muốn tạo ra cái gì. Họ có những ý tưởng lớn của thời đại. Họ có niềm tin tuyệt đối vào
những thứ họ đã và đang cố gắng để đạt được.
Có thể bạn đang là một nhà quản lý, nếu muốn trở thành nhà lãnh đạo, hãy tự hỏi bản thân rằng
bạn muốn tạo ra cái gì, muốn đạt được cái gì. Chỉ trang trải tài chính trong từng quý không giúp
bạn trở thành lãnh đạo.
Ví dụ, ngay từ khi xây dựng WalMart, Sam Walton muốn tạo ra một tổ chức bán hàng giảm giá
số một tại một thị trấn nhỏ của nước Mỹ. Jack Welch đặt mục tiêu chắc chắn cho GE phải có
được vị trí số một hoặc số hai trong lĩnh vực họ kinh doanh. Walt Disney thì chỉ muốn "làm cho
mọi người vui vẻ".
Nhà lãnh đạo không giám sát công việc quá cụ thể vì họ muốn dành cho chính bản thân mình
và cho các nhân viên những khoảng trống để sáng tạo. Tuy nhiên tâm điểm của họ thì lại rất rõ
ràng và mang tính định hướng cao.
Họ cũng biết rằng ngay cả nhân viên của mình một lúc nào đó cũng cần phải trở thành các nhà
lãnh đạo và thu hút những người khác đi theo.
Ai cũng có thể là nhà lãnh đạo
Hãy xem trường hợp của Rosa Parks, một phụ nữ Mỹ gốc Phi làm thợ may ở Montgomery,
bang Alabama, Mỹ.
Vào những năm 50 của thế kỷ trước, nạn phân biệt chủng tộc giữa người da trắng và người Mỹ
gốc Phi vẫn được luật pháp ủng hộ. Thành phố đã ra một sắc lệnh nói rằng người da trắng có
quyền ngồi phía trước của xe bus, người da đen chỉ được ngồi đằng sau. Nếu một người da