Tải bản đầy đủ (.doc) (5 trang)

PASSAGE 42

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (65.36 KB, 5 trang )

PASSAGE 42
The sculptural legacy that the new United States inherited from its colonial predecessors was far from
a rich one, and in fact, in 1776 sculpture as an art form was still in the hands of artisans and craftspeople.
Stone carvers engraved their motifs of skulls and crossbones and other religious icons of death into the
gray slabs that we still see standing today in old burial grounds. Some skilled craftspeople made
intricately carved wooden ornamentations for furniture or architectural decorations, while others carved
wooden shop signs and ships’ figureheads. Although they often achieved expression and formal
excellence in their generally primitive style, they remained artisans skilled in the craft of carving and
constituted a group distinct from what we normally think of as “sculptors” in today’s use of the word.
On the rare occasion when a fine piece of sculpture was desired, Americans turned to foreign sculptors,
as in the 1770s when the cities of New York and Charleston, South Carolina, commissioned the
Englishman Joseph Wilton to make marble statues of William Pitt. Wilton also made a lead equestrian
image of King George III that was created in New York in 1770 and torn down by zealous patriots six
years later. A few marble memorials with carved busts, urns, or other decorations were produced in
England and brought to the colonies to be set in the walls of churches – as in King’s Chapel in Boston.
But sculpture as a high art, practiced by artists who knew both the artistic theory of their RenaissanceBaroque-Rococo predecessors and the various technical procedures of modeling, casting, and carving rich
three-dimensional forms, was not known among Americans in 1776. Indeed, for many years thereafter,
the United States had two groups from which to choose – either the local craftspeople or the imported
talent of European sculptors.
The eighteenth century was not one in which powered sculptural conceptions were developed. Add to
this the timidity with which unschooled artisans – originally trained as stonemasons, carpenters, or
cabinetmakers – attacked the medium from which their sculptures were made in the United States in the
late eighteenth century.
Question 1. What is the main idea of the passage?
A. There was great demand for the work of eighteenth-century artisans.
B. Skilled sculptors did not exist in the United States in the 1770s.
C. Many foreign sculptors worked in the United States after 1776.
D. American sculptors were hampered by a lack of tools and materials.
Question 2. It is stated in the first paragraph that the sculptural legacy that the new United States had
from colonial times was _______.
A. not great



B. very rich

C. plentiful

D. not countable

Question 3. The word “motifs” in paragraph 1 is closest in meaning to _______.
A. tools

B. prints

C. signatures

D. designs

Question 4. The work of which of the following could be seen in burial grounds?
A. cabinetmakers

B. carpenters

C. stone carves

D. European sculptors

Question 5. The word “they” in paragraph 1 refers to _______.
A. skilled craftspeople

B. wooden ornamentations


C. architectural decorations

D. wooden shop signs

Question 6. Why does the author mention Joseph Wilton in paragraph 2?
A. He was an English sculptor who did work in the United States.
B. He was well known for his wood carvings.


C. He produced sculpture for churches.
D. He settled in the United States in 1776.
Question 7. What can be inferred about the importation of marble memorials from England?
A. Such sculpture was less expensive to produce locally than to import.
B. Such sculpture was not available in the United States.
C. Such sculpture was as prestigious as those made locally.
D. The materials found abroad were superior.
Question 8. How did the work of American carvers in 1776 differ from that of contemporary sculptors?
A. It was less time-consuming.

B. It was more dangerous.

C. It was more expensive.

D. It was less refined.
ĐÁP ÁN

1-B

2-A


3-D

6-A

7-B

8-D

4-C

5-A

LỜI GIẢI CHI TIẾT
Question 1:
Giải thích: Ý tưởng chính của đoạn văn là gì?
A. Có nhu cầu lớn về công việc của các nghệ nhân thế kỷ 18.
B. Các nhà điêu khắc có tay nghề cao không tồn tại ở Hoa Kỳ vào những năm 1770.
C. Nhiều nhà điêu khắc nước ngoài làm việc tại Hoa Kỳ sau năm 1776.
D. Các nhà điêu khắc người Mỹ bị cản trở bởi thiếu công cụ và vật liệu.
Dẫn chứng:
Ở đoạn 1, “in 1776 sculpture as an art form was still in the hands of artisans and craftspeople” (vào
năm 1776 điêu khắc như một hình thức nghệ thuật vẫn cịn trong tay của nghệ nhân và thợ thủ cơng)
Ở đoạn 2: “On the rare occasion when a fine piece of sculpture was desired, Americans turned to
foreign sculptors” (Trong những dịp hiếm hoi khi một tác phẩm điêu khắc được mong muốn, người Mỹ
đã chuyển sang các nhà điêu khắc nước ngoài)
Ở đoạn 3, “The eighteenth century was not one in which powered sculptural conceptions were
developed.” (Thế kỷ thứ mười tám khơng phải là một trong đó các quan niệm điêu khắc được phát triển.)
=> Thế kỉ 18 (hay những năm 1770), ở Mĩ vẫn chưa có thợ điêu khắc được đào tạo bài bản
Question 2:
Giải thích: Đoạn đầu tiên nói rằng di sản điêu khắc mà Hoa Kỳ mới có từ thời thuộc địa là _______.

A. khơng tuyệt vời

B. rất giàu

C. dồi dào

D. không đếm được

Dẫn chứng: “The sculptural legacy that the new United States inherited from its colonial predecessors
was far from a rich one” (Các di sản điêu khắc mà Hoa Kỳ mới thừa kế từ những người tiền nhiệm thuộc
địa của nó là cịn “lâu” mới giàu có)
=> far from (xa/khơng theo kịp) => khơng tuyệt bằng
Question 3:
Giải thích: Từ "motifs” (họa tiết) trong đoạn 1 là gần nhất trong ý nghĩa để _______.


A. công cụ

B. in

C. chữ ký

D. thiết kế

Dẫn chứng: “Stone carvers engraved their motifs of skulls and crossbones and other religious icons of
death into the gray slabs that we still see standing today in old burial grounds.” (Người khắc đá khắc
họa tiết sọ và xương chéo của họ và các biểu tượng tôn giáo khác của cái chết vào những tấm màu xám
mà chúng ta vẫn thấy hiện nay đang đứng trong căn cứ chơn cất cũ.)
Question 4:
Giải thích: Cơng việc nào sau đây có thể được nhìn thấy trong bãi chôn lấp?

A. cabinetmakers

B. thợ mộc

C. điêu khắc đá

D. nhà điêu khắc châu Âu

Dẫn chứng: “Stone carvers engraved their motifs of skulls and crossbones and other religious icons of
death into the gray slabs that we still see standing today in old burial grounds.” (Người khắc đá khắc
họa tiết sọ và xương chéo của họ và các biểu tượng tôn giáo khác của cái chết vào những tấm màu xám
mà chúng ta vẫn thấy hiện nay đang đứng trong căn cứ chơn cất cũ.)
Question 5:
Giải thích: Từ “they” trong đoạn 1 đề cập đến _______.
A. thợ thủ công lành nghề

B. trang trí bằng gỗ

C. trang trí kiến trúc

D. dấu hiệu cửa hàng bằng gỗ

Dẫn chứng: “Some skilled craftspeople made intricately carved wooden ornamentations for furniture
or architectural decorations, while others carved wooden shop signs and ships’ figureheads. Although
they often achieved expression and formal excellence in their generally primitive style,” (Một số thợ thủ
cơng lành nghề làm đồ trang trí bằng gỗ được chạm khắc phức tạp cho đồ nội thất hoặc trang trí kiến trúc,
trong khi những người khác khắc dấu hiệu cửa hàng bằng gỗ và đầu tàu. Mặc dù họ thường đạt được biểu
hiện và xuất sắc chính thức theo phong cách nguyên thủy của họ)
Question 6:
Giải thích: Tại sao tác giả đề cập đến Joseph Wilton ở khoản 2?

A. Ông là một nhà điêu khắc người Anh đã làm việc tại Hoa Kỳ.
B. Ông nổi tiếng với chạm khắc gỗ của mình.
C. Ơng sản xuất điêu khắc cho nhà thờ.
D. Ông định cư tại Hoa Kỳ năm 1776.
Dẫn chứng: “On the rare occasion when a fine piece of sculpture was desired, Americans turned to
foreign sculptors, as in the 1770s when the cities of New York and Charleston, South Carolina,
commissioned the Englishman Joseph Wilton to make marble statues of William Pitt” (Trong những dịp
hiếm hoi khi một tác phẩm điêu khắc được mong muốn, người Mỹ đã chuyển sang các nhà điêu khắc
nước ngoài, như trong những năm 1770 khi các thành phố New York và Charleston, South Carolina, ủy
quyền cho người Anh Joseph Wilton để làm bức tượng đá cẩm thạch của William Pitt.)
=> Wilton là 1 ví dụ cho việc mời thợ điêu khắc nước ngoài thực hiện cơng việc tại Mỹ
Question 7:
Giải thích: Điều gì có thể suy ra về việc nhập khẩu đài tưởng niệm bằng đá cẩm thạch từ Anh?
A. Tác phẩm điêu khắc như vậy ít tốn kém hơn để sản xuất tại địa phương hơn là nhập khẩu.
B. Tác phẩm điêu khắc này khơng có ở Hoa Kỳ.
C. Tác phẩm điêu khắc như vậy có uy tín như được làm tại địa phương.
D. Các tài liệu được tìm thấy ở nước ngồi là cấp trên.


Dẫn chứng: “A few marble memorials with carved busts, urns, or other decorations were produced in
England and brought to the colonies to be set in the walls of churches – as in King’s Chapel in Boston.
But sculpture as a high art, practiced by artists who knew both the artistic theory of their RenaissanceBaroque-Rococo predecessors and the various technical procedures of modeling, casting, and carving
rich three-dimensional forms, was not known among Americans in 1776” (Một vài đài tưởng niệm bằng
đá cẩm thạch với những chiếc xe buýt được chạm khắc, những chiếc bình hay những đồ trang trí khác
được sản xuất tại Anh và đưa đến các thuộc địa được đặt trong các bức tường của nhà thờ - như trong Nhà
nguyện của Vua ở Boston. Nhưng tác phẩm điêu khắc là một nghệ thuật cao, được các nghệ sĩ thực hành
biết cả lý thuyết nghệ thuật của những người tiền nhiệm thời kỳ Phục hưng-Baroque-Rococo và các quy
trình kỹ thuật khác nhau về mơ hình hóa, đúc và khắc các hình thức ba chiều phong phú, khơng được
người Mỹ biết đến vào năm 1776)
Question 8:

Giải thích: Làm thế nào cơng việc của các thợ điêu khắc Mỹ năm 1776 khác với cơng trình điêu khắc
đương đại?
A. Nó tốn ít thời gian hơn.

B. Nó nguy hiểm hơn.

C. Nó đắt hơn.

D. Nó ít tinh chế hơn

Dẫn chứng: “A few marble memorials with carved busts, urns, or other decorations were produced in
England and brought to the colonies to be set in the walls of churches – as in King’s Chapel in Boston.
But sculpture as a high art, practiced by artists who knew both the artistic theory of their RenaissanceBaroque-Rococo predecessors and the various technical procedures of modeling, casting, and carving
rich three-dimensional forms, was not known among Americans in 1776” (Một vài đài tưởng niệm bằng
đá cẩm thạch với những chiếc xe buýt được chạm khắc, những chiếc bình hay những đồ trang trí khác
được sản xuất tại Anh và đưa đến các thuộc địa được đặt trong các bức tường của nhà thờ - như trong Nhà
nguyện của Vua ở Boston. Nhưng tác phẩm điêu khắc là một nghệ thuật cao, được các nghệ sĩ thực hành
biết cả lý thuyết nghệ thuật của những người tiền nhiệm thời kỳ Phục hưng-Baroque-Rococo và các quy
trình kỹ thuật khác nhau về mơ hình hóa, đúc và khắc các hình thức ba chiều phong phú, khơng được
người Mỹ biết đến vào năm 1776)
=> Điêu khắc Mỹ ít tinh tế hơn.


BÀI DỊCH
Các di sản điêu khắc mà Hoa Kỳ mới thừa kế từ những người tiền nhiệm thuộc địa của nó là xa một giàu
có, và trên thực tế, vào năm 1776 điêu khắc như một hình thức nghệ thuật vẫn cịn trong tay của nghệ
nhân và thợ thủ cơng. Người khắc đá khắc họa tiết sọ và xương chéo của họ và các biểu tượng tôn giáo
khác của cái chết vào những tấm màu xám mà chúng ta vẫn thấy hiện nay đang đứng trong căn cứ chôn
cất cũ. Một số thợ thủ công lành nghề làm đồ trang trí bằng gỗ được chạm khắc phức tạp cho đồ nội thất
hoặc trang trí kiến trúc, trong khi những người khác khắc dấu hiệu cửa hàng bằng gỗ và đầu tàu. Mặc dù

họ thường đạt được biểu hiện và xuất sắc chính thức theo phong cách nguyên thủy của họ, họ vẫn là nghệ
nhân có tay nghề cao trong nghề điêu khắc và tạo thành một nhóm khác biệt với những gì chúng ta
thường nghĩ là “nhà điêu khắc” trong ngày hôm nay.
Trong những dịp hiếm hoi khi một tác phẩm điêu khắc được mong muốn, người Mỹ đã chuyển sang các
nhà điêu khắc nước ngoài, như trong những năm 1770 khi các thành phố New York và Charleston, South
Carolina, ủy quyền cho người Anh Joseph Wilton để làm bức tượng đá cẩm thạch của William Pitt.
Wilton cũng đã làm một hình ảnh cưỡi ngựa dẫn đầu của vua George III đã được tạo ra ở New York vào
năm 1770 và bị tàn phá bởi những người yêu nước sốt sắng sáu năm sau đó. Một vài đài tưởng niệm bằng
đá cẩm thạch với những chiếc xe buýt được chạm khắc, những chiếc bình hay những đồ trang trí khác
được sản xuất tại Anh và đưa đến các thuộc địa được đặt trong các bức tường của nhà thờ - như trong Nhà
nguyện của Vua ở Boston. Nhưng tác phẩm điêu khắc là một nghệ thuật cao, được các nghệ sĩ thực hành
biết cả lý thuyết nghệ thuật của những người tiền nhiệm thời kỳ Phục hưng-Baroque-Rococo và các quy
trình kỹ thuật khác nhau về mơ hình hóa, đúc và khắc các hình thức ba chiều phong phú, khơng được
người Mỹ biết đến vào năm 1776. Thật vậy, trong nhiều năm sau đó, Hoa Kỳ có hai nhóm mà từ đó để lựa
chọn - hoặc là thợ thủ cơng địa phương hoặc tài năng nhập khẩu của các nhà điêu khắc châu Âu.
Thế kỷ thứ mười tám không phải là một trong đó các quan niệm điêu khắc được phát triển. Thêm vào đó
tính nhút nhát mà những nghệ nhân chưa được đào tạo - ban đầu được đào tạo như thợ đá, thợ mộc, hoặc
thợ làm đồ - tấn cơng phương tiện mà từ đó tác phẩm điêu khắc của họ được sản xuất tại Hoa Kỳ vào cuối
thế kỷ thứ mười tám.



Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×