PASSAGE 13
Everyone loves Jane Austen’s novels- scientists, feminists, college freshmen, traditionalists, even readers
who think they don’t like fiction. After Shakespeare and perhaps Dickens, Austen is the most universally
admired writer in the English language. Her popularity is extraordinary when one considers that she deals
with neither death nor religion nor great moments in history. Her subject is courtship, and her stories all
end the same way- in happy marriage. Yet no one has ever accused Austen of being shallow or suggested
that her novels appeal because of their escapism. Quite the contrary- her work is usually characterized as
wise, witty and realistic.
In many ways, Austen’s novels resemble Shakespeare’s comedies, which also end in marriage. Both the
novels and the comedies demonstrate how much human nature may be revealed within the confines of a
circumscribed environment and a limited plot. Like Shakespeare, Austen makes women her central
characters.
By using their wits and their moral sensibilities as a substitute for the power they do not have, they bring
about a desired end. This element in itself - the success of the weak over the powerful - may account for
some part of Austen’s popularity.
The greater part of Austen’s appeal, however, is rooted in her ability to combine the seemingly
incompatible qualities of romance and irony, engagement and detachment. Rational though she may
initially appear from the beauty of her balanced sentences, there is much in Austen’s work that is firmly
rooted in the realm of the feelings. Despite her elevation of civility, restraint, good manners, good sense,
and duty, Austen’s novels are essentially fairy tales-fantasies. They are grounded in realism and made
credible by careful observation and sound precepts of moral behaviour, but they are fantasies
nevertheless.
Question 1. What is the best title for the passage?
A. Jane Austen’s life and work
B. American literature and novels
C. The attraction of Jane Austen’s novels
D. Jane Austen and Shakespeare
Question 2. We can infer from the passage that most literary critics would admire Austen’s work for all of
the following EXCEPT _________.
A. her insights into human nature
B. her revelation of universal truths
C. her humor
D. the realism of her plot
Question 3. The word “courtship” most closely means __________.
A. flirtation
B. friendship
C. love
D. comradeship
Question 4. The author compares Austen’s novels to Shakespeare’s comedies primarily in order to
________.
A. establish Austen’s literary stature
B. emphasize the wit that both authors displayed
C. discuss the role of women in literature
D. illustrate how each author developed characters
Question 5. The author of this passage appears to respect Jane Austen mostly for __________.
A. her universality of appeal
B. the great variety of her plots
C. her lack of irony
D. her treatment of important historic events
Question 6. The author claims that Austen’s work resembles Shakespeare’s comedies in that both writers
________.
A. placed stock characters to complex situations
Page 1
B. placed more emphasis on setting than plot
C. worked to create an awareness of women’s political inequality
D. created complex characters within restricted plots
Question 7. You can infer from the sentence that begins “This element in itself...” that the author believes
which of the following?
A. The strongest characters are those who start out poor and become rich.
B. The most popular literary characters are those who are the most powerful.
C. Readers dislike plots in which powerless characters increase their social rank by misrepresenting
themselves.
D. Readers like to identify with characters who overcome adversity.
ĐÁP ÁN
1-C
2-C
6-D
7-D
3-C
4-D
5-A
LỜI GIẢI CHI TIẾT
Question 1:
Dịch nghĩa: Nhan đề phù hợp nhất cho đoạn văn là gì?
A. Cuộc đời và sự nghiệp của Jane Austen
B. văn học và tiểu thuyết Mỹ
C. Sự thu hút của những tác phẩm của Austen
D. Jane Austen và Shakespeare
Giải thích: Phương án A dễ gây nhầm lẫn nhưng thực tế trong bài chỉ nói về các tác phẩm mà không đề
cập đến tiểu sử của Austen chẳng hạn như năm sinh, năm mất, gia đình, giáo dục… nên khơng thể chọn A
được.
Question 2:
Dịch nghĩa: Có thể suy ra từ bài văn là các nhà phê bình văn học đều ngưỡng mộ cơng trình của Austen vì
những lí do sau, TRỪ__.
A. sự hiểu biết của bà đối với tự nhiên
B. khám phá về những sự thật phổ thông
C. khiếu hài hước
D. tính chân thực trong cốt truyện
Giải thích: Thông tin nằm ở đoạn 1 “Yet no one has ever accused Austen of being shallow or suggested
that her novels appeal because of their escapism. Quite the contrary- her work is usually characterized as
wise, witty and realistic.”
Question 3:
Dịch nghĩa: Từ “courtship” – sự tán tỉnh, tình u – ở dịng 5 gần nghĩa nhất với __.
A. sự tán tỉnh
B. tình bạn
C. tình yêu
Page 2
D. tình đồng chí
Giải thích: Dù A và C đều đúng nghĩa nhưng trong ngữ cảnh ta dùng love. Chủ đề của các tác phẩm của
bà là tình u (khơng thể chủ đề là tán tỉnh được)
Question 4:
Dịch nghĩa: Tác giả so sánh các tiểu thuyết của Austen với hài kịch của Shakespear chủ yếu là
để________.
A. tạo tầm vóc cho các tác phẩm của Austen
B. nhấn mạnh sự hài hước mà cả hai tác giả đều thể hiện
C. bàn luận vai trò của phụ nữ trong văn học
D. thể hiện cách mà mỗi tác giả phát triển nhân vật
Giải thích: Thông tin nằm ở đoạn 2.
Question 5:
Dịch nghĩa: Tác giả bài viết này ngưỡng mộ Jane Austen chủ yếu vì__.
A. sức hấp dẫn rộng rãi của bà
B. sự đa dạng trong cốt truyện
C. thiếu sự mỉa mai
D. cách bà nhìn nhận các sự kiện lịch sử quan trọng
Giải thích: Thơng tin nằm ở đoạn cuối “The greater part of Austen’s appeal, however, is rooted in her
ability to combine the seemingly incompatible qualities of romance and irony, engagement and
detachment.”
Question 6:
Dịch nghĩa: Tác giả khẳng định rằng tác phẩm của Austen giống với Shakespear ở điểm cả hai tác giả
đều_______.
A. đặt nhân vật cổ vào các tình huống phức tạp
B. đặt nhiều trọng tâm vào bối cảnh hơn là cốt truyện
C. làm việc để nâng cao nhận thức về sự bất bình đẳng của phụ nữ trong vấn đề chính trị
D. tạo ra những nhân vật phức tạp trong cốt truyện hạn hẹp
Giải thích: Thơng tin nằm ở “Both the novels and the comedies demonstrate how much human nature
may be revealed within the confines of a circumscribed environment and a limited plot” Phương án C dễ
gây nhầm lẫn, thực chất cả hai tác giả tập trung vào phụ nữ, nhưng không ai biết có phải về vấn đề bất
bình đẳng trong chính trị hay không, hay là một vấn đề nào khác.
Question 7:
Dịch nghĩa: Từ câu mà bắt đầu bằng “This element in itself...”, bạn có thể suy ra rằng tác giả tin vào điều
gì dưới đây?
A. Những nhân vật mạnh nhất là những nhân vật mà bắt đầu thì nghèo, sau đó thì giàu
B. Các nhân vật văn học phổ biến nhất là những người mạnh mẽ nhất.
C. Độc giả không thích cốt truyện mà trong đó nhân vật có quyền lực được tăng cấp bậc xã hội bằng cách
tự xuyên tạc chính mình.
D. Độc giả muốn xác định các nhân vật mà vượt qua được nghịch cảnh.
Page 3
Giải thích: Phụ nữ dùng sự hài hước và nhạy cảm để bù đắp cho quyền lực mà họ không có được, và cuối
cùng đến được cái kết như ý nguyện. Điều này là một phần tạo nên sự hấp dẫn trong các tác phẩm của bà.
Như vậy, có thể suy ra người đọc thích những nhân vật như vậy, biết vượt qua khó khăn, nghịch cảnh.
BÀI DỊCH
Mọi người ai cũng yêu câu chuyện tiểu thuyết của Jane Austen - cô là một nhà khoa học , một người đấu
tranh bình quyền, một sinh viên đại học năm nhất, một người theo chủ nghĩa truyền thống, ngay cả khi
người đọc những người nghĩ họ khơng thích những câu chuyện tiểu thuyết hư cấu.Sau Shakespeare và có
lẽ là sau Dickens., Austen là một nhà văn tài năng bậc nhất trong nền văn học viết bằng tiếng anh. Cô nổi
tiếng đến nỗi có người nhận xét rằng cơ ấy sẵn sàng đối mặt với cái chết, những vấn đề tôn giáo hay
những khoảng khắc trong lịch sử Chủ đề trong những tác phẩm của cơ là về tình cảm và những câu
chuyện của cơ tất cả đều có cái kết giống nhau – một cuộc hôn nhân tràn đầy hạnh phúc . Chưa có một ai
nói rằng Austen nơng cạn hay cho rằng những tiểu thuyết của cơ hấp dẫn bởi vì khuynh hướng thoát ly
thực tế của chúng. Trái lại, những tác phẩm của cô thường được đánh giá là thông minh, có chút hài hước
và thực tế. Xét trên nhiều khía cạnh, những câu chuyện tiểu thuyết của Austen giống với những câu
chuyện hài của Shakespeare, mà thường kết thúc với nội dung về chuyện hôn nhân. Cả những cuốn tiểu
thuyết và những câu chuyện hài đều diễn tả năng lực tư nhiên của con người sẽ được bộc lộ đến một mức
độ nào đó trong giới hạn hồn cảnh xác định và những cốt truyện bị giới hạn Giống như Shakespeare,
Austen xây dựng hình tượng người phụ nữ ở trung tâm . Bằng việc sử dụng trí thơng minh của họ và sự
nhạy cảm về đạo đức của người phụ nữ thay thế cho những sức mạnh mà người phụ nữ khơng có, những
người phụ nữ mang đến cái kết đầy khát khao. Chính thành cơng khi điểm yếu vượt lên trên sức mạnh –
có thể mang lại một phần trong sự nổi tiếng của Austen. Phần khác lớn hơn trong sự thành công của
Austen , mà là cội nguồn trong khả năng của cô để kết hợp những phẩm chất trái ngược nhau nhưng lại
hòa quyện với nhau , khi vừa lãng mạn vừa đanh thép, vừa gắn kết lại vừa tách rời. Mặc dù lý trí xuất
hiện ban đầu từ vẻ đẹo cân đối , có nhiều tác phẩm của Austen được xem như thánh ca của tính cảm. Mặc
dù sự đề cao về sự lịch sự, sự giản dị, cử chỉ tốt, giác quan tốt và trách nhiệm. Các tiểu thuyết Austen nói
về câu chuyện cổ tích lãng mạn. Những câu chuyện nói về chủ nghĩa hiện thực và được viết nên bởi
những quan sát tinh tế đến đáng kinh ngạc và những nhận thức từ thực tế, nhưng những câu chuyện ấy
vẫn có những nét lãng mạn.
Page 4