Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (66.94 KB, 4 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>1.bài</b> <b>tlv</b> <b>số</b> <b>5.</b>
<b>Suốt quãng đời cắp sách tới trường, người học sinh luôn bầu bạn với sách, vở, bút, thước,… và coi đó</b>
<b>là những vật dụng không thể thiếu được. Trong số những dụng cụ học tập ấy thì vật dụng để đựng</b>
<b>các thứ kể trên chính là chiếc cặp - một vật đã gắn bó với tôi nhiều năm và chắc trong tương lai sẽ cịn</b>
<b>hữu ích với tơi lắm!</b>
<b>Cặp sách được sử dụng nhiều trong quá trình học tập cũng như trong đời sống. Chắc chắn một điều</b>
<b>rằng, cặp sách có thể được đưa vào danh sách hàng loạt những phát minh quan trọng của loài người.</b>
<b>Việc phát minh ra cặp sách là do người Mỹ nghĩ ra vào năm 1988.</b>
<b>Về cấu tạo, bên ngoài, ta dễ thấy nhất: nắp cặp, quai xách, kẹp nắp cặp, một số cặp có quai đeo, một</b>
<b>số khác có bánh xe nhỏ được dùng để kéo trên đường,… Cấu tạo bên trong, có thể có một hoặc nhiều</b>
<b>ngăn dùng để đựng tập sách, đồ dùng học tập, áo mưa, có thể có ngăn đựng ví tiền hay cả đồ ăn, nước</b>
<b>uống nữa,...</b>
<b>Về quy trình, cho dù quy trình làm ra chiếc cặp như thế nào đi nữa thì nó cũng chỉ có những cơng</b>
<b>đoạn chính gồm: lựa chọn chất liệu, xử lí, khâu may, ghép nối. Chất liệu thì có rất nhiều loại cho phù</b>
<b>hợp với u cầu của người dùng: vải nỉ, vải bố, da cá sấu, gải da,... Dù làm bằng chất liệu gì thì cặp</b>
<b>cũng phải chắc, vì nó phải khiêng vác rất nặng các tập sách. Kèm theo đó, kiểu dáng cặp cũng phải</b>
<b>phù hợp, ví dụ như con trai thì thường đeo cặp có quai sang một bên cho có khí phách, năng động.</b>
<b>Con gái mặc áo dài thì ơm cặp trước ngực để có vẻ dịu dàng, thùy mị. Con nít thì đeo cặp ra sau lưng</b>
<b>để dễ dàng chạy nhảy, vui đùa. Cùng với màu sắc, hiện đang thịnh hành rất nhiều loại cặp với nhiều</b>
<b>màu sắc, hình ảnh đa dạng, phong phú, bắt mắt phù hợp cho từng lứa tuổi.</b>
<b>Một số lời khuyên về việc sử dụng cặp cho đúng cách: chiếc cặp khi đeo không nên vượt quá 15%</b>
<b>trọng lượng cơ thể của mình. Nên xếp những đồ vật nặng nhất vào phần trong của cặp (phần tiếp</b>
<b>giáp với lưng). Xếp sách vở và đồ dùng học tập sao cho chúng không bị xô lệch. Chắc chắn rằng</b>
<b>những vật dụng để trong cặp đều càn thiết cho các hoạt động trong ngày. Đối với cặp hai quai, chúng</b>
<b>ta không nên đeo lủng lẳng một quai, dễ cong vẹo người. Đối với cặp chỉ có một quai, nên thay đổi vai</b>
<b>đeo để tránh cong vẹo người. Khi mua cặp, nên chọn loại quai đeo có độn bơng, mút hoặc vải,…</b>
<b>Ngày nay, có rất nhiều nhãn hiệu nổi tiếng như Miti, Samsonite, Tian Ling, Ling Hao,… phổ biến ở</b>
<b>2.bài tlv số 6:</b>
<b> Đề 1; 1) Mở bài: Có thễ nói dân tộc VN đã trải qua hơn 4000 năm dựng nước và giữ nước, đó là 1 </b>
<b>truyền thống rất đáng tự hào. Đất nước sống đời thái bình, no ấm chính là nhờ tài đức của các vị vua, </b>
<b>các vị tướng sĩ văn võ song toàn như Lý Công Uẩn (tức vua Lý Thái Tổ), Trần Quốc Tuấn (tức Hưng </b>
<b>Đạo Vương). Họ là những người lãnh đạo anh minh suốt đời vì vận mệnh của đất nước. Dựa vào văn </b>
<b>bản "Chiếu dời đô" Lý Công Uẫn và văn bản "Hịch tướng sĩ" của Trần Quốc Tuấn chúng ta sẽ làm </b>
<b>sáng tỏ điều đó.</b>
<b>2) Thân bài:</b>
<b> Như chúng ta đã biết, Lý Công Uẩn vốn là người thơng minh nhân ái, có chí lớn và lập được nhiều</b>
<b>chiến cơng. Vì thế, khi Lê Ngọa Triều mất, ông được triều thần tôn lên làm vua lấy niên hiệu là Thuận</b>
<b>Thiên.</b>
<b> Lý Công Uẫn lên ngôi đã lập tức quyết định dời kinh đô Hoa Lư ra thành Đại La, bởi nhà vua hiễu</b>
<b>rõ Đại La chính là vùng đất mà nhân dân sẽ sống no ấm, đất nước được hưng thịnh đời đời. Lý Công</b>
<b>Uẩn quyết định như thế khơng phải theo ý riêng mình mà chính là lo cho vận nước, hợp với lịng dân.</b>
<b>Người viết "Chiếu dời đơ" bày tỏ mục đích dời đơ là: "vân mệnh trời", "theo ý dân", "thấy thuận</b>
<b>thiên thì thay đổi", dời đến nơi "trung tâm trời đất", tiện hướng "nhìn sơng dựa núi",… "nơi đây là</b>
<b>thánh địa". Đọc văn bản "chiếu dời đô" ta cảm nhận Lý Công Uẩn khơng chỉ là 1 vị vua có tài mà</b>
<b>cịn có đức, ơng xứng đáng là vị vua anh minh bậc tiên đế muôn đời. Quyết định dời đô của ông là rất</b>
<b>sáng suốt bởi vì kinh đô Đại La đã vững mạnh suốt 200 năm, có nghĩa là nhân dân thái bình, no ấm</b>
<b>trong suốt thời gian đó (kinh đơ Đại La_Thăng Long_chính là thủ đơ Hà Nội ngày nay, linh hồn của</b>
<b>VN)</b>
<b>Thời kì nhân dân Đại Việt phải đương đầu với qn Ngun_Mơng hung hãn, vị ngun sối Trần</b>
<b>Quốc Tuấn tức Hưng Đạo Vương đã 3 lần cầm quân đánh bại quân xâm lược. Ông xứng đáng là 1 vị</b>
<b>anh hùng của dân tộc.</b>
<b>Trước năm 1285, Trần Quốc Tuấn đã viết bài "Hịch tướng sĩ" với mục đích kêu gọi tướng sĩ học tập</b>
<b>binh thư, rèn luyện võ nghệ đễ chuẩn bị đánh quân xâm lược. Bài Hịch có sức thuyết phục rất cao bởi</b>
<b>lập luận sắc bén, có tình có lý.</b>
<b>Trong bài Hịch Trần Quốc Tuấn sáng suốt nêu gương các trung thần nghĩa sĩ của Trung Quốc đễ</b>
<b>đánh vào lịng tự tơn của các tướng sĩ dưới quyền. Ơng nhắc lại cách đối xử thân tình của mình đến</b>
<b>với họ, chỉ cho họ thấy tội ác của giặc, bày tỏ tấm lịng của mình trước vận mệnh của đất nước.</b>
<b>Trần Quốc Tuấn đã phản ánh phê phán sự bàng quan vô trách nhiệm của các tướng sĩ. Vạch ra nguy</b>
<b>cơ nước mất nhà tan, rồi lật ngược vấn đề: Nếu tướng sĩ lo học tập binh thư, rèn luyện võ nghệ thì</b>
<b>mọi người được sử sách lưu danh.</b>
<b>Với cách lập luận như thế, Trần Quốc Tuấn đã khơi dậy, khích lệ lịng u nước, căm thù giặc của tất</b>
<b>cả mọi người.</b>
<b>Trần Quốc Tuấn vốn là con nhà võ nhưng thấu đáo sự học làm người, nắm rõ "tam cương, ngũ</b>
<b>thường". Ông xứng đáng là 1 tấm gương để chiến sĩ noi theo. Trong kho tàng văn học nước nhà</b>
<b>"Hịch tướng sĩ" của Trần Quốc Tuấn xứng đáng là 1 "An thiên cỗ hùng văn", "tiếng kèn xung trận</b>
<b>hào hùng", mãi mãi nhân dân thời Trần (thế kỉ 13) và mọi đời sau sẽ không bao giờ qn cơng đức</b>
<b>của ơng.</b>
<b>Nói tóm lại, lịch sử đất nước Việt Nam có những trang vàng chói lọi là nhờ vào những vị vua, vị tướng</b>
<b>anh minh như Lý Công Uẫn, Trần Quốc Tuấn, Nguyễn Trãi,… Họ là tấm gương sáng ngời đễ đời sau</b>
<b>soi vào đó mà học tập. Chúng ta tưởng nhớ đến Bác Hồ đã lãnh đạo tồn dân giành độc lập ngày hơm</b>
<b>nay. Chúng ta chắc chắn Bác đã noi gương những người đi trước. Sống xứng đáng với sự hi sinh của</b>
<b>Đề 2</b>
<b>Từ xưa tới nay,mối tương quan giữa “học” và “hành” vẫn được nhiều người quan tâm bàn </b>
<b>luận.”Học” quan trọng hơn hay “hành” quan trọng hơn ? Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng đã có ý </b>
<b>kiến xác đáng về vấn đề này :” Học để hành,học với hành phải đi đơi.Học mà khơng hành thì </b>
<b>học vơ ích.Hành mà khơng học thì hành khơng trơi chảy”.</b>
<b>Ý kiến trên đây của Bác là sự đúc kết kinh nghiệm sau bao năm bôn ba học học khắp năm </b>
<b>châu,tiếp xúc với nhiều nền văm minh trên thế giới.Bởi vậy,quan niệm này có cơ sở khoa học</b>
<b>và thực tế rất vững chắc..</b>
<b>Trước hết,chúng ta phải tìm hiểu xem “học” là gì ? “hành” là gì ?</b>
<b>“Học” là hoạt động tiếp thu những tri thức của nhân loại đã được đúc kết qua mấy ngàn năm</b>
<b>lịch sử.Chúng ta có thể học ở trường qua sự truyền thụ của thầy cô,học ở bạn bè,tự học qua </b>
<b>sách vở và thực tế đời sống.Học để làm giàu tri thức,nâng cao trình độ hiểu biết về nhiều </b>
<b>mặt để có thể làm chủ bản thân,làm chỉ cơng việc của mình góp phần hữu ích vào việc xây </b>
<b>dựng sự nghiệp riêng và sự nghiệp chung.Còn “hành” là quá trình vận dụng những kiến thức</b>
<b>đã học vào thực tế cơng việc hàng ngày.Ví dụ như những người thầy thuốc đem những hiểu </b>
<b>biết tiếp thu được trong suốt quá trình đào tạo sáu,bảy năm trời ở trường Đại Học để vận </b>
<b>dụng vào việc chữa bệnh cho nhân dân.Những kiến trúc sư,kĩ sư xây dựng thiết kế và thi </b>
<b>cơng bao cơng trình như nhà máy,bệnh viện,trường học,công viên…phục vụ con người.Anh </b>
<b>công nhân trong xưởng máy vận dụng lí thuyết để cải tiến kĩ thuật,nâng cao chất lượng sản </b>
<b>phẩm.Chị nông dân áp dụng khoa học kĩ thuật vào đồng ruộng để có được những vụ mùa bội </b>
<b>thu…Đó là “hành”.</b>
<b>Bác Hồ khẳng định :”Học để hành” có nghĩa là “học” để “làm” cho tốt.Thực tế cho thấy có </b>
<b>học có hơn.Ơng cha ta ngày xưa đã nói:“Bất học,bất tri lí” (Khơng học thì khơng biết đâu là </b>
<b>phải).Mục đích của việc học là nhằm phục vụ cho quá trình làm việc đạt hiệu quả cao hơn,tốt</b>
<b>hơn.Nếu được học lí thuyết dù cao siêu đến đâu mà khơng đem ra vận dụng thì việc học ấy </b>
<b>chỉ tốn thời gian vơ ích.Bao cơng sức,tiền bạc bỏ ra mà kết quả chẳng có gì đáng kể.</b>
<b>Ngược lại,”hành mà khơng học thì hành khơng trơi chảy”.Nếu ta chỉ làm việc theo thói </b>
<b>quen,theo kinh nghiệm mà khơng có lí thuyết soi sáng thì sẽ tiến triển chậm chạp và chất </b>
<b>lượng không cao.Cách làm việc như trên chỉ thích hợp với các cơng việc thủ cơng đơn,khơng </b>
<b>cần nhiều đến trí tuệ.Cịn đối với những cơng việc phức tạp có liên quan đến khoa học kĩ </b>
<b>thuật như hiện nay thì cung cách ấy đã quá lỗi thời.Muốn đạt hiệu quả tốt trong công </b>
<b>việc,chúng ta bắt buộc phải học,phải được đào tạo chính quy theo từng chuyên ngành và </b>
<b>trong suốt quá trình làm việc vẫn phải học tập khơng ngừng bằng mọi cách.Có như vậy mới </b>
<b>đáp ứng được nhu cầu của thời đại.</b>
<b>Quan niệm về “học” và “hành” của Chủ tịch Hồ Chí Minh cho đến nay vẫn giữ nguyên tính </b>
<b>khoa học và thực tiễn của nó.Khoa học kĩ thuật phát triển với tốc độ nhanh thì tri thức của </b>
<b>con người là tiền đề vơ cùng quan trọng.Có nắm vững lý thuyết,chúng ta mới thực hành được</b>
<b>những công việc phức tạp.Lý thuyết đúng đắn có tác dụng soi sáng,dẫn đường cho thực </b>
<b>hành.Con người sẽ rút ngắn được rất nhiều thời gian mị mẫm,tìm hiểu thực tiễn và tránh </b>
<b>được những sai lầm đáng tiếc.Lý thuyết gắn với thực hành sẽ thúc đẩy sản xuất phát triển </b>
<b>nhanh và đạt hiệu quả cao hơn.</b>
<b>“hành” mà không chịu học hỏi thì làm việc gì cũng khó khăn.”Học” và “hành” là hai mặt của </b>
<b>một q trình,khơng thể xem nhẹ mặt này hay mặt khác.</b>
<b>Thực tế cho thấy trong tất cả các cấp học ngày nay,phương châm “học đi đôi với hành” là </b>
<b>hoàn toàn đúng.Đồng thời,những kiến thức mà chúng ta tiếp thu được từ nhà trường,sách </b>
<b>vở,cuộc đời…phải được áp dụng vào thực tiễn để sáng tạo ra những thành quả vật chất,tình </b>
<b>thần,phù hợp với địi hỏi nâng cao của cuộc sống.</b>
<b>Quan niệm trên của Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định phương châm giáo dục đúng đắn </b>
<b>của xã hội ta,đồng thời là kim chỉ nam trong học tập và trong đời sống của mỗi con người.</b>
<b>Đề 3: </b>
<b>Gorki là một nhà văn lớn.Tác phẩm của ông được bạn đọc khắp nơi trên toàn thế giới thưởng thức </b>
<b>một cách say mê. Nhưng để có được thành công như thế, nhà văn vĩ đại người Nga đã phải bỏ ra cả </b>
<b>cuộc đời mình để đọc và đọc miệt mài. Cuộc đời Gorki là một tấm gương lớn về khát khao tự học. </b>
<b>Nhà văn đã đúc kết kinh nghiệm cả một đời đọc sách của mình để khun nhủ chúng ta: "Hãy u </b>
<b>sách, nó là nguồn kiến thức, chỉ có kiến thức mới là con đường sống".</b>
<b>Trong cuộc sống nhộn nhịp hơm nay, có ko biét bao nhiêu điều hấp dẫn cuốn hút và say mê tuổi trẻ. </b>
<b>Nhiều bạn trong số chúng ta coi chuyện đọc sách là một đam mê xưa cũ lắm rồi. Các bạn cứ thế dán </b>
<b>mắt hàng giờ trên máy tính. Dẫu biết rằng máy tính là một phương tiện truyền thơng hiện đại hữu ích</b>
<b>và vơ cùng thuận lợi. Thế nhưng thử hỏi có được bao nhiêu người trong số chúng ta ý thức </b>
<b>được rằng việc máy tính để sử dụng cho học hành. Vì thế mà càng ngẫm ta lại càng thấy câu </b>
<b>nói của Gorki ý nghĩa vơ cùng.</b>
<b>Chắc chằng cần phải giải thích nhiều, chúng ta cũng biết sách quan trọng thế nào đối với </b>
<b>bbviệc học của chúng ta. Nhưng để có được miềm đam mê thực sự, đầu tiên bạn phải "u" </b>
<b>chính những quyển sách củamình.Hãy đọc sách nhưng bạn phải nâng niu nó, trân trọng nó </b>
<b>bởi bạn ko thể tìm thấy ở đâu người bạn trung thành và tận tuỵ như những cuốn sách của </b>
<b>mình. Những cuốn sách luôn là những người bạn tốt vậy tại sao chúng ta ko thể lịch sự hơn!</b>
<b>Dúng như lời nói của Gorki, sach1 luôn là "nguồn kiến thức" phong phú và bất tận. Cả thế </b>
<b>giới với hàng nghìn năm phát triển cùng với một bể kiến thức mênh mông vơ tận của nó đều </b>
<b>được lưu giữ ở đây. Ngày nay, khi cơng nghệ in phát triển, bạn có thể dễ dàng tìm được cuốn</b>
<b>sách mình cần: một cuốn sách mở rộng hay chuyên sâu, của VN hay của nc ngoài... đọc sách </b>
<b>ko phải là cách nhanh nhất để tiếp thu tri thức nhưng nếu bạn muốn bắt đầu từ những gì cơ </b>
<b>bản, chậm chạp và chắc chắn thì bạn hãy làm quen với sách. Sách mở ra cho chúng ta bát </b>
<b>Càng lớn khôn, tôi càng chắc chắn rằng: dù ở bất cứ đâu và bất cứ thời nào thì cũng ko có </b>
<b>"con đường sống" nào vinh quang hơn sống bằng"kiến thức". Kiến thức, chứ ko phải cái gì </b>
<b>khác, sẽ là hành trang lớn nhất để chúng ta bước vào đời.Bởi người ta có thể giàu sang hay </b>
<b>rất tầm thường, vĩ đại hay nhỏ bé nhưng ai cũng sẽ phải có mợt việc gì đó đế làm. Và tất </b>
<b>nhiên muốn làm được và làm tốt cơng việc của mình chúng ta phãi học, phải tích luỹ để rồi </b>
<b>trải nghiệm. Tất cả, những cái đó đều dùng đến nguồn kiến thức của chúng ta. Và chúng ta </b>
<b>thì lại thừa biết và thừa hiểu, kiến thức chẵng bao giờ ntu75 đến với ai.</b>