Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.56 MB, 37 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1></div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>
<b> - Đọc thuộc lòng bài thơ: </b><i><b>Bài ca Côn Sơn</b></i>
<b>của tác giả Nguyễn Trãi .</b>
- Sử dụng từ xưng hô “ ta”
- Đan xen giữa yếu tố tả cảnh và tả người
- Giọng điệu nhẹ nhàng êm ái.
Sự giao hòa giữa con người và thiên
<b>- Là nữ thi sĩ tài hoa và độc đáo nhất thời kì văn </b>
<b>học trung đại Việt Nam. </b>
<b> </b>
<b>- Được mệnh danh là “Bà chúa thơ Nôm”.</b>
<b>Bia tưởng niệm </b>
<b>nữ sỹ </b>
<b>Hồ Xuân Hương </b>
<b>ở làng Quỳnh,</b>
<b> xã Quỳnh Đôi </b>
<b>- </b> <i><b>Bánh trôi nước</b></i><b>: </b> <b>là loại bánh được làm bằng </b>
<b>bột nếp, được nhào nặn và viên trịn, có nhân </b>
<b>đường phèn màu đỏ bên trong, được luộc bằng </b>
<b>cách bỏ vào nồi nước đun sơi, khi bánh nổi là </b>
<b>chín.</b>
<b>- </b><i><b>Rắn</b></i><b>: cứng</b>
<b>- </b><i><b>Nát</b></i><b>: nhão</b>
<b> </b>
<b>- “Thân em”: bánh trôi tự giới thiệu về mình</b>
<b>+ Màu sắc: trắng</b>
<b>+ Hình dáng: trịn</b>
<b>+ Nhân: đỏ son</b>
<b>+ Cách nấu: </b><i><b>luộc trong nước; </b></i><b>sống: </b><i><b>chìm, </b></i>
<b>chín: nổi</b>
<b>Vẻ đẹp và thân phận người phụ nữ qua hình </b>
<b>ảnh bánh trơi nước:</b>
<b>- Hình thể: </b> <b>“</b><i><b>vừa trắng vừa tròn</b></i><b>”</b> <b> Vẻ đẹp trịn </b>
<b>đầy, hồn hảo</b>
-<b><sub> Thân phận: </sub></b>
<b> + “</b><i><b>Bảy nổi ba chìm</b></i><b>”</b> <b> Lận đận, bấp bênh, vất </b>
<b>vả, truân chuyên</b>
<b> + “</b><i><b>Rắn nát mặc dầu</b></i><b>”</b> <b> Phụ thuộc và cam chịu</b>
<b>- Phẩm chất: </b> <b>“</b><i><b>vẫn giữ tấm lòng son</b></i><b>”</b> <b> Son sắt, </b>
<b>Vẻ đẹp và thân phận người phụ nữ qua hình </b>
<b>ảnh bánh trơi nước:</b>
<b>* Nghệ thuật:</b>
<b> - Ẩn dụ</b>
<b>- Kết cấu chặt chẽ</b>
<b> - Ngơn ngữ bình dị</b>
<b> Người phụ nữ mang vẻ đẹp hồn hảo về </b>
<b>hình thể và tâm hồn nhưng cuộc đời lại chịu </b>
<b>nhiều nỗi bất hạnh.</b>
<b>a. Hình dáng:</b>
<b>Trắng, trịn</b> <b>a. Hình thể:</b>
<b>Thân em</b> <i><b>Vừa trắng</b></i>
<i><b>Vừa trịn</b></i>
<b>Trịn đầy </b>
<b>Hồn hảo</b>
<b>b. Kỹ thuật làm bánh:</b>
<b>c. Phẩm chất:</b>
<b> Nước, rắn, nát, chìm, </b>
<b> Nhân đỏ son, ngon </b>
<b>ngọt, không đổi</b>
<b>Tả thực bánh trôi nước</b>
<b>b. Thân phận:</b>
<b>- Bảy nổi ba chìm </b> <b>Lận đận, <sub>bấp bênh</sub></b>
<b>- Rắn nát mặc dầu</b> <b>Phụ thuộc <sub>cam chịu, </sub></b>
<b>c. Chất lượng:</b>
<b>- </b> <i><b>Vẫn giữ tấm lòng </b></i>
<i><b>son</b></i>
<b>Tổng kết:</b>
<b>1. Nghệ thuật:</b>
<b>- Vận dụng điêu luyện những quy tắc của thơ Đường luật.</b>
<b>- Sử dụng ngơn ngữ thơ bình dị, gần gũi với lời ăn tiếng </b>
<b>nói hằng ngày, với thành ngữ, mơ típ dân gian.</b>
<b>- Sáng tạo trong việc xây dựng hình ảnh nhiều tầng ý </b>
<b>nghĩa ( ẩn dụ).</b>
<b>2. Nội dung: </b><i><b>Ghi nh SGK/95</b></i>
<i><b> Bánh trôi n ớc</b></i><b> là bài thơ cho thy Hụ Xuõn Hng va </b>
<b>3. Ý nghĩa văn bản: </b>
<b>- Bánh trôi nước là một bài thơ thể hiện cảm </b>
<b>hứng nhân đạo trong văn học viết Việt Nam </b>
<b>dưới thời phong kiến.</b>
<b>- Ngợi ca vẻ đẹp, phẩm chất của người phụ </b>
<b>nữ.</b>
<b>THẢO LUẬN NHÓM</b>
<b>( Thời gian 3 phút</b>
<i><b>1. Thân em như hạt mưa sa</b></i>
<i><b>Hạt vào đài các hạt ra ruộng cày.</b></i>
<i><b>2. Thân em như tấm lụa đào</b></i>
<i><b>Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai?</b></i>
<i><b>3. Thân em như giếng giữa đàng</b></i>
<i><b> Người khôn rửa mặt, người phàm rửa chân.</b></i>
<i><b>4. Thân em như như hạt mưa rào</b></i>
<i><b>Hạt rơi xuống giếng, hạt vào vườn hoa.</b></i>
<i><b>5. Thân em như quế giữa rừng</b></i>
<i><b>Thơm tho ai biết ngát lừng ai hay.</b></i>
<i><b>6. Thân em như củ ấu củ gai</b></i>
<i><b>Nửa trong thì trắng, nửa ngồi thì đen.</b></i>
<i><b>7. Thân em như chẽn lúa đòng đòng</b></i>
<i><b>Phất phơ dưới ngọn nắng hồng ban mai</b><b>.</b></i>
Nêu cảm nghĩ
của em về
thân phận
người phụ nữ
trong xã hội
xưa qua bài
thơ <i>bánh trôi </i>
<i>nước</i>.
Theo em vai
trò của người
phụ nữ trong
<b>BÀI TẬP</b>
<b>NHÓM </b>
Thân phận
người phụ nữ
trong xã hội
phong kiến mất
tự do, sống lệ
thuộc vào người
khác: <i>Tại gia </i>
<i>tòng phụ, xuất </i>
<i>giá tòng phu, </i>
<i>phu tử tòng tử.</i>
Ngày nay, phụ nữ
được tơn trọng, có trí
thức, năng động
sáng tạo và thành
đạt. Họ tự do, bình
<b>Bài thơ:</b>
<i><b>Bánh trôi nước</b></i>
<b>Vẻ đẹp,,</b>
<b> thân phận và phẩm chất</b>
<b>người phụ nữ</b>
<b>Miêu tả </b>
<b>bánh trôi nước</b>
<b>Màu trắng,</b>
<b> viên tròn</b>
<b>Rắn nát do người nặn</b>
<b> khi luộc, chín thì nổi </b>
<b>chưa chín thì chìm</b>
<b>NGHỆ THUẬT</b>
<b>Tính đa </b>
<b>nghĩa (ẩn dụ)</b>
<b>thành ngữ, </b>
<b>từ…</b>
<b>Ngơn </b>
<b>ngữ </b>
<b>bình </b>
<b>dị</b>
<b> Ý NGHĨA</b>
<b>Trân </b>
<b>trọng, ngợi </b>
<b>ca vẻ đẹp, </b>
<b>phẩm chất </b>
<b>của người </b>
<b>phụ nữ</b>
<b>Cảm </b>
<b>thương </b>
<b>sâu sắc </b>
<b>cho thân </b>
<b>phận </b>
<b>người phụ </b>
<b>nữ</b>
<b>Ca ngợi vẻ đẹp, </b>
<b>phẩm chất của </b>
<b>người phụ nữ</b>
<b>Cảm thương </b>
<b>cho thân phận của </b>
<b>người phụ nữ xưa</b>
<b>Ốc nhồi</b>
<b>Bác mẹ sinh ra phận ốc nhồi, </b>
<b>Đêm ngày lăn lóc đám cỏ hơi. </b>
<b>Qn tử có thương thì bóc yếm, </b>
<b>Xin đừng ngó ngốy lỗ trơn tôi.</b>
<b>Đền Thái Thú </b>
<b>Ghé mắt trông ngang thấy bảng treo, </b>
<b>Kìa đền Thái Thú đứng cheo leo. </b>
<b>Bọn đờ dốt</b>
<b>Dắt díu nhau lên đến cửa chiền, </b>
<b>Ai về nhắn bảo phường lịi tói, </b>
<b>Muốn sống, đem vơi qt trả đền</b>
<b>Cảnh làm lẽ</b>
<b>Kẻ đắp chăn bông, kẻ lạnh lùng, </b>
<b>Chém cha cái kiếp lấy chờng chung! </b>
<b>Năm thì mười họa, nên chăng chớ, </b>
<b>Một tháng đơi lần, có cũng khơng ... </b>
<b>Cố đấm ăn xôi, xôi lại hỏng, </b>
<b>Cầm bằng làm mướn, mướn khơng cơng. </b>
<b>Thân này ví biết dường này nhỉ, </b>
<b>Chửa hoang </b>
<b>Cả nể cho nên hóa dở dang, </b>
<b>Nỗi niềm có thấy hỡi chăng chàng? </b>
<b>Duyên thiên chưa thấy nhô đầu dọc, </b>
<b>Phận liễu sao đành nẩy nét ngang </b>
<b>Cái nghĩa trăm năm chàng nhớ chửa? </b>
<b>Mảnh tình một khối thiếp xin mang. </b>
<b>Quản bao miệng thế lời chênh lệch, </b>
<b>Khơng có nhưng mà có mới ngoan. </b>
<b>Mời ăn Trầu </b>
<b>Quả cau, nho nhỏ, miếng trầu ôi, </b>
<b>Này của Xuân Hương đã quệt rồi. </b>