Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (161.6 KB, 7 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span>1. Chàng yêu nàng từ thuở nàng mười lăm mười sáu tuổi. Cả hai lén lút đi lại, quan hệ, quậy gia đình, trốn nhà đi, dọa chết nếu không được chấp nhận. Nếu quan hệ ấy kéo dài một năm, được gọi là phạm pháp, dụ dỗ trẻ vị thành niên, có nguy cơ ra tòa thụ án. Nếu mối tình ấy kéo dài ba năm, được gọi là yêu trộm, tình yêu oan trái. Nếu mối tình kéo dài sáu bảy năm, sẽ được gọi là tình yêu đích thực, vượt núi trèo đèo qua bao khó khăn để yêu nhau. Kết luận: Bạn làm gì chả quan trọng, quan trọng là bạn làm được trong… bao lâu! 2. Một nàng cave, nếu ngủ với thợ thuyền hoặc lao động ngoại tỉnh, thì bị gọi là đối tượng xã hội. Nếu ngủ với đại gia lừng lẫy, thì được gọi là chân dài. Nếu ngủ với một ngôi sao sân cỏ hoặc màn bạc, sẽ được đàng hoàng lên báo kể chuyện “nghề nghiệp” và trưng ảnh hở da thịt giữa công chúng, không ai có ý định bắt nàng. Kết luận: Bạn làm gì chả quan trọng, quan trọng là bạn làm điều đó với ai! 3. Phòng tắm công cộng bỗng dưng bị chập điện gây hỏa hoạn lớn, vô số chị em chạy túa ra đường mà không kịp mặc gì. Những nàng thông minh là người không lấy tay che thân thể, mà lấy tay che… mặt. Kết luận: Hãy quan tâm tới mấu chốt của mọi vấn đề. 4. Một nàng gái ế chạy tới đồn cảnh sát tố cáo: “Tôi đã cẩn thận để tiền trong áo lót, thế mà thằng cha đẹp trai đứng cạnh tôi ở trên xe bus đông đúc đã móc lấy mất tiền của tôi!”. Cảnh sát ngạc nhiên: “Tại sao nó có thể móc tiền được ở một vị trí “nhạy cảm” như thế, mà cô không phát hiện ra?”Cô nàng gái ế thút thít: “Ai ngờ được là nó chỉ muốn moi tiền?”Kết luận: Một nhà kinh doanh tài ba là người moi được tiền của khách hàng trong lúc đang khiến khách hàng sung sướng ngất ngây. 5. Nhân viên vệ sinh của công ty rất buồn phiền vì các quý ông thường lơ đãng khi vào nhà vệ sinh. Để giải quyết những vũng nước vàng khè dưới nền toilette, công ty dán lên tường, phía trên bệ xí nam một tờ giấy: “Không tiểu tới bô chứng tỏ bạn bị ngắn, tiểu ra ngoài bô chứng tỏ bạn bị… ủ rũ!”. Ngay từ ngày hôm sau, toilette nam sạch bóng và không còn quý ông nào lơ đãng nữa. Kết luận: Hãy chứng minh cho khách hàng thấy vấn đề một cách cụ thể, ấn tượng. 6. Bố mẹ nàng mở cuộc thi tuyển con rể. Chàng A nói, tài khoản có một triệu đô. Chàng B khoe, có biệt thự hai triệu đô. Bố mẹ nàng có vẻ ưng lắm. Chàng C nói, cháu chả có gì cả, thưa các bác. Cháu chỉ có mỗi một đứa con, hiện đang nằm trong bụng của con gái các bác! Kết luận: Muốn cạnh tranh với đối thủ, cần có tay trong! Trang Hạ biên dịch từ truyện cười tiếng Hoa - có sửa chữa 1 số thứ để phù hợp với cảm nhận hài hước của… người Việt.. Một ông ngoài 60 đi tập thể dục ở công viên về. Bà vợ đứng ở cửa nói đùa: - Bây giờ nếu cho ông một chân dài hơ hớ và con gà luộc nóng hổi, ông chọn thứ nào? - Bà này hay nhỉ, bà không biết tôi phải đeo răng giả mấy năm nay rồi hay sao! ” St ”. ---------------------------------------------------------------------------------------Trong một kỳ thi ở trường Y, thầy giáo hỏi:- Anh cho biết những dấu hiệu khi mang thai? Đắn đo mãi không biết trả lời thế nào thì anh sinh viên nghe thấy bạn mách: tóc rụng, chân cong, bụng to… Anh ta luống cuống lặp lại hết. Thầy giáo cười, hỏi lại: - Chân tôi có cong không?.
<span class='text_page_counter'>(2)</span> - Thưa cong ạ. - Tóc tôi có rụng không? - Thưa rụng ạ. - Bụng tôi có to không? - Thưa to ạ. - Vậy khi nào tôi đẻ, tôi sẽ cho anh qua kỳ thi! ” St “ ----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------. Đi 'tươi mát' nhận được ám ảnh HIV Đi "ăn bánh trả tiền" nhưng lại quên ví ở nhà, chàng sinh viên 23 tuổi hồn xiêu phách lạc khi cô gái bán hoa tức giận đốp chát: "Đời chả ai cho không ai cái gì đâu. Tôi mới biết mình bị HIV, có người chia sẻ cũng vui". > Ám ảnh quá mức vì sợ nhiễm HIV. Khi gọi điện cho bác sĩ xin tư vấn, giọng cậu sinh viên tên Quang này lạc đi vì lo lắng. Cậu kể rằng, Ảnh chỉ mang tính minh gần đây được mấy anh ở cùng phòng "đầu độc" họa: Cdn.wn.com. bằng phim sex, cậu rất bức xúc nên đã tìm tới gái mại dâm để thử "trái cấm". Thế nhưng, do là lần đầu lóng ngóng nên chiếc bao cao su cậu dùng bị tuột ra trong khi hành sự và cậu cũng chẳng thay bao khác. Đến lúc hạ màn, cậu mới tá hỏa khi biết mình quên ví trong chiếc quần thay ra sáng nay ở phòng trọ. Cô gái bán hoa đùng đùng tức giận chửi mắng một hồi và buông câu chốt khiến cậu lo lắng: "Tôi bị HIV". "Bác ơi, cứu cháu với, liệu cháu có bị mắc bệnh không. Hôm đó lại còn rơi vào ngày cô ta 'đèn đỏ' nữa chứ. Nếu nhiễm HIV thì cháu chết mất", Quang thổ lộ với bác sĩ. Bác sĩ sản phụ khoa Lê Thị Kim Dung, Trung tâm Y tế Lao động (Thái Hà, Hà Nội) cho biết, suốt cả tháng liền, ngày nào bà cũng nhận được điện thoại từ chàng trai trẻ này để xin tư vấn vì cậu ta quá hoảng loạn. Gần đây, khi tư vấn trong một chương trình phát thanh trực tiếp về sức khỏe sinh sản, bà cũng gặp một trường hợp tương tự. Cậu sinh viên 21 tuổi giọng run bần bật trong ống nghe kể rằng, mấy hôm trước, cậu được đám bạn rủ đi nhậu rồi hát karaoke. Hôm đó, vì quá say, cậu bị các chiến hữu nhốt vào phòng và để một cô tiếp viên "phục vụ" riêng. "Cháu chỉ nhớ là cô ấy đã hôn vào 'của quý' của mình, sau đó, chúng cháu quan hệ và có sử dụng bao cao su... nhưng cháu say quá, không biết có chính xác như thế không nữa. Khi về nhà cháu đã rửa sạch sẽ bằng xà phòng rồi. Nếu cô đó nhiễm HIV, liệu.
<span class='text_page_counter'>(3)</span> cháu có bị lây bệnh không. Bây giờ cháu phải làm thế nào?", chàng trai cuống quýt hỏi han. Mặc dù đã được bác sĩ tư vấn rằng nếu mọi việc xảy ra đúng như những gì cậu nhớ thì nguy cơ bị nhiễm HIV là ít và cậu có thể uống thuốc phơi nhiễm trong thời gian chờ đợi xét nghiệm, nhưng anh chàng vẫn không thể yên tâm. Bác sĩ Lê Thị Kim Dung cho biết, đa số các trường hợp gọi điện hay xin tư vấn vì lo sợ mình nhiễm HIV sau khi có hành vi nguy cơ đều là các thanh niên trẻ. Phần lớn họ lo lắng sau khi quan hệ với gái mại dâm hay có "sự cố" vì quá say hoặc từng quan hệ với người đồng tính. Tuy nhiên, thực tế, không ít các quý bà cô đơn đi tìm "của lạ" hay những nam giới trung niên từng "ăn bánh trả tiền" cũng mang những lo lắng này. Nhiều người, sau một lần mất ăn mất ngủ vì hoang mang như vậy đã bị ám ảnh đến nỗi sợ bị lây HIV trong cả những sinh hoạt hằng ngày. Anh Nguyễn Mạnh (Cầu Giấy, Hà Nội) sau một lần vui chơi tới bến trong một chuyến công tác ở Thanh Hóa đã sống trong tâm trạng nơm nớp, mệt mỏi suốt gần 6 tháng trời. Anh kể rằng, thật ra, đó không phải là lần đầu tiên anh đi "ăn bánh trả tiền". Tuy nhiên, lần ấy, vì quá chén, anh đã không sử dụng bao bảo vệ, rồi sau đó lại nghe nói cô gái phục vụ mình đã nhiễm HIV. Những ngày sau đó, anh Mạnh phải tìm đủ mọi cách để "trốn" vợ. Anh lén đến một trung tâm y tế để kiểm tra nhưng được bác sĩ cho biết, dù đã bị lây bệnh thì xét nghiệm lúc này cũng chưa thể cho kết quả chính xác, mà anh cần đợi 3-6 tháng nữa. Suốt những ngày tháng đó, anh Mạnh thấy như có cái án tử hình đang treo trước mắt. Anh đang có mọi thứ: một gia đình hạnh phúc, công việc thăng tiến, anh mới 32 tuổi... Nếu bây giờ dính HIV, anh sẽ mất tất cả, và không biết phải đối diện với cuộc sống, với những người vẫn ngưỡng mộ và tin tưởng mình như thế nào. Anh chờ đợi từng ngày, cuối cùng, khi bác sĩ khẳng định, chắc chắn không nhiễm, anh mới thở phào. Nhưng từ đó, anh trở nên sợ hãi bất cứ điều gì liên quan đến HIV. Nghe người ta đồn thổi những tin như đi xem phim có kẻ đâm kim tiêm dính máu vào tay hoặc tăm người HIV đã dùng rồi để lại... anh đều rùng mình và cảnh giác. Mỗi khi đến bệnh viện hay đi khám răng, gội đầu, cạo râu, anh đều cảm giác không an toàn. Anh cũng trở nên dị ứng với những cô gái bán hoa... Bác sĩ Kim Dung cho biết, những người từng có hành vi nguy cơ (như quan hệ với gái mại dâm nhưng không dùng bao cao su hoặc bao bị rách) thường có tâm trạng như anh Mạnh. Có thể một lần đứng giữa ranh giới giữa cái "được" và cái "mất nên họ bị ám ánh như vậy. Bà giải thích, khoảng 3-6 tháng sau khi HIV vào cơ thể, cơ thể sẽ tạo ra chất kháng thể chống lại (nhưng kháng thể này bất lực, không trị được HIV mà chỉ là dấu hiệu cho thấy có nhiễm virus này). Vì thế, nếu xét nghiệm trong thời gian trước đó, thì dù đã bị lây bệnh, cũng không thể biết. Bác sĩ cho biết, trong giai đoạn cửa sổ - giai đoạn đã có virus HIV trong cơ thể nhưng các xét nghiệm chưa nhận biết được - thì người nhiễm vẫn có khả năng lây truyền virus cho người khác, thậm chí giai đoạn này nguy cơ lây nhiễm rất cao bởi virus đang được sản sinh ra một cách ồ ạt và mạnh mẽ..
<span class='text_page_counter'>(4)</span> Những biện pháp xử lý tại chỗ như rửa bộ phận sinh dục cũng có thể góp phần làm giảm nguy cơ lây nhiễm HIV nhưng không chắc chắn ngăn chặn được việc này. Với trường hợp không có nguy cơ lây nhiễm thì không cần điều trị dự phòng. Còn đối với những trường hợp có nguy cơ lây nhiễm cao sẽ cần đến các cơ sở y tế chuyên khám và điều trị HIV để được điều trị dự phòng lây nhiễm HIV bằng thuốc ARV liên tục trong một tháng. "Thuốc này không thể tiêu diệt virus HIV nếu người đó đã bị nhiễm, mà chỉ có tác dụng ức chế làm virus này không nhân lên. Trong thời gian chờ đợi kết quả xét nghiệm chính xác, bạn cần tuyệt đối tránh thực hiện các hành vi nguy cơ lây nhiễm cho chính mình và người khác", bà Dung nói. Vương Linh ---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Tổng giám đốc một ngân hàng đi kiểm tra đột xuất công việc tại một chi nhánh ở địa phương. Đến nơi, ông thấy phòng tiếp khách trống trơn, 3 nhân viên đang ngồi chơi bài. Rất bực mình, ông giám đốc ấn vào nút báo động, chuông reo ầm ĩ. Vậy mà 3 nhân viên kia cũng không thèm nhúc nhích. Một lúc sau, người bồi bàn ở nhà hàng bên cạnh mang sang 3 cốc bia. ” St “. ---------------------------------------------------------------------------------------------------“Chỗ ấy” không thể khai Một anh nông dân đi đăng ký kết hôn, cán bộ xã hỏi: - Tại sao trong hồ sơ, cứ chỗ nào đề “nơi sinh” thì anh lại bỏ trống không điền vào? Anh nông dân gãi đầu gãi tai một lúc rồi thỏ thẻ nói: - Dạ, dạ… Cán bộ nói: - Cậu không việc gì phải giấu cứ nói ra xem nào. Anh nông dân bẽn lẽn: - Em nghĩ “chỗ ấy” anh cũng biết rồi nên em không viết ra sợ bẩn hồ sơ thôi! - !!! * * *------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------. “Lãng mạn” hậu hôn nhân 27 Tháng tư 2012 | teu | 167 lượt đọc | 1 Lời bình » |. Chiều, trốn chồng trốn con đi đàn đúm với đứa bạn chấy rận. Quay đi quay lại, mới mua được có nhõn 2 cái váy ông giời đã vạch mây ra tè. Vào quán ngồi được một lúc thì con dở hơi tòng tọc gọi chồng ra đón. Đúng là vợ chồng mới cưới, bó nhau như keo dính chuột. Mình ngồi thơ thẩn ngắm mưa, tự dưng nổi cơn rồ dại… bấm máy gọi cho chồng: - Alo. Gọi gì đấy? - Anh yêu. - Úi giời… Tâm à? - Không, vợ anh..
<span class='text_page_counter'>(5)</span> - Ối ! Vợ anh hôm nay ra đường không mặc đủ ấm à? - Không, em đang ngồi ở chỗ ấm cực. - Thế à, anh tưởng em bị trúng gió. Tiếng yêu thốt ra từ miệng em nghe cứ méo méo thế nào ấy. - Méo là méo thế nào? Có phải em chưa bao giờ gọi anh là anh yêu đâu. - Ừ. - Anh yêu. - Dạ. - Em nhớ anh. - Anh thu quần áo rồi. - Anh đang nói chuyện với ai đấy? Em bảo là em nhớ anh cơ mà. - Ừ, anh nhớ là em dặn anh thu quần áo rồi, không phải nhắc khéo. - Nài nhá, em đang có tâm trạng nhá, anh đừng làm em cụt hứng. - Tâm trạng á? Tâm trạng làm sao? À, tuần sau là mùng 8 tháng 3 ấy gì, rồi rồi, em thích cái gì thì em cứ mua đi, không phải hỏi ý kiến anh. - Em chả thích cái gì cả. - Lạ. Thế em gọi cho anh làm gì? - Chả làm gì cả, em chỉ nói là em nhớ anh, thế thôi. - Vợ ơi, anh nói thật là trời đang mưa to lắm, đừng bắt anh đi đón em, con ở nhà ai trông, trong cốp xe có áo mưa đấy. - Em có ngồi rũ xác ở đây cũng không mượn anh ra đón. Thôi nhé. Cúp máy. Ngồi rũ rượi trong quán cafe, nhớ đến cái ngày chồng mình còn ra sức lừa mình để mình nói “em yêu anh”, nhớ cả lần đầu tiên mình nói “em nhớ anh” mình đã khóc nức nở còn chồng mình lúc bấy giờ còn đang ở cực kia của Tổ quốc cũng cuống quýt xoắn xít lên kêu “anh cũng nhớ em lắm”. Càng nghĩ mà càng phát rồ cả người, mình mặc áo mưa phi đi cắt tóc, cắt đúng cái kiểu ngày xưa chồng mình cứ khen là “đáng yêu” rồi hăm hở về nhà. Về đến nhà, bấm chuông, con lao ra mở cửa, nhìn thấy mẹ cười hí hí: - Tóc mới mẹ xinh thế. Chồng từ trong bếp phi ra, tay vẫn cầm cái muôi hồ hởi hỏi: - Đâu, đâu, tóc mới của mẹ xinh đâu? Xong, khác xa với tất cả tưởng tượng của mình lúc ở trên đường, hắn trợn mắt lên nhìn mình rồi thả một câu phiêu phiêu như gió mùa đông bắc: - Hôm nay em bị điên à?.
<span class='text_page_counter'>(6)</span> ( Theo VnExprss ). --------------------------------------------------Một ông già đầu hói gần trọc chỉ còn vài sợi nhưng tuần nào ông cũng chăm chỉ đi đến hiệu cắt tóc. Bà vợ ở nhà vô cùng lấy làm lạ bèn hỏi ông: - Đầu ông còn có ba sợi tóc mà bày đặt đi cắt làm gì? Mà mỗi lần ông đi cắt về tôi chẳng thấy có khác tí nào cả, vẫn còn ba sợi. - Ấy, bây giờ công nghệ hiện đại rồi, người ta cắt đâu cần kéo mà vẫn làm hài lòng khách đấy! ” St ”. ----------------------------------------------------------------------------------. Hậu quả của việc lấy vợ Phụ huynh phàn nàn: "Con đã gần bốn mươi rồi đấy, lấy vợ đi kẻo sau này ăn cơm xong, muốn xỉa răng cũng không có người lấy tăm cho đâu!" Bốn mươi năm sau, chàng trai ngày ấy, nay đã thành ông già tám mươi tuổi, nằm ôm đầu, bông nhét chặt hai hai lỗ tai. Xung quanh, lũ cháu mở nhạc ầm ĩ, nhảy nhót nô đùa đá bóng ở phòng ngoài. Ông thầm than thở: - Ôi! Chỉ vì một cái tăm mà thân ta khốn khổ thế này đây! -------------------------------------------------------------------------Lộn trái 31 Tháng mười hai 2008 | teu | 544 lượt đọc | 7 Lời bình » |. Một đôi nam nữ mới quen nhau trong một tua du lịch, họ tỏ ra rất ăn ý và thường tìm cách tách đoàn ra để đi riêng với nhau, chuyện trò ríu rít. Cô gái thật xinh, răng khểnh duyên dáng, nước da nâu gợi cảm Cô mặc một chiếc váy hai dây và khoác ngoài một chiếc áo nhỏ mỏng manh như cánh chuồn. Câu chuyện của họ từ trên trời xuống dưới bể, thiên văn, địa lý, văn học, nghệ thuật. Từ giá vàng đến giá… tăm. Từ thị trường chứng khoán sang tới thị trường… trứng vịt. Nói tóm lại là không thiếu thứ gì. Chợt chàng trai phát hiện ra chiếc áo khoác mỏng của cô gái bị mặc lộn trái, vốn cẩn thận và tế nhị chàng khẽ hỏi: - Chiếc áo của em thật kiểu cách, trông nó có vẻ như được lộn trái…! Giật mình nhìn xuống, thoáng đỏ mặt thẹn thùng cô thanh minh: - Dạ, em thật sơ xuất, lúc lên xe vội quá nên mặc áo trái mà không biết! Miệng nói tay cô nhẹ nhàng cởi ngay chiếc áo ra, để lộ bờ vai trần mịn màng và rồi cầm nó trên tay, không mặc lại như còn đang ngượng nghịu. Chứng kiến sự việc, anh chàng ngước ánh mắt ranh mãnh nhìn nàng và hấp háy: - Vậy thì theo anh, cái váy của em đang mặc cũng bị lộn trái đấy!. -----------------------------------------------------------------Hai phụ huynh có con vào lớp 1 trò chuyện với nhau trong lúc chờ làm lễ khai giảng: - Bà chị cho con học chữ trước ở đâu?.
<span class='text_page_counter'>(7)</span> - Không hề chị à! Tôi chấp hành rất tốt chủ trương không cho trẻ học trước. - Vậy bà chị có nghĩ tới cảnh con mình sẽ bị xếp vào loại cá biệt vì tội không chịu biết đọc biết viết trước khi… đi học? - Có chuyện đó sao? - Chỉ vài bữa nữa là chị biết ngay! Mà đâu chỉ cần biết đọc biết viết, con chị đáng lẽ còn phải học trước nhiều thứ nữa! - Là những thứ gì vậy bà chị? - Trước hết là bơi. Chị có nghe tin sáu đứa nhỏ chết đuối dịp lễ vừa qua không? Chị có biết mỗi năm nước mình có đến 6.000 đứa trẻ chết đuối không? Nên từ lúc con tôi ba tuổi, tôi đã cho nó học đủ bốn kiểu bơi rồi. Đâu chỉ có thế, nó còn được học kỹ năng sống, học võ, học diễn… - Kỹ năng với võ thì cũng được, nhưng học diễn từ bây giờ có sớm quá không, với lại theo tôi biết muốn theo ngành sân khấu điện ảnh thì phải có năng khiếu… - Chị hiểu lầm ý tôi. Nó phải học diễn để làm hài lòng lớp trưởng, hài lòng đội sao đỏ, hài lòng thầy cô, thì mai sau ra đời mới biết cách làm hài lòng cấp trên chứ! - Chị tính xa thật, thế đã hết chưa? - Hết sao được: còn ngoại ngữ, vi tính, vẽ, âm nhạc nữa nè… tóm lại là tất tần tật những thứ mai sau giúp nó có thể tồn tại trong cái thế giới ngày càng diễn biến phức tạp này! - Học chừng ấy thứ chắc cháu phải có một thể lực phi thường. Đâu, thằng nhỏ đứng đâu chị chỉ tôi xem thử? - Đó đó, nó đứng ngay hàng đầu đó. - Ủa, tôi không thấy, bà chị chỉ lại coi. - Mắt mũi của chị thật là… Nó là cái đứa cao chín tấc, nặng mười ký đang dựa vào bạn cho khỏi té đó! Người già chuyện. -----------------------------------------------------------------------------------------.
<span class='text_page_counter'>(8)</span>