Tải bản đầy đủ (.docx) (4 trang)

Hay tuong tuong va ke lai mot ket thuc khac cuatruyen co tich Tam Cam

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (36.12 KB, 4 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

Đêm.Trăng sáng lạ! Tôi ngồi trên chiếc chõng tre trước sân,
cầm cuốn truyện trên tay định đọc. Mẹ tôi bảo : “Hư mắt
đấy!” . Tơi gấp sách, nhìn ra cánh đồng gợn sóng vàng ngay
trước mặt.Một chốc, tơi xoay người nằm xuống chõng. Trước
thềm, chịm cau lắc lư. Gió mơn man thổi.Mắt tơi riu ríu.


... Mặt trăng núp sau chòm cau.Cây cau như bị ai đốn gốc,
bóng đổ dồn về phía tơi.Tơi hốt hoảng mở bừng mắt.Bóng cau
đổ dài qua thềm, vắt ngang qua chõng. Gió mơn man...Mắt
tơi cứ ríu lại. Một tà áo trắng từ chòm cau lướt xuống. Bàn tay
ai nhẹ nhàng mân mê đầu tôi...Bông hoa cau rơi xuống
chõng, thoang thoảng hương...Sau gốc cau, một mái đầu ló
ra, cười với tơi:


- Đố em biết, chị là ai?
Tôi ngồi dậy:


- Chị nói khẽ nhé, mẹ em chưa ngủ đâu.


Tơi rón rén bước về phía chị, trong đầu đang thắc mắc không
biết chị ấy là ai. Dường như hiểu được ý tôi, chị trả lời :


- Chào em! Chị là Tấm.Hôm nay trăng sáng,chị xuống
đây dạo chơi. Nhìn thấy em ngồi một mình, chị nảy ra ý định
làm quen với em.


Tơi ngạc nhiên, mở trịn xoe mắt:


- Tấm...Có phải là chị Tấm trong truyện cổ tích không
ạ?



- ừ...đúng rồi! Là chị đây.


Thế rồi chị tiến tới xoa đầu tơi... tóc chị thoang thoảng
hương hoa thị. Tôi hỏi tiếp:


- Chị Tấm ơi! Người ta bảo sau khi trở về cung, sống
hạnh phúc bên cạnh Vua, chị đã trừng trị mẹ con Cám khiến
cả hai mẹ con đều phải chết. Đúng không ạ ?


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Tơi quả quyết:


-Sách nói thế, cô giáo em cũng bảo thế. Em nhầm làm sao
được.


- Thế sách kể như thế nào?
Chị Tấm hỏi tôi.


- Người ta bảo rằng chị Cám hỏi chị làm thế nào để
được trở nên xinh đẹp, thế là chị bày cách cho chị ấy: Đào
một cái hố thật sâu, bảo chị Cám xuống đấy rồi sai người dội
nước sôi, thế là chị Cám chết.Mụ dì ghẻ nghe tin cũng lăn
đùng ra chết theo con.


Chị Tấm ấm ức:


-Tại sao mọi người lại có thể nghĩ xấu về chị như thế?
Thấy tơi có vẻ nghi ngờ, chị nói tiếp:


...Sau khi gặp lại Vua, được chàng dẫn vào cung, ban đầu chị
cũng không muốn trở lại nữa vì cuộc sống trong cung quá


ngột ngạt. Vả lại , chị cũng không muốn gặp lại mẹ con Cám.
Nhưng vì sau khi nghe xong chuyện chị kể, Vua đã nói rằng:
- Nếu nàng quay lại cung với ta, ta sẽ trừng trị mẹ con
Cám còn nếu nàng cứ một mực khơng chịu thì ta ..ta sẽ đánh
đổi cả giang sơn này để được ở bên nàng.


Nghe vậy, chị quả thật rất bối rối. Nếu chị trở về cung thì
chắc chắn mẹ con Cám sẽ bị trừng trị, như thế chẳng phải chị
đã mắc tội bất hiếu hay sao?Mặc dù họ có đối xử với chị bất
công nhưng dù sao họ cũng là người thân của chị,vả lại cũng
nhờ họ trước kia không đuổi chị ra khỏi nhà mà chị mới có
được ngày hơm nay.Ơn đó, đúng là chị không bao giờ
quên.Nhưng nếu không theo Vua trở về thì con dân trăm họ
chắc sẽ rơi vào cảnh lầm than.Lúc đó, dẫu có sống sung
sướng thì chắc chắn chị cũng khơng thể nào vui vẻ được.


</div>
<span class='text_page_counter'>(3)</span><div class='page_container' data-page=3>

- Lúc đầu chị rất bối rối. Nhưng để trọn chữ hiếu và vì
khơng muốn mn dân phải lầm than, chị đã quyết định theo
Vua trở về và xin Vua đừng trừng trị mẹ con Cám.


- Vậy chuyện tiếp theo như thế nào ạ?


- Sau khi trở lại cung,vừa nhìn thấy chị, Cám đã hốt
hoảng, sắc mặt cô ta biến đổi hẳn. Chờ lúc chị cùng nhà vua
mở tiệc ăn mừng thì Cám đã lẻn ra khỏi cung, quay trở lại quê
cũ.Sau đó, hai mẹ con bỏ trốn, bặt vô âm tín. Lúc chị cho
quân lính tới nhà tìm thì đã chẳng còn ai.Chị thấy vậy cũng
tốt vì chị không muốn gặp lại họ mà họ cũng chẳng mặt mũi
nào gạp lại chị. Nhưng dù sao chị cũng đã tha thứ cho họ, chỉ
có điều lưới trời lồng lộng, thưa mà khó thốt em ạ! Bẵng đi


vài năm thì chị được hay rằng: Mẹ con Cám tới một vùng quê
nhỏ làm ăn buôn bán để sinh sống nhưng vì ăn ở thất đức mà
bị trời trừng phạt. Chuyện do một người vùng đó kể lại:
“Khoảng vài năm trước, mẹ con Cám dọn đến vùng này sinh
sống. Khi tới đây, họ mang theo rất nhiều đồ đạc, của cải. Họ
mở một quán chuyên buôn bán lương thực với những thương
nhân vùng khác.Nơi này gần biển nên rất thuận lơị. Nhờ có tài
ăn nói nên họ giàu lên trơng thấy, trở thành hộ giàu có nhất
nhì vùng này.Khi đã có tiền có của,hai mẹ con tìm cách vơ vét
tài sản của dân làng bằng cách cho vay nặng lãi.Trong vùng
có người tên Trương Định vay của họ hai trăm lạng bạc để lo
ma chay cho bố mẹ. Mới được ba hơm thì mẹ con Cám cho
người đến đòi nợ. Đúng là chẳng có ai như họ, lợi dụng lúc
người ta gặp khó khăn để làm lợi cho mình.Cố van xin nài nỉ
khơng được, Trương Định đã q xuống cầu xin hai mẹ con thư
thư cho vài hôm nữa nhưng cả hai mẹ con đã bỏ ngoài tai
những lời van xin lại còn cho người dỡ nhà, lấy hết đồ đạc,
đập phá bàn thờ gia tiên đang nghi ngút khói hương...Tức
quá, không chịu được, Trương Định xông tới đâm chết cả hai
mẹ con Cám rồi quỳ khóc mà rằng:


-Cha mẹ ở trên trời có linh thiêng, con bất hiếu không giữ
được bàn thờ gia tiên, nay có phải vào ngục chịu tội cũng cúi
đầu xin bà con làng xóm giúp đỡ, xin cha mẹ thứ lỗi cho đứa
con này...”


</div>
<span class='text_page_counter'>(4)</span><div class='page_container' data-page=4>

... Bất chợt, một cơn gió lạ thổi qua. Lành lạnh.Tơi lấy tay dụi
mắt. Mẹ tôi dứng ở cửa giục:


-Vào nhà đi con, sương xuống nhiều rồi , dễ bị cảm lạnh đấy!


Tơi ngồi dậy. Thì ra tôi đã nằm mơ...một giấc mơ kì lạ.Gió
vẫn thổi..Hàng cau trước sân lắc lư ..Cánh đồng lúa gợn sóng
vàng...Mùi hương hoa cau cứ thoang thoảng...


<b> </b> Tháng 11/2010


</div>

<!--links-->

×