Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Mua xuan nho Bac

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (185.67 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

<b>Mùa xuân nhớ Bác</b>


Vào những năm 50, 60 của thế kỷ 20, anh thanh niên Vũ Khoan (về sau trở thành Thứ trưởng Bộ Ngoại
<i>giao, Bộ trưởng Bộ Thương mại, rồi Phó Thủ tướng Chính phủ) là người may mắn nhiều lần được phục </i>
<i>vụ Bác Hồ. Nhân mùa xuân sắp tới, ông Vũ Khoan đã kể cho PV Báo TNTP những mẩu chuyện về Bác </i>
<i>mà ông trực tiếp chứng kiến... </i>


<i><b>NHỮNG KỈ NIỆM KHƠNG QN</b></i>


Sách báo nói rất nhiều về Bác, nhưng có lẽ khơng giấy bút nào có thể nói hết được sự vĩ đại của Bác.
Bác là con người vĩ đại, nhưng lại hết sức bình dị. Sự giản dị của Bác không phải do Bác cố tình làm ra
để tranh thủ lịng người, mà nó nằm sâu trong tâm hồn và cốt cách của Bác - những nét văn hoá thuần
Việt.


Được phục vụ Bác tiếp khách quốc tế nhiều lần, bao giờ tôi cũng thấy Bác mặc bộ quần áo kaki trắng,
đi đôi dép lốp quen thuộc. Đi thăm các nước nhiệt đới, Bác cũng vẫn ăn mặc y như vậy. Còn khi tới thăm
các nước bên châu Âu, Bác mới mặc một bộ “đại cán” dạ (tức là áo cài khuy tới tận cổ, không đeo
cra-vat) và đi giầy vải hay giầy da. Còn sơmi, quần áo khác thì Bác vẫn dùng những thứ vẫn dùng thường
ngày chứ không cho mua bất kỳ thứ gì mới. Nhưng nếu có cán bộ nào đó đi theo Bác ăn mặc xuề xịa, cẩu
thả thì Bác lại nhắc: “Bác ăn mặc như vậy quen rồi và bạn bè đều biết, còn các chú phải ăn mặc chỉnh tề
để không làm mất thể diện đất nước”.


Bác không muốn phiền ai bao giờ và rất qúy trọng công sức của anh chị em phục vụ. Khi sang Liên Xơ,
bạn bố trí Bác ở trong những ngôi nhà khách sang trọng, được phục vụ rất chu đáo song đến bữa ăn Bác
không cho phục vụ mà tự lấy đồ ăn, tự dọn bát đĩa.


Bác luôn tằn tiện trong mọi công việc. Một lần ăn cơm ở Nhà khách của bạn, Bác nhắc tơi ăn món gì thì
ăn hết món đó, không nên đĩa nào cũng gắp một chút, thừa lại thì ai ăn, rất lãng phí. Q cáp cho lãnh đạo
nước bạn, Bác không cho mua những đồ đắt tiền, mà đem theo bưởi, nhãn, cam hái trong vườn của Bác.
Bạn rất thích những món q đó, khơng chỉ vì ở nước bạn khơng có mà chủ yếu vì nó dung dị, đầy tình
người và thắm đượm hồn đất Việt Nam. Cịn đối với các cơ phục vụ trong Nhà khách thì Bác tặng những


hộp thuốc lá đã hút hết để “đựng kim chỉ”!


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

được hàng chục từ mới.


Bác Hồ luôn ứng xử có lý, có tình và rất trọng thầy. Một lần Chủ tịch Quốc hội Bungari, nguyên là
Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Bungari sang thăm nước ta. Cùng đi với ơng có phu nhân là bà Maria
Đimitrova vốn là em gái ơng Đimitrov, Tổng Bí thư Quốc tế Cộng sản. Trên đường xuống Hải Phòng,
anh em phục vụ sơ ý đã làm cho ông bà phật ý. Tinh mơ sáng hôm sau Bác Hồ xuống tận Nhà khách
Chính phủ ở 12 Ngơ Quyền thăm ơng bà. Thấy vậy, ông bà tỏ ra rất ái ngại vì hai ơng bà chưa kịp chào
Bác mà Bác đã tới tận nơi gặp ông bà. Bác bèn nói: “Đồng chí từng giảng bài ở Đại học Cộng sản
Matxcơva, và tơi đã từng nghe đồng chí giảng bài. ở Việt Nam chúng tơi có câu: “Nhất tự vi sư, bán tự vi
sư”, thầy đến nhà làm sao tơi khơng đến chào thầy được ?! Cịn cơ Maria là em kết nghĩa của tôi. Em về
nhà sao anh không đến chào ?!”. Nghe những lời nói chân tình như vậy, hai ơng bà rất cảm động, quên
hết nỗi buồn phiền do anh em ta gây ra.


</div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×