Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (69.8 KB, 1 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Dân ta vẫn có quan niệm uống nước nhân trần làm mát gan, giải độc, song
theo các chun gia, nếu khơng có bệnh, uống nước nhân trần hại nhiều hơn
lợi. Với phụ nữ có thai, có thể làm thai suy dinh dưỡng, chết lưu.
Từ trước đến nay, trong tất cả các nghiên cứu và sách Đông y, nhân trần vẫn
được coi là vị thuốc dùng chữa bệnh vàng da, bệnh về đường mật và bệnh của
phụ nữ sau sinh.
Theo bác sĩ Nguyễn Xuân Hướng, Chủ tịch hội Đông Y Việt Nam, nhân trần có
tính bình, vị đắng, hơi cay có tác dụng lợi mật, nhuận gan... Người ta chỉ cần lợi
mật khi mật không tiết ra (mật viêm, tắc mật...) và nhuận gan khi gan có vấn
đề. Nếu khơng có bệnh mà lại uống hàng ngày, nghĩa là bắt gan và mật khơng
có nhu cầu tiết cũng phải tiết, dẫn tới phải làm việc nhiều hơn nên dễ bị tổn
thương, mất cân bằng và sinh bệnh.
Đối với phụ nữ mang thai, nếu khơng có bệnh lý về gan, khơng được bác sĩ chỉ
định thì tuyệt đối khơng nên dùng nhân trần. Bởi nếu uống nước này nhiều sẽ làm xuất tiết các tuyến trong cơ thể. Vì
vậy, khi sinh song, người mẹ thường bị mất sữa hoàn tồn hoặc chỉ có rất ít. Ngồi ra, nhân trần giúp lợi tiểu, nghĩa là
thải nhiều, nếu lượng nước và các chất dinh dưỡng bị đào thải quá nhiều, sẽ khơng cịn các chất dinh dưỡng để ni
thai, khiến cho thai bị suy dinh dưỡng, thậm chí thai chết lưu... Thực tế cũng đã có trường hợp như vậy.
Cũng theo bác sĩ Hướng, dân ta có thói quen dùng nhân trần cùng cam thảo mà không biết thực chất cam thảo là chất
dẫn thuốc, khiến cho thuốc phát huy tác dụng nhiều hơn. Ngoài ra, cam thảo có tính chất giữ nước, trong khi nhân trần
lại giúp đào thải, hai vị thuốc trái ngược nhau được sử dụng chung sẽ khơng có lợi cho cơ thể.
(Theo Khoa học và Đời sống)