Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (55.66 KB, 1 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span>Hương thừa "Trông HƯƠNG (Câu 215,. theo THỪA 216. Kiều. nào dường mơ. hãy màng. nghe. thấy ra mùi. đâu vào hương. của. đâu Đạm. nào, đây" Tiên).. Câu này lấy ý ở "Tây Sương Ký": "Lan xạ hương nhưng tại" nghĩa là người đi rồi mà mùi hương hãy còn phảng phất. Đây là cảnh thứ IV, hồi I của phần thứ nhất tuồng Tây Sương Ký, tả cảnh Trương Quân Thụy trông thấy Thôi Oanh Oanh trong vườn hoa tư dinh họ Thôi phía Tây chùa Phổ cứụ Thôi Oanh Oanh đã vào nhà rồi mà Trương Quân Thụy còn ngẩn ngơ nhìn theo tiếc nuối: ".......... Vườn hoa lê đóng khúc nào Tường cao, cao quá, kế cao bằng trờị Trách trời sao chẳng chiều người Làm khuây chẳng được, đứng lười không đang. Nghĩ hươu, tính vượn, trăm đường, HƯƠNG LAN CÒN THOẢNG, TIẾNG VÀNG ĐÃ XẠ Gió lay cành liễu la đà, Tơ hồng vướng vít, cánh hoa tơi bờị Rèm châu lấp lánh mặt trời, Nuốt thầm nước bọt, trông hoài nẻo xa...".
<span class='text_page_counter'>(2)</span>