Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (35.38 KB, 3 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Truyện ngắn vui của Trọng Bảo</b>
<b> Thủ trưởng cơ quan Z. có tiếng là liêm khiết. Để xây dựng</b>
<b>đơn vị luôn luôn trong sạch, không xảy ra chuyện tham ô, bớt xén</b>
<b>của công, ông đề ra một quy định ngặt nghèo cho việc tuyển người</b>
<b>vào cơ quan. Một là phải lựa chọn những người thật giàu. Vì theo</b>
<b>ơng nghĩ đã thật giàu thì họ cần gì phải tham nhũng nữa. Hai là</b>
<b>chọn những người thật nghèo. Vì nghèo nếu tham nhũng tự dưng</b>
<b>giàu bật lên một cách bất thường là phát hiện được ngay. Ba là, đây</b>
<b>là điều kiện bắt buộc đối với tất cả mọi người trong cơ quan dù là cũ</b>
<b>hay mới, giàu hay nghèo đều phải tham gia lễ hội "Thề không tham</b>
<b>nhũng".</b>
<b> Do có việc này bởi là một hôm ông nằm mơ được một vị thần</b>
<b>ban cho một phép lạ. Để phép có hiệu nghiệm phải tổ chức một cuộc</b>
<b>hội "Thề không tham nhũng". Ai đã thề và ký tên vào văn bản xin</b>
<b>thề mà vẫn tham nhũng thì sẽ bị sét đánh chết tươi.</b>
<b>ra tung toé. Sự việc bị phát giác, ông thủ trưởng cáu lắm. Ông đe</b>
<b>mọi người:</b>
<b> - Đã "thề khơng tham nhũng" rồi mà vẫn cịn làm bậy! May</b>
<b>mà sét đánh không trúng người... </b>
<b> - Thế mới biết lời thề này ghê gớm thật!</b>
<b> Mọi người trong cơ quan từ đó ai cũng sợ, khơng ai còn dám</b>
<b>tham nhũng nữa.</b>
<b> Đùng một cái, công an kinh tế điều tra phát hiện ra một vụ</b>
<b>tham nhũng rất nghiêm trọng ở cơ quan Z. Thủ trưởng và ơng kế</b>
<b>tốn trưởng thơng đồng chiếm đoạt một số tiền khá lớn. Khi công</b>
<b>an đến khám xét và dẫn giải hai ông về trại giam thì trời bỗng nhiên</b>
<b>nổi cơn giơng lớn. Gió bụi mù mịt, chớp loé lằng nhằng. Cả cơ quan</b>
<b>ai cũng bảo: "Hai ông này hôm nay chết chắc rồi!". </b>
<b> Mấy anh công an biết cơ quan này có việc "Thề khơng tham</b>
<b>nhũng", tuy khơng tin ở chuyện mê tín nhưng cũng hơi sờ sợ. Lúc</b>
<b>đưa hai ông ra xe chở phạm nhân họ đi cách một đoạn đề phịng sét</b>
<b>đánh. Cánh phóng viên báo chí háo hức săn tin cũng chỉ dám đứng</b>
<b>từ mãi xa quay phim, chụp ảnh, không ai dám đến gần hai ông.</b>
<b>Đám nhân viên trong cơ quan đều đứng túm tụm cạnh các cột thu</b>
<b>lôi cho yên tâm.</b>
<b> Nhưng lạ thay, hai ông ra đến giữa sân thì trời lại quang, mây</b>
<b>tạnh hẳn, chim lại hót véo von trên cành cây. Mọi người nhao nhao</b>
<b>bảo nhau:</b>
<b>- Lời thề không linh nghiệm nữa rồi!</b>
<b>- Tại sao thế nhỉ?</b>