Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (78.16 KB, 5 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span>Bµi 1 : Tr×nh bµy c¶m nhËn cña em vÒ nh©n vËt “Gµ trèng” trong c©u chuyÖn th¬ “Gµ trèng vµ C¸o” cña t¸c gi¶ La-Ph«ng-Ten. Tham khảo : Đọc truyện thơ “Gà trống và Cáo” của nhà thơ LaPhông-Ten ta có ấn tợng thật sâu sắc về chú Gà Trống đáng yêu. Chú ta thật th«ng minh nhanh nhÑn víi c¸i d¸ng “v¾t vÎo” trªn cµnh vµ “tinh nhanh lâi đời”. Nhng trớc một lão cáo già có cái dáng “đon đả” và những lời đờng mật ngät ngµo “k×a anh b¹n quý, xin mêi xuèng ®©y” vµ c¸i th«ng ®iÖp tuyÖt vêi mà Cáo mang đến liệu gà ta sẽ xử lý thế nào ?. Gà rằng xin đợc “ghi ơn” trong lòng đã khiến ta giật mình lo lắng cho Gà Trống, lĩnh mạng của Gà Trèng râ ra. Sao khi bÞ c¸o lõa g¹t vµ råi : “k×a t«i thÊy cÆp chã s¨n tõ xa chạy lại chắc loan tin này” đã khiến cáo ta “hồn bay phách lạc” “quắp đuôi, co c¼ng” ch¹y mÊt khiÕn ta thë phµo nhÑ nhâm vµ bËt lªn tiÕng cêi s¶ng kho¸i tríc sù th«ng minh tuyÖt vêi cña Gµ Trèng. Víi lêi kÓ chuyÖn b»ng những vần thơ nhẹ nhàng, dí dỏm, câu chuyện là một bài học sâu sắc đừng vội tin những lời nói ngọt ngào của kẻ xấu mà hại đến thân và nhân vật gà trồng đã để lại cho ta tình cảm yêu quý và mến phục. Bµi 2 : Tr×nh bµy c¶m nhËn cña em vÒ “Lßng th¬ng ngêi” mét nÐt tÝnh c¸ch tiªu biÓu cña DÕ MÌn trong c©u chuyÖn “DÕ MÌn bªnh vùc kÎ yÕu” cña nhµ v¨n T« Hoµi. Gîi ý : 1. Chi tiết thể hiện hành động của Dế Mèn - Quan tâm đến ngời yếu đuối bất hạnh : Nghe “Tiếng khóc tỷ tê” nhìn thấy “chị nhà trò đang gục đầu” bên tảng đá cuội “đến gần” “gạn hỏi mãi”. - Bênh vực giúp đỡ ngời gặp hoạn nạn “Xoè hai càng ra” “Dắt chị Nhà Trß ®i”. - Lời nói “Em đừng sợ, hãy về với tôi đây.” 2. TÝnh c¸ch, phÈm chÊt : DÕ MÌn rÊt “giµu lßng th¬ng ngêi” lu«n quan tâm giúp đỡ ngời gặp khó khăn hoạn nạn. 3. T tëng, ý nghÜa : Ca ngîi nh÷ng con ngêi giµu lßng nh©n ¸i. 4. C¶m xóc cña b¶n th©n c¶m phôc, yªu mÕn, häc tËp. Tham kh¶o : Nh©n vËt DÕn MÌn trong mÈu chuyÖn “DÕ mÌn bªnh vùc kẻ yếu” của Nhà văn Tô Hoài đã để lại cho ta ấn tợng tuyệt đẹp. Đó là một con ngêi giµu t×nh th¬ng ngêi : Khi nghe “TiÕng khãc tØ tª” vµ thÊy chÞ Nhµ Trò “gục đầu” bên tảng đá cuội, nếu là ngời khác chắc sẽ thờ ơ, bỏ mặc nhng Dế Mèn đã “đến gần” và “gặng hỏi” cho thấy Dến Mèn đã rất quan tâm đến mọi ngời. Hình ảnh chị Nhà Trò “đã bé nhỏ lại gầy gò quá” và đôi cánh “ngắn chùn chụt” đã làm Dế Mèn rất cảm thơng, chú ta càng xúc động hơn tríc c¶nh ngé bÊt h¹nh cña chÞ : “mÑ mÊt” “sèng thui thñi” mét m×nh, råi “túng thiếu” lại còn bị đe dọa bởi món nợ truyền đời của bọn nhện. Cứ chỉ “Xoè hai càng ra” “dắt chị Nhà trò đi và lời nói “Em đừng sợ, càng thể hiện rõ hơn phẩm chất đáng quý của Dế Mèn giàu tình thơng yêu, sẵn sàng che.
<span class='text_page_counter'>(2)</span> chở, giúp đỡ những ngời yếu đuối bất hạnh. Dế Mèn đúng là biểu tợng của tình thơng yêu, lòng nhân ái. Dế Mèn đã để lại trong lòng ta bao tình cảm mÕn th¬ng, c¶m phôc. Bµi 3 : Em cã suy nghÜ g× vÒ nh©n vËt NguyÔn HiÒn trong c©u chuyÖn “¤ng Tr¹ng th¶ diÒu”. Tham kh¶o : §äc mÉu chuyÖn “¤ng Tr¹ng th¶ diÒu” ta thùc sù ngìng mé tµi n¨ng (t chất và đức tính ham học, chịu khó của nhân vật Nguyễn Hiền, ông là ngời có trí thông minh “thiên bẩm”. Mới lên sáu tuổi ông đã “học đâu hiểu đấy” và có trí nhớ “lạ thờng” khiến thầy giáo phải “kinh ngạc” . Song điều đáng quý hơn ở ông đó là đức tính chịu khó, ham học, ý chí vợt lên những khó khăn để vơn lên, ta hãy xem cách học của ông : Vì nhà nghèo, ông phải bỏ häc nhng hµng ngµy «ng võa ch¨n tr©u võa “nghe gi¶ng nhê ngoµi cöa líp” bµn häc cña «ng lµ “lng tr©u” s¸ch vë cña «ng lµ “mÆt c¸t” lµ “l¸ chuèi” bót mực là “ngón tay” “mảnh gạch” … và ông đã đỗ Trạng Nguyên khi mới 13 tuæi, «ng lµ tr¹ng nguyªn trÎ nhÊt trong lÞch sö níc ta. B»ng nh÷ng c©u v¨n kể mộc mạc, dễ hiểu, câu chuyện “Ông Trạng thả diều” đã cho ta hiểu đợc những đức tính quý báu của Trạng Nguyên Nguyễn Hiền, ông là niềm tự hào của đất nớc dân tộc và là tấm gơng sáng cho tuổi trẻ chúng ta ngày nay. Bµi 4 :. Tuæi con lµ tuæi Ngùa Nhng mẹ ơi đừng buồn DÉu c¸ch nói c¸ch rõng DÉu c¸ch s«ng c¸ch bÓ Cßn t×m vÒ víi mÑ Ngựa con vẫn nhớ đờng” ( “Tuæi Ngùa ” Xu©n Quúnh). T¸c gi¶ muèn nãi ®iÒu g× qua ®o¹n th¬ trªn ? Nªu c¶m nghÜ cña em ! §o¹n tham kh¶o : §o¹n th¬ lµ lêi nh¾n nhñ dÔ th¬ng, chøa chan bao tình cảm thân thơng mà ngời con dành cho mẹ. Nhà thơ Xuân Quỳnh đã có cách diễn tả thật độc đáo. Ngời con “Tuổi Ngựa” dù đã khôn lớn, trởng thành, đã bay đi muôn phơng nhng vẫn luôn nhớ về mẹ, hớng về mẹ, vẫn tìm vÒ cè h¬ng gÆp mÑ dï xa c¸ch mu«n trïng nói, rõng, s«ng, biÓn. “DÉu c¸ch nói… …nhớ đờng” Cụm từ “vẫn nhớ” khẳng định một niềm tin, một tình nghĩa thuỷ chung son sắt. Đoạn thơ đậm đà, gợi cảm giúp ta cảm nhận đợc tình cảm của Xuân Quỳnh dành cho “Mẹ thật sâu nặng và đẹp đẽ”. Bµi 5 : §o¹n th¬.
<span class='text_page_counter'>(3)</span> “Dải mây trắng đỏ dần trên đỉnh núi S¬ng hång lam «m Êp nãc nhµ gianh Trên con đờng viền trắng mép đồi xanh Ngêi c¸c Êp tng bõng ra chî tÕt” “Chî TÕt” - §oµn V¨n Cõ Đoạn thơ trên miêu tả cảnh gì ? Nêu cảm nhận của em khi đọc đoạn th¬ trªn. §o¹n tham kh¶o : §o¹n th¬ lµ mét bøc tranh ng«n tõ ®Çy mµu s¾c vÒ khung cảnh tơi đẹp tráng lệ của một vùng quê vào buổi “bình minh”. Trong ánh bình rực rỡ dải mây trắng ở đỉnh núi “đỏ dần” lên, những giọt sơng mai long lanh nh nh÷ng viªn ngäc “hång lam” ®ang “«m Êp” nh÷ng nãc nhµ giành nơi thôn ấp rồi con đờng uốn lợn “viên trắng” nhng mép đồi xanh. Đỉnh núi, nóc nhà, con đờng. Tât cả đều mang màu sắc tinh khôi rực rỡ. Với ãc quan s¸t tinh tÕ vµ c¸ch sö dông tõ ng÷ chÝnh x¸c biÓu c¶m cña nhµ th¬, cảnh vật gần gũi quen thuộc của quê hơng trở nên đẹp đẽ, sống động lung linh sắc màu. Qua đó ta cảm nhận tình cảm tha thiết của nhà thơ với quê hơng. “Trong tï kh«ng rîu còng kh«ng hoa Cảnh đẹp đêm nay khó hững hờ Ngêi ng¾m tr¨ng soi ngoµi cöa sæ Tr¨ng nhßm khe cöa ng¾m nhµ th¬”. “Ng¾m Tr¨ng” Hå ChÝ Minh Tr×nh bµy c¶m nhËn cña em vÒ bµi th¬ trªn. Đoạn văn tham khảo : Bác Hồ là vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc ta, ngời còn là một nhà thơ tài ba. Bác đã viết rất nhiều bài thơ hay, ý mỗi bài thơ Bác viết đều ngắn, ý thơ mộc mạc dễ hiểu và rất sâu sắc. “Ngắm trăng” là một bài thơ Bác viết trong nhà tù của Tởng Giới Thạch. Bài thơ mang nét đẹp của con ngời Bác : Bác là ngời yêu thiên nhiên vì thế trớc cảnh đẹp của đêm trăng Bác vẫn “khó hững hờ” dù trong tù, chân tay bị cùm bị trói, chẳng có rợu, hoa để thëng thøc . “Trong tï… h÷ng hê” Bµi 6 : Bµi th¬. Vµ c¸ch ng¾m tr¨ng cña B¸c thËt kh¸c thêng : “Ngêi ng¾m… ng¾m nhµ th¬” NghÖ thuËt nh©n ho¸ tr¨ng “nhãm” , “ng¾m” sö dông rÊt khÐo lÐo khiến ta cảm thấy dờng nh trăng không còn là vật mà đã trở thành ngời bạn tri ©m, tri kû cña B¸c vµ díi ¸nh m¾t cña tr¨ng B¸c kh«ng cßn lµ ngêi tï mµ lµ mét nhµ th¬ tao nh·. Bµi th¬ “Ng¾m tr¨ng” lµ sù thÓ hiÖn t©m hån trong s¸ng, phong th¸i thanh tao, ung dung tự tại của Bác đồng thời cũng thể hiện tình yêu trăng, yªu thiªn nhiªn cña B¸c..
<span class='text_page_counter'>(4)</span> Bµi 7 : H×nh ¶nh chÞ Nhµ Trß trong mÈu chuyÖn “DÕ MÌn bªnh vùc kÎ yÕu” đã để lại trong lòng ngời đọc bao cảm thơng. Hãy trình bày cảm nhận của em. Gợi ý : Hình ảnh chị Nhà Trò đợc miêu tả qua các chi tiết : + Ngo¹i h×nh : “bÐ nhá l¹i gÇy yÕu” “c¸nh non nít l¹i ng¾n chïn chïn”. + Hoàn cảnh : “mẹ mất” “sống thui thủi” “bị đe doạ” : “đánh” “vặt c¸nh vÆt ch©n ¨n thÞt” ChÞ lµ hiÖn th©n cña sù yÕu ®uèi, bÊt h¹nh vµ bÞ bãc lét trong x· héi. - Cảm xúc của bản thân : thơng cảm, xúc động. Bµi 8 : §o¹n th¬ “Vì con mẹ khổ đủ điều Quanh đôi mắt mẹ đã nhiều nếp nhăn Con mong mÑ khoÎ dÇn dÇn Ngày ăn ngon miệng đêm nằm ngủ ngon Rồi ra đọc sách cấy cày Mẹ là đất nớc tháng ngày của con”. “MÑ èm” TrÇn §¨ng Khoa. Theo em, h×nh ¶nh nµo gãp phÇn nhiÒu nhÊt lµm nªn c¸i hay cña ®o¹n th¬ trªn ! V× sao ?. Gîi ý : + Hình ảnh “Mẹ là đất nớc, tháng ngày của con” góp phần làm nên cái hay cña ®o¹n th¬. + NghÖ thuËt so s¸nh “MÑ-§Êt níc, th¸ng ngµy” + H×nh ¶nh “§Êt níc” “th¸ng ngµy” cho thÊy trong suy nghÜ cña ngêi con mẹ là tất cả những gì vĩ đại, lớn lao và cao quý không bao giờ thiếu đợc víi mçi con ngêi. + Thấy đợc tình yêu thơng lòng biết ơn vô hạn của con cái đối với mẹ. + T×nh c¶m cña b¶n th©n : ThÊm thÝa c«ng ¬n cña mÑ Bài 9 : “Tôi lục tìm hết túi nọ túi kia, không có tiền, không có đồng hå, kh«ng cã c¶ mét chiÕc kh¨n tay. Trªn ngêi t«i ch¼ng cã tµi s¶n g× . Ngêi ăn xin vẫn đợi tôi. Tay vẫn chìa ra run lẩy bẩy”. T«i ch¼ng biÕt lµm c¸ch nµo. T«i n¾m chÆt lÊy bµn tay run rÈy kia. - Ông đừng giận cháu, cháu không có để cho ông cả” (“Ngêi ¨n xin” – Tuèc-Ghª-NhÐp”). Trình bày suy nghĩ của con về nhân vật cậu bé đợc miêu tả trong đoạn v¨n trªn..
<span class='text_page_counter'>(5)</span> Gîi ý : Hành động “Lục tìm hết túi nọ túi kia” “N¾m chÆt lÊy bµn tay run rÈy” + Lời nói : “Ông đừng giận cháu …” CËu bÐ lµ mét con ngêi cã tÊm lßng nh©n hËu th¬ng c¶m vµ muèn giúp đỡ ông lão ăn xin nghèo khổ dù ông lão và cậu là hai con ngời ở hai hoµn c¶nh kh¸c nhau. - ý nghÜa : Ca ngîi nh÷ng con ngêi giµu lßng nh©n ¸i. - C¶m xóc cña b¶n th©n : yªu quý – c¶m phôc – häc tËp. Bµi 10 : §o¹n th¬ : “Nßi tre ®©u chÞu mäc cong Cha lên đã nhọn nh chông lạ thờng Lng trÇn ph¬i n¾ng ph¬i s¬ng Cã manh ¸o céc tre nhêng cho con” “Tre ViÖt Nam” NguyÔn Duy Đoạn thơ trên có những hình ảnh nào đẹp. Nêu ý nghĩa đẹp đẽ của những hình ảnh đó. Gîi ý : H×nh ¶nh m¨ng tre “nhän nh ch«ng” : Cho thÊy sù kiªu h·nh, hiªn ngang, bÊt khuÊt, b¶n chÊt ngay th¼ng, kh¶ng kh¸i cña “nßi tre” nghÖ thuËt so s¸nh. + H×nh ¶nh “lng trÇn ph¬i n¾ng ph¬i s¬ng” gîi sù d·i dÇu, chÞu đựng mọi khó khăn của tre. + Hình ảnh “manh áo cộc tre nhờng cho con” gợi sự liên tởng đến sự che chë, hy sinh tÊt c¶ v× m¨ng non cña trÎ. + Thông qua những phẩm chất đáng quý của tre đến ca ngợi phẩm chất tốt đẹp của ngời Việt Nam, dân tộc Việt Nam : Kiên cờng bất khuất, ngay th¼ng chÞu th¬ng chÞu khã thÓ hiÖn t×nh yªu vµ lßng tù hµo cña nhµ thơ đối với tre Việt Nam dân tộc Việt Nam. + C¶m xóc cña b¶n th©n : Yªu quý vµ tù hµo ..
<span class='text_page_counter'>(6)</span>