Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (744.41 KB, 49 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span>Biển Đông: Thuốc thử mới cho Hà Nội Nam Nguyên, phóng viên RFA 2012-12-07. Bắc Kinh đang tiến đến một thách thức mới ở mức độ cao hơn những vụ tàu lạ đâm chìm tàu cá, giữ tàu và ngư dân Việt Nam đòi tiền chuộc.. AFP Tàu đánh cá Trung Quốc neo đậu tại một bến cảng ở thành phố Ôn Lĩnh ngày 16-092012.. Chờ Việt Nam nổ súng trước? Biển Đông đang nóng hơn bao giờ hết với một loạt sự kiện được cho là leo thang có hệ thống của Trung Quốc. Sau hộ chiếu lưỡi bò tới cắt cáp tàu thăm dò Bình Minh 2 và gần đây nhất là lệnh kiểm soát tàu thuyền đi vào vùng chủ quyền chín đoạn mà Bắc Kinh áp đặt. Trả lời Nam Nguyên tối 6/12, ông Đinh Kim Phúc nhà nghiên cứu độc lập về Biển Đông từ Saigon nhận định: Đây là một đòn mà TQ muốn ra tay để cho VN lâm vào thế kẹt, việc phản ứng nổ súng trước sẽ bị TQ lấy cớ để chiếm hết các đảo còn lại ở quần đảo Trường Sa. Ô. Đinh Kim Phúc.
<span class='text_page_counter'>(2)</span> “Chuyện Trung Quốc khám xét tàu ở những vùng biển mà Trung Quốc xem là của họ, tôi nghĩ rằng chính phủ Việt Nam dứt khoát sẽ có những hành động chính xác. Theo tôi đây là một đòn mà Trung Quốc muốn ra tay để cho Việt Nam lâm vào thế kẹt, việc phản ứng nổ súng trước sẽ bị Trung Quốc lấy cớ để chiếm hết các đảo còn lại ở quần đảo Trường Sa. Tôi nghĩ rằng đây là hành động khiêu khích và nếu muốn chống lại việc này thì không chỉ riêng Việt Nam mà các nước ASEAN phải đoàn kết tố cáo hành động này ra quốc tế để gây sức ép thì mới có thể chống chọi được âm mưu của Trung Quốc trong vấn đề muốn đặt ra kiểu chơi cho các nước trong vùng Biển Đông.” Báo Tuổi Trẻ Online ngày 6/12 vạch rõ hành động của Trung Quốc, mô tả qui định mới nhằm ngăn chặn, kiểm tra, trục xuất tàu nước ngoài trên Biển Đông là “Mưu đồ phi pháp nhắm vào ngư dân Việt Nam”. Tờ báo trích lời ông Ngô Sĩ Tồn, chủ nhiệm Văn phòng đối ngoại tỉnh Hải Nam kiêm viện trưởng Viện Nghiên cứu Hải Nam Trung Quốc trả lời phỏng vấn báo Wall Street Journal và Hãng tin Reuters, theo đó qui định mới áp dụng từ đầu năm tới, trong phạm vi 12 hải lý tính từ các đảo mà Trung Quốc tuyên bố là đường cơ sở. Báo Tuổi Trẻ Online mô tả cách thức phát biểu và lập luận của ông Ngô Sĩ Tồn là trắng trợn và ngang ngược, khi nhấn mạnh mục tiêu của qui định mới là nhắm vào ngư dân Việt Nam trong hoạt động đánh bắt hải sản ở vùng biển quần đảo Hoàng Sa. Giới chức Hải Nam đã nói rằng, trước đây phía Trung Quốc chưa có cơ sở luật pháp để trừng phạt. Được biết Trung Quốc tự áp đặt chủ quyền đường lưỡi bò 9 đoạn trên Biển Đông mà họ gọi là Biển Nam Trung Hoa từ năm 1953, dựa theo bản đồ chủ quyền 11 đoạn quốc giới trên Biển Đông của Trung Hoa Dân Quốc năm 1949. Nhưng cả đường lưỡi bò 11 đoạn hay 9 đoạn chỉ là những tuyên bố vu vơ hoàn toàn không có cơ sở pháp lý quốc tế.. Ngư dân Lý Sơn chuẩn bị ra khơi, ảnh chụp trước đây. AFP photo. Trong vài năm gần đây Bắc Kinh mới thể hiện rõ ý đồ muốn chiếm trọn 75% diện tích mặt nước Biển Đông, khu vực có trữ lượng dầu khí khổng lồ cùng nguồn thủy sản phong phú. Nếp áp dụng đường chủ quyền hình lưỡi bò của Bắc Kinh, các nước còn lại như Việt Nam, Philippines, Indonesia, Malaysia, Brunei chỉ còn khoảng 25% diện tích mặt nước Biển Đông, trung bình 5% cho mỗi quốc gia. Theo Thạc sĩ Hoàng Việt, Trường Đại học Luật TP.HCM một chuyên gia nghiên cứu Biển Đông, Trung Quốc đặt ra ba nhóm yêu sách, thứ nhất là người Hoa hiện diện ở Biển Đông từ thời xa xưa nên đòi phải được ưu tiên. Thứ hai là yêu sách đường lưỡi.
<span class='text_page_counter'>(3)</span> bò với lập luận phi lý của điều gọi là “lịch sử đi trước, luật pháp theo sau” hoàn toàn không phù hợp với công ước quốc tế về Luật Biển 1982. Về nhóm yêu sách thứ ba, Thạc sĩ Hoàng Việt từng giải thích: “Nhóm yêu sách thứ ba của Trung Quốc, đó là họ dựa trên các đảo, bãi đá, mỏm đá để đòi đặc quyền kinh tế. Bây giờ trên một số đảo mà Trung Quốc đã chiếm ở Hoàng Sa và Trường sa, họ xây dựng thành những đảo lớn rất hoành tráng có cả sân bay đường băng có cả người sinh sống…và họ yêu cầu xem nó là một đảo theo điều 121 Luật Biển và như vậy có đặc quyền kinh tế 200 hải lý xung quanh các đảo đó… Ngay cả các nhà nghiên cứu phương tây cũng nói rằng những đảo này chỉ là đảo nhân tạo và theo đúng tinh thần công ước về Luật Biển thì nó không thể có vùng đặc quyền kinh tế được, nhưng Trung Quốc đang muốn làm điều đó.”. Hành vi của bọn cướp biển Tuổi Trẻ Online trích lời GS Carl Thayer thuộc Học viện Quốc phòng Úc nhận định, nếu chính quyền Hải Nam áp dụng qui định mới ở các vùng tranh chấp trên Biển Đông, nguy cơ đụng độ, thậm chí là xung đột vũ trang, sẽ nổ ra. GS Carl Thayer nhấn mạnh: “Nếu phía Trung Quốc sử dụng vũ lực, đó có thể bị xem là hành vi của bọn cướp biển và là hành vi gây chiến.” Nếu phía Trung Quốc sử dụng vũ lực, đó có thể bị xem là hành vi của bọn cướp biển và là hành vi gây chiến. GS Carl Thayer Vẫn theo Tuổi Trẻ Online, GS Thayer đánh giá việc Việt Nam và Philippines tuyên bố sẽ đưa tàu tuần tra ra Biển Đông để bảo vệ chủ quyền là quyết định cẩn trọng và khôn ngoan. Học giả quốc tế này khuyến cáo Hà Nội và Manila cần vận động thêm cộng đồng quốc tế lên tiếng phản đối các hành động của Trung Quốc. Hiện Ấn Độ, Mỹ và Singapore đều đã lên tiếng chỉ trích Trung Quốc hoặc đòi Bắc Kinh giải thích rõ ràng. GS Thayer cho đó là tín hiệu tốt. Chuỗi hành động gây hấn của Trung Quốc trên Biển Đông chỉ trong thời gian ngắn: in bản đồ chủ quyền lên hộ chiếu, cắt cáp tàu thăm dò dầu khí Bình Minh 2 và mới nhất là quyết định cho bộ đội biên phòng Hải Nam ngăn chặn, kiểm soát, trục xuất tàu nước ngoài xâm phạm cái gọi là chủ quyền đường lưỡi bò thực chất là nhắm vào tàu cá của ngư dân Việt Nam. Bức xúc trước cuộc sống truân chuyên của hàng trăm ngàn ngư dân mưu sinh trên Biển Đông, nhà nghiên cứu Đinh Kim Phúc nhận định: “Đây là vấn đề rất khó, bất cứ người nào là ngư dân cũng không tự bảo vệ mình được. Cho dù có đi theo tổ, đội, nhóm cũng không thể nào chống trả được với 1 lực lượng hùng hậu của các sắc tàu Trung Quốc trên Biển Đông. Vì thế tôi nghĩ rằng, nếu sự việc nó xảy ra ở tình huống xấu nhất thì đây cũng là một dịp tốt, một cái thuốc thử cho chính phủ Việt Nam trước các hành động của Trung Quốc, khi họ đã ví ngư dân vào bước.
<span class='text_page_counter'>(4)</span> đường cùng. Đây là bài thuốc thử nó đem lại sự tích cực ở mặt khác trong hành động ứng xử của chính phủ Việt Nam.”. Tàu khu trục Thanh Đảo thuộc Hải quân Trung Quốc tại một cảng ở thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, ngày 27 tháng 02 năm 2012. AFP PHOTO. Ngày 5/12 Thanh Niên Online và nhiều báo điện tử khác đều đưa tin về phát biểu của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng liên quan tới vụ tàu Bình Minh 2 bị cắt cáp thăm dò dầu khí ngay gần đảo Cồn Cỏ vịnh Bắc Bộ thuộc chủ quyền Việt Nam. Người đứng đầu chính phủ nói rằng phía Việt Nam đã chủ động ngăn chặn, sau vài tiếng đồng hồ, tàu tiếp tục hoạt động. Nếu không có lực lượng, đã không thể làm được như vậy, Theo lời Thủ tướng, Việt Nam phải bảo đảm an ninh quốc phòng, ổn định chính trị đất nước. Thủ tướng Nguyễn Tấn dũng đã phát biểu như vừa nêu trong dịp tiếp xúc cử tri tại Hải Phòng nơi ông là một đại biểu Quốc hội. Theo lời ông, Nhà nước đang và sẽ phải dồn sức, dồn lực lượng để bảo toàn lãnh thổ. Việt nam có hơn 1 triệu km2 diện tích biển, bờ biển dài hơn 3.200 km, nên phải có lực lượng để bảo vệ. Quân đội phải được xây dựng chính qui, tinh nhuệ, từng bước hiện đại. Một số lực lượng phải đi thẳng vào hiện đại như tên lửa, tàu ngầm, hải quân, không quân. Tuy Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ra sức trấn an người dân về sức mạnh của quân đội nhân dân Việt Nam để bảo vệ chủ quyền biển đảo, nhưng trên thực tế ngư dân hoạt động trên Biển Đông chưa khi nào được tàu Hải quân Việt Nam bảo vệ hoặc giải cứu. Các lực lượng Việt Nam thường chỉ có mặt ở những vùng nước gần bờ. Một ngư dân ở Đà Nẵng nói với chúng tôi: “Thấy tàu của Hải quân Việt Nam đi ở 110 độ kinh đông trở vô thôi,16 độ vĩ bắc trở xuống, chứ còn lên 17 bắc-111 đông thì không thấy Việt Nam mình chỉ có tàu Trung Quốc thôi.” Trên mặt trận báo chí, ngày 5/12 báo Lao Động đưa lên mạng bài nhận định liên quan tới hành động bá quyền leo thang tranh đoạt chủ quyền Biển Đông của Trung Quốc. Bài viết lập luận “Hòa bình không đến từ một phía.” Theo đó sự nhân nhượng của Việt Nam là liên tục và đã bị đẩy tới giới hạn của sự nhân nhượng, thái độ ứng xử tích cực này được thế giới ghi nhận; còn phía Trung Quốc, vẫn cố tình dùng chiến thuật “gậm nhấm”, “mưa dầm thấm đất” để thực hiện trọn vẹn “đường lưỡi bò” phi lý và phi pháp..
<span class='text_page_counter'>(5)</span> Theo dõi báo chí trong tuần, người đọc báo cảm nhận rằng Bắc Kinh đang tiến đến một thách thức mới ở mức độ cao hơn những vụ tàu lạ đâm chìm tàu cá, giữ tàu và ngư dân Việt Nam đòi tiền chuộc. Việc ngăn chận tàu nước ngoài, lên tàu, kiểm soát, bắt giữ hoặc trục xuất tàu xâm nhập đường chủ quyền lưỡi bò qua quyết định mới được công bố trên những tờ báo lớn như Wall Street Journal, hãng tin quốc tế Reuters, chẳng khác nào Bắc Kinh ra đề toán khó cho Hà Nội.. Cắt cáp để gây áp lực Dương Danh Huy và Phạm Thanh Vân Quỹ Nghiên cứu Biển Đông Cập nhật: 05:52 GMT - thứ sáu, 7 tháng 12, 2012 . Facebook Twitter chia sẻ Gửi cho bạn bè In trang này. Ngày 30/11/2012, hai tàu cá Trung Quốc đã cào cá tại tọa độ 17º26 Bắc và 108º02 Đông và cắt cáp thu nổ địa chấn của tàu khảo sát Bình Minh 02. Địa điểm này nằm ngoài cửa Vịnh Bắc Bộ, cách Đảo Cồn Cỏ 43 hải lý, cách đất liền Việt Nam 54 hải lý, đảo Hải Nam 75 hải lý và quần đảo Hoàng Sa 210 hải lý.. Các bài liên quan.
<span class='text_page_counter'>(6)</span> . Trung Quốc bác bỏ cáo buộc 'cắt cáp' TQ 'lại cắt cáp tàu Bình Minh 02' TQ cắt cáp, VN trao công hàm phản đối. Chủ đề liên quan . Diễn đàn, Tranh chấp lãnh thổ, Biển Đông. Theo PetroVietnam thì điểm này nằm cách đường trung tuyến Việt-Trung 20 hải lý về phía Tây. Nếu dùng đường trung tuyến vạch với đảo Cồn Cỏ được 50% hiệu lực thì điểm này nằm cách đường trung tuyến này 12 hải lý. Ngày 3/12/2012, Việt Nam trao công hàm phản đối cho Đại sứ quán Trung Quốc. Đáp lại, ngày 6/12/2012 Trung Quốc tuyên bố rằng cáo buộc của Việt Nam là không đúng sự thật.. Không phân định Trung Quốc cho rằng đó là vùng biển có yêu sách chồng lấn của hai nước Việt Nam và Trung Quốc, tàu cá của Trung Quốc đang tác nghiệp đánh bắt cá bình thường tại vùng biển địa phương nhưng đã bị hải quân của Việt Nam xua đuổi. Trung Quốc cũng yêu cầu Việt Nam đình chỉ hoạt động thăm dò dầu khí “đơn phương” trên vùng biển này. Tuy Vịnh Bắc Bộ đã được phân định giữa Việt Nam và Trung Quốc từ năm 2000, hiện nay Việt Nam và Trung Quốc còn đang đàm phán về khu vực ngoài cửa vịnh. "Trong các yêu sách về biển, cách tiếp cận của Trung Quốc là đưa ra yêu sách mà không cần dựa trên cơ sở pháp lý." Nếu cả hai nước đều là các quốc gia bình thường, tôn trọng lẽ phải, thì ranh giới biển trong khu vực này sẽ là đường trung tuyến, có thể được đơn giản hóa hay điều chỉnh chút ít. Nếu việc phân định này được đưa ra một trọng tài quốc tế thì không có nghi ngờ gì là ranh giới biển cũng sẽ là đường trung tuyến, có thể được đơn giản hóa hay điều chỉnh chút ít. Nhưng với Trung Quốc thì có ít nhất hai yếu tố đặc biệt. Yếu tố thứ nhất, trong các yêu sách về biển, cách tiếp cận của Trung Quốc là đưa ra yêu sách mà không cần dựa trên cơ sở pháp lý. Trong quá khứ, khi đàm phán phân định Vịnh Bắc Bộ, Trung Quốc đòi 50% diện tích mà không đưa ra cơ sở cho đòi hỏi đó. Nếu chia Vịnh Bắc Bô theo bất cứ đường trung tuyến hợp lý nào thì Việt Nam cũng sẽ được nhiều hơn 50% khá nhiều. Cuối cùng Việt Nam được 53%, Trung Quốc được 47%..
<span class='text_page_counter'>(7)</span> Có lẽ đó là một sự dung hòa giữa yêu sách 50% không có cơ sở của Trung Quốc và yêu sách của Việt Nam dựa trên các nguyên tắc của luật quốc tế. Hiện nay, Trung Quốc cũng có những yêu sách trên biển dọc theo đường chữ U mà họ cũng không đưa ra cơ sở pháp lý để biện minh. Chiến thuật của Trung Quốc là đưa ra yêu sách không thể có cơ sở để thách giá, nhằm sau khi mặc cả họ sẽ đạt được nhiều hơn những gì hợp lý. Với cách tiếp cận đó, khả năng là Trung Quốc cũng không đưa ra cơ sở cho yêu sách của họ trong cuộc đàm phán phân định khu vực ngoài cửa Vịnh Bắc Bộ. Yếu tố thứ nhì, khả năng là Trung Quốc sẽ không thật sự muốn phân định khu vực này theo các nguyên tắc của luật quốc tế. Lý do là việc áp dụng các nguyên tắc của luật quốc tế cho việc phân định trong phần chính của Biển Đông sẽ bất lợi cho các yêu sách về biển dọc theo đường chữ U, vốn đã không thể đứng vững trước luật quốc tế. Vì vậy, Trung Quốc sẽ gây sức ép Việt Nam vào phương pháp “cùng khai thác” thay vì phân định.. Các vụ Trung Quốc phá cáp đã xảy ra trong quá khứ. Chồng lấn hay không? Hai yếu tố đó sẽ làm cho cuộc đàm phán rất khó khăn. Trong bối cảnh đó, việc tàu thuyền Trung Quốc vượt trung tuyến để đánh cá bên Việt Nam nói chung, việc Trung Quốc cản trở các hoạt động dầu khí của Việt Nam trong khu vực này nói chung, cũng như sự kiện cắt cáp này nói riêng, nằm trong chiến thuật của Trung Quốc để gây sức ép lên Việt Nam trong cuộc đàm phán..
<span class='text_page_counter'>(8)</span> Thông điệp của họ là “Nếu các anh không nhượng bộ trước yêu sách của chúng tôi thì những việc này sẽ tiếp tục xảy ra”. Ngoài việc gây sức ép cho cuộc đàm phán, trong khi cuộc đàm phán còn kéo dài thì Trung Quốc cũng có mục đích khai thác tài nguyên ở bên phía Việt Nam của đường trung tuyến. Tuy nhiên, dù hai bên còn đang đàm phán ranh giới cho khu vực này đi nữa, có thể nói rằng điểm cắt cáp nằm trong vùng có yêu sách chồng lấn hay không? Điểm này nằm cách đảo Cồn Cỏ 43 hải lý, đất liền Việt Nam 54 hải lý và đảo Hải Nam 75 hải lý. Nếu lấy đường trung tuyến vạch với đảo Cồn Cỏ được 50% hiệu lực làm ranh giới biển thì ranh giới sẽ nằm cách đảo Cồn Cỏ 55 hải lý, đất liền Việt Nam 66 hải lý và đảo Hải Nam 63 hải lý. Đành rằng là tồn tại tranh chấp, nhưng chỉ có thể hợp lý nếu các yêu sách đối kháng chỉ xê dịch chút ít hai bên đường trung tuyến.. Dấu (X) là địa điểm xảy ra vụ cắt cáp hôm 30/11 Hoàn toàn không có cơ sở pháp lý nào để Trung Quốc cho rằng họ phải được nhiều hơn Việt Nam ít nhất là 20 hải lý (khoảng 37 km). Không một người Việt nào có thể chấp nhận được điều đó. Không bất cứ ai trên thế giới có tinh thần công bằng có thể cho đó là hợp lý. Việt Nam cần phải làm sáng tỏ về vấn đề này với thế giới nói chung và với người Trung Quốc nói riêng..
<span class='text_page_counter'>(9)</span> Người phát ngôn Bộ Ngoại giao phải trình bày cụ thể, không được nói chung chung. Bộ Ngoại giao cần có một trang mạng về vấn đề này, như trang mạng của Bộ Ngoại giao Philippines về vấn đề bãi cạn Scarborough, để các chính khách, học giả, nhà bình luận, nhà báo trên thế giới có thể tham khảo. Nếu Trung Quốc có những hành động và tuyên bố không hợp lý như trong sự kiện cắt cáp này, Việt Nam phải làm cho thế giới thấy rõ, ít nhất đó như là một giá phải trả nào đó cho những những hành động và tuyên bố đó. Nếu không thì sẽ hoàn toàn có lợi cho Trung Quốc khi họ tiếp tục làm như thế. Không những thế, một số học giả và nhà bình luận trên thế giới không hiểu vấn đề sẽ cho rằng Việt Nam là bên gây sự với các hoạt động dầu khí đơn phương trong vùng tranh chấp. Đi xa hơn nữa, Việt Nam nên công bố yêu sách và cơ sở pháp lý của mình trong khu vực này, để thế giới có thể thấy yêu sách của Việt Nam có công bằng hay không, và từ đó có thể kết luận về yêu sách của Trung Quốc. Với cách tiếp cận thiếu thiện chí của Trung Quốc và sức mạnh của họ, khả năng là cuộc đàm phán sẽ có một trong ba kết quả: bế tắc, hoặc một ranh giới không công bằng cho Việt Nam, hoặc một thỏa thuận khai thác chung có thể là công bằng hay không công bằng cho Việt Nam. Nếu Việt Nam muốn điều khác mà Trung Quốc vẫn không đàm phán nghiêm túc, Việt Nam cần phải nghiên cứu và tiến hành việc đưa tranh chấp ra một trọng tài quốc tế. "Hoàn toàn không có cơ sở pháp lý nào để Trung Quốc cho rằng họ phải được nhiều hơn Việt Nam ít nhất là 20 hải lý (khoảng 37 km). Không một người Việt nào có thể chấp nhận được điều đó. Không bất cứ ai trên thế giới có tinh thần công bằng có thể cho đó là hợp lý." Mặc dù Trung Quốc không chấp nhận thẩm quyền của Tòa án Công lý Quốc tế cho việc phân xử tranh chấp này, và măc dù Trung Quốc đã bảo lưu không chấp nhận thủ tục giải quyết tranh chấp của UNCLOS cho việc phân định biển, vì khu vực này nằm cách xa quần đảo Hoàng Sa, trên nguyên tắc của UNCLOS nếu Việt Nam yêu cầu thì Trung Quốc phải chấp nhận cùng đưa vấn đề ra một Ủy ban hòa giải UNCLOS. Tuy rằng kết luận của Ủy ban hòa giải UNCLOS không có tính ràng buộc pháp lý cho việc phân định, kết luận đó sẽ hữu dụng cho Việt Nam trong những sự kiện như sự kiện cắt cáp này. Ngoài ra nếu dù kết luận của Ủy ban hòa giải UNCLOS không có tính ràng buộc pháp lý cho việc phân định, kết luận đó cũng sẽ làm cho Trung Quốc bớt quá lố về những hành vi và tuyên bố vượt đường trung tuyến. Đây không phải là lần đầu tiên tàu thuyền Trung Quốc cắt hay cố gắng cắt cáp địa chấn tàu khảo sát Việt Nam. Việt Nam cần tự hỏi rằng, sau các sự kiện cắt cáp Bình Minh.
<span class='text_page_counter'>(10)</span> 02, Viking II năm 2011, lúc đó Việt Nam có thể làm gì hơn để giảm khả năng những việc đó tái diễn. Và Việt Nam cần tự hỏi ngày nay sẽ làm gì hơn năm 2011 để giảm khả năng việc cắt cáp tái diễn trong tương lai. Bài thể hiện quan điểm của hai tác giả, thành viên Quỹ Nghiên cứu Biển Đông.. Đảng 'nên đặt Tổ quốc lên trên hết' Cập nhật: 11:26 GMT - thứ năm, 6 tháng 12, 2012 . Facebook Twitter chia sẻ Gửi cho bạn bè In trang này. Hộ chiếu in hình lưỡi bò của Trung Quốc khiến Việt Nam phản đối Tranh chấp Biển Đông với Trung Quốc đang trở thành vấn đề nóng ở Việt Nam, với việc nhiều người ký vào một tuyên bố phản đối, và lại có kêu gọi biểu tình. Hôm 25/11, một nhóm nhân sĩ ở Hà Nội, Huế và TP. HCM khởi xướng "Tuyên bố phản đối nhà cầm quyền Trung Quốc in hình lưỡi bò lên hộ chiếu công dân”.. Các bài liên quan . ‘Công khai để lấy lại niềm tin của dân’ Trung Quốc bác bỏ cáo buộc 'cắt cáp' TQ cắt cáp, VN trao công hàm phản đối. Chủ đề liên quan . Tranh chấp lãnh thổ.
<span class='text_page_counter'>(11)</span> Mới nhất, trên một số mạng của người Việt, lại có kêu gọi biểu tình chống Trung Quốc vào Chủ nhật 9/12 tới, sau khi Bắc Kinh có nhiều hành động leo thang về chủ quyền. Giáo sư Tương Lai, cựu Viện trưởng Viện Xã hội học Việt Nam, là một trong những người ký tên vào tuyên bố phản đối Trung Quốc "in đường 9 đoạn bao trùm hầu hết Biển Đông lên hộ chiếu cấp cho công dân nước mình”. Trả lời phỏng vấn BBC hôm 5/12, người từng là thành viên Tổ Tư vấn của Thủ tướng Võ Văn Kiệt, Ban Nghiên cứu của Thủ tướng Phan Văn Khải, nói Đảng Cộng sản Việt Nam không nên sợ người dân "biểu tình chống Trung Quốc lại quay ra chống mình”. Giáo sư Tương Lai: Tuyên bố đã được chúng tôi đưa ra ngày 25/11. Đến nay sau 10 ngày, người hưởng ứng ký tên so với những lần trước tương đối rộng hơn, đến nay là hơn 700 người. Cả những người lâu nay ít hoặc ngại lên tiếng, lần này cũng đã có mặt. Nhóm trí thức từng viết thư ngỏ, từng biểu tỏ thái độ trước đây, vẫn đi đầu trong tuyên bố này. Nhưng còn có những người khác thuộc mọi tầng lớp. Có người ghi đơn giản là một công dân, người nội trợ, sinh viên. Có người nguyên là bộ trưởng - ủy viên trung ương đảng, có người thứ trưởng, phó chủ tịch hội phụ nữ Việt Nam, cũng có người ghi rõ là cựu quân nhân của quân lực Việt Nam Cộng hòa hiện đang sinh sống ở Mỹ, có giám mục, linh mục, và nhiều nhất vẫn là trí thức trong và ngoài nước vốn được nhiều người biết đã tham gia ký vào Tuyên bố phản đối nhà cầm quyền Trung Quốc in hình lưỡi bò lên hộ chiếu công dân. Phỏng vấn Giáo sư Tương Lai Trả lời phỏng vấn BBC hôm 5/12, GS. Tương Lai nói Đảng Cộng sản Việt Nam không nên sợ người dân "biểu tình chống Trung Quốc lại quay ra chống mình”. Nghemp3 Bạn cần mở JavaScript lên và cài phần mềm Flash Player mới nhất để nghe/xem. Bấm vào đây để tải Flash Player mới nhất Mở bằng chương trình nghe nhìn khác Qua đây đã biểu tỏ được tinh thần hòa hợp dân tộc, cùng nhau góp sức chống ngoại xâm. Đây là truyền thống Việt Nam. Vì vậy có thể nói đây là bước phát triển mới, vì hành động gây hấn của Trung Quốc ngày càng ngang ngược, nham hiểm, nhất là khi Trung Quốc vừa xong Đại hội 18. Lãnh đạo mới có thể có những đường đi nước bước khác trước thế nào đấy trên một số lĩnh vực. Nhưng riêng âm mưu bành trướng để độc chiếm Biển Đông, uy hiếp lợi ích sống còn của các nước Đông Nam Á thì không hề thay đổi, thậm chí khiêu khích hơn. Đây là điều rõ như ban ngày, không thể còn một chút mơ hồ..
<span class='text_page_counter'>(12)</span> BBC:Giáo sư đánh giá thế nào về những phản ứng chính thức của chính phủ Việt Nam? "Càng ca ngợi cái gọi là "tình hữu nghị" càng biểu tỏ sự lúng túng trong đối sách, hơn nữa, đó chính là sự xúc phạm tinh thần dân tộc, làm cho người dân không hiểu thực chất thái độ của nhà cầm quyền Việt Nam là thế nào." Như trong tuyên bố của chúng tôi đã nói, chúng tôi ủng hộ việc người phát ngôn Bộ Ngoại giao Việt Nam ngày 22/11 đã tuyên bố nêu rõ việc Trung Quốc in bản đồ lên hộ chiếu "đã vi phạm chủ quyền của Việt Nam đối với hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa”. Đó là tuyên bố rành rọt, rõ ràng. Tuyên bố của chúng tôi cũng chính là hậu thuẫn cho tuyên bố đó của Bộ Ngoại giao. Chỉ có điều, song song với tuyên bố khá mạnh mẽ đó, vẫn còn những biểu hiện gây ngạc nhiên. Không hiểu vì sao người ta vẫn ca ngợi tình hữu nghị và 16 chữ vàng khi mà trong hành động cụ thể thì chúng nó ngang ngược trắng trợn như vậy. Càng ca ngợi cái gọi là "tình hữu nghị" càng biểu tỏ sự lúng túng trong đối sách, hơn nữa, đó chính là sự xúc phạm tinh thần dân tộc, làm cho người dân không hiểu thực chất thái độ của nhà cầm quyền Việt Nam là thế nào. Phải chăng điều đó đã đẩy tới sự kiện ngang ngược nữa hôm 30/11 khi Trung Quốc cho tàu làm đứt cáp tàu thăm dò Bình Minh? Tiếp theo, chính quyền Hải Nam tuyên bố sẽ kiểm tra tàu thuyền đi vào vùng lãnh hải của họ, mà thực ra có những vùng thuộc chủ quyền của nhiều nước khác. Ngoại giao muốn có tác dụng, phải dựa trên hậu thuẫn của dân. Nếu không có sức mạnh của đoàn kết dân tộc hỗ trợ cho giải pháp ngoại giao, kẻ thù không bao giờ nhân nhượng. BBC:Ông có thể giải thích rõ hơn hậu thuẫn của nhân dân là như thế nào? Có người cho rằng hậu thuẫn ở đây là xuống đường biểu tình chống Trung Quốc mà thực chất sẽ mở rộng thành chống chính phủ Việt Nam? "Người ta có thể có nhiều băn khoăn về đời sống vật chất và tinh thần, về nền dân chủ. Nhưng trước nguy cơ ngoại xâm, tinh thần dân tộc bao giờ cũng là điểm nhạy cảm nhất. Nó có thể tập hợp trở lại thành một khối đoàn kết chống ngoại xâm." Người ta có thể có nhiều băn khoăn về đời sống vật chất và tinh thần, về nền dân chủ. Nhưng trước nguy cơ ngoại xâm, tinh thần dân tộc bao giờ cũng là điểm nhạy cảm nhất. Nó có thể tập hợp trở lại thành một khối đoàn kết chống ngoại xâm. Đấy là bài học lịch sử nghìn năm của đất nước này. Nếu không có ý chí quật cường của dân tộc, làm sao có chiến thắng Nguyên Mông, Minh, Thanh? Nếu không có sức mạnh dân tộc, làm sao Việt Nam chiến thắng hai đế quốc lớn nhất thế kỷ 20? Bây giờ người ta sợ biểu tình chống Trung Quốc thì dễ đẩy tới như Mùa xuân Ả Rập. Nhưng tôi nghĩ thực ra tình hình Việt Nam khác. Trước mặt là bài học dân chủ hóa của Miến Điện. Chính quyền quân phiệt độc tài phải nhượng bộ vì biết rằng nếu không thay.
<span class='text_page_counter'>(13)</span> đổi, họ sẽ trở thành nô lệ của Trung Quốc. Họ thực sự muốn cứu đất nước nên đã đặt lợi ích dân tộc, quốc gia lên trên lợi ích phe nhóm. Đó là bài học cho Việt Nam. Đừng sợ ở Việt Nam sẽ diễn ra tình hình hỗn loạn như ở Trung Đông. Mỗi nước có một đặc điểm riêng. Dân tộc Việt Nam đã trải qua ngần ấy cuộc chiến, chỉ muốn hòa bình. Lãnh đạo Việt Nam phải nhận thức điều này để chủ động tạo nên tình hình mới, đem lại dân chủ, tự do thực sự. Lúc ấy nhân dân sẽ hỗ trợ họ, đảm bảo đất nước yên bình đi lên.. Biểu tình chống Trung Quốc ở Việt Nam tháng Bảy 2012 Khi những trí thức như chúng tôi kêu gọi biểu tình, chúng tôi đủ bản lĩnh để biết rõ rằng biểu tình chĩa mũi nhọn vào ai? Không ai khác là bọn xâm lược. Khi sơn hà nguy biến thì mọi người Việt Nam phải đoàn kết lại chĩa mũi nhọn vào bọn đang diễu võ dương oai ở Biển Đông, trắng trợn vạch kế hoạch lấn chiếm và quy hoạch cái gọi là thành phố Tam Sa trong đó thâu tóm cả Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam, rồi lại còn ngang ngược tuyên bố sẽ kiểm tra giám sát, đuổi tàu đi qua vùng biển họ tự cho là họ có chủ quyền một cách phi pháp. Mặc dù Trung Quốc đang làm như thế mà vẫn cứ nói là "vấn đề Biển Đông không phải là toàn cục trong quan hệ Việt – Trung" và "đừng để vấn đề Biển Đông ảnh hưởng đến quan hệ Việt Trung" thì đúng là đã rơi vào cái bẫy của chúng mà chuyện cái "lưỡi bò" in trên hộ chiếu chỉ là bước tiếp theo trong một kịch bản soạn sẵn, từng bước chọn thời cơ mà thực thi mà thôi. BBC:Về đối ngoại, Việt Nam gần đây đã có những động thái tăng cường quan hệ với một số nước có cùng quyền lợi hay quan tâm về Biển Đông. Giáo sư thấy như vậy đã đủ chưa? Phải nói rằng nỗ lực ngoại giao vừa qua của Việt Nam có những bước tiến bộ, rất đáng khích lệ, nhưng chưa đủ. Phải quay ngược trở lại vì sao có các cuộc chiến tranh biên giới Tây Nam và phía Bắc 1978-79. Vì lúc ấy Trung Quốc không muốn có một Việt Nam hùng mạnh sau khi kết thúc thắng lợi đánh thắng hai đế quốc hùng mạnh nhất sẽ là một bức bình phong án ngữ con đường tiến về phía Nam, nhắm đến các nước Đông Nam Á và vùng Biển Đông giùa tài nguyên và con đường vươn ra thế giới của họ. Đặng Tiểu Bình phát dộng cuộc chiến chông Việt Nam chính là vì lẽ đó. Y nói phải dạy cho Việt Nam bài học,.
<span class='text_page_counter'>(14)</span> nhưng thực ra Trung Quốc đã bị dạy trở lại một bài học thất bại, phơi bày bộ mặt hiếu chiến và tráo trở trước tòan thế giới. Nhắc lại để thấy rằng hiện nay Trung Quốc vẫn muốn kiềm chế Việt Nam bằng nhiều thủ đoạn. Trong đó có việc tung hỏa mù về 16 chữ vàng, nhân danh ý thức hệ, đồng chí với nhau. Cái gọi là chủ nghĩa xã hội mang màu sắc Trung Quốc thực chất là chủ nghĩa tư bản man màu sắc Trung Quốc, một chủ nghĩa tư bản hoang dã cùng với những chính sách thực dân kiểu mới trên khắp thế giới, chứ chả riêng gì vùng Đông Nam Á. "Các nhà lãnh đạo Việt Nam cũng hiểu điều này. Họ phải tìm cách gỡ thế bí vì lợi ích của dân tộc. Nếu đặt Tổ quốc lên trên hết, họ sẽ gỡ ra được. Nếu không, họ quay lại đối lập với dân, sợ dân biểu tình chống Trung Quốc lại quay ra chống mình." Việt Nam có vị thế thuận lợi ở Asean. Nếu biết khai thác thuận lợi đó, gắn bó với các nước trong vùng để rồi từ đó gắn bó với châu Âu, với Mỹ, Nhật Bản…để cùng chung sức chĩa mũi nhọn chống chủ nghĩa bành trướng của Trung Quốc sẽ tạo ra một hướng đi mới cho đất nước thoát khỏi vòng kiềm tỏa của nhà vầm quyền hiếu chiến TQ, vứt bỏ cái "mũ kim cô" của chủ nghĩa bành trướng Đại Hán khoác áo chủ nghĩa xã hội. Đó là điều Trung Quốc sợ nhất. Chính vì lo sợ điều đó mà họ tìm mọi cách giữ Việt Nam trong tình trạng nhùng nhằng như hiện nay. Nhùng nhằng giữa lợi ích đất nước, dân tộc và chủ nghĩa xã hội chung một ý thức hệ với "các đồng chí Trung Quốc"! Nếu không giải quyết thỏa đáng, lại đặt lợi ích Tổ quốc xuống dưới cái gọi là ý thức hệ đó, nó sẽ nằm trong kịch bản mà Trung Quốc muốn. Vì vậy giới trí thức chúng tôi muốn Đảng phải đổi mới mình, biết dựa vào dân. Trước đây đã đấu tranh giành được độc lập, bây giờ phải đấu tranh giành dân chủ. Tạo ra dân chủ, sẽ tạo ra sức mạnh mới, tạo tiền đề để Việt Nam gắn bó với thế giới chống lại âm mưu của Trung Quốc. Hay nói như cựu Tổng thông Nelson Mendela, người anh hùng dân tộc của nhân dân Nam Phi: "Chúng ta chưa có tự do, chúng ta mới giành lấy điều kiện để đấu tranh cho tự do". Việt Nam hiện nay cũng trong tình thế ấy. BBC:Nhưng thực tế không đơn giản như vậy. Giả sử Tổng Bí thư hay Thủ tướng Việt Nam thôi không nhắc 16 chữ vàng, hay lại ngỏ ý liên minh với Mỹ như Philippines, Việt Nam sẽ gặp khó rất nhiều. Đương nhiên là khó. Sau hội nghị Thành Đô 1990, Việt Nam đã ở trong thế kẹt. Các nhà lãnh đạo Việt Nam cũng hiểu điều này. Họ phải tìm cách gỡ thế bí vì lợi ích của dân tộc. Nếu đặt Tổ quốc lên trên hết, họ sẽ gỡ ra được. Nếu không, họ quay lại đối lập với dân, sợ dân biểu tình chống Trung Quốc lại quay ra chống mình. Luẩn quẩn chính là chỗ này. Không thoát ra khỏi vì không dám đặt lợi ích dân tộc lên trên, lên trước những lợi ích khác. Cần hiểu rằng ý thức hệ chẳng qua là công cụ để giành độc lập dân tộc, tự do, dân chủ cho nhân dân. Ý thức hệ không phải là mục tiêu.
<span class='text_page_counter'>(15)</span> phấn đấu của cả dân tộc. Mục tiêu của dân tộc phải là dân giàu, nước mạnh, xã hội dân chủ, tự do, công bằng, văn minh, sánh vai cùng với các nước văn minh trên thế giới.. “Cuộc chiến mới” của Việt Nam và Trung Quốc Quỳnh Chi, phóng viên RFA 2012-07-07. Trong khi người dân hai nước Việt – Trung chưa quên các cuộc chiến trong lịch sử giữa hai nước mà gần nhất là cuộc chiến biên giới năm 1979, cuộc chiến tại biển Đông năm 1974 và 1988; thì Hà Nội và Bắc Kinh dường như đang bắt đầu một cuộc chiến mới - cuộc chiến về chủ quyền trên biển Đông.. AFP PHOTO Quân đội Việt Nam tại cuộc chiến biên giới Việt Trung năm 1979, ảnh chụp hôm 23-021979.. Chỉ có điểm khác biệt: đây dường như là cuộc chiến không tiếng súng.. Bắc Kinh giận dữ Một đội tàu tuần tra Trung Quốc vừa đến khu rạn san hô và đảo ở trung tâm Trường Sa để thực hiện quan sát gần; sau khi đến đảo Đá Châu Viên (tức Cuarteron Reef thuộc Trường Sa). Tính cho đến ngày 3 tháng 7, đây là diễn biến mới nhất trong thời gian gần đây sau hàng loạt các tranh cãi gay gắt cũng như các hành động mà giới chức Hoa Kỳ gọi là “khiêu khích” từ phía Bắc Kinh. Luật Biển Việt Nam được Quốc hội thông qua, trong bối cảnh căng thẳng biển Đông.
<span class='text_page_counter'>(16)</span> đang gia tăng mà chưa có hướng giải quyết.Và điều 1 trong luật này khẳng định rõ chủ quyền Hoàng Sa – Trường Sa của Việt Nam đã gây khó chịu cho phía Trung Quốc. Ngay khi Luật Biển này được thông qua hôm 21 tháng 6, cùng ngày, thứ trưởng Ngoại giao Trương Chí Quân của Trung Quốc triệu đại sứ Việt Nam tại Bắc Kinh Nguyễn Văn Thơ đến nhằm phản đối Luật Biển mà nước này cho là “phi pháp”. Cùng thời điểm, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc, Hồng Lỗi cũng lên tiếng yêu cầu Việt Nam “sửa chữa sai lầm”.. Bản đồ chỉ rõ 9 lô dầu khí mà Tổng Công ty Dầu khí Hải Dương Trung Quốc mở thầu quốc tế hoàn toàn nằm trong vùng đặc quyền kinh tế 200 hải lý và thềm lục địa của Việt Nam.Source PVN. Một ngày sau đó, Quốc hội Trung Quốc yêu cầu Việt Nam “sửa ngay lập tức” Luật Biển vừa được thông qua. Qua một lá thư của Ủy ban đối ngoại Đại biểu nhân dân toàn quốc Trung Quốc gởi cho Ủy ban đối ngoại Quốc hội Việt Nam, Bắc Kinh khẳng định “chủ quyền không tranh cãi” đối với Hoàng Sa và Trường Sa. Cũng trong thời gian đó, hàng loạt các tờ báo Trung Quốc, trong đó có tờ China Daily, lên tiếng phản bác lại Luật Biển Việt Nam với những lời lẽ gay gắt đầy đe dọa. Trong số đó, bài viết nhan đề “Trò hề lố bịch” số ra hôm 25 tháng 6 ám chỉ một cách gay gắt rằng Việt Nam “chiếm cái của người khác làm của mình” và đe dọa sẽ “trả giá đắt”. Trước đó, bài viết, “Khiêu khích sẽ dẫn đến hành động đáp trả” và “Cần có biện pháp cứng rắn để bảo vệ chủ quyền ở Nam Hải” đăng trên Nhân dân Nhật báo vào tờ Văn Hối cũng có những lời lẽ mạnh bạo tương tự. TS Đặng Đình Quý, giám đốc Học viện Ngoại giao Việt Nam trong lần phỏng vấn gần đây với đài RFA đã nói về hoạt động của Trung Quốc như sau: “Nó căng thẳng hơn vì những hoạt động của họ nghiêm trọng hơn trước. Đó là hành động tiến thêm một bước nữa trong việc khẳng định chủ quyền ở khu vực đường lưỡi.
<span class='text_page_counter'>(17)</span> bò. Đó là một hướng mà Trung Quốc làm để dần đẩy tất cả mọi người ra khỏi khu vực đường lưỡi bò”. Hồi năm ngoái, tờ Hoàn Cầu Thời Báo cũng từng lên tiếng đe dọa các nước trong khu vực “chuẩn bị nghe tiếng đại bác”. Việc giới chức, học giả và các cơ quan truyền thông của Trung Quốc theo xu hướng chủ nghĩa dân tộc dùng những lời mạnh bạo nhằm chỉ trích các nước khác không còn là một điều lạ, nhất là khi Trung Quốc càng thể hiện rõ quyết tâm trong vấn đề biển Đông thời gian gần đây. Tuy nhiên, một loạt những hành động không chỉ bằng lời nói từ phía Trung Quốc cho thấy nước này sẵn sàng tiến bất cứ bước nào có thể trong cuộc tranh giành chủ quyền tại biển Đông, nơi mà cho đến bây giờ, Trung Quốc vẫn còn tỏ ra khá mập mờ trong việc xác định vùng tranh chấp. Ngay sau khi Luật Biển Việt Nam ra đời, lần đầu tiên Trung Quốc lên tiếng xác nhận việc thành lập thành phố cấp địa khu Tam Sa, bao gồm Tây Sa (Hoàng Sa), Nam Sa (Trường Sa) và Trung Sa. Đây là lần đầu tiên Trung Quốc lên tiếng xác nhận tin này, sau khi nhiều lần phủ nhận từ năm 2007 vì gặp phải sự phản đối quyết liệt của người Việt Nam. Cũng trong hành động mà nước này gọi là nỗ lực bảo vệ chủ quyền ở biển Đông, giới hữu trách Hải Nam cũng lên tiếng xác nhận vào cuối tháng 8 này, sẽ phủ sóng phát thanh và phát hình toàn bộ khu Tam Sa. Giới nghiên cứu biển Đông cũng không lấy gì làm ngạc nhiên nhưng lần này họ làm một cách trắng trợn. Nhà nghiên cứu biển Đông Đinh Kim Phúc Trong khi đó, ông Cảnh Nhạn Sinh, phát ngôn viên Bộ Quốc phòng Trung Quốc hôm 28 tháng 6 cũng cho biết nước này sẽ nghiên cứu đến việc đặt cơ quan quân sự tại Tam Sa, đồng thời phản đối những chuyến bay tuần tra của Việt Nam tại khu vực này. Chỉ hai ngày trước đó, một nhóm tàu tuần tra gồm 4 tàu hải giám của Trung Quốc mang số hiệu 83, 84, 66 và 71 và hàng chục trực thăng cũng được điều vào biển Đông. Hàng loạt hành động từ phía Trung Quốc diễn ra trong cùng một thời điểm rất ngắn không che lấp được sự tức giận của phía Trung Quốc đối với Luật Biển Việt Nam. Tuy nhiên, có lẽ sự việc “khiêu khích” lên đến đỉnh điểm nhất cho tới giờ phút này là việc Bắc Kinh kêu gọi đấu thầu khai thác dầu khí tại 9 lô ở biển Đông, trong đó các các lô chồng lấn với vùng đặc quyền kinh tế Việt Nam. Chín lô dầu khí mà Tổng công ty Dầu khí Hải Dương Trung Quốc (CNOOC) hôm 23 tháng 6 kêu gọi mời thầu được cho biết cách đảo Phú Quý (Bình Thuận) chừng hơn 30 hải lý và cách Nha Trang chưa đến 60 hải lý; nghĩa là nằm trong vùng tài phán của Việt Nam. Chín lô này có các lô chồng lấn với Việt Nam từ lô 128 đến 132 và lô 145 đến 156, là nơi mà Petro Việt Nam đã có các hoạt động thăm dò từ trước. Nhà nghiên cứu biển Đông Đinh Kim Phúc nhận xét:.
<span class='text_page_counter'>(18)</span> “Giới nghiên cứu biển Đông cũng không lấy gì làm ngạc nhiên nhưng lần này họ làm một cách trắng trợn. Hành động của Trung Quốc cho thấy tham vọng độc chiếm biển Đông là không bao giờ từ bỏ. Nó cũng là hồi chuông cảnh báo cho những ai vẫn còn ảo tưởng về cái gọi là “sự trỗi dậy hòa bình của Trung Quốc”.. Hà Nội đáp trả. Biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội hôm 01/07/2012. Photo courtesy CTV Danlambao . Việc Trung Quốc gay gắt trả đũa lại Luật Biển Việt Nam có lẽ không nằm ngoài suy đoán của nhiều người; tuy nhiên, cái mà người ta dường như không dự đoán được là phản ứng đáp trả kiểu “ăn miếng trả miếng” từ phía Việt Nam. Ngay sau khi Trung Quốc triệu đại sứ phản đối Luật Biển, cùng ngày, người phát ngôn bộ Ngoại giao Việt Nam, ông Lương Thanh Nghị đáp trả rằng việc thông qua Luật Biển Việt Nam là “hoạt động lập pháp bình thường” và cho rằng "Đáng tiếc là Trung Quốc đã có những chỉ trích vô lý đối với việc làm chính đáng của Việt Nam”. Người phát ngôn của cơ quan ngoại giao Việt Nam hôm 26 tháng 6 cũng lên tiếng yêu cầu Trung Quốc hủy bỏ hành động kêu gọi thăm dò dầu khí mà ông gọi là “phi pháp”. Ông Lương Thanh Nghị cũng không quên nhắc nhở phía Trung Quốc tôn trọng Thỏa thuận về những nguyên tắc cơ bản chỉ đạo giải quyết vấn đề trên biển Việt Nam – Trung Quốc. Đây là thỏa thuận được ký giữa Tổng bí thư ĐCSVN và Tổng bí thư ĐCSTQ hồi tháng 10 năm ngoái, trong đó hai đảng khẳng định “Căn cứ chế độ pháp lý và nguyên tắc được xác định bởi luật pháp quốc tế trong đó có Công ước Liên hợp quốc về Luật Biển năm 1982”. Mạnh dạn hơn, bộ Ngoại giao Việt Nam hồi cuối tháng cũng đã trao công hàm cho đại sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội nhằm phản đối hành động kêu gọi thăm dò dầu khí trên. Trong khi đó, lãnh đạo thành phố tỉnh Khánh Hòa và Đà Nẵng, yêu cầu Bắc Kinh hủy bỏ kế hoạch thành lập thành phố Tam Sa và gọi đây là hành động phi pháp. Nhà nghiên cứu biển Đông Đinh Kim Phúc nhận xét về phản ứng của phía Việt Nam như sau: “Phản ứng của Việt Nam trong thời gian vừa qua là vừa phải, có sự nhân nhượng để bảo đảm vấn đề ổn định và phát triển đất nước. Nhưng đối với dã tâm của Trung Quốc.
<span class='text_page_counter'>(19)</span> thì nhân nhượng phải có chừng mực chứ không thể mềm yếu trước thái độ hung hăng của Trung Quốc”. Phản ứng của Việt Nam trong thời gian vừa qua là vừa phải, có sự nhân nhượng để bảo đảm vấn đề ổn định và phát triển đất nước. Nhà nghiên cứu biển Đông Đinh Kim Phúc Nếu các học giả hay giới truyền thông Trung Quốc đồng loạt lên tiếng chỉ trích Luật Biển Việt Nam nhưng không đưa ra căn cứ để chứng minh cho cái gọi là “chủ quyền không thể tranh cãi” của mình thì truyền thông, giới học giả và các công ty Việt Nam cũng phản bác lại lập luận của Trung Quốc với lời lẽ không quá gay gắt nhưng khá cứng rắn. Đáp trả lại hành động kêu gọi mời thầu tại 9 lô chồng lấn với Việt Nam, Petro Việt Nam đã tổ chức buổi họp báo hôm 27 tháng 6 nhằm phản đối việc này; cho đây là “việc làm sai trái, không có giá trị, trái với công ước Liên Hiệp Quốc 1982 về Luật Biển và không phù hợp với thông lệ dầu khí quốc tế”. Tổng giám đốc Tập đoàn Dầu khí - Đỗ Văn Hậu còn tuyên bố “trong trường hợp phía Trung Quốc hoặc doanh nghiệp trúng thầu cố tình phớt lờ ý kiến của Việt Nam, PVN vẫn sẽ phản đối đến cùng”. Cùng thời điểm, Luật sư đoàn Việt Nam, Hội luật gia Việt Nam cũng lên tiếng và có nhiều bài phân tích về tính phi pháp của việc mời thầu ngày 23 tháng 6 của Tổng công ty Dầu khí Hải Dương Trung Quốc. Theo đó, Trung Quốc đã vi phạm điều 58, 76 và 77 của Công ước LHQ về Luật Biển 1982 mà Trung Quốc là một trong khoảng 150 nước thành viên. Trong khi đó, giới quan sát cũng bắt đầu để ý đến những phát biểu khẳng định chủ quyền lãnh thổ trong các cuộc tiếp xúc cử tri hôm cuối tháng của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Tổng bí thư ĐCSVN Nguyễn Phú Trọng. Nhưng có lẽ hành động quyết tâm nhất vẫn là cuộc tuần hành phản đối Trung Quốc và ủng hộ Luật Biển Việt Nam của ít nhất 500 người dân Hà Nội và Sài Gòn hôm 1 tháng 7. Bất kể mức độ thành công của cuộc tuần hành đến mức nào và mức độ người dân tham gia ra sao, nó cũng nói lên được rằng không dễ để một đất nước từ bỏ chủ quyền của mình. Mặc dù ít được truyền thông trong nước nhắc đến nhưng máu xương của những người đã ngã xuống trong các cuộc chiến gần đây với Trung Quốc vào năm 1974, năm 1979 và 1988 không thể nào được xem như chưa bao giờ xảy ra. Việt Nam và Trung Quốc cũng đang bước vào một cuộc chiến tuy không tiếng súng nhưng không kém quan trọng. Dấu ấn sau mỗi cuộc chiến, kể cả cuộc chiến không tiếng súng, thì ngoài kết quả cuối cùng còn có việc người ta chiến đấu như thế nào. Và lịch sử luôn đón chào những cuộc chiến mà trong đó, người ta bảo vệ những gì thuộc về mình..
<span class='text_page_counter'>(20)</span> Nhanh lên! không còn kịp nữa* Mặc Lâm, biên tập viên RFA 2012-12-07. Bài viết mang tựa đề: "Tình thế quá hiểm nghèo, tự đảng lo không nỗi đâu" của nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh đang được cư dân mạng hào hứng chia sẻ. Mặc Lâm có thêm chi tiết về bài viết thuyết phục này.. AFP PHOTO Tàu khu trục Thanh Đảo thuộc Hải quân Trung Quốc tại một cảng ở thành phố Thanh Đảo, tỉnh Sơn Đông, ngày 27 tháng 02 năm 2012.. Âm mưu xâm lược.
<span class='text_page_counter'>(21)</span> Nếu từng cầm một tờ báo trong tay người đọc Việt Nam không khó khi nhận ra rằng Trung Quốc đang tiến đến rất gần bờ biển Việt Nam bằng hành động chứ không còn là những động tác dọa dẫm hay thăm dò. Những bài báo ấy trước đây khó xuất hiện cho dù đó là tờ Tuổi Trẻ hay Thanh Niên, những tờ báo được tiếng là tiên phong có các bài viết bứt phá và dẫn đầu cho làng báo cả nước. Không phải báo chí Việt Nam thiếu phóng viên tài năng nhưng cái thiếu duy nhất của họ là không được bảo vệ bởi luật pháp, cụ thể là Luật Báo chí. Mặc dù bây giờ báo chí có thể loan tải những tin tức về Biển Đông từ nguồn của TTXVN, có nghĩa là tin đã qua sàng lọc, nhưng những tin tức đó không nói lên được ý nguyện nhân dân, tức là người đọc báo. Nhiều nhà báo yêu nghề tới nỗi bỏ viết vì cảm thấy bị xúc phạm khi suốt ngày bị đè nén bởi không được quyền viết lên sự thật, hay ít ra phản ảnh được những gì mà nhân dân đang nghĩ. Có người quyết định về hưu khi sức cống hiến của họ còn rất sung mãn, đặc biệt trong những đề tài về sự vẹn toàn lãnh thổ hay bất công xã hội. Những cây viết vừa lành nghề vừa dư lòng tự trọng ấy tuy vắng mặt trên các tờ báo danh tiếng nhưng những bài viết của họ vẫn hàng ngày xuất hiện đều đặn trên các mạng xã hội như blog hay facebook để chuyển tải những ưu tư của họ trong vấn đề nhức buốt hiện nay: Biển Đông. Bài viết mới nhất của nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh trên blog của ông là một trong những bài quan trọng cho thấy sự bức xúc của một bộ phận nhà báo tuy nhỏ nhưng tiếng nói của họ vẫn đủ sức lay động hằng triệu con tim, những người theo dõi thông tin trên mạng Internet. Bộ phận nhiệt tình yêu nước, thấy rõ âm mưu xâm lược của Trung cộng thì lại bị đàn áp nhiều quá nên cũng trở nên chán ngán, oán ghét và nghi ngờ xa lánh đảng và nhà nước. Huỳnh Ngọc Chênh Bài viết có tựa: "Tình thế quá hiểm nghèo, tự đảng lo không nổi đâu!" Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh phân tích những sự việc mới nhất đang diễn ra cho thấy việc Trung Quốc sẽ nuốt trọn Biển Đông là điều hiển nhiên khó chối cãi. Sau khi ngang nhiên cắt cáp tàu Bình Minh 2 họ tiếp tục tuyên bố cho phép cảnh sát địa phương của đảo Hải Nam có quyền bắt giữ, trục xuất ngư dân Việt Nam khi họ đánh bắt cá tại vùng biển Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam. Cái ngày mà quyết định này có hiệu lực là ngày 1 tháng 1 năm 2013 cũng là ngày mà nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh cho là ngày Biển Đông biến mất trên bản đồ Việt Nam. Bài viết không lên án sự nhẫn nhịn của chính phủ Việt Nam nhưng phân tích sự nhẫn nhịn ấy là không phù hợp với lòng tham vô biên của một đất nước luôn săn đuổi và tìm.
<span class='text_page_counter'>(22)</span> cách khuất phục nước Nam trong nhiều ngàn năm. Bài viết chứng minh rằng sự nhẫn nhục ấy của chính quyền sẽ dẫn tới mất nước và đây là lúc phải thức tỉnh sau một thời gian dài bị ru ngủ bởi các miếng mồi của người phương Bắc. Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh đưa ra những nhận xét khó thể phủ nhận về hiện tượng của xã hội đối với vấn đề Biển Đông cho thấy lòng dân đang ly tán một cách đáng quan ngại: "Do những tác động từ phía đảng và nhà nước, người dân hiện nay bị phân hóa thành các bộ phận theo các xu hướng sau đây: – Quá chán ngán vì mất lòng tin nên phó mặc cho đảng và nhà nước làm gì thì làm, TC làm gì thì làm, mọi chuyện đều gác ngoài tai. – Tin tưởng mù quáng vào đảng và nhà nước nên yên tâm phó thác cho đảng và nhà nước lo, tự dối lòng mình để được yên ổn lương tâm trước nguy cơ mất nước. – Vì bị bưng bít thông tin, không được kích hoạt lòng yêu nước nên hoàn toàn thờ ơ trước thời cuộc, không hề biết gì, chỉ biết chăm lo riêng tư hoặc lo hưởng thụ cá nhân. – Bộ phận nhiệt tình yêu nước, thấy rõ âm mưu xâm lược của Trung cộng thì lại bị đàn áp nhiều quá nên cũng trở nên chán ngán, oán ghét và nghi ngờ xa lánh đảng và nhà nước.". Bản đồ hình lưỡi bò do TQ tự công bố nhằm chiếm trọn biền Đông. AFP photo. Khi được hỏi về nhận xét của ông đối với lực lượng thanh niên, giới được xem là rường cột hiện nay của nước nhà đối với vấn đề Biển Đông, nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh cho biết: “Phần lớn thì họ thờ ơ do những nguyên nhân thông tin bị bưng bít, bị nhà nước hướng họ vào những mối quan tâm khác. Rồi một bộ phận thật sự quan tâm thì họ bức xúc, muốn tỏ bày. Tỏ bày bằng cách đi biểu tình hay bằng những cách khác thì bị đàn áp. Mà đàn áp dữ dội, nặng nề có người bị bắt vì vậy cho nên những bộ phận đó trở nên e sợ, bị ảnh hưởng bởi những tác động đó nên bây giờ có biết thì cũng chỉ đắng cay chế diễu, hay đùa cợt chứ còn không dám biểu lộ bức xúc của mình ra. Một phần lớn còn lại thì không quan tâm rồi.”.
<span class='text_page_counter'>(23)</span> Người dân thờ ơ? Nhà thơ Đỗ Trung Quân cũng là nhà báo kỳ cựu đã từng viết cho Thanh Niên, Tuổi Trẻ, Sài Gòn Tiếp Thị cho biết cảm nghĩ của ông về bài viết này: “Tôi cũng đồng quan điểm với điều lo ngại của anh Huỳnh Ngọc Chênh. Tôi thấy rằng đất nước đã trở nên thờ ơ bỏi rất nhiều người đang thờ ơ. Mọi sinh hoạt vẫn diễn ra rất bình thường. Buổi chiều cuối tuần nhà hàng vẫn đông, mọi chuyện vẫn bình thường hết thì không ai coi chuyện cảnh báo đó là quan trọng đâu. Tôi nghĩ nếu Biển Đông mất nó sẽ ảnh hưởng tới đời sống của đất nước, của người dân từ cái cụ thể mà hiện giờ thì tôi chưa hình dung nó cụ thể như thế nào, tôi chỉ khái quát rằng nước mất thì ăn chơi cũng chả còn. Nếu chấp nhận ăn chơi vẫn còn thì chấp nhận chúng ta như một phiên bang của Trung Quốc. Điều này thì tôi xin khẳng định lại cả ngàn năm họ không làm được thì bây giờ họ cũng không thề làm được chuyện đó.” Nhà báo Phạm Thành, một cây bút lão luyện của Đài Phát Thanh Việt Nam, cũng là chủ trang blog Bà Đầm Xòe cho biết nhận xét của ông: Tôi thấy rằng đất nước đã trở nên thờ ơ bỏi rất nhiều người đang thờ ơ. Mọi sinh hoạt vẫn diễn ra rất bình thường. Đỗ Trung Quân “Mình thực sự lo ngại. Cái bài của anh Huỳnh Ngọc Chênh mình hoàn toàn chia sẻ. Khả năng mình trở thành một quận của Trung Quốc cho đến thời điểm này thì mình thấy nó quá gần, quá rõ và cái khả năng sau ngày mùng một Trung Quốc ra tối hậu thư thì rất đáng lo ngại. Phản ứng của Việt Nam là một cái gì đó rất là yếu ớt, nó che đậy một cái âm mưu thật nào đó giữa lãnh đạo của Trung Quốc và Việt Nam.” Hầu như báo giới tuy khác quan điểm về cách đối phó với Trung Quốc nhưng đều đồng tình rằng chính phủ đã quá mềm yếu nếu không muốn nói là nhu nhược trong cách ứng xử với Trung Quốc. Từ chỗ yếu đuối này đã tạo những bậc thang khiến Bắc Kinh mạnh dạn leo cao hơn trong canh bạc gian lận này. Nhà báo Đỗ Trung Quân nhận xét: “Tôi cũng nghĩ chính phủ nhu nhược. Thoạt đầu tôi nghĩ chính phủ nhượng bộ. Sau đó tôi nghĩ chính phủ nhu nhược và đến bây giờ thì đành phải nói thật rằng tôi nghĩ trong chính phủ có những người bị mua chuộc. Tôi xin không dám nói hết nhưng có những người bị mua chuộc nhưng 90 triệu dân này không chấp nhận chuyện đó.” Nhà báo Phạm Thành nhấn mạnh tới một yếu tố khác từ sự nhu nhược này: yếu tố bầy đàn của một bộ phận không nhỏ cán bộ nhà nước: “Không phải là dân Việt Nam không biết, các lực lượng đều biết chuyện này nhưng theo mình thì những lực lượng chính từ trí thức cho đến các nhà khoa học cho đến công an,.
<span class='text_page_counter'>(24)</span> quân đội, học sinh, sinh viên và những người hiểu biết thì đa số vẫn nuôi một ý thức trong đầu là mọi việc có đảng lo, có nhà nước lo mình không việc gì phải lo. Những người đó biết và vẫn ủng hộ theo cái ngã này là nhiều. Vẫn tin theo nhà nước và khi nhà nước nhập vào Trung Quốc thì họ vẫn theo. Cái lực lượng này mình thấy hơi nhiều. Không phải người dân không biết, người ta biết hết nhưng đa số họ yên phận. Đa số gắn mình vào cái cỗ máy quyền lực của nhà nước và ăn theo, đi theo đường lối đó. Cái điều này nó còn nguy hại hơn là người ta không biết. Theo quan sát của tôi thì người ta phản ứng một cách yếu ớt, căn nguyên ở chỗ đó và đây cũng là một tín hiệu, nó báo hiệu sự mất nước của dân tộc mình quá rõ và quá cận kề rồi.” Nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh vẫn tin rằng bây giờ vẫn còn kịp nếu nhà nước thức tỉnh và có biện pháp đánh động bầu nhiệt huyết trong thanh niên, ông nói: “Tuy nhiên nếu bây giờ mình kích hoạt thì tất cả sẽ trở lại bởi vì tôi tin tưởng rằng tuổi trẻ Việt Nam người ta không thờ ơ đâu. Lâu nay người ta được bao cấp lòng yêu nước, cái gì cũng để nhà nước lo, đảng lo cho nên làm cho họ không quan tâm tới. Cái gốc là nhà nước cần phải tuyên bố Tổ quốc lâm nguy, đưa những thông tin cho thấy tình hình đã hiểm nghèo đe dọa từ xâm lược phương Bắc đến cho thanh niên người ta biết thì lòng yêu nước sẽ được kích động lên và tôi nghĩ rằng cũng không trễ lắm.” Sự lo âu từ bài viết của nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh không chấm dứt khi câu cuối cùng ông viết: "Nhanh lên chứ không còn kịp nữa..." như một lời thúc hối kiệt sức vì ông biết rõ chính quyền hiện tại không thể tự mình thức tỉnh bởi họ là một tập thể bị ràng buộc bởi rất nhiều yếu tố khó thể cắt bỏ những sợi dây oan nghiệt ấy. --* trích từ câu cuối của bài viết.. TÌNH THẾ QUÁ HIỂM NGHÈO, TỰ ĐẢNG LO KHÔNG NỖI ĐÂU !.
<span class='text_page_counter'>(25)</span> Hào khí Diên Hồng làm nên chiến thắng trước quân xâm lược Nguyên Mông hùng mạnh nhất thế giới thời bấy giờ. Vụ căt cáp tàu thăm dò Bình Minh 02 mới đây là một trong chuổi hành động mà TC sẽ triển khai để chiếm đoạt biển Đông trên thực tế. Và Việt Nam đang đứng bên bờ vực của sự tồn vong. Theo thông tin từ tàu Binh Minh được các báo đăng tải chính thức thì vụ cắt cáp vừa rồi do các tàu đánh cá của TC vào tận vùng lãnh hải của ta gây ra. Điều đó có nghĩa là hàng vạn tàu đánh cá của TC đang ngang nhiên hoạt động trong phạm vi đường lưỡi bò phi pháp mà TC đơn phương áp đặt lên gần hết biển Đông, xâm phạm lên vùng lãnh hải của ta và đương nhiên xem Trường Sa là của họ. Như vậy đường lưỡi bò phi lý không còn là hình vẽ trên bản đồ nữa mà đang từng bước được hình thành và cũng cố trên thực tế bằng nhiều biện pháp công khai và xảo quyệt của TC. Họ ngang nhiên đưa tàu giám ngư, hải giám, tàu đánh cá, tàu thăm dò, giàn khoan, phân lô lãnh hải của ta để gọi thầu thăm dò...để đến ngày 1.1. 2013 chính thức đưa tàu cảnh sát ra tuần tra và tuyên bố đuổi bắt, khám xét tất cả các tàu thuyền của VN ra biển.
<span class='text_page_counter'>(26)</span> của ta mà họ cho rằng xâm phạm lãnh hải áp đặt theo đường lưỡi bò của họ. Và đàng sau tất cả các tàu bè đó là tàu quân sự của họ. Chính vì lẽ đó mà vừa rồi mấy tàu đánh cá của họ ngang nhiên cắt cáp tàu Bình Minh mà các tàu bảo vệ của ta không dám đụng đến. Khi tàu cảnh sát TC tung ra tuần tra thì đừng hòng các tàu thuyền của ta ra khơi hoạt động và làm ăn gì nữa. Hàng hải, dầu khí, ngư nghiệp, tài nguyên....đều mất sạch. Như vậy, nếu không có gì thay đổi, thì đến ngày 1.1.2013, ta chính thức mất biển Đông trên thực tế. Một khi đã mất biển Đông thì nguy cơ mất nước cận kề. Việt Nam đang ở vào tình thế vô cùng nguy kịch. Đối phó trước hành động xâm lăng ngày càng leo thang và ngang ngược đó, đảng và nhà nước đã làm gì? Hầu như là hoàn toàn nhẫn nhịn. Nhẫn nhịn đến kinh ngạc, vượt qua ngưỡng của lòng tự trọng và không biết đã chạm đến đáy chưa? Nếu như sự nhẫn nhịn ấy làm cho TC xót thương dừng lại việc chiếm đoạt biển Đông thì nhân dân sẵn sàng đồng tình ủng hộ. Nhưng thực tế hoàn toàn ngược lại. Nhà cầm quyền VN càng nhẫn nhịn, TC càng lấn tới, và kết quả như ngày hôm nay ta đang thấy. Mất biển Đông đang trở thành hiện thực. Vì thế mà sự nhẫn nhịn của đảng và nhà nước cộng thêm việc bưng bít thông tin và hơn thế nữa là việc thẳng tay trấn áp những người yêu nước có hành động tích cực phản đối Trung cộng đã dấy lên trong lòng người dân sự nghi ngờ về động cơ nhẫn nhịn ấy. Do những tác động từ phía đảng và nhà nước, người dân hiện nay bị phân hóa thành các bộ phận theo các xu hướng sau đây: - Quá chán ngán vì mất lòng tin nên phó mặc cho đảng và nhà nước làm gì thì làm, TC làm gì thì làm, mọi chuyện đều gác ngoài tai. - Tin tưởng mù quáng vào đảng và nhà nước nên yên tâm phó thác cho đảng và nhà nước lo, tự dối lòng mình để được yên ổn lương tâm trước nguy cơ mất nước - Vì bị bưng bít thông tin, không được kích hoạt lòng yêu nước nên hoàn toàn thờ ơ trước thời cuộc, không hề biết gì, chỉ biết chăm lo riêng tư hoặc lo hưởng thụ cá nhân. - Bộ phận nhiệt tình yêu nước, thấy rõ âm mưu xâm lược của Trung cộng thì lại bị trấn áp nhiều quá nên cũng trở nên chán ngán, oán ghét và nghi ngờ xa lánh đảng và nhà nước. Tóm lại đứng trước nguy cơ mất nước mà hầu như toàn dân đều thờ ơ đứng ngoài cuộc, phó mặc cho giới cầm quyền muốn làm gì thì làm, không hề quan tâm tới. Nếu có ai đó còn quan tâm thì sự quan tâm ấy cũng hời hợt chuyển hóa thành những phản ứng mang tính đùa cợt, châm biếm, chua cay... Sức mạnh quân sự, âm mưu xảo quyệt của giặc là rất nguy hiểm nhưng vẫn không nguy hiểm bằng sự thờ ơ của lòng dân. Ta đang đứng trước sự hiểm nghèo cùng cực vì đang đối diện với cả hai. Không thể nào để chậm trễ hơn nữa, đã đến lúc đảng và nhà nước phải có những động.
<span class='text_page_counter'>(27)</span> thái kích hoạt lòng yêu nước của toàn dân. Hãy thôi bưng bít thông tin về nguy cơ mất nước, thôi cấm đoán người dân được bày tỏ thái độ trước quân xâm lược, thôi bắt bớ những người yêu nước tích cực... Đừng để cho người dân thờ ơ trước vận mệnh của đất nước. Tự đảng không đủ sức chống lại sự xâm lược của bọn bành trướng phương Bắc. Một khi toàn dân đoàn kết đứng lên thì kẻ thù sẽ giảm đi sự nguy hiểm. Sức mạnh đánh giặc cũng ở trong dân và kế sách đánh giặc cũng ở trong dân. Xin hãy tin vào dân. Nhanh lên chứ không còn kịp nữa. theo Huỳnh Ngọc Chênh. Tập Cận Bình kích động tinh thần dân tộc để củng cố vị thế.
<span class='text_page_counter'>(28)</span> Ông Tập Cận Bình củng cố vị thế lãnh đạo bằng cách tranh thủ sự ủng hộ của dư luận Trung Quốc (REUTERS). Thanh Phương Trong ba tuần đầu tiên với cương vị tổng bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc, ông Tập Cận Bình đã tỏ ra tự tin, thẳng thắn và thoải mái hơn so với người tiền nhiệm, nhưng ông cũng đã khai thác ngay những chủ đề mang tính dân tộc chủ nghĩa để có được sự ủng hộ của người dân Trung Quốc và tính chính đáng, nhằm qua đó củng cố vị thế lãnh đạo của ông. Theo hãng tin Reuters hôm qua 07/12/2012, các nhà quan sát ghi nhận những ngôn từ mà ông Tập Cận Bình sử dụng trong thời gian qua chủ yếu là nhắm vào dư luận trong nước. Nhưng những tuyên bố đó được đưa ra trong bối cảnh căng thẳng gia tăng giữa Trung Quốc với các nước láng giềng trên vấn để chủ quyền lãnh hải Biển Đông và biển Hoa Đông. Hôm thứ năm vừa qua, Trung Quốc đã yêu cầu Việt Nam ngưng « đơn phương » thăm dò dầu khí tại các khu vực tranh chấp ở Biển Đông và ngưng « quấy nhiễu » các tàu cá Trung Quốc. Trước đó, Trung Quốc cũng đã có hai thay đổi trong chính sách liên quan đến Biển Đông : phát hành hộ chiếu mới trên đó có in bản đồ « đường lưỡi bò » và chính quyền tỉnh Hải Nam ra quy định mới về việc chận bắt, khám xét mọi tàu bè lưu thông trên những khu vực mà Trung Quốc cho là thuộc chủ quyền của họ trên Biển Đông, tức là gần như toàn bộ vùng biển này. Cả hai chính sách nói trên đều đã được đưa ra trước khi ông Tập Cận Bình lên làm tổng bí thư Đảng, nhưng những quyết định đó được thực hiện đúng vào lúc mà những lời lẽ mang tính kích động tinh thần dân tộc của tân lãnh đạo Trung Quốc gây quan ngại cho các nước láng giềng..
<span class='text_page_counter'>(29)</span> Sau khi lên nắm chức tổng bí thư Đảng ngày 15/11/2012, ông Tập Cận Bình đã nói đến chuyện « phục hưng dân tộc ». Trong bài phát biểu khi đi thăm Viện bảo tàng quốc gia Trung Quốc vào tuần trước cùng với các uỷ viên khác của Thường vụ Bộ Chính trị ( ban lãnh đạo tối cao của Trung Quốc), ông Tập Cận Bình đã một lần nữa cổ vũ cho « sự phục hưng vĩ đại của dân tộc ». Theo hãng tin Reuters, các nhà ngoại giao và một số nhà phân tích lưu ý rằng, cho dù những tuyên bố gần đây của ông Tập Cận Bình là nhắm vào dư luận trong nước, sử dụng chủ nghĩa dân tộc như là một chiến lược chính trị bao giờ cũng chứa đựng một nguy cơ tiềm tàng, đặc biệt là trong thời điểm hiện nay của lịch sử Trung Quốc, vào lúc mà quốc gia này tỏ ra tự tin hơn và một số nước láng giềng thì đang cảnh giác với Bắc Kinh. Các nhà phân tích ở Bắc Kinh được hãng tin Reuters trích dẫn thì nghĩ rằng chiến lược của ông Tập Cận Bình đã rất rõ ràng : dùng những ngôn từ mang tính dân tộc chủ nghĩa, thay vì bám lấy ý thức hệ. Tân lãnh đạo Trung Quốc thừa hiểu rằng các khẩu hiệu mang tính giáo điều Cộng sản không còn lôi kéo được người dân Trung Quốc nữa, mà tốt hơn hết là nên chơi lá bài « phục hưng dân tộc ». Tuy vậy, các nhà phân tích ở Bắc Kinh nhấn mạnh rằng, cần phải tách biệt những chính sách đang bị các láng giềng coi là mang tính « gây hấn » với đường lối thật sự của ông Tập Cận Bình. Thứ nhất, các quy định mới của tỉnh Hải Nam về việc chận xét tàu bè trên Biển Đông không phải là do chính quyền Bắc Kinh đưa ra. Thứ hai, hộ chiếu mới có in bản đồ đường lưỡi bò đã do Bộ Công an Trung Quốc phát hành từ tháng 5, tức là nhiều tháng trước khi nước này thay đổi lãnh đạo. Theo các nhà phân tích nói trên, cho dù ông Tập Cận Bình có vẻ như có thái độ cứng rắn hơn đối với các nước trong vùng, hiện hãy còn quá sớm để ông đưa ra một chính sách mới về một vấn đề cực kỳ nhạy cảm như Biển Đông. Bản thân ông Tập Cận Bình có vè đang cố trấn an thế giới hiện đang lo ngại trước sự lớn mạnh về mặt quân sự của Trung Quốc. Khi tiếp các chuyên gia nước ngoài tại Bắc Kinh ngày 05/12 vừa qua, tân lãnh đạo chề độ Bắc Kinh đã tuyên bố rằng sự phát triển của Trung Quốc không phải là vì những quyền lợi hẹp hòi, theo kiểu « tôi thắng anh thua ». Tóm lại, nếu như ông Tập Cận Binh đã có thay đổi về giọng điệu theo hướng kích động tinh thần dân tộc, hiện giờ chưa rõ là đường lối lãnh đạo của ông sẽ thay đổi như thế nào. tags: Châu Á - Phân tích - Trung Quốc.
<span class='text_page_counter'>(30)</span> Trung Quốc có lẽ đang tăng tốc lấn chiếm lãnh hải Việt Nam. Tàu hải giám Trung Quốc số 84 và số 17 trên Biển Đông. Ảnh chụp ngày 26/05/2011 ngoài khơi tỉnh Phú Yên (miền Trung Việt Nam) Reuters/Petrovietnam. Tú Anh Tập đoàn Dầu khí nhà nước Việt Nam PVN xác nhận tàu nhưng đến hôm nay 03/12/2012 tin này mới được chính thức loan tải. Vụ tấn thăm dò địa chấn Bình Minh-02 bị « tàu cá » Trung Quốc cắt dây cáp trong lúc hoạt động trong vùng biển Việt Nam. Vụ việc xảy ra vào ngày 30/11/2012, được giới blogger báo động ngay tức khắc công xảy ra hai ngày trước khi đảng Cộng sản Việt Nam đón tiếp phái đoàn đảng cộng sản Trung Quốc do ông Lý Kiến Quốc dẫn đầu. Cũng vào ngày tàu Bình Minh-02 bị cắt dây cáp, Tân Hoa xã thông báo « quy định » an ninh biển cho phép công an biên phòng, kể từ ngày 01/01/2013 kiểm tra tàu bè « xâm nhập biển Nam Hải ». Bị Hoa Kỳ và các nước trong vùng chất vấn, một viên chức Trung Quốc tên Ngô Sĩ Tồn, giám đốc Sở ngoại vụ tỉnh Hải Nam giải thích « đối tượng chính » của chính sách trấn áp này là Việt Nam. Từ Quảng Ngãi, nhà báo Thanh Thảo phân tích ý nghĩa và tác động « nhân quả » của những động thái này của Trung Quốc :.
<span class='text_page_counter'>(31)</span> « Đây không phải là lần thứ nhất mà cũng không phải là lần cuối cùng…Đẩy tàu dân sự đi trước, tàu quân sự núp đằng sau , là một cách xâm lược bên ngoài không dùng súng đạn nhưng thực sự bên trong là một hành vi xâm lấn, xâm lăng núp dưới chiêu bài dân sự…. những tàu đánh cá đi đánh bắt hải sản Việt Nam nhưng đồng thời có âm mưu lớn hơn… mà Việt Nam là đối tượng… họ đang tăng tốc xâm lăng Việt Nam ….nếu Việt Nam lùi thì họ sẽ lấn tới…. ». tags: Biển Đông - Châu Á - Lãnh hải - Phỏng vấn - Trung Quốc - Việt Nam. Dân Việt Nam sẵn sàng chống xâm lược, không để Trung Quốc coi khinh. Cuộc biểu tình trước Nhà hát thành phố Hà Nội hôm 03/07/2011 chống các hành động xâm lấn của Trung Quốc tại Biển Đông (Reuters). Thụy My Trước thái độ ngày càng hung hăng của nhà cầm quyền Trung Quốc tại Biển Đông, từ việc thành lập thành phố Tam Sa trong đó gồm cả Hoàng Sa và một phần Trường Sa của Việt Nam, cho in bản đồ hình lưỡi bò lên hộ chiếu, cho đến việc lại ngang nhiên cắt đứt cáp tàu thăm dò Bình Minh 2 của Việt Nam, nhiều người dân Việt rất phẫn nộ..
<span class='text_page_counter'>(32)</span> Đặc biệt là mới đây chính quyền Bắc Kinh lại cấm đoán Việt Nam thăm dò dầu khí, và yêu cầu Hà Nội “không quấy nhiễu” các tàu cá Trung Quốc trên Biển Đông. Trên mạng xã hội Facebook, trang Nhật ký yêu nước đã đưa ra lời kêu gọi biểu tình phản kháng các hành động của Bắc Kinh, tại Hà Nội vào sáng Chủ nhật 09/12/2012 tới. Đặc biệt tại Thành phố Hồ Chí Minh, bốn mươi hai nhân sĩ trí thức đã từng kiến nghị biểu tình vào ngày 27/7 trước đây, cũng đã chính thức kêu gọi mít-tinh phản đối những hành động gây hấn của nhà cầm quyền Trung Quốc cũng vào sáng mai, trước Nhà hát Thành phố. Có thể nói đây là lần đầu tiên một cuộc biểu tình lại được công khai thông báo từ mấy tháng trước, với chữ ký của nhiều tên tuổi trong đó có các khuôn mặt trong phong trào sinh viên học sinh trước 1975. Lời kêu gọi của các nhân sĩ Sài Gòn được đăng lại trên các trang mạng đã được hưởng ứng đông đảo. Chỉ riêng trên trang anhbasam, tính đến hai giờ chiều Việt Nam hôm nay đã có trên 1.000 ý kiến phản hồi. RFI Việt ngữ đã trao đổi với luật gia Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tại Thành phố Hồ Chí Minh, một trong các đại diện 42 nhân sĩ trí thức Sài Gòn đã gởi kiến nghị. Luật gia Lê Hiếu Đằng - TP Hồ Chí Minh 08/12/2012 by Thụy My Nghe (14:05). RFI: Kính chào luật gia Lê Hiếu Đằng. Như vậy là bốn tháng sau lần kiến nghị biểu tình hôm 27/7 bây giờ các nhân sĩ trí thức Sài gòn quyết định mít-tinh phản đối những hành động khiêu khích của nhà cầm quyền Trung Quốc? Luật gia Lê Hiếu Đằng: Trong văn bản gởi cho Thành ủy, Ủy ban Nhân dân Thành phố ngày 27/7, thì chúng tôi cũng xác định là đề nghị Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể đứng ra tổ chức biểu tình chống Trung Quốc khi có một sự kiện gì thấy rõ là Trung Quốc ngang ngược tới xâm phạm chủ quyền lãnh hải của Việt Nam, có thái độ khiêu khích gây hấn. Trong trường hợp Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể không làm, thì chúng tôi thực hiện quyền biểu tình đã được ghi trong Hiến pháp, và khi nào tổ chức thì chúng tôi sẽ thông báo ngày giờ và địa điểm..
<span class='text_page_counter'>(33)</span> Những ngày vừa qua, với những hành động khiêu khích, chà đạp lên luật pháp quốc tế và xem thường Việt Nam – tôi cho là kể cả xem thường lãnh đạo Việt Nam nữa. Nhất là sau đại hội 18 của Trung Quốc, thì như tôi đã từng nói, ông Tập Cận Bình bây giờ lại thấy là còn chơi những đòn hết sức là trắng trợn nữa. Miệng thì cứ nói mười sáu chữ vàng bốn tốt, nhưng hành động thực tế thì nó lại quá trắng trợn đi. Thành ra những ngày này tôi thấy là báo chí của thành phố cũng có những phản ứng thích đáng. Nhưng vấn đề ở chỗ là cần phải có những cuộc mít-tinh, biểu tình, để biểu thị ý chí của nhân dân, và thái độ của nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh cũng như nhân dân cả nước, trước việc làm phi pháp và trắng trợn của Trung Quốc. Do đó chúng tôi sẽ tổ chức một cuộc mít-tinh ngay trước Nhà hát Thành phố. Chúng tôi cũng hy vọng rằng với việc làm công khai minh bạch này, thì chúng tôi sẽ được các tầng lớp nhân dân thành phố hưởng ứng. Bởi vì đây là lợi ích của đất nước, lợi ích của dân tộc. Và chúng ta sẽ chứng minh cho nhà cầm quyền Trung Quốc biểt rằng nhân dân Việt Nam nói chung, trong đó có nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh, cương quyết không chịu bất cứ một áp lực nào, và sẽ đứng lên chống Trung Quốc một khi có hành động xâm lược. Vì vậy mà trong văn bản chúng tôi cũng đề nghị chính quyền Thành phố Hồ Chí Minh giữ gìn an ninh trật tự cho cuộc mít-tinh này, và tránh những việc đàn áp bắt bớ, không tốt đẹp gì cho hình ảnh của Đảng và chính quyền Thành phố Hồ Chí Minh. Chúng tôi hy vọng rằng lần này các vị sẽ thấy nguyện vọng đó của người dân. Tất nhiên đó chỉ là hy vọng thôi, còn thực tế diễn ra như thế nào thì chúng ta sẽ chờ. Nhưng tôi nghĩ là dù trong bất cứ hoàn cảnh nào thì chúng tôi cũng không sợ gì cả, vì việc làm đó là việc làm chính nghĩa của người dân thành phố. Và dù có bắt bớ đàn áp thế nào đi chăng nữa thì chúng tôi cũng không ngần ngại. Bởi vì một khi mình đã ra những bản thông báo với tên tuổi công khai như vậy, thì cũng có khả năng sẽ bị thế này thế kia. Nhưng mà làm việc gì cũng phải hy sinh, chứ không thể là mình sợ rồi cuối cùng để cho nhà cầm quyền Trung Quốc lấn chiếm. Và họ sẽ coi khinh dân tộc mình, sẽ coi khinh nhân dân mình. Mà trong lịch sử thì dân tộc Việt Nam đã đấu tranh chống lại họ, tổ tiên chúng ta đã đấu tranh thắng lợi qua nhiều thời kỳ, thì không lý gì bây giờ ta lại khoanh tay ngồi nhìn họ làm càn làm bậy. Ít nữa là cũng phải có thái độ, thông qua các cuộc mít-tinh và biểu tình. RFI: Thưa ông từ lúc gởi kiến nghị đến giờ Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể có phản hồi gì chưa, hay ngược lại có những động thái ngăn trở nào chưa ? Chưa. Cho đến bây giờ thì chúng tôi chưa thấy gì. Tình hình vẫn yên ắng, không có vấn đề gì. Và tôi nghĩ đó là việc làm chính đáng thì chẳng lẽ chính quyền lại có những biện pháp để ngăn trở. Như vậy chính quyền sẽ đi ngược lại nguyện vọng và ý chí của nhân dân thành phố, sẽ mất lòng dân. Dân sẽ không còn tin chính quyền nữa trong vấn đề có ý chí bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ. Mà Trung Quốc hiện nay đang đe.
<span class='text_page_counter'>(34)</span> dọa một cách nghiêm trọng hàng ngày hàng giờ: cấm đi lại, rồi đe dọa bắt bớ tàu bè… một cách trắng trợn. Có thể nói là những gây hấn có tính chất hết sức khiêu khích, coi thường các nước ở Đông Nam Á, trong đó có Việt Nam. Và tôi thấy là phản ứng của Ấn Độ rồi Indonesia, Philippines – nhất là Philippines – như vậy rất là thỏa đáng. Chúng tôi ủng hộ việc làm, hành động của nhân dân Philippines. Đó là đất nước chịu rất nhiều thiên tai, vừa rồi họ bị cơn bão, mấy trăm người đã mất, nhưng mà đứng về chống bá quyền Trung Quốc muốn độc chiếm Biển Đông thì thái độ họ rất là quyết liệt, rất là rõ ràng. Thì chúng ta ít nữa cũng phải như là người dân Philippines chứ không thể nào thụ động ngồi chờ được. RFI: Thưa ông, cũng biết là các nhân sĩ trí thức đã ký tên chấp nhận khi đấu tranh cũng có thể bị áp bức, nhưng đó là lớp đàn anh giàu kinh nghiệm. Còn đối với lớp trẻ như bạn Phương Uyên, là một thí dụ cho thấy khi thanh niên bức xúc tham gia thì thường bị trấn áp. Thì các em khi làm việc đó cũng có ý thức. Tôi nghĩ ví dụ Phương Uyên chẳng hạn, cũng ý thức rằng sẽ bị công an bắt bớ, giam giữ. Các em cũng biết chứ. Nhưng chính cái đáng quý của các em ở chỗ là tương lai như vậy, nhưng mà các em hy sinh, dấn thân vào cuộc đấu tranh cùng với các giới khác để mà bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam. Thành ra giới trẻ bây giờ không phải chỉ có ăn chơi, hát nhạc rap, nhạc rock…mà có một bộ phận giới trẻ hết sức tiến bộ và rất dũng cảm. Nhân đây qua đài RFI chúng tôi cũng xin nhiệt liệt hoan nghênh cái ý thức đó của một bộ phận thanh niên hiện nay, nhất là trong số đó có sinh viên học sinh. Các em đang học tập, và vì đất nước mà các em hy sinh tương lai của mình, chấp nhận tù tội, chấp nhận mất học hành, mất việc làm. Đó là điều rất đáng quý ở các em sinh viên học sinh hiện nay, đã biểu hiện qua thời gian vừa rồi. Và tôi hy vọng trong cuộc mít-tinh sắp đến thì các em sẽ tham gia một cách đông đảo, phối hợp với một số nhân sĩ trí thức và các giới đồng bào khác. RFI: Chỉ riêng vấn đề hộ chiếu “lưỡi bò”, trong danh sách kiến nghị có những người chưa từng tham gia nhưng cũng ký tên. Nay Trung Quốc lại khiêu khích một cách quá quắt hơn thì có lẽ người dân lại càng bức xúc? Vâng. Một mặt người dân phẫn nộ trước hành động khiêu khích của Trung Quốc, nhưng cũng rất buồn vì Nhà nước Việt Nam không có những biện pháp hiệu quả để bảo vệ ngư dân và những vùng lãnh hải của Việt Nam. Thành ra một trong những khẩu hiệu mà chúng tôi có đưa ra trong cuộc mít-tinh là phải có biện pháp. Đó là trách nhiệm của Nhà nước. Quân đội ở đâu, công an ở đâu, chẳng lẽ công an chỉ để đàn áp dân khi đi biểu tình, hay đàn áp dân oan khi người ta khiếu nại về đất đai ? Trong khi đối với bọn giặc, bọn.
<span class='text_page_counter'>(35)</span> gây hấn với Việt Nam thì lại đành bất lực à ? Nhìn ngư dân bị hành hạ, bị bắt bớ rồi bắt phải đền bù; hoặc gọi là “làm đứt cáp” tàu Bình Minh 2 nhưng thực chất là nó cắt, chứ cái dây cáp chắc chắn như vậy thì không thể nào đứt được nhưng mà nó cắt rồi nói trớ ra là đứt…Có thể nói là nỗi buồn của người dân Việt Nam trước sự nhu nhược của Nhà nước, chưa có những biện pháp để bảo vệ dân, bảo vệ đất nước của mình. RFI: Dạ, đúng là trước đây trong lịch sử Việt Nam đã nhiều lần đánh thắng Trung Quốc, nhưng không chỉ nhờ có lòng dân mà còn do ý chí của những người lãnh đạo, mà bây giờ hình như còn thiếu… Đúng. Thật ra trước đây thì tình hình quốc tế đâu có thuận lợi như hiện nay, mà cha ông ta vẫn đánh thắng bọn phong kiến phương Bắc, bọn Trung Quốc xâm lược qua rất nhiều thời kỳ. Thế thì hiện nay tôi nghĩ là chúng ta có quá nhiều thuận lợi. Ngoài lòng dân đang sôi sục ra thì rõ ràng quốc tế ủng hộ mình mà, thì cớ gì mình lại sợ? Cớ gì mình cứ ôm bốn tốt mười sáu chữ vàng ? Đã đến lúc Nhà nước Việt Nam phải có thái độ dứt khoát. Mà tôi thấy là động thái ban tuyên huấn của đảng Cộng sản có thể nói là bật đèn xanh để một số tờ báo nói mạnh mẽ như vậy, thì họ cũng thấy rằng, rõ ràng đứng trước việc gây hấn trắng trợn của Trung Quốc như vậy, thì không thể không lên tiếng được. Nhưng vấn đề ở chỗ là phải có những biện pháp hiệu quả để bảo vệ dân, bảo vệ vùng lãnh hải của Việt Nam. RFI: Dạ có lẽ là Nhà nước không muốn người dân biểu tình chống Trung Quốc, một là sợ Bắc Kinh nhân đó khiêu khích mạnh hơn thậm chí gây chiến, thứ hai là lo ngại sẽ trở thành một cuộc biểu tình chống chính quyền ? Tôi nghĩ là tình hình hiện nay không cho phép Trung Quốc muốn làm gì thì làm, hay gây hấn về mặt quân sự. Khả năng này có thể là rất ít, bởi vì quốc tế hiện nay họ cũng có những tiếng nói, những biện pháp để ngăn cản việc này. Và đối với Việt Nam thì Trung Quốc không thể tái diễn được cái hành động của năm 1979. Mà nếu có tái diễn thì nhân dân Việt Nam cũng sẵn sàng đánh thắng bọn xâm lược Trung Quốc - và đã được chứng minh qua năm 1979, rất là bất ngờ nhưng mà chúng ta vẫn đánh thắng. Như vậy thái độ của người dân Việt Nam là rất rõ ràng rồi. Bây giờ chúng ta cần – như là ông chủ tịch Hội nghề cá Việt Nam đã phát biểu, là cần phải có thái độ cứng rắn hơn nữa đối với Trung Quốc. Và nói như chủ tịch Hồ Chí Minh, nếu mà chúng ta càng nhân nhượng thì địch càng lấn tới – mà địch ở đây có nghĩa là Trung Quốc. Tôi nghĩ chúng ta phải có những hành động cứng rắn và có hiệu quả hơn nữa. Chúng ta rất muốn hòa bình, hoàn toàn không muốn có chiến tranh. Nhưng chúng ta cũng phải có thái độ cương quyết để mà bảo vệ chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, và nói lên cho được lòng tự tôn dân tộc. Không thể để cho Trung Quốc coi thường mình được, coi thường Việt Nam được! RFI: Thưa ông xin cho hỏi thêm, vì sao địa điểm được chọn lại là Nhà hát Thành phố?.
<span class='text_page_counter'>(36)</span> Thật ra trước đây trong phong trào sinh viên học sinh, Nhà hát Thành phố là một địa điểm rất thuận lợi trong việc tổ chức mít-tinh. Nơi đó có những bậc tam cấp cao, và là bộ mặt của thành phố, thành ra cũng không thể nào chính quyền thành phố lại ra tay, có những hành động làm xấu đi bộ mặt của chính quyền. Sự lựa chọn địa điểm đó cũng có ý nghĩa của nó, cũng là kinh nghiệm đấu tranh của anh em trong phong trào sinh viên học sinh Sài Gòn trước đây. RFI: Như vậy là bây giờ các cựu sinh viên trước 75 phải đi đấu tranh trở lại giống như “anh thanh niên” Hồ Cương Quyết ? Đúng rồi, chúng tôi là U60, U70 cả rồi, mà vì tình hình đất nước mình phải gác qua một bên. Có nhiều anh chị mà hoàn cảnh rất là khó khăn, nhưng cũng phải dấn thân thôi, chứ không thể nào khác. Các anh Tương Lai, Hồ Ngọc Nhuận sức khỏe đều yếu cả. Còn anh Huỳnh Tấn Mẫm thì hai người vợ đang bị bệnh - tức là người vợ trước và người vợ hiện nay đều đang bị bệnh nặng, ảnh phải vào bệnh viện chăm sóc, còn con anh thì cũng yếu. Nhưng mà anh vẫn quyết định tham gia, thì đó là một thái độ hết sức là dũng cảm. Chúng tôi cũng nói với anh Mẫm là chúng tôi cương quyết bảo vệ anh, và chúng tôi rất tự hào về sự chọn lựa của anh. Chứ thật ra chúng tôi cũng có khuyên anh là thôi, đợt này do hoàn cảnh quá khó khăn, anh đừng có tham gia. Nhưng cuối cùng anh vẫn quyết định tham dự - một hành động hết sức đáng quý. RFI: Dạ, tuy kiến nghị do 42 nhân sĩ trí thức Sài Gòn ký tên, nhưng có lẽ lần này không chỉ có 42 người tham gia… Lần này hy vọng chắc là đông. Nếu chính quyền Thành phố Hồ Chí Minh không có những biện pháp ngăn cản thì chắc chắn là đông. Rất nhiều người gởi mail hoặc là điện thoại đến nói họ sẽ tham gia. Hoặc là trên mạng Ba Sàm đó, những comment đều rất là tốt, nói là ủng hộ và sẽ đi tham gia. RFI: RFI Việt ngữ xin chân thành cám ơn luật gia Lê Hiếu Đằng, nguyên Phó chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tại Thành phố Hồ Chí Minh, đã vui lòng nhận trả lời phỏng vấn của chúng tôi.. tags: Biển Đông - Phỏng vấn - Trung Quốc - Việt Nam. Phản ứng của giới trẻ Việt Nam về 'bản đồ lưỡi bò' của Trung Quốc.
<span class='text_page_counter'>(37)</span> . In Email Ý kiến (4) Chia sẻ:. Một trang trong hộ chiếu với "bản đồ lưỡi bò" của Trung Quốc . Tin liên hệ . Trung Quốc yêu cầu Việt Nam ngưng thăm dò dầu khí ở Biển Đông Ấn Độ ủng hộ quyền tiếp cận các nguồn tài nguyên ở Biển Đông Dân Việt Nam kêu gọi tuần hành, biểu tình chống Trung Quốc tại Sài Gòn-Hà Nội Việt Nam: 22 người bị bắt vì biểu tình ở Hà Nội. Hình ảnh/Video.
<span class='text_page_counter'>(38)</span> Video. Người Việt kêu gọi tiếp tục biểu tình chống TQ. Video. Tàu VN bị Trung Quốc cắt cáp ở Biển Ðông CỠ CHỮ - + Trà Mi-VOA. 09.12.2012 Nghe bài phỏng vấn . Playlist Tải. Một hành động gây hấn nữa không thể chối cãi của chính quyền Trung Quốc đang gây phẫn nộ không những cho các nước có tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông mà cho cả thế giới khi Bắc Kinh phát hành hộ chiếu mới có in bản đồ đường lưỡi bò nhận các vùng đang có tranh chấp ở Biển Đông thuộc chủ quyền Trung Quốc. In bản đồ để tuyên bố chủ quyền là chuyện thường thấy, nhưng in bản đồ trong hộ chiếu là việc chưa từng có trước nay và mang ý nghĩa đặc biệt nhạy cảm vì có thể hiểu rằng khi các nước đóng dấu cấp thị thực nhập cảnh vào hộ chiếu của công dân Trung Quốc cũng có nghĩa là họ đóng dấu công nhận tấm bản đồ của Trung Quốc trên đó. Trong cuộc thảo luận trên Tạp chí Thanh Niên đài VOA hôm nay, ba bạn trẻ trong nước bày tỏ sự bất bình trước động thái mới nhất của Bắc Kinh làm leo thang căng thẳng tranh chấp và càng làm cho tinh thần bài Trung Quốc thêm sôi sục, một hành động mà những người thuộc thế hệ trẻ Việt Nam này cho là mang lại phản ứng ngược cho Trung Quốc và phản ứng thuận cho Việt Nam. Cường: Tôi tên là Cường sống ở Hà Nội, quản trị viên trang blog đội bóng đá NO-U. Đội bóng đá này được thành lập sau khi các cuộc biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội không diễn ra được nữa. Chúng tôi tạo nên một sân chơi thể thao để tâm tình, chia sẻ với nhau thông tin để phản đối đường lưỡi bò 9 đoạn của Trung Quốc hòng nuốt trọn Biển Đông. Lâm: Tôi là Văn Lâm từ Hà Nội đã đi biểu tình chống Trung Quốc 7 lần..
<span class='text_page_counter'>(39)</span> Thắng: Tôi tên Thắng ở Hà Nội. Tôi thường tiếp xúc, làm việc với người Trung Quốc và cũng thường xuyên có điều kiện đi Trung Quốc. Thật ra, làm việc nhiều với Trung Quốc, tôi nhận thấy doanh nghiệp, con người, và kể cả nhà nước Trung Quốc đều có góc độ nào đấy thể hiện sự tủn mủn, ti tiện. Trong họ, không bao giờ ngừng ý muốn xâm chiếm, xâm lấn lãnh thổ của người khác. Bản đồ địa lý của Trung Quốc tiếp giáp với 15 quốc gia trên biển, trên bộ, không một nước nào mà Trung Quốc không bộc lộ dã tâm xâm chiếm. Dã tâm này lớn mạnh dần theo sự lớn mạnh kinh tế Trung Quốc. Ví dụ từ vùng cực Bắc của Trung Quốc, Vostok, sau khi Từ Hi Thái Hậu ký điều ước với Nga hoàng cắt vùng đất của Trung Quốc cho Nga, bây giờ lớn mạnh rồi, họ viết tên lại trên bản đồ. Trung Quốc đang mong muốn giành lại vùng đất ấy dù đã ký kết điều ước với Nga. Sát bên cạnh vùng này là Mông Cổ. Hồi xưa bản đồ Trung Quốc viết là Mông Cổ. Bây giờ trên bản đồ và một số phương tiện khác của Trung Quốc ghi hẳn hòi là Ngoại Mông, để đối diện với Nội Mông là vùng đất phía trong Trung Quốc. Họ vẫn coi Thành Cát Tư Hãn và triều đại nhà Nguyên là một phần trong triều đại phong kiến của họ. Xuống dưới Kazakhstan, Kyrgyzstan, hay Pakistan, Ấn Độ, hoặc xuống tới tận Nepal, Bhutan, hay đất nước Xích Kim ngày xưa từng bị Trung Quốc xâm chiếm, xuống tận Miến Điện, Lào, và cả Việt Nam, tất cả những nước có biên giới trên bộ với Trung Quốc không nước nào không bị có vấn đề về biên giới lãnh thổ với Trung Quốc. Trên biển, từ Ấn Độ, Hàn Quốc, Việt Nam, Philippines, kể cả những nứơc xa như Indonesia đều có những mối quan hệ không tốt đẹp gì với Trung Quốc về biên giới lãnh thổ. Ý đồ xâm chiếm của Trung Quốc không bao giờ ngừng lại. Trà Mi: Anh phân tích một số yếu tố địa lý, lịch sử để cho thấy rằng Trung Quốc lâu nay vẫn luôn nuôi mộng bá quyền, muốn xâm chiếm để mở rộng lãnh thổ. Họ có rất nhiều cách khác nhau để giành chủ quyền. Nhưng hành động mới nhất vừa mang tính ngoại giao, vừa mang tính quốc tế, vượt ra ngoài những giới hạn địa lý và biên giới, nằm trên những tấm hộ chiếu của công dân Trung Quốc đi khắp nơi trên toàn địa cầu để nói rằng Trung Quốc có một bản đồ đường lưỡi bò trên Biển Đông. Người trẻ Việt Nam nhận xét thế nào về hành động lần này của Trung Quốc? Cường: Mình nghĩ Trung Quốc là một đế quốc phát xít, bá quyền. Từ năm 1979 gia đình mình đã có một người nằm xuống tại biên giới phía Bắc vào ngày 17/2/1979. Từ đó tới nay, Trung Quốc liên tục giở các trò hèn mạt với nhân dân Việt Nam, giết hại ngư dân. Chính vì sự xấu xa của người Trung Quốc, chúng tôi đã xuống đường 11 lần trong năm 2011 và 3 lần trong năm 2012. Mới đây nhất, với tấm hộ chiếu phổ thông của dân Trung Quốc với cái đường lưỡi bò trên đấy, chúng tôi thấy nhà cầm quyền Trung Quốc luôn đẩy người dân vào sự hèn mạt, khốn cùng, và sỉ nhục. Trà Mi: Bây giờ xin mời Lâm. Bạn có cảm nghĩ thế nào về hành động mới nhất của Trung Quốc in bản đồ ‘lưỡi bò’ lên hộ chiếu? Lâm: Họ in bản đồ ‘lưỡi bò’ lên hộ chiếu là họ tự bó buộc vào một thế riêng. Nhiều nước đã phản ứng rất mạnh mẽ và không chấp nhận. Việc này sẽ gây khó khăn cho chính công dân của Trung Quốc. Hành động của Trung Quốc chả thể hiện được điều gì. Mọi nước đều không công nhận điều đó..
<span class='text_page_counter'>(40)</span> Trà Mi: Nhiều người cho rằng đây là một hành động ‘tinh ranh’, vừa mang tính ngoại giao, vừa mang tính quảng bá. Các bạn thấy thế nào? Thắng: Làm việc với ngừơi Trung Quốc nhiều, tôi không ngạc nhiên với hành động này của Trung Quốc. Đây chẳng qua chỉ là một biểu hiện bên ngoài của một loạt các hành động, một biểu hiện leo thang mức độ của họ. Lúc trước, họ liên tục ở các mức độ uy hiếp quân sự hay kinh tế với các nước có tranh chấp lãnh thổ với họ. Lần này thì họ mặc nhiên đưa luôn sự tranh chấp đấy lên một bình diện mới. Ngay ngày hôm nay tôi có mặt ở Trung Quốc, vừa về chưa kịp ăn cơm. Tôi nhận thấy từ Bắc chí Nam, tôi đi từ vùng Đại Liên hay Cáp Nhĩ Tân xuống tới Thượng Hải, Bắc Kinh hay những vùng sát biên giới Việt Nam, trên tất cả đường phố của họ, họ đều đưa ra luận điệu rất sai trái về vấn đề lãnh thổ biên giới. Nhà cầm quyền Trung Quốc hiện nay đang dẫn đầu phong trào dân tộc chủ nghĩa. Dù họ vẽ đường lưỡi bò, nhưng họ cố tình trừ ra cái vùng tranh chấp với Hàn Quốc và không nói đến đảo Điếu Ngư, nghĩa là họ vẫn còn điểm nào đấy sợ những nước mạnh. Nhưng với những nước yếu như Philippines hay Việt Nam, họ không coi ra gì nữa. Ngay hôm nay như tôi thấy ở Bằng Tường, kể cả ở quãng trường trung tâm hay ở các khu lân cận, có những người bán đĩa dạo hoặc những khu dân cư đông người, họ chiếu quảng bá những bộ phim chiến tranh với Việt Nam. Rất nhiều nơi ở Trung Quốc người ta nói rất nhiều về Việt Nam hay về sự thành công của máy bay tiêm kích của họ vừa hạ cánh trên tàu sân bay. Với việc lần này, một phần họ kích thích tinh thần dân tộc trong dân. Trà Mi: Trước nay, khẳng định chủ quyền qua các tấm bản đồ cũng là việc thường thấy, nhưng in bản đồ các vùng tranh chấp lên hộ chiếu thì chắc chỉ có Trung Quốc mở màn đầu tiên. Các bạn thấy những tấm bản đồ trên hộ chiếu Trung Quốc đó có ý nghĩa gì không, hay chỉ là những tấm bản đồ ‘lạc lõng’ ngoài những tiêu chuẩn quốc tế mà thôi? Cường: Bây giờ chính quyền Việt Nam mà yếu đuối, sơ sẩy, để bất kỳ một tờ hộ chiếu Trung Quốc nào được đóng dấu vào cái ‘lưỡi bò’ đấy vì sơ sót hay đút lót thì đến một ngày nào đó họ đưa ra tòa án quốc tế thì đấy cũng là một chứng cớ cho họ vì người Tàu họ rất là thâm. Giống như vụ việc của quần đảo Hoàng Sa năm 1958 mà lãnh đạo Việt Nam không cho dân biết. Tôi muốn các quan chức cao cấp của Việt Nam phải tỉnh táo trong vấn đề chủ quyền này, và phải thật sự yêu nước cơ. Chứ với tình hình như thế này thì tôi nghĩ bây giờ đường lưỡi bò ấy đã thành công. Trà Mi: Cường cho rằng bản đồ lưỡi bò trên hộ chiếu Trung Quốc cũng có một số ý nghĩa nhất định nào đó trong mắt quốc tế. Lâm và Thắng có đồng ý không? Lâm: Em nghĩ họ cố tình in lên hộ chiếu cho công dân họ tới các nước khác đóng dấu vào để lấy bằng chứng bảo rằng đấy thuộc chủ quyền của họ. Cường: Và lúc đấy Trung Quốc mang ra tòa án quốc tế thì Việt Nam cũng phải gió và méo mồm. Trà Mi: Bạn có phải lo xa quá chăng vì để nói chuyện với quốc tế phải dựa trên những bằng.
<span class='text_page_counter'>(41)</span> chứng pháp lý. Cường: Với một đất nước tham lam với 1,3 tỷ dân lấy thịt đè người, như năm 79 họ sang mình, ông Lê Duẩn phản đối Tàu như thế mà đến nay 33 năm rồi chính quyền Việt Nam hiện thời còn không cho kỷ niệm ngày này, không nói đến nghĩa trang chống Trung Quốc xâm lược. Người cậu ruột của tôi nằm xuống ngày này còn không được tri ân thì không thể nào… Bạn đừng nói là tương lai sẽ khác bây giờ. Ba mươi năm sau không khác từ 79 đến giờ đâu bạn ạ. Trà Mi: Cường cho rằng dù gì đi nữa thì những con dấu đóng vào hộ chiếu Trung Quốc cũng là bằng chứng công nhận chủ quyền của Bắc Kinh ở Biển Đông. Còn anh Thắng thấy sao? Những tấm bản đồ đó có dụng ý nhưng có nghĩa lý gì không? Thắng: Tôi cho rằng chính quyền Trung Quốc chắc họ cũng lường hết được những vấn đề phát sinh từ việc này. Còn việc để về sau đưa lên tòa án quốc tế để có một ưu thế nhất định, tôi nghĩ không phải vậy. Cái chính của họ đầu tiên là giáo dục công dân và để tuyên bố với thế giới rằng đây là một lợi ích cốt lõi của họ. Trung Quốc dần dần đang lấn từng bước và các bước đi của họ có tính toán kỹ lưỡng. Họ có 4 đời lãnh đạo và đang qua đời thứ 5. Hướng chiến lược của các đời lãnh đạo đấy hầu như nhất quán từng bước một lấn chiếm nước khác. Trà Mi: Và với bước khẳng định chủ quyền lần này của Trung Quốc, theo các bạn, nó có tác dụng thuận hay ngược? Và tỷ lệ mức độ thuận-ngược ra sao? Thắng: Tôi cho là phản tác dụng thì cao hơn vì việc này hướng người dân Trung Quốc đến một chế độ giống phát xít Đức ngày xưa, một chế độ dân tộc chủ nghĩa. Tuy nhiên, đối với các nước xung quanh, đây là một tín hiệu đáng mừng. Bởi người ta, ít ra là ở Việt Nam, đã thoát ra khỏi ảo tưởng. Lúc trước ngừơi ta bị ru ngủ bởi ảo tưởng Trung Quốc là một nứơc xã hội chủ nghĩa anh em. Bây giờ người ta thấy rằng ảo tưởng ấy nên được vứt bỏ. Ít ra đối với người dân Việt Nam, đấy là một điều hay. Trứơc đại hội đảng cộng sản Trung Quốc, chính quyền Việt Nam cố gắng giảm những luận điệu công kích Trung Quốc để không ảnh hưởng tới quan hệ với tân lãnh đạo của Bắc Kinh. Thế nhưng giữa nút giao kỳ giữa đại hội đảng cộng sản Trung Quốc và quốc hội Trung Quốc trong thời điểm này, họ đưa ra chứng cớ như thế nghĩa là họ đã mặc nhiên coi những sự nhẫn nhục của Việt Nam không ra gì. Họ mặc nhiên đưa ra những sự đã rồi từ mức độ này leo thang đến mức độ khác. Đây là một điều dở chứ không phải là một điều hay đối với họ, và cũng là một phản tỉnh đối với Việt Nam và các nước xung quanh. Trung Quốc không phải phát triển ôn hòa. Đây là thời điểm họ đưa ra tín hiệu đầu tiên rằng họ không còn ở giai đoạn ẩn mình chờ thời nữa. Họ cố tình biểu lộ dã tâm của họ bắt đầu từ việc đưa đường lưỡi bò liếm xuống vùng Biển Đông của chúng ta. Lâm: Hành động của Trung Quốc chỉ có thể làm tăng tính dân tộc trong lòng dân họ lên thôi. Đối với quốc tế, nó xóa mờ hình ảnh của Trung Quốc trên trường quốc tế và càng làm dâng cao căm phẫn trong lòng Việt Nam và các nước bị Trung Quốc lấn chiếm. Cường: Trung Quốc là một nước phát triển tương đối tốt, nhưng họ phát triển một cách giả tạo và lừa lạch. Họ làm số 2 của nhân loại. Họ ghét người Nhật, họ muốn vươn lên. Họ là một dân.
<span class='text_page_counter'>(42)</span> tộc lớn mà đối xử với một nước láng giềng Việt Nam hiền hòa bằng một hành động như thế. Nếu nói về giữa con người với nhau, đó là một sự tán tận lương tâm. Họ không từ bỏ việc gì đâu. Các bạn đừng nghĩ là chỉ là giáo dục công dân. Họ sẵn sàng đi 50 hay 100 năm để lấy được Biển Đông trong đó có Hoàng Sa-Trường Sa của Việt Nam. Trà Mi: Nghĩa là Cường cho rằng hành động lần này của Trung Quốc sẽ có tác dụng thuận? Cường: Thế nhưng mình vẫn tin vào sự minh mẫn của loài ngừơi có lương tri. Tòa án quốc tế thì không thể nào theo ý chí chính trị. Trung Quốc có được 100 quốc gia đóng dấu lên tấm hộ chiếu đấy thì vẫn còn có những con người có lương tri và một tòa án công lý quốc tế xử lý việc đó. Thế nhưng, tôi vẫn hy vọng việc này sẽ được làm ngay và làm sớm. Trà Mi: Vừa rồi là ý kiến của ba bạn trẻ trong nước trước việc Trung Quốc in bản đồ đường lưỡi bò lên hộ chiếu khẳng định chủ quyền tại các khu vực đang có tranh chấp ở Biển Đông. Thế còn phản hồi của người trẻ về cách ứng phó của Việt Nam như thế nào? Mời quý vị và các bạn đón theo dõi phần thảo luận tiếp theo trong Tạp chí Thanh Niên vào giờ này, tuần sau. Qúy thính giả muốn chia sẻ quan điểm với các khách mời của chương trình, nghe lại cuộc thảo luận, hoặc trao đổi với độc giả khắp nơi, xin tham gia mục Ý kiến ngay dưới bài đăng trên trang nhà voatiengviet.com. Để nhận các câu chuyện hằng tuần của Tạp chí Thanh Niên đài VOA gửi trực tiếp vào máy tính của mình, mời quý vị và các bạn đăng ký dịch vụ RSS miễn phí và tải PODCAST từ trang chính của Ban Việt Ngữ Đài Tiếng nói Hoa Kỳ www.voatiengviet.com. Trà Mi xin cảm ơn và mong được đón tíêp quý vị và các bạn trong Tạp chí Thanh Niên đài VOA tối thứ sáu và chủ nhật hằng tuần.. Phản ứng của giới trẻ Việt Nam về 'bản đồ lưỡi bò' của Trung Quốc . In Email Ý kiến (4) Chia sẻ:.
<span class='text_page_counter'>(43)</span> Một trang trong hộ chiếu với "bản đồ lưỡi bò" của Trung Quốc . Tin liên hệ . Trung Quốc yêu cầu Việt Nam ngưng thăm dò dầu khí ở Biển Đông Ấn Độ ủng hộ quyền tiếp cận các nguồn tài nguyên ở Biển Đông Dân Việt Nam kêu gọi tuần hành, biểu tình chống Trung Quốc tại Sài Gòn-Hà Nội Việt Nam: 22 người bị bắt vì biểu tình ở Hà Nội. Hình ảnh/Video. Video.
<span class='text_page_counter'>(44)</span> Người Việt kêu gọi tiếp tục biểu tình chống TQ. Video. Tàu VN bị Trung Quốc cắt cáp ở Biển Ðông CỠ CHỮ - + Trà Mi-VOA. 09.12.2012 Nghe bài phỏng vấn . Playlist Tải. Một hành động gây hấn nữa không thể chối cãi của chính quyền Trung Quốc đang gây phẫn nộ không những cho các nước có tranh chấp chủ quyền ở Biển Đông mà cho cả thế giới khi Bắc Kinh phát hành hộ chiếu mới có in bản đồ đường lưỡi bò nhận các vùng đang có tranh chấp ở Biển Đông thuộc chủ quyền Trung Quốc. In bản đồ để tuyên bố chủ quyền là chuyện thường thấy, nhưng in bản đồ trong hộ chiếu là việc chưa từng có trước nay và mang ý nghĩa đặc biệt nhạy cảm vì có thể hiểu rằng khi các nước đóng dấu cấp thị thực nhập cảnh vào hộ chiếu của công dân Trung Quốc cũng có nghĩa là họ đóng dấu công nhận tấm bản đồ của Trung Quốc trên đó. Trong cuộc thảo luận trên Tạp chí Thanh Niên đài VOA hôm nay, ba bạn trẻ trong nước bày tỏ sự bất bình trước động thái mới nhất của Bắc Kinh làm leo thang căng thẳng tranh chấp và càng làm cho tinh thần bài Trung Quốc thêm sôi sục, một hành động mà những người thuộc thế hệ trẻ Việt Nam này cho là mang lại phản ứng ngược cho Trung Quốc và phản ứng thuận cho Việt Nam. Cường: Tôi tên là Cường sống ở Hà Nội, quản trị viên trang blog đội bóng đá NO-U. Đội bóng đá này được thành lập sau khi các cuộc biểu tình chống Trung Quốc tại Hà Nội không diễn ra được nữa. Chúng tôi tạo nên một sân chơi thể thao để tâm tình, chia sẻ với nhau thông tin để phản đối đường lưỡi bò 9 đoạn của Trung Quốc hòng nuốt trọn Biển Đông. Lâm: Tôi là Văn Lâm từ Hà Nội đã đi biểu tình chống Trung Quốc 7 lần. Thắng: Tôi tên Thắng ở Hà Nội. Tôi thường tiếp xúc, làm việc với người Trung Quốc và cũng thường xuyên có điều kiện đi Trung Quốc. Thật ra, làm việc nhiều với Trung Quốc, tôi nhận.
<span class='text_page_counter'>(45)</span> thấy doanh nghiệp, con người, và kể cả nhà nước Trung Quốc đều có góc độ nào đấy thể hiện sự tủn mủn, ti tiện. Trong họ, không bao giờ ngừng ý muốn xâm chiếm, xâm lấn lãnh thổ của người khác. Bản đồ địa lý của Trung Quốc tiếp giáp với 15 quốc gia trên biển, trên bộ, không một nước nào mà Trung Quốc không bộc lộ dã tâm xâm chiếm. Dã tâm này lớn mạnh dần theo sự lớn mạnh kinh tế Trung Quốc. Ví dụ từ vùng cực Bắc của Trung Quốc, Vostok, sau khi Từ Hi Thái Hậu ký điều ước với Nga hoàng cắt vùng đất của Trung Quốc cho Nga, bây giờ lớn mạnh rồi, họ viết tên lại trên bản đồ. Trung Quốc đang mong muốn giành lại vùng đất ấy dù đã ký kết điều ước với Nga. Sát bên cạnh vùng này là Mông Cổ. Hồi xưa bản đồ Trung Quốc viết là Mông Cổ. Bây giờ trên bản đồ và một số phương tiện khác của Trung Quốc ghi hẳn hòi là Ngoại Mông, để đối diện với Nội Mông là vùng đất phía trong Trung Quốc. Họ vẫn coi Thành Cát Tư Hãn và triều đại nhà Nguyên là một phần trong triều đại phong kiến của họ. Xuống dưới Kazakhstan, Kyrgyzstan, hay Pakistan, Ấn Độ, hoặc xuống tới tận Nepal, Bhutan, hay đất nước Xích Kim ngày xưa từng bị Trung Quốc xâm chiếm, xuống tận Miến Điện, Lào, và cả Việt Nam, tất cả những nước có biên giới trên bộ với Trung Quốc không nước nào không bị có vấn đề về biên giới lãnh thổ với Trung Quốc. Trên biển, từ Ấn Độ, Hàn Quốc, Việt Nam, Philippines, kể cả những nứơc xa như Indonesia đều có những mối quan hệ không tốt đẹp gì với Trung Quốc về biên giới lãnh thổ. Ý đồ xâm chiếm của Trung Quốc không bao giờ ngừng lại. Trà Mi: Anh phân tích một số yếu tố địa lý, lịch sử để cho thấy rằng Trung Quốc lâu nay vẫn luôn nuôi mộng bá quyền, muốn xâm chiếm để mở rộng lãnh thổ. Họ có rất nhiều cách khác nhau để giành chủ quyền. Nhưng hành động mới nhất vừa mang tính ngoại giao, vừa mang tính quốc tế, vượt ra ngoài những giới hạn địa lý và biên giới, nằm trên những tấm hộ chiếu của công dân Trung Quốc đi khắp nơi trên toàn địa cầu để nói rằng Trung Quốc có một bản đồ đường lưỡi bò trên Biển Đông. Người trẻ Việt Nam nhận xét thế nào về hành động lần này của Trung Quốc? Cường: Mình nghĩ Trung Quốc là một đế quốc phát xít, bá quyền. Từ năm 1979 gia đình mình đã có một người nằm xuống tại biên giới phía Bắc vào ngày 17/2/1979. Từ đó tới nay, Trung Quốc liên tục giở các trò hèn mạt với nhân dân Việt Nam, giết hại ngư dân. Chính vì sự xấu xa của người Trung Quốc, chúng tôi đã xuống đường 11 lần trong năm 2011 và 3 lần trong năm 2012. Mới đây nhất, với tấm hộ chiếu phổ thông của dân Trung Quốc với cái đường lưỡi bò trên đấy, chúng tôi thấy nhà cầm quyền Trung Quốc luôn đẩy người dân vào sự hèn mạt, khốn cùng, và sỉ nhục. Trà Mi: Bây giờ xin mời Lâm. Bạn có cảm nghĩ thế nào về hành động mới nhất của Trung Quốc in bản đồ ‘lưỡi bò’ lên hộ chiếu? Lâm: Họ in bản đồ ‘lưỡi bò’ lên hộ chiếu là họ tự bó buộc vào một thế riêng. Nhiều nước đã phản ứng rất mạnh mẽ và không chấp nhận. Việc này sẽ gây khó khăn cho chính công dân của Trung Quốc. Hành động của Trung Quốc chả thể hiện được điều gì. Mọi nước đều không công nhận điều đó. Trà Mi: Nhiều người cho rằng đây là một hành động ‘tinh ranh’, vừa mang tính ngoại giao, vừa mang tính quảng bá. Các bạn thấy thế nào?.
<span class='text_page_counter'>(46)</span> Thắng: Làm việc với ngừơi Trung Quốc nhiều, tôi không ngạc nhiên với hành động này của Trung Quốc. Đây chẳng qua chỉ là một biểu hiện bên ngoài của một loạt các hành động, một biểu hiện leo thang mức độ của họ. Lúc trước, họ liên tục ở các mức độ uy hiếp quân sự hay kinh tế với các nước có tranh chấp lãnh thổ với họ. Lần này thì họ mặc nhiên đưa luôn sự tranh chấp đấy lên một bình diện mới. Ngay ngày hôm nay tôi có mặt ở Trung Quốc, vừa về chưa kịp ăn cơm. Tôi nhận thấy từ Bắc chí Nam, tôi đi từ vùng Đại Liên hay Cáp Nhĩ Tân xuống tới Thượng Hải, Bắc Kinh hay những vùng sát biên giới Việt Nam, trên tất cả đường phố của họ, họ đều đưa ra luận điệu rất sai trái về vấn đề lãnh thổ biên giới. Nhà cầm quyền Trung Quốc hiện nay đang dẫn đầu phong trào dân tộc chủ nghĩa. Dù họ vẽ đường lưỡi bò, nhưng họ cố tình trừ ra cái vùng tranh chấp với Hàn Quốc và không nói đến đảo Điếu Ngư, nghĩa là họ vẫn còn điểm nào đấy sợ những nước mạnh. Nhưng với những nước yếu như Philippines hay Việt Nam, họ không coi ra gì nữa. Ngay hôm nay như tôi thấy ở Bằng Tường, kể cả ở quãng trường trung tâm hay ở các khu lân cận, có những người bán đĩa dạo hoặc những khu dân cư đông người, họ chiếu quảng bá những bộ phim chiến tranh với Việt Nam. Rất nhiều nơi ở Trung Quốc người ta nói rất nhiều về Việt Nam hay về sự thành công của máy bay tiêm kích của họ vừa hạ cánh trên tàu sân bay. Với việc lần này, một phần họ kích thích tinh thần dân tộc trong dân. Trà Mi: Trước nay, khẳng định chủ quyền qua các tấm bản đồ cũng là việc thường thấy, nhưng in bản đồ các vùng tranh chấp lên hộ chiếu thì chắc chỉ có Trung Quốc mở màn đầu tiên. Các bạn thấy những tấm bản đồ trên hộ chiếu Trung Quốc đó có ý nghĩa gì không, hay chỉ là những tấm bản đồ ‘lạc lõng’ ngoài những tiêu chuẩn quốc tế mà thôi? Cường: Bây giờ chính quyền Việt Nam mà yếu đuối, sơ sẩy, để bất kỳ một tờ hộ chiếu Trung Quốc nào được đóng dấu vào cái ‘lưỡi bò’ đấy vì sơ sót hay đút lót thì đến một ngày nào đó họ đưa ra tòa án quốc tế thì đấy cũng là một chứng cớ cho họ vì người Tàu họ rất là thâm. Giống như vụ việc của quần đảo Hoàng Sa năm 1958 mà lãnh đạo Việt Nam không cho dân biết. Tôi muốn các quan chức cao cấp của Việt Nam phải tỉnh táo trong vấn đề chủ quyền này, và phải thật sự yêu nước cơ. Chứ với tình hình như thế này thì tôi nghĩ bây giờ đường lưỡi bò ấy đã thành công. Trà Mi: Cường cho rằng bản đồ lưỡi bò trên hộ chiếu Trung Quốc cũng có một số ý nghĩa nhất định nào đó trong mắt quốc tế. Lâm và Thắng có đồng ý không? Lâm: Em nghĩ họ cố tình in lên hộ chiếu cho công dân họ tới các nước khác đóng dấu vào để lấy bằng chứng bảo rằng đấy thuộc chủ quyền của họ. Cường: Và lúc đấy Trung Quốc mang ra tòa án quốc tế thì Việt Nam cũng phải gió và méo mồm. Trà Mi: Bạn có phải lo xa quá chăng vì để nói chuyện với quốc tế phải dựa trên những bằng chứng pháp lý..
<span class='text_page_counter'>(47)</span> Cường: Với một đất nước tham lam với 1,3 tỷ dân lấy thịt đè người, như năm 79 họ sang mình, ông Lê Duẩn phản đối Tàu như thế mà đến nay 33 năm rồi chính quyền Việt Nam hiện thời còn không cho kỷ niệm ngày này, không nói đến nghĩa trang chống Trung Quốc xâm lược. Người cậu ruột của tôi nằm xuống ngày này còn không được tri ân thì không thể nào… Bạn đừng nói là tương lai sẽ khác bây giờ. Ba mươi năm sau không khác từ 79 đến giờ đâu bạn ạ. Trà Mi: Cường cho rằng dù gì đi nữa thì những con dấu đóng vào hộ chiếu Trung Quốc cũng là bằng chứng công nhận chủ quyền của Bắc Kinh ở Biển Đông. Còn anh Thắng thấy sao? Những tấm bản đồ đó có dụng ý nhưng có nghĩa lý gì không? Thắng: Tôi cho rằng chính quyền Trung Quốc chắc họ cũng lường hết được những vấn đề phát sinh từ việc này. Còn việc để về sau đưa lên tòa án quốc tế để có một ưu thế nhất định, tôi nghĩ không phải vậy. Cái chính của họ đầu tiên là giáo dục công dân và để tuyên bố với thế giới rằng đây là một lợi ích cốt lõi của họ. Trung Quốc dần dần đang lấn từng bước và các bước đi của họ có tính toán kỹ lưỡng. Họ có 4 đời lãnh đạo và đang qua đời thứ 5. Hướng chiến lược của các đời lãnh đạo đấy hầu như nhất quán từng bước một lấn chiếm nước khác. Trà Mi: Và với bước khẳng định chủ quyền lần này của Trung Quốc, theo các bạn, nó có tác dụng thuận hay ngược? Và tỷ lệ mức độ thuận-ngược ra sao? Thắng: Tôi cho là phản tác dụng thì cao hơn vì việc này hướng người dân Trung Quốc đến một chế độ giống phát xít Đức ngày xưa, một chế độ dân tộc chủ nghĩa. Tuy nhiên, đối với các nước xung quanh, đây là một tín hiệu đáng mừng. Bởi người ta, ít ra là ở Việt Nam, đã thoát ra khỏi ảo tưởng. Lúc trước ngừơi ta bị ru ngủ bởi ảo tưởng Trung Quốc là một nứơc xã hội chủ nghĩa anh em. Bây giờ người ta thấy rằng ảo tưởng ấy nên được vứt bỏ. Ít ra đối với người dân Việt Nam, đấy là một điều hay. Trứơc đại hội đảng cộng sản Trung Quốc, chính quyền Việt Nam cố gắng giảm những luận điệu công kích Trung Quốc để không ảnh hưởng tới quan hệ với tân lãnh đạo của Bắc Kinh. Thế nhưng giữa nút giao kỳ giữa đại hội đảng cộng sản Trung Quốc và quốc hội Trung Quốc trong thời điểm này, họ đưa ra chứng cớ như thế nghĩa là họ đã mặc nhiên coi những sự nhẫn nhục của Việt Nam không ra gì. Họ mặc nhiên đưa ra những sự đã rồi từ mức độ này leo thang đến mức độ khác. Đây là một điều dở chứ không phải là một điều hay đối với họ, và cũng là một phản tỉnh đối với Việt Nam và các nước xung quanh. Trung Quốc không phải phát triển ôn hòa. Đây là thời điểm họ đưa ra tín hiệu đầu tiên rằng họ không còn ở giai đoạn ẩn mình chờ thời nữa. Họ cố tình biểu lộ dã tâm của họ bắt đầu từ việc đưa đường lưỡi bò liếm xuống vùng Biển Đông của chúng ta. Lâm: Hành động của Trung Quốc chỉ có thể làm tăng tính dân tộc trong lòng dân họ lên thôi. Đối với quốc tế, nó xóa mờ hình ảnh của Trung Quốc trên trường quốc tế và càng làm dâng cao căm phẫn trong lòng Việt Nam và các nước bị Trung Quốc lấn chiếm. Cường: Trung Quốc là một nước phát triển tương đối tốt, nhưng họ phát triển một cách giả tạo và lừa lạch. Họ làm số 2 của nhân loại. Họ ghét người Nhật, họ muốn vươn lên. Họ là một dân tộc lớn mà đối xử với một nước láng giềng Việt Nam hiền hòa bằng một hành động như thế. Nếu nói về giữa con người với nhau, đó là một sự tán tận lương tâm. Họ không từ bỏ việc gì.
<span class='text_page_counter'>(48)</span> đâu. Các bạn đừng nghĩ là chỉ là giáo dục công dân. Họ sẵn sàng đi 50 hay 100 năm để lấy được Biển Đông trong đó có Hoàng Sa-Trường Sa của Việt Nam. Trà Mi: Nghĩa là Cường cho rằng hành động lần này của Trung Quốc sẽ có tác dụng thuận? Cường: Thế nhưng mình vẫn tin vào sự minh mẫn của loài ngừơi có lương tri. Tòa án quốc tế thì không thể nào theo ý chí chính trị. Trung Quốc có được 100 quốc gia đóng dấu lên tấm hộ chiếu đấy thì vẫn còn có những con người có lương tri và một tòa án công lý quốc tế xử lý việc đó. Thế nhưng, tôi vẫn hy vọng việc này sẽ được làm ngay và làm sớm. Trà Mi: Vừa rồi là ý kiến của ba bạn trẻ trong nước trước việc Trung Quốc in bản đồ đường lưỡi bò lên hộ chiếu khẳng định chủ quyền tại các khu vực đang có tranh chấp ở Biển Đông. Thế còn phản hồi của người trẻ về cách ứng phó của Việt Nam như thế nào? Mời quý vị và các bạn đón theo dõi phần thảo luận tiếp theo trong Tạp chí Thanh Niên vào giờ này, tuần sau. Qúy thính giả muốn chia sẻ quan điểm với các khách mời của chương trình, nghe lại cuộc thảo luận, hoặc trao đổi với độc giả khắp nơi, xin tham gia mục Ý kiến ngay dưới bài đăng trên trang nhà voatiengviet.com. Để nhận các câu chuyện hằng tuần của Tạp chí Thanh Niên đài VOA gửi trực tiếp vào máy tính của mình, mời quý vị và các bạn đăng ký dịch vụ RSS miễn phí và tải PODCAST từ trang chính của Ban Việt Ngữ Đài Tiếng nói Hoa Kỳ www.voatiengviet.com. Trà Mi xin cảm ơn và mong được đón tíêp quý vị và các bạn trong Tạp chí Thanh Niên đài VOA tối thứ sáu và chủ nhật hằng tuần.. Không quân Trung Quốc tập trận ở vùng Tân Cương.
<span class='text_page_counter'>(49)</span> Một máy bay chiến đấu J-10 của Trung Quốc đang bay về căn cứ. Reuters. Thanh Phương Hôm nay, 07/12/2012, báo chí chính thức của Trung Quốc loan tin là lực lượng không quân của nước này vừa tiến hành một trong những cuộc tập trận lớn nhất từ trước đến nay. Hoạt động này diễn ra trong bối cảnh tranh chấp chủ quyền ngày càng căng thẳng giữa Bắc Kinh với Nhật Bản và một số nước Đông Nam Á. Cuộc tập trận này diễn ra trong 11 ngày vào tháng trước ở vùng Tân Cương, với sự tham gia của hơn 100 phi công. Các phi công này luyện tập cận chiến trên không và chống gây nhiễu điện từ. Trong số các chiến đấu cơ được sử dụng trong cuộc tập trận lần này có các máy bay phản lực tối tân nhất hiện nay của Trung Quốc, đó là J-10 và J11, cùng với các kiểu chiến đấu cơ cũ hơn và các chiếc Sukhoi Su-30 mua của Nga. Tờ Hoàn cầu Thời báo mô tả đây là cuộc tập trận quy mô nhất của Trung Quốc trong những năm gần đây, cả về mặt hỏa lực lẫn số lượng chiến đấu cơ. Tham gia cuộc tập trận này còn có rất nhiều kỹ thuật viên và chuyên gia về tên lửa, ra đa và các công nghệ quân sự khác. Xin nhắc lại là vào tháng trước, hải quân Trung Quốc lần đầu tiên đã cho chiến đấu cơ cất cánh và hạ cánh thành công trên chiếc hàng không mẫu hạm Liêu Ninh. Chiếc tàu này do Bắc Kinh mua lại của Ukraina và được đại tu thành hàng không mẫu hạm đầu tiên của hải quân Trung Quốc. Trên chiếc Liêu Ninh sẽ có các oanh tạc cơ tiêm kích J15, phiên bản Trung Quốc của chiến đấu cơ Sukhoi Su-33 của Nga. tags: Châu Á - Quân sự - Trung Quốc.
<span class='text_page_counter'>(50)</span>