Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (96.49 KB, 6 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<i>Chỉ là gió, nhưng lịng tơi thả bướm</i>
<i>Thêm phất phơ cho hơi thở vừa hiền</i>
<i>Chỉ là trăng, nhưng tôi thấy thần tiên</i>
<i>Như tuyệt diệu: bởi hồn tôi xanh quá</i>
<i>Và người ấy vẫn như bao kẻ lạ</i>
<i>Cũng sắc hương, là lụa, cũng dung nhan</i>
<i>Chỉ là tình; nhưng tơi rất mê man</i>
<i>Gồm vũ trụ gửi nơi hình cẩm thạch</i>
<i>Cuộc đời cũng đìu hiu như dặm khách</i>
<i>Mà tình yêu như quán trọ bên đường</i>
<i>Mái tranh tàng đỡ rét một đêm sương</i>
<i>Vị nước lã mát xồng đơi buổi nắng</i>
<i>Nhà q kiểng có đâu cơm gạo trắng</i>
<i>Thân lữ cô, đừng giận quán tranh nghèo</i>
<i>Ta chỉ giàu những của sẵn mang theo</i>
<i>Giữa hiu quạnh, được nghỉ nhờ đã quý</i>
<i>Thiên đường cũng ở trong rương hành lý</i>
<i>Muốn say sưa, phải đem sẵn rượu nồng</i>
<i>Muốn êm đềm, phải có sẵn gối bông</i>
<i>Muốn mơ mộng, phải sẵn trầm, sẵn nhạc</i>
<i>Tôi vốn biết cuộc đời thường đạm bạc</i>
<i>Đem mến yêu làm cho cảnh thêm xinh</i>
<i>Cứ phong nhã để cho người bớt tục</i>
<i>Để lây lửa chuyển những lịng giá đúc</i>
<i>Phải ấm lên vì bắt chước tơi nồng</i>
<i>Để bừng tia trong những mắt tê đông</i>
<i>Để giục tiếng chim của niềm rạo rực</i>
<i>Đểthay cánh rụng của nỗi phai tàn</i>
<i>Để tươi cười mà âu yếm nhân gian</i>
<i>Tơi có sẵn một mặt trời giữa ngực.... </i>
<i>Xn Diệu</i>
<i><b>Muộn Màng</b></i>
<i>Anh biết yêu em đã muộn màng </i>
<i>Nhưng mà ai cưỡng được tình thương! </i>
<i>Ngậm ngùi tặng trái tim lưu lạc </i>
<i>Anh chỉ xin về một chút thương. </i>
<i>Một chút hương phai của ái tình </i>
<i>Mà em khơng thể gửi cùng anh; </i>
<i>Để lịng ướp với tình phai ấy </i>
<i>Anh tưởng từ đây bớt một mình. </i>
<i>Mắt ướt trơng nhau, lệ muốn tn, </i>
<i>Em là người của ai ai đấy, </i>
<i>Lưu luyến chi nhau để xót buồn. </i>
<i>Dầu chiếm tay em, anh vẫn hay </i>
<i>Rằng anh chỉ nắm cánh chim bay : </i>
<i>Bao giờ có được người u dấu! </i>
<i>Chất chức trong lịng vạn đắng caỵ </i>
<i>Anh chỉ là con chim bơ vơ </i>
<i>Lạnh lùng bay giữa gió, sương, mưa </i>
<i>Qua gần tổ ấm đơi chim bạn, </i>
<i>Bỗng thấy lịng cuồng u ngẩn ngơ </i>
<i>Đem ái tình dâng kẻ phụ tạ </i>
<i>Chưa đi mà đã cách xa nhau, </i>
<i>Lúc biệt ly rồi, xa đến đâủ </i>
<i>Thôi hãy để anh đi hốt hoảng, </i>
<i>Gấp đem thương nhớ khuất mây mù. </i>
<i>Thôi hãy để anh đi thất thơ </i>
<i>Mặc luồng gió lạnh, mặc mưa to </i>
<i>Đánh vào thân thể run như sậy </i>
<i>Tôi chẳng cần ai thương hại cho</i>
<i>Xuân Diệu</i>
<i><b>KHI THU RỤNG LA</b></i>
<i>Em có bao giờ nói với anh</i>
<i>Những câu tình tứ thuở ngày xanh;</i>
<i>Khi thu rụng lá bên hè vắng,</i>
<i>Tiếng sáo ngân xa vẳng trước mành.</i>
<i>Em có bao giờ nghĩ tới anh,</i>
<i>Khi tay vin rũ lá trên cành?</i>
<i>Cười chim, cợt gió , nào đâu biết:</i>
<i>Chua chát lịng anh biết mấy tình?</i>
<i>Lịng anh như nước hồ thu lạnh,</i>
<i>Quạnh quẽ đêm soi bóng nguyệt tà...</i>
<i>Ngày tháng anh mong chầm chậm lại;</i>
<i>Hững hờ em mặc tháng ngày qua...</i>
<i>Mùa đơng đến đón ở bên sơng,</i>
<i>Vợi vã cơ em đi lấy chồng;</i>
<i>Em có nhớ chăng ngày hạ thắm:</i>
<i>Tình anh lưu luyến mợt bên lịng?</i>
<i><b>CỊN CHI NỮA</b></i>
<i>Giờ đây hoa hoang dại</i>
<i>Bên sơng, rụng tơi bời</i>
<i>Đã qua rồi cơn mộng</i>
<i>Lịng anh đà rời rụng</i>
<i>Trên sơng ngày tàn rơi</i>
<i>Tình anh đà xế bóng</i>
<i>Cịn chi nữa, em ơi!</i>
<i>Cịn đâu ánh trăng vàng</i>
<i>Mơ trên làn tóc rối ?</i>
<i>Chân nâng trên đường sỏi</i>
<i>Sương lá đổ rộn ràng!</i>
<i>Trăng nội vẫn mơ màng</i>
<i>Trên những vịng tóc rối ?</i>
<i>Đêm ấy, xuân vừa sang</i>
<i>Em vừa hai mươi tuổi!</i>
<i>Còn đâu những giờ nhung lụa</i>
<i>Tình ấp trong gốiRượu tân hơn khơng uống cũng</i>
<i>say nồng ?</i>
<i>Còn đâu mùi cỏ lạ</i>
<i>Ướp trong mớ tóc mây ?</i>
<i>Một chút tình thơ ngây</i>
<i>Khơng cịn trên đơi má .</i>
<i>Ta cịn thấy bóng kẻ thơ ngây</i>
<i>Trên đường hiu quạnh khách đau mỏi</i>
<i>Chán nản hung hăng nện gót giày;</i>
<i>Ngàn liễu xanh xanh con cò trắng</i>
<i>Lạnh lẽo xa vời ủ rũ bay</i>
<i>Ta cịn thấy bóng kẻ thơ ngây</i>
<i>Rẽ lau vạch suối tới am mây,</i>
<i>Nắng trần chan chát, lòng trần héo</i>
<i>Mịt mù dặm cát một chịm cây</i>
<i>Dừng lại đây bóng im cửa Phật</i>
<i>Dừng lại trong làn khói biếc bay</i>
<i>Dừng lại đây là nơi hiu quạnh</i>
<i>Là nơi nghe thấy tiếng cỏ cây</i>
<i>Là nơi quên những mùi trần sự</i>
<i>Là nơi quên những nỗi chua cay</i>
<i>Nghe thấy tiếng ngọt ngào cửa Phật</i>
<i>Rũ bụi trần, chàng dừng lại ngay</i>
<i>Trước Phạt đài, chàng lâm râm nguyện</i>
<i>"Tình xưa theo gửi, nước, trời, mây!"</i>
<i>Một hôm thiền định dưới gốc mai</i>
<i>Bỗng thấy lòng vơi chốc lại đầy,</i>
<i>Thẫn thờ tay lần tràng chuỗi hạt</i>
<i>Lạnh lùng từng tiếng não bên tai</i>
<i>Lạnh lùng như người trong cung Quảng</i>
<i>Bâng khuâng chợt nhớ cảnh trần ai .</i>
<i>Lưu Trọng Lư</i>
<i><b>TH</b><b>Ơ</b><b> S</b><b>Ầ</b><b>U R</b><b>Ụ</b><b>NG</b></i>
<i>(VẦNG TRĂNG) </i>
cho ta cái hương vị say nồng của cuộc đời và của
văn chương)
<i>Vầng trăng từ độ lên ngơi</i>
<i>Năm năm bến cũ em ngồi quay tơ</i>
<i>Để tóc vướng vần thơ sầu rụng</i>
<i>Mái tóc buồn thơ cũng buồn theo</i>
<i>Năm năm tiếng lụa se đều ...</i>
<i>Những ngày lạnh rớt, gió vèo trong cây .</i>
<i>Nhẹ bàn tay, nhẹ bàn tay</i>
<i>Mùi hương hàng xóm bay đầy mái đơng</i>
<i>Nghiêng nghiêng mái tóc hương nồng</i>
<i>Thời gian lặng rớt một dòng buồn tênh</i>