Tải bản đầy đủ (.pdf) (7 trang)

tom tat ly thuyet va cong thuc ly 12

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (602.62 KB, 7 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span>1 Chương 1. Ứng dụng của đạo hàm. Soå Tay Giaûi Tích 12. www.saosangsong.com.vn. 1. Tính đơn điệu. • Hàm số y = f(x) đồng biến trên K nếu : ∀ x1, x2 ∈ K maø x1 < x2 thì f(x1) < f(x2) • Haøm soá y = f(x) nghòch bieán treân K neáu : ∀ x1, x2 ∈ K maø x1 < x2 thì f(x1) > f(x2) Định lí : Cho hàm số y = f(x) có đạo hàm trên khoảng I.. a) Nếu f’(x) > 0 với mọi x ∈ I thì hàm số f(x) đồng biến trên khoảng I. b) Nếu f’(x) < 0 với mọi x ∈ I thì hàm số f(x) nghịch biến trên khoảng I. c) Nếu f’(x) = 0 với mọi x ∈ I thì hàm số f(x) không đổi trên khỏang I Nhớ :Nếu dấu của f’(x) là dấu của tam thức ax2 + bx + c. 2. f(x) có CĐ (CT) tại x0 => f ’(x0) = 0 => m. Sau đó thử laïi baèng daáu cuûa f’ hay f ” (x0 ).. 3.Tìm giá trị lớn nhất và giá trị nhỏ nhất của hàm số. trên đoạn [a ; b] 1. Tìm các điểm x1 ,x2 , … , xn trên [a;b] tại đó f ’(x) = 0 hay khoâng xaùc ñònh 2. Tính f(a), f(x1) , f(x2) , … , f(xn) , f(b) 3. Tìm số lớn nhất M và số nhỏ nhất m trong các soá treân thì : M = maxf(x) vaø m= minf(x) [a,b] [a;b] 4. Tieäm caän : (C) : y = f(x) • y = y0 là đường tiệm cận ngang của (C) nếu lim f(x) = y o x →∞. ⎧a > 0 thì : a) f(x) đồng biến trên R Ù ⎨ 2 ⎩Δ = b − 4ac ≤ 0. •. a<0 b) f(x) nghòch bieán treân R Ù ⎧⎨ 2 ⎩Δ = b − 4ac ≤ 0 2. Cực trị. Định lí 1 : Giả sử hàm số y = f(x) đạt cực trị tại x0 .Khi đó, nếu f(x) có đạo hàm tại x0 thì f’(x0) = 0 Ñònh lí 2 : Giả sử hàm số y = f(x) liên tục trên khỏang K =(x0 – h ; x0 + h) và có đạo hàm trên K a) Nếu f’(x) đổi dấu từ dương sang âm khi x qua điểm x0 thì hàm số đạt cực đại tại điểm x0 b) Nếu f’(x) đổi dấu từ âm sang dương khi x qua điểm x0 thì hàm số đạt cực tiểu tại điểm x0. •. Định lí 3 : Giả sửhàm số y = f(x) có đạo hàm cấp hai trên khoảng (x0 – h ; x0 + h) . Khi đó a) Nếu f’(x0 ) = 0 , f’’(x0) > 0 thì x0 là điểm cực tiểu b) Nếu f’(x0 ) = , f’’(x0) < 0 thì x0 là điểm cực đại Nhớ: 1. f(x) coù CÑ, CT Ù f ’ (x) = 0 coù ít nhaát 2 nghieäm phaân bieät. x = x0 được gọi là đường tiệm cận đứng của đồ thị haøm soá y = f(x) nếu lim f(x) = ∞ x → xo. y = ax + b , a ≠ 0 đường tiệm cận xiên nếu : lim[f(x) - (ax + b)] = 0 x →∞. 5. Phép biến đổi đồ thị . 5.1. Phép đối xứng : a) qua trục Ox của đồ thị y = f(x) là đồ thị y = - f(x) b) qua trục Oy của đồ thị y = f(x) là đồ thị y = f(- x) c) qua gốc tọa độ của đồ thị y = f(x) là đồ thị y = - f( - x) 5.2. Công thức đổi trục bằng phép tịnh tiến. JJG ⎧ x = X + xo OI = (x 0 ; y 0 ) : ⎨ ⎩y = Y + y o (C) : y = f(x) Ù (C) : Y = f(X + x0) – y0. Cho (C) : y = f(x) : • Đồ thị (C1) : y = f(|x|) gồm 2 phần : ™ Phần (I) trùng với phần (C) ứng với x ≥ 0 ™ Phần (II) đối xứng phần (I) qua Oy. • Đồ thị (C2) : y = | f(x) | gồm 2 phần : ™ Phần (I) trùng với phần (C) ở phía trên O x ™ Phần (II) đối xứng qua Ox với phần (C) ở phía dưới Ox.

<span class='text_page_counter'>(2)</span> 6.1. KHAÛO SAÙT HAØM SOÁ 1. y = ax3 + b x2 + cx + d. y. 4. Hàm số phân thức y =. y. ( a ≠ 0) • D = R • y’ = 3ax2 + 2bx + c ; Δ’ = b2 – 3ac Δ’ ≤ 0 : a > 0 => y đồng biến trên R a< 0 => y nghòch bieán treân R Δ’ > 0 : y’ = 0 Ù x = x1,2 : cực trị a>0 a<0 x - oo x1 x2 + oo x - oo x1 x2 + oo y’ + 0 - 0 + y’ - 0 + 0 y y. x. x. y x y x. © nhận Oy làm trục đối xứng. ax + b ( c ≠ 0 , ad – bc ≠ 0 ) cx + d Taäp xaùc ñònh D = R \ {−d / c}. 6.3. Hàm số phân thức y = y. •. y. y’ = ad − bc (cx + d )2 ™ Nếu ad – bc > 0 thì hàm số đồng biến trên từng khoảng xác định ™ Neáu ad – bc < 0 thì haøm soá nghòch bieán trên từng khoảng xác định ™ Nhớ: Nếu ad = bc = 0 thì y = a/c • TCN: y = a/c , TCÑ : x = - d/c • BBT ad – bc > 0 ad – bc < 0 x - oo -d/c + oo x - oo -d/.c +oo •. x. x. ( C) nhaän ñieåm uoán laøm tâm đối xứng. y. y. x. x. 6.2. y = ax4 + b x2 + c (a ≠ 0) • D = R • y’ = 4ax3 + 2bx = 2x(2ax2 + b) ™ ab ≥ 0 : 1cực trị ™ ab < 0 : 3 cực trị a > 0, b > 0 x - oo 0 y’ - 0 +. y’. +. +. y’. y. + oo. -. y. y’ y. 2. x. −. - oo -. −b 2a 0. −b 2a. 0 +. 0. -. 0. + 0. -. -. 0. +. y Tâm đối xứng là giao điểm hai tiệm cận y. y. x x. x. 7. Một số bài toán về KSHS 7.1.Giao điểm của hai đồ thị Cho (C1) y = f(x) và(C2) y = g(x) . Hệ pt tọa độ giao điểm : ⎧f(x) = g(x) (1) : phương trình hoành độ giao điểm ⎨ ⎩y = f(x) Soá nghieäm cuûa (1) laø soá giao ñieåm cuûa (C1) vaø (C2. + oo +. y’. -. y. x. (prb’ ≠ 0) • Taäp xaùc ñònh R \ { - c’/b’} g(x) ab ' x 2 + 2ac' x + bc'− b ' c = • y’ = (b ' x + c')2 (b ' x + c')2 ™ Nếu g(x) VN :y đồng biến khi ab’ > 0 hay nghịch biến nếu ab’ < 0 trên từng k xác định. ™ Nếu g(x) có 2 nghiệm : y có 2 cực trị. • TCÑ: x = - c’/b’, TC X : y = px + q • Đồ thị là hyperbol xiên góc có tâïm đối xứng là giao ñieåm cuûa hai tieäm caän • BBT ( trường hợp có 2 cực trị và p > 0) x - oo x1 - c’/b’ x2 + oo. y. y. a > 0, b < 0. ax 2 + bx + c r =px+q+ b ' x + c' b'x + c'. Tâm đối xứng là giao điểm hai tiệm cận. 7.2. Phöông trình tieáp tuyeán Phương trình tiếp tuyến với đồ thị (C ) của hàm số y = f(x) taïi ñieåm M(x0; f(x0) thuoäc (C ) laø : y – y0 = f’(x0) (x – x0).

<span class='text_page_counter'>(3)</span> 7.3. Điều kiện tiếp xúc của hai đường cong ⎧ f(x) = g(x) (1) Ñònh lí : (C1) vaø (C2) tieáp xuùc Ù heä ⎨ coù no. ⎩ f '(x) = g '(x) Neáu (1) laø pt baäc 2 thì ñktx laø Δ = 0. Aùp duïng : Vieát phöông trình tieáp tuyeán cuûa (C) : y = f( x) bieát d qua ñieåm A. ™ Bước 1: Pt d qua A có dạng y = k (x – xA) + yA ⎧ f(x) = k(x − x A ) + y A (1) ™ Bước 2 : d tiếp xúc (C) Ù ⎨ ⎩ f '(x) = k (2) ™ Thế k từ (2) vào (1), ta được pt tính hoành độ tiếp điểm ™ Giải để tìm x , thế vào (2), được k => pt của d. 7.4. Họ đồ thị qua các điểm cố định . Cho họ đồ thị (Cm) : y = f(x) phụthuộc tham số m. ™ M(x0; y0) ∈ (Cm) Ù y0 = f(x0) (*) ™ Biền đổi (*) về dạng Am + B = 0 (1) hay Am2 + Bm + C = 0 (2) ™ (Cm) qua đ cố định thoả A = B = 0 (A = B = C = 0) 7.5. Tìm tập hợp những điểm M thỏa một tính chất nào đó. ™ Tìm điều kiện m ∈ K để điểm M tồn tại. ™ Tìm hoành độ x theo tham số m và tung độ y theo x vaø m : y = f(x, m) ™ Tính m theo x và thế vào y = f(x, m) ta được y = g(x ). ™ Giaûi ñieàu kieän m ∈ K thaønh ñieàu kieän cuûa x ∈ D . Kết luận : tập hợp là đồ thị hàm số y = g(x) với x. ∈ D.. ÔN ĐẠO HAØM 1. Đạo hàm của hàm số y = f ( x ) tại điểm xo :. f ( xo + Δx ) − f ( xo ) Δy = lim Δx → 0 Δ x Δx → 0 Δx. f '( xo ) = lim. 2.. Ý nghĩa hình học của đạo hàm : Định lý : Đạo hàm của hàm số tại điểm xo là hệ số góc của tiếp tuyến với đồ thị ( C ) tại điểm Mo( xo , f(xo)) thuộc ( C ) • Phương trình của tiếp tuyến với ( C ) tại Mo ( xo , yo) thuộc ( C) laø : y = f’( xo) ( x – xo) + f(x0) .. 3. 3 . Các quy tắc tính đạo hàm. Ch ương 2. Hàm số lũy thừa, mũ, lôgarit. (u + v – w)’ = u’ + v’ – w’ ; (uv)’ = u’v + uv’ (ku)’ = k.u’ ; (un)’ = nun – 1. u’. ⎛ u ⎞ u ' v − uv ' ⎜ ⎟' = v2 ⎝v⎠. 1. Lũy thừa với số mũ hữu tỉ Với a ∈ R+ và số hữu tỉ r = m/n (tối giản) trong đó m ∈ Z ,. ⎛ k ⎞ − kv ' ;⎜ ⎟ ' = 2 v ⎝v⎠. m. n∈N* , ta ñịnh nghĩa :. Lũy thừa với số mũ vô tỉ a) Ñịnh nghĩa . Cho soá voâ tæ α = lim rn , theá thì. ( f ⎡⎣u ( x )⎤⎦ ) ' = f '[u ].u '( x). n → +∞. a = lim a α. 4. Bảng công thức đạo hàm.. n →+∞. (a x + b)’ = a (un)’ = nun – 1. u’ u' u '= 2 u u' ⎛1⎞ ⎜ ⎟' = − 2 u u ⎝ ⎠. (sinx)’ = cosx (cosx)’ = - sinx. (sinu)’ = u’.cosu (cosu)’ = - u’.sinu. ( ). 1 = 1 + tan2x cos 2 x. (tanu)’ =. 1 sin 2 x. (cotgu)’ = −. (cotx)’ = −. = -(1 + cot2x). rn. b) Tính chất . Cho a, b > 0 , α , β ∈ R , ta coù :. (C’) = 0 (x n ) = nxn - 1 1 ( x )' = 2 x 1 ⎛1⎞ ⎜ ⎟' = − 2 x x ⎝ ⎠. (tanx)’ =. ar = a n = n am. u' cos 2 u 2. = (1 + tann ). u’. u' sin 2 u. = -(1+ cot2u ). u’. •. aα = aα−β aβ α aα ⎛a⎞ (ab)α = aα bβ ; ⎜ ⎟ = β b ⎝b⎠ α α β αβ a > 0 ; (a ) = a. •. Neáu a > 1 : a > a <=> α > β. •. Neáu 0 < a < 1 : a > a <=> α < β. • •. aα .aβ = aα+β ;. α. β. α. β. 2. Hàm số lũy thừa y = xα • Đạo hàm : Với mọi x > 0 và (x α )’ = α x α Toàng quaùt : (u α )’ = α u α - 1u’ Khaûo saùt y = x α treân (0 ; + ∞ ) a) α > 0 : • Hàm số luôn đồng biến từ 0 đến + ∞. • Khoâng coù tiệm cận Đồø thị luôn qua điểm (1 ; 1) .. y. α >1. -1. α =1 0< α <1. 1 1. x.

<span class='text_page_counter'>(4)</span> α <0 • • •. y. Haøm soá luoân nghòch biến từ + ∞ đến 0. Tc ngang Ox , tc đứng Oy Đồø thị luôn qua điểm (1;1). a >1. ™. x. Quy taéc tính loâgarit Ñònh lí 1 : ∀ a, b1, b2 > 0 vaø a ≠ 1 :. log a b1 b 2 = log a b1 + loga b2 ; log a. b1. b2. 5. Haøm soá loâgarit y = log a x ( a > 0 , ≠ 1) * Hàm số y = lnx có đạo hàm là y’= 1/ x , ∀ x > 0. 1 * Hàm số y = log a x có đạo hàm y’= ,∀ x > 0 x ln a Toång quaùt : (ln|u||)’ = u’/u ; (loga|u|)’ = u’/(ulna) ; ∀ u ≠ 0 ™ Coù taäp xaùc ñònh laø (0 ; + ∞ ). ™ Đạo hàm y’ = 1/(xlna) , suy ra : * a > 1 : đồng biến từ (0 ; + ∞ ) đến (- oo ; + oo). * 0 < a < 1 : nghịch biến từ (0 ; + ∞ ) đến (+ oo ; - oo) a <1. y. = log a b1 − log a b 2 ; x. log a b = α log a b (∀α ∈ R). 1. m 1 = − log a b ; loga n b m = log a b b n Công thức đổi cơ số. 1 1. Ñaëc bieät: log a. loga b =. log c b 1 1 ; log aα b = log a b ; log a b = α log c a log b a. 4. Haøm soá muõ y = ax ( a > 0 , ≠ 1).õ • Hàm số y = ex có đạo hàm là y’= ex , ∀ x. • Hàm số y = ax có đạo hàm là y’= ax lna , ∀ x. Tổng quaùt : (eu)’ = eu.u’ ; (au)’= au.lna.u’ ™ Coù taäp xaùc ñònh laø R. ™ Đạo hàm : y’ = ax lna , suy ra : * a > 1 : đồng biến từ ( -oo; + oo) đến (0 ; + oo). * 0 < a < 1: nghịch biến từ ( -oo; + oo) đến (+ oo ; 0).. 4. a >1. y. α. •. ™. x. 1. 3. Loâgarit O x 1 • Ñịnh nghĩa loâgarit α = loga b Ù a α = b (a , b > 0 , a ≠ 1) (a : cơ số , b đối số) • Tính chất log a 1 = 0 ; log a a = 1 ∀ a, b > 0 , a ≠ 1 : loga b a = b ; logaα aα = α (α ∈ R) •. a <1. α<0. y. 7. Phương trình loâgarit Daïng 1: Phương trình daïng cô baûn :. y. x. 6. Phöông trình muõ Daïng 1. ⎧b > 0. ax = b (a > 0 , ≠ 1) Ù ⎨ ⎩x = loga b au(x) = av(x) <=> u(x) = v(x). với a > 0 , ≠ 1. Daïng 2 : Ñöa veà daïng : a u(x) = b v(x ) ( a, b > 0 , ≠ 1) Lấy lôgarit cớ số a hai vế : u(x) = v(x). logab Daïng 3 : Baèng caùch ñöa veà cuøng một cô soá roài ñặt aån soá phụ để được phương trình bậc 2, 3 theo ẩn số phụ . Dạng 4 : Sử dụng chiều biến thiên để giải pt f(x) = 0 • Tìm một nghiệm x0 bằng phép thử f(x0) = 0 • Nếu f(x) luôn đồng biến hay luôn nghịch biến thì x0 laø nghiệm duy nhaát.. ⎧⎪0 < a ≠ 1 log a u(x) = b <=> ⎨ b ⎪⎩ u(x) = a ⎧0 < a ≠ 1 ⎪ log a u(x) = log a v(x) <=> ⎨ u(x) > 0 (hay v(x) > 0) ⎪ u(x) = v(x) ⎩. Daïng 2 : Trong trường hợp tổng quaùt ta ñöa phương trình veà dạng cơ bản theo các bước sau : ¾ Đặt điều kiện cho các cơ số ( > 0 , ≠ 1) , đối số ( > 0). ¾ Đưa các biểu thức về cùng cơ số và dùng quy tắc tính toán để biến đổi phương trình về dạng cơ bản. log a u(x) = log a v(x). Giaûi phương trình u(x) = v(x) roài choïn nghiệm thoûa điều kiện đã nêu. Daïng 3: Ñöa p trình veà daïng baäc 2, 3 qua pheùp ñặt aån soá phuï Dạng 4 : Sử dụng chiều biến thiên để giải pt f(x) = 0 8. Heä phương trình muõ – loâgarit Nhắc lại các phưong pháp giải hệ đả biết : • Phưong phaùp theá • Phưong phaùp coäng • Phưong pháp đặt ẩn số phụ để biến đổi hệ về các dạng quen thuộc như hệ bậc nhất , hệ đối xứng. . . 9. Baát phương trình muõ 1) Baát phương trình muõ cô baûn . ¾. ⎧a > 1 ⎧0 < a < 1 hay ⎨ > g(x) f(x) ⎩ ⎩f(x) < g(x). af(x) > ag(x) Ù ⎨. 2) Tương tự nhö ñối với phương trình muõ , ta coù theå biến ñổi bất phương trình về dạng cơ bản bằng cách sử dụng các phưong phaùp : • loâgarit hoùa hai veá • ñặt aån soá phuï 3) Duøng phưong phaùp khaûo saùt haøm soá : • Nếu f là hàm số đồng biến trên K thì ∀ x1, x2 ∈ K: f(x1) < f(x2) Ù x1 < x2 • Nếu f laø haøm soá nghòch bieán treân K thì ∀ x1, x2 ∈ K : f(x1) < f(x2) Ù x1 > x2.

<span class='text_page_counter'>(5)</span> 10. Baát phương trình loâgarit 1) Baát phương trình loâgarit cô baûn . ⎧⎪a > 1 ⎧⎪0 < a < 1 hay ⎨ b b ⎪⎩0 < f(x) < a ⎩⎪f(x) > a. •. logaf(x) > b Ù ⎨. •. Ñaëc bieät logaf(x) > 0 ⎧a > 1 ⎧0 < a < 1 hay ⎨ Ù⎨ ⎩f(x) > 1 ⎩0 < f(x) < 1. logaf(x) > loga g(x) Ù. •. ⎧a > 1 ⎧0 < a < 1 hay ⎨ ⎨ > g(x) > 0 f(x) ⎩ ⎩0 < f(x) < g(x). 2) Ñaët aån phuï 3) Dùng phương pháp khảo sát như đối với phương trình mũ. Ch ương 3. Nguyeân haøm vaø tích phaân §1.Nguyeân haøm . I.Ñònh nghóa. Haøm soá F(x) laø moät nguyeân haøm cuûa haøm soá f(x) trên khoảng (a;b) Ù F’(x) = f(x) với mọi x thuộc khoảng (a;b) II. Ñònh lyù1. F(x) vaø G(x) laø nguyeân haøm cuûa haøm soá f(x) Ù G(x) = F(x) + C ( C laø moät haèng soá ) Tập hợp tất cả các nguyên hàm F(x) + C kí hiệu III. Tính chaát cuûa nguyeân haøm .. ( ∫ f ( x) ) ' = f ( x). 1.. ;. ∫ f ( x)dx. ∫ ( f ( x) ) ' dx = f ( x) + C .. ∫ kf ( x)dx = k ∫ f ( x)dx ( k laø moät haèng soá ) ∫ [ f ( x) ± g ( x)] dx = ∫ f ( x)dx ± ∫ g ( x)dx. 2. 3.. 2. Phương pháp đổi biến số . Ñònh lyù 2 : ∫ f (u ( x ))u '( x ) dx = F (u ( x )) + C Aùp duïng:. (ax + b)n +1 + C (n ≠ −1) ∫ a 1 1 1 ax + b ax + b ∫ ax + b = a ln | ax + b | +C ∫ e dx = a e + C 1 ∫ cos(ax + b)dx = a sin(ax + b) + C . . . 2. Tích phaân . I. Ñònh nghóa tích phaân . F(x) laø moät nguyeân haøm cuûa f(x) trên đọan [a,b] . Hiệu số F(b) – F(a) được gọi là tích phân (ax + b)n dx =. b. ác định trên đoạn [a.b] của f(x)), ký hiệu. IV. Định lý 3. Mọi hàm số f(x) liên tục trên một khoảng. a. b. F ( x) a để chỉ hiệu số F(b) – F(a).. đều có có nguyên hàm trên khoảng đó. V. Baûng nguyeân haøm cuûa moät soá haøm soá sô caáp .. II. Tính chaát cuûa tích phaân . 1:. ∫ 0dx = C ∫x. α. dx =. ∫ dx = x + C 1. α +1. xα +1 + C (α ≠ −1). 1 1 ∫ kx dx = k ln x + C. ∫ f ( x)dx hay. b. b. a. a. ∫ kf ( x)dx = k ∫ f ( x)dx b. 1. ∫ cos kxdx = k sin kx + C 1 ∫ sin kxdx = − k cos kx + C. ( k laø moät haèng soá).. b. b. 2 : ∫ [ f ( x) ± g ( x)]dx = ∫ f ( x) dx ± ∫ g ( x)dx . a. 3:. a. a. b. c. b. a. a. c. ∫ f ( x)dx = ∫ f ( x)dx + ∫ f ( x)dx . ( a < c < b ). 4. Nếu hàm số f(x) không âm trên đoạn [a,b] và liên tục trên b. kx ∫ e dx =. 1 kx e +C k. 1 1 ∫ cos 2 kx dx = k tan kx + C. kx ∫ a dx =. a kx + C (a > 0; a ≠ 1) k ln a. ∫ sin. 1 2. kx. 1 dx = − cot kx + C k. ∫ f ( x)dx ≥ 0 .. đoạn này thì :. a. III.Phöông phaùp tính tích phaân. 1.Phương pháp tích phân từng phần . Ñònh lyù 1 :. b. b. ∫ u ( x)v '( x)dx = u ( x)v '( x) a − ∫ u '( x)v( x)dx . Hay b. a. VI. Phöông phaùp tìn nguyeân haøm 1. Phương pháp nguyên hàm từng phần Ñònh lyù 1 : ∫ u ( x )v '( x ) dx = u ( x ).v ( x ) − ∫ u '( x)v ( x) dx hay. ∫ udv = u.v − ∫ vdu. a. b. b. a. a. b II. ∫Phöông udv = uv a −phaùp ∫ vdu . tính nguyeân1. Phöôn. 2. Phương pháp đổi biến số . Daïng 1:. ∫ a. 5. u (b ). b. f (u ( x)).u '( x) dx =. ∫. u(a). f (u )du.

<span class='text_page_counter'>(6)</span> Daïng 2 .Neáu x = ϕ (t ) , b. ∫ a. ϕ (α ) = a ; ϕ ( β ) = b thì:. β. f ( x)dx = ∫ f [ϕ (t )].ϕ '(t )dt . α. 3 . Ứng dụng của tích phân trong hình học. I. Tính dieän tích . a. Diện tích hình thang cong hạn định bởi (C) y = f(x) , trục Ox , hai đường thẳng x = a ; x = b cho bởi :. b. S1. S = ∫ f ( x) dx (a < b) . a. a. b S2. Đặc biệt : Diện tích giới hạn bởi (C) y = f(x ) và trục hoành laø. l. ∫ | f(x) | dx , trong đó n, l lần lượt là nghiệm nhỏ nhất và n. lớn nhất của phương trình hoành độ giao điểm : f(x ) = 0 b. Diện tích hình phẳng giới hạn bởi hai đường cong y = f1(x) ; y = f2(x) l. S = ∫ f1 ( x) − f 2 ( x) dx (n < l ) . n. trong đó n, l lần lượt là nghiệm nhỏ nhất và lớn nhất của phương trình hoành độ giao điểm : f(x ) – g(x ) = 0 II. Tính theå tích khoái troøn xoay . ⎧y = f(x) ⎪ a. Khi quay hình phaúng ⎨y = 0 (truïc Ox ) quanh truïc O x ta ⎪x = a ; x = b ⎩ được khối có thể tích là Vx cho bởi công thức : b. Vx = π ∫ [ f ( x) ] dx . 2. a. b. Công thức tương tự khi cho một hình phẳng. 6. ⎧x = f(y) ⎪ ⎨x = 0 truïc Oy) quay quanh truïc Oy. ⎪y = a ; y = b ⎩ b. Vy = π ∫ [ g ( y ) ] dy . 2. z + z = (a + bi ) + (a − bi ) = 2a z.z = (a + bi )(a − bi ) = a 2 + b 2 = z IV. Nghịch đảo của số phức số phức. Chương 4. Số phức. C = { z = a + bi / a, b ∈ R ; i 2 = −1}. a được gọi là phần thực của z ; b được gọi là phần ảo của z . ⎧a = a ' a + bi = a '+ b ' i ⇔ ⎨ * ⎩b = b ' * Biểu diễn hình học của số phức . Điểm M(a,b) trong hệ trục Oxy được gọi là điểm biểu diễn của số phức z = a + bi .. JJJJG Độ dài của vectơ OM được gọi là môđun của số phức z và JJJJG JJJJG kyù hieäu laø z . z = OM hay a + bi = OM = a 2 + b 2 * Số phức liên hợp . Số phức z = a – bi được gọi là số phức liên hợp của z = a + bi Ta coù caùc tính chaát sau :. •z = z • z = z Trong mặt phẳng phức , các điểm biểu diễn của z và z đối xứng nhau qua trục Ox . 3 . Các phép toán trên số phức I. Phép cộïng – Phép trừ . (a + bi) + (c + di) = (a + c) + (b + d)i (a + bi) – (c + di) = (a – c) – (b – d)i II. Pheùp nhaân . (a + bi)(c + di) = (ac – bd) + (ad + bc) 2 Chuù yù : i = -1 ; i3 = i2 .i = -i ; i4 = i2 . i2 = (-1).(-1) = 1 v..v .. III.Tổng và tích của hai số phức liên hợp .. 1 vaø : z. 1 z 1 a − ib ; = = z z2 a + ib a 2 + b 2. a. 1. Số i . Căn bậc hai của số thực âm . * Soá i laø soá thoûa i2 = -1 . *. Caên baäc hai cuûa soá aâm A laø ± i −A 2. Dạng đại số của số phức . * Tập hợp các số phức là C :. z ≠ 0 laø. 2. V. Chia hai số phức : Nhân tử và mẫu với (a – bi) . c + di (c + di )( a − bi ) ac + bd ad − bc = = 2 + i . a + bi a2 + b2 a + b2 a 2 + b2 VI. Liên hợp của tổng , hiệu , tích , thương hai số phức .. z1 ± z2 = z1 ± z2 ;. z1.z2 = z1.z2 ; (. z1 z ) = 1 ( z2 ≠ 0) ; z2 z2. z n = (z)n z1 .z 2 = z1 . z 2. ;. z z1 = 1 ; z2 z2. zn = z. n. 4.Khai phöông vaø giaûi phöông trình baäc hai . I. Cho số thực âm A ( A < 0 ) . Hai căn số bậc hai của A là :. ± i − A [ do ( ± i − A ) 2 = i 2 (− A) = A] II.Căn bậc hai của số phức (a + bi) là số phức (x + yi) định bởi :. ⎛ a + a 2 + b2 −a + a 2 + b2 +i x + iy = ± ⎜ ⎜ 2 2 ⎝. ⎞ ⎟ khi b ≥ 0 ⎟ ⎠. ⎛ a + a 2 + b2 −a + a 2 + b 2 ⎜ −i x + iy = ± ⎜ 2 2 ⎝. ⎞ ⎟ khi b < 0 ⎟ ⎠. III.Nghieäm cuûa phöông trình baäc hai ax2 + bx + c = 0 cho bởi công thức :. x= trong đó. −b ± ω (a ≠ 0) . 2a. ω laø moät caên baäc hai cuûa Δ = b 2 − 4ac .. Ñònh lyù Vi-eùt: x1 + x2 = −. b c ; x1 x2 = a a.

<span class='text_page_counter'>(7)</span> 5 .DẠNG LƯỢNG GIÁC CỦA SỐ PHỨC I. Môđun và argumen của số phức M là điểm biểu diễn của số phức z: • độ dài OM được gọi là môdun của số phức z.. •. Góc lượng giác. ϕ = ( Ox, OM ) được gọi là. argumen của số phức z và kí hiệu là arg(z) Argumen của số phức z được xác định sai khác một bội số của 2 π nhưng ta thường coi arg(z) là giá trị không aâm nhoû nhaát cuûa ϕ II. .Dạng lượng giác của số phức Goïi r vaø ϕ laø moâñun vaø argumen cuûa z = a + bi :. ⎧ r = a2 + b 2 ⎪ ⎨ b Ù z = r(cos ϕ + isin ϕ ) a ⎪cos ϕ = ; sin ϕ = ⎩ r r dạng lượng giác của số phức z III. r1(cos ϕ 1+ isin ϕ 1) = r2 (cos ϕ 2 + isin ϕ 2) r1 = r2 ⎧ ⇔⎨ ϕ = ⎩ 1 ϕ2 + k2π. 6. CÔNG THỨC MOA-VRƠ Cho z1 = r1(cos ϕ 1 + isin ϕ 1) vaø z2 = r2 (cos ϕ 2 + isin ϕ 2). •. ϕ 2) + isin( ϕ 1 + ϕ 2) z1 / z2 = (r1/r2 )(cos( ϕ 1 - ϕ 2) + isin( ϕ 1 - ϕ 2). •. .. •. [r (cos ϕ + i sin ϕ )]n = r n [cos(nϕ ) + i sin(nϕ )]. •. z1.z2 = r1.r2 (cos( ϕ 1 +. 1 1 = [cos(−ϕ ) + i sin(−ϕ )] r (cos ϕ + i sin ϕ ) r. (Moa-vrô). Và nhiều điều khác nữa . . . Hãy bước vào: www.saosangsong.com.vn. 7.

<span class='text_page_counter'>(8)</span>

×