Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

Tam su

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (63.12 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

NHÂN NGÀY 20/11/2010
<i><b> HƯƠNG</b></i>


<i> Hoa ngọc anh thơm</i>
<i> Hoa ngọc anh trắng</i>
<i> Mọc bên lối đi</i>
<i> Vướng bụi trần ai.</i>
<i> Hoa vẫn uống trăng</i>
<i> Để ngập ngừng thở</i>
<i> Cho hương trời vương</i>
<i> Đến khô vẫn ngọt.</i>


Cách đây ba mươi năm , cái ngày tơi vừa vào nghề .Đó là năm 1980 tơi cịn rất trẻ nhưng
đã là giáo viên được mấy tháng rồi .Lúc ấy cuộc sống vô cùng khó khăn nhưng tơi mạnh
mẽ lắm ,tơi chỉ đến với học trị nhỏ bé của mình với bài dạy say sưa dù rằng quá sức với
chúng . Năm ấy tôi chỉ là một giáo viên cấp 1 dạy không biết bao nhiêu môn , nhưng rốt
cuộc tơi chỉ thích dạy mơn tốn cho chúng mà thôi . Bất ngờ tôi được phân công dạy bồi
toán cho học sinh lớp 5 ,chuẩn bị đi thi học sinh giỏi cấp huyện .Tôi hồn nhiên nhận việc
trước bao nhiêu sự e ngại của người khác . Tôi người Bắc miền trung , lại giáo viên cấp
tốc học chỉ có ba tháng , lại về trường mới có mấy tháng .Thật là lo .Tơi tự tin vì lúc đó
có nhiều bạn đồng nghiệp giúp đỡ lắm nên tơi khơng phụ lịng tin của họ . Học trị của tơi
thật là ngoan , nhưng nhà chúng hồn cảnh lắm tơi thương chúng chỉ ráng việc dạy cho
chúng học mà thơi .Đó cậu Hạ cậu Hoa , Cậu Hạ lớp 5A Hoa học lớp 5B .Hồi mới giải
phóng nên cái gì cũng khó , khó vật chất vừa khó hịa cảm Thầy Bắc trò Nam ở buổi đầu
thường là thế , nhưng tôi lại không thấy thế trong giờ dạy của mình . Chúng đậu ,được
chọn đi thi học sinh giỏi khu vực miền trung . Tôi xúc động vơ cùng ,cảm giác ấy nay
vẫn cịn .


Thành tích của chúng nâng bước tơi đi , tơi khơng dừng lại ở đó tơi được đi thi đại học
và kết quả xa ngôi trường thân yêu ấy cho tận bây giờ có nhiều lúc tôi đã nhớ rất
nhiều ,nhưng không da diết như chiều nay … Tôi nay giáo viên trung học phổ thơng


khơng dạy tốn mà dạy văn …cũng bồi học sinh giỏi cũng đã có nhiều em vào đội
tuyển quốc gia


nhưng sao tôi vẫn không quên cái thuở ban đầu ấy , cái ngày cịn tập làm cơ giáo . Nhớ
ngôi trường bên chân đồi , nơi Phu- rơ thường phục kích . Đó trường Nguyễn Văn Trỗi
ĐắcMil xưa .


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2></div>

<!--links-->

Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×