Tải bản đầy đủ (.pdf) (57 trang)

thực trạng dinh dưỡng của người mắc bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính tại trung tâm hô hấp bệnh viện bạch mai từ tháng 9 năm 2020 đến tháng 10 năm 2020

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (801.35 KB, 57 trang )

1

BỘ Y TẾ
TRƯỜNG ĐẠI HỌC ĐIỀU DƯỠNG NAM ĐỊNH

ĐÀO QUỲNH HƯƠNG

TÌNH TRẠNG DINH DƯỠNG CỦA NGƯỜI MẮC BỆNH
PHỔI TẮC NGHẼN MẠN TÍNH TẠI TRUNG TÂM HƠ HẤP
BỆNH VIỆN BẠCH MAI THÁNG 9 -10 NĂM 2020

Chuyên ngành: Nội người lớn

BÁO CÁO CHUYÊN ĐỀ TỐT NGHIỆP

NAM ĐỊNH - 2020


2

BỘ Y TẾ
TRƯỜNG ĐẠI HỌC ĐIỀU DƯỠNG NAM ĐỊNH

ĐÀO QUỲNH HƯƠNG

TÌNH TRẠNG DINH DƯỠNG CỦA NGƯỜI MẮC BỆNH
PHỔI TẮC NGHẼN MẠN TÍNH TẠI TRUNG TÂM HƠ HẤP
BỆNH VIỆN BẠCH MAI THÁNG 9 -10 NĂM 2020

Chuyên ngành: Nội người lớn


BÁO CÁO CHUYÊN ĐỀ TỐT NGHIỆP
GIẢNG VIÊN HƯỚNG DẪN:
THS. NGUYỄN MẠNH DŨNG

NAM ĐỊNH - 2020


3


i

LỜI CẢM ƠN
Thời gian qua, em đã nhận được sự tận tình chỉ dẫn của các Thầy, Cơ giáo
trường Đại học điều dưỡng Nam Định, các Thầy, Cô đã luôn ở bên, đồng hành, giúp
đỡ, động viên emtrong quá trình học tập, nghiên cứu và thực hiện chuyên đề.
Em xin gửi lời cảm ơn tới Ban Giám hiệu, phòng Đào tạo Sau Đại học, các
phịng ban và các thầy cơ giáo Trường Đại học Điều Dưỡng Nam Định đã cho em
kiến thức, những kinh nghiệm quý báu và tạo điều kiện, giúp đỡ em trong thời gian
học tập tại trường.
Với sự kính trọng và lịng biết ơn sâu sắc, em xin bày tỏ lòng biết ơn chân
thành tới Ths. Nguyễn Mạnh Dũng, Trường Đại học Điều dưỡng Nam Định là người
thầy đã tận tình chỉ bảo, dạy dỗ em xuyên suốt thời gian viết và hoàn thành chuyên
đề.
Em xin chân thành cảm ơn Ban Giám đốc bệnh viện, Ban Giám đốc Trung tâm
Hô hấp đã quan tâm, tạo điều kiện thuận lợi cho em được theo học tại trường.
Em cũng bày tỏ lòng biết ơn chân thành và sâu sắc tới gia đình, đồng nghiệp,
bạn bè và tập thể lớp Chuyên khoa I – khóa 8, những người đã dành cho em tình cảm
và nguồn động viên sâu sắc từ khi theo học ở trường.
Hà Nội, ngày 10 tháng 12 năm 2020

Học viên

Đào Quỳnh Hương


ii

LỜI CAM ĐOAN
Tơi xin cam đoan chun đề “Tình trạng dinh dưỡng của người mắc bệnh
phổi tắc nghẽn mạn tính (COPD) tại Trung tâm hô hấp bệnh viện Bạch Mai tháng
9-10 năm 2020” là một đánh giá độc lập của bản thân khơng có sự sao chép của người
khác
Chun đề này là một sản phẩm mà tôi đã nỗ lực nghiên cứu đánh giá trong quá
trình học tập tại trường và thời gian thực tế tại bệnh viện.
Trong quá trình viết bài có tham khảo một số tài liệu có nguồn gốc rõ ràng, dưới
sự hướng dẫn của thầy Nguyễn Mạnh Dũng – Trường Đại học điều dưỡng Nam Định
Tôi xin cam đoan nếu có vấn đề gì khơng đúng tơi xin chịu hồn tồn trách nhiệm.
Hà Nội, ngày 10 tháng 12 năm 2020
Người cam đoan

Đào Quỳnh Hương


i


i

MỤC LỤC
ĐẶT VẤN ĐỀ......................................................................................................... 1

CHƯƠNG 1: CƠ SỞ LÝ LUẬN VÀ THỰC TIỄN BỆNH PHỔI TẮC NGHẼN MÃN
TÍNH ....................................................................... Error! Bookmark not defined.
1.1. Bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính ........................................................................ 4
1.2. Nét cơ bản về giải phẫu, sinh lý hô hấp bệnh COPD. ..................................... 8
1.3. Sinh lý bệnh COPD ..................................................................................... 10
1.4. Suy dinh dưỡng ở bệnh nhân đợt cấp COPD nặng ....................................... 11
1.5. Đánh giá tình trạng dinh dưỡng của bệnh nhân COPD. ................................ 11
1.6. Tác động của suy dinh dưỡng ở bệnh nhân COPD ..................................... 133
1.7. Nhu cầu dinh dưỡng cho đợt cấp COPD nặng. ............................................. 14
CHƯƠNG 2: MÔ TẢ VẤN ĐỀ CẦN GIẢI QUYẾT ………………………. 16
2.1. Giới thiệu về Trung tâm Hô hấp Bệnh viện Bạch Mai.................................. 16
2.2. Đối tượng nghiên cứu .................................................................................. 17
2.3. Thời gian và địa điểm nghiên cứu ................................................................ 18
2.4. Phương pháp nghiên cứu. ............................................................................ 18
2.5. Các chỉ số đánh giá của bệnh nhân đợt cấp COPD nặng .............................. 18
2.6. Các kỹ thuật thu thập chỉ số nghiên cứu ....................................................... 19
2.7 Thông tin về bệnh nhân ................................................................................ 20
2.8 Tình trạng dinh dưỡng của bệnh nhân ........................................................... 23
CHƯƠNG 3: BÀN LUẬN .................................................................................... 26
3.1. Thực trạng của vấn đề:................................................................................. 26
3.2 Đề xuất một số giải pháp cho thực trạng dinh dưỡng của người mắc COPD tại
Trung tâm Hô hấp bệnh viện Bạch Mai .............................................................. 27
KẾT LUẬN ........................................................................................................... 33
TÀI LIỆU THAM KHẢO
PHIẾU THU THẬP THÔNG TIN


i



iii

DANH MỤC BẢNG
Bảng 1.1.

Mức độ tắc nghẽn luồng khí sau nghiệm pháp hồi phục phế quản trong
COPD theo GOLD 2015 ....................................................................... 6

Bảng 2.1

Thông tin về bệnh nhân tại Trung tâm Hô hấp - Bệnh viện Bạch Mai .......... 20

Bảng 2.2:

Khảo sát thành phần và mức bảo hiểm y tế chi trả .............................. 22

Bảng 2.3:

Tình trạng dinh dưỡng của bệnh nhân COPD đang điều trị tại Trung
tâm Hô hấp - Bệnh viện Bạch Mai ...................................................... 23

Bảng 2.4:

Thông tin và mức độ hài lòng của bệnh nhân COPD đang điều trị tại
Trung tâm Hô hấp - Bệnh viện Bạch Mai ........................................... 24

Bảng 2.5:

Khảo sát chế độ ăn COPD đang điều trị tại Trung tâm Hô hấp - Bệnh
viện Bạch Mai .................................................................................... 24



iv

DANH MỤC BIỂU ĐỒ
Biểu đồ 2.1

Khảo sát trình độ học vấn của COPD đang điều trị tại Trung tâm Hô
hấp - Bệnh viện Bạch Mai ............................................................... 21

Biểu đồ 2.2: Khảo sát nghề nghiệp của COPD đang điều trị tại Trung tâm Hô hấp Bệnh viện Bạch Mai ........................................................................ 21


v

BẢNG CHỮ VIẾT TẮT

BN

Bệnh nhân

COPD

Bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính (Chronic Obstrutive Pulmonary
Disease)

ĐD

Điều dưỡng


FEV1

Thể tích thở ra mạnh trong một giây. (Forced Expisatory Volum in
one second)

GOLD

Chiến lược toàn cầu về Bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính. (Global
Initiative for Chronic Obstructive Lung Disease)

PHCN

Phục hồi chức năng

THA

Tăng huyết áp

WHO

Tổ chức Y tế thế giới (World Health Organization)

BPTNMT

Bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính

SGA

Subject Global Assessment


BMI

Đánh giá tình trạng dinh dưỡng

BVBM

Bệnh viện Bạch Mai


1

ĐẶT VẤN ĐỀ
Bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính (COPD) là nguyên nhân quan trọng hàng đầu gây tử
vong trên toàn cầu. Hiện nay, tử vong do COPD đứng hàng thứ tư, dự báo đến năm 2030,
là nguyên nhân gây tử vong đứng hàng thứ ba chỉ sau bệnh tim thiếu máu cục bộ và đột
quỵ. Đa số các trường hợp tử vong đều xảy ra trong đợt cấp[1],[2]. Hậu quả của bệnh nhân
COPD đó chính là mất cân và teo cơ. Khoảng 20% suy dinh dưỡng ở bệnh nhân COPD
điều trị ngoại trú và 35% - 70% suy dinh dưỡng ở bệnh nhân suy hô hấp cấp [3],[4],[5],
mất cân gây tăng đợt cấp COPD, tăng nhập viện [6],[7]. Hậu quả này có liên quan đến chế
độ dinh dưỡng.
Suy dinh dưỡng do các nguyên nhân sau: Khó thở làm tăng tiêu hao khoảng 1015% năng lượng lúc nghỉ; Bệnh nhân khó thở gây nuốt khó hoặc nhai khó dẫn đến ăn kém;
Bệnh nhân thở miệng mạn tính làm thay đổi mùi vị thức ăn, tăng tiết chất nhầy mạn tính
gây ra các triệu chứng ho nhiều, mệt mỏi, chán ăn, trầm cảm[21]; Chế độ ăn có nhiều
glucid cũng làm tăng khó thở vì glucid cung cấp năng lượng tuy nhiên nó lại sản sinh ra
CO2; Tác dụng phụ của thuốc; Giảm cân còn do cơ chế bệnh sinh của bệnh là phân giải
protein gây tiêu các cơ trong cơ thể, tăng tiết các yếu tố viêm như interleukine 1B, IL6,
IL8, yếu tố hoại tử (TNFa) làm cho bệnh nhân chán ăn. Hậu quả của bệnh nhân COPD đó
chính là mất cân và teo cơ [21]. Khoảng 20% suy dinh dưỡng ở bệnh nhân COPD điều trị
ngoại trú và 35% - 70% suy dinh dưỡng ở bệnh nhân suy hô hấp cấp, mất cân gây tăng đợt
cấp COPD, tăng nhập viện. Trong quá trình điều trị bệnh nhân, khoảng 20% bệnh nhân

COPD bị giảm cân, và suy dinh dưỡng. Việc bổ sung suy dinh dưỡng và COPD góp phần
làm giảm suy yếu chức năng cơ hô hấp, mức độ nghiêm trọng của bệnh nhân và tiến triển
khuyết tật. Giảm cân, trọng lượng cơ thể thấp và suy dinh dưỡng ở COPD cũng có tác
động tiêu cực đến tỷ lệ tử vong của bệnh.
Trên thế giới có rất nhiều nghiên cứu đánh giá tình trạng dinh dưỡng và mối liên
quan với COPD bằng nhiều phương pháp khác nhau tập trung vào đối tượng bệnh nhân
phổi tắc nghẽn mạn tính. Ở Việt Nam thì chưa có nhiều nghiên cứu về vấn đề trên.
Trên thế giới suy dinh dưỡng ở bệnh COPD đã được chứng minh qua các nghiên
cứu: Burak Mete và CS: Trong 105 COPD được đưa vào nghiên cứu có 17% bệnh nhân


2

COPD bị suy dinh dưỡng. Ở Việt Nam, theo tác giả Vũ Thị Thanh (2017) nghiên cứu
trên 118 BN COPD thở máy có 73,7% BN COPD bị suy dinh dưỡng theo chỉ số BMI.
Suy dinh dưỡng ở bệnh nhân COPD đã được chứng minh qua các nghiên cứu:
Nghiên cứu của Hallin và cộng sự (2006) nghiên cứu trên 41 bệnh nhân đợt cấp COPD
[23] nhập viện cho thấy chế độ dinh dưỡng có liên quan đến thay đổi cân nặng và nguy cơ
trầm trọng của bệnh. Nghiên cứu kết luận những bệnh nhân đợt cấp COPD phải nhập viện
do tụt cân, khẩu phần ăn vào thấp hơn so với nhu cầu khuyến nghị có nguy cơ cao xuất
hiện đợt bùng phát mới [23]. Suy dinh dưỡng ở bệnh nhân suy hô hấp cấp [5],[6],[7], mất
cân gây tăng đợt cấp COPD, tăng nhập viện [3],[4]. Hậu quả này có liên quan đến chế độ
dinh dưỡng.
Chăm sóc dinh dưỡng là một nhóm các hoạt động khác nhau nhằm đáp ứng nhu
cầu dinh dưỡng và chăm sóc dinh dưỡng cần thiết của người bệnh. Q trình chăm sóc
dinh dưỡng bao gồm các bước sau:
(1)

Đánh giá tình trạng dinh dưỡng và phân tích số liệu/thông tin để nhận biết


các vấn đề liên quan đến dinh dưỡng.
(2)

Chẩn đoán dinh dưỡng.

(3)

Can thiệp dinh dưỡng: Lên kế hoạch và sắp xếp thứ tự ưu tiên các can thiệp

dinh dưỡng để đáp ứng nhu cầu dinh dưỡng.
(4)

Theo dõi và đánh giá kết quả q trình chăm sóc dinh dưỡng.

Việc chẩn đốn phát hiện sớm những rối loạn tình trạng dinh dưỡng, tiến hành các
biện pháp điều chỉnh kịp thời là việc làm cần thiết trong chiến lược điều trị cho bệnh nhân
mắc COPD. Mặc dù người bệnh vào điều trị nhiều lần do đợt cấp nhưng chưa có nghiên cứu
nào về tình trạng dinh dưỡng của bệnh nhân trong q trình nằm viện.Do đó chúng tơi thực
hiện chun đề này tại Trung tâm Hô hấp bệnh viện Bạch Mai để góp phần đưa ra góc
nhìn sơ bộ về tình trạng dinh dưỡng của người bệnh, các yếu tốliên quan,có ảnh hưởng như
thế nào đến tình trạng dinh dưỡng của người bệnh, qua đó đề xuất các giải pháp nhằm tư
vấn về dinh dưỡng để phịng ngừa, chẩn đốn và điều trị sớm, giảm tỉ lệ biến chứng, giảm
chi phí điều trị góp phần nâng cao chất lượng cuộc sống của bệnh nhân mắc bệnh phổi tắc
nghẽn mạn tính.
Vì vậy chuyên đề “Tình trạng dinh dưỡng của người mắc bệnh phổi tắc nghẽn mạn
tính tại Trung tâm hơ hấp bệnh viện Bạch Mai”, được tiến hành nghiên cứu nhằm mục


3


tiêu: Mô tả thực trạng dinh dưỡng của người mắc bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính tại trung
tâm hơ hấp Bệnh viện Bạch Mai từ tháng 9 năm 2020 đến tháng 10 năm 2020, và đề xuất
một số giải pháp cải thiện tình trạng dinh dưỡng của người mắc bệnh phổi tắc nghẽn mạn
tính tại Trung tâm hơ hấp Bệnh viện Bạch Mai.
MỤC TIÊU NGHIÊN CỨU CỦA CHUYÊN ĐỀ
1.

Mô tả thực trạng dinh dưỡng của người mắc bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính

tại trung tâm hơ hấp Bệnh viện Bạch Mai từ tháng 9 năm 2020 đến tháng 10 năm 2020.
2.

Đềxuất một số giải pháp cải thiện tình trạng dinh dưỡng của người mắc bệnh

phổi tắc nghẽn mạn tính tại Trung tâm hô hấp Bệnh viện Bạch Mai.


4

CHƯƠNG 1
CƠ SỞ LÝ LUẬN VÀ THỰC TIỄN
1.1.Bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính (COPD)
1.1.1 Sơ lược về lịch sử COPD:
- Năm 1966, Burows lần đầu tiên đưa ra thuật ngữ bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính để
thống nhất thuật ngữ viêm phế quản mạn tính và thuật ngữ khí phế thũng.
- Năm 1992, WHO đã nhất trí dùng thuật ngữ COPD Chính thức thay thế cho các tên
gọi khác về COPD có tắc nghẽn nghẽn đường dẫn khí và được áp dụng trên toàn cầu và
trong phân loại bệnh tật quốc tế lần thứ 9, thứ 10.
- 1995, hội lồng ngực Mỹ, hội hô hấp châu Âu và các hội lồng ngực khác thống nhất
đưa ra hướng dẫn về chẩn đốn và điều trị COPD[12].

- Năm 2001, thành lập nhóm GOLD (Glonal initiative Chronic Obstructive Lung
Disrase), đây là sáng kiến tồn cầu về bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính, đưa ra khuyến cáo
về chẩn đốn, điều trị và dự phịng COPD đầu tiên. Các khuyến cáo này sau đó được cập
nhật hàng năm và mỗi 5 năm có chỉnh sửa.
-Năm 2006, GOLD chỉnh sửa lần 1 phân loại COPD thành 4 giai đoạn đựa theo chức
năng hô hấp.
- Năm 2011, GOLD chỉnh sửa lần 2 phân loại COPD dựa vào triệu chứng lâm sàng,
yếu tố nguy cơ, chức năng hô hấp và định nghĩa “ COPD là bệnh thường gặp, có thể ngăn
ngừa điều trị”. Bệnh đặc trưng bởi hạn chế luồng khí kéo dài, thường tiến triển nặng dần,
kèm tăng đáp ứng viêm mạn tính tại đường thở và phổi với khí và hạt độc hại. Đợt cấp và
bệnh đồng mắc góp phần vào tăng độ nặng của tồn bộ trên từng bệnh nhân [20].
- Năm 2014, GOLD cập nhật dựa trên 292 bài báo đạt tiêu chuẩn năm 2013, có nhiều
sự thay đổi quan trọng so với năm 2011, 2013. Đầu tiên là hội chứng chồng lấp giữa hen
và COPD gọi là ACOS, viết tắt của Asthema COPD Overlap Symdrome, tỷ lệ ước tính
theo chẩn đốn của bác sỹ là 15-20%, những bệnh nhân bị hội chứng chồng lấp thường
hay bị các cơn kịch phát nặng hơn, chất lượng cuộc sống giảm, chức năng hô hấp giảm, tỷ
lệ tử vong cao, chi phí điều trị cao hơn. COPD bao gồm nhiều kiểu hình dựa trên lâm sàng,
sinh lý bệnh học. COPD 2014 đã đánh giá toàn diện bao gồm hô hấp ký, đợt kịch phát,
CAT, m MRC và các bệnh đồng mắc, các kiểu điều trị, điều trị theo nhóm A, B, C, D.


5

- Năm 2017, GOLD đã đánh giá lại phân loại COPD một cách toàn diện hơn và cho
ra hướng dẫn điều trị dựa trên sự phân loại về kiểu hình và các cá thể hóa bệnh nhân
COPD. GOLD 2017 đã đánh giá bao gồm phân loại dựa trên hô hấp ký và phân nhóm A,
B, C, D.
- Năm 2018, 2019, GOLD vẫn đưa ra phân loại COPD theo chức năng hô hấp và triệu
chứng lâm sàng (thang điểm CAT, Mmrc). Nhưng trong việc lựa chọn điều trị thì GOLD
2019 đã nhấn mạnh vai trò của triệu chứng lâm sàng trong quyết định điều trị của bệnh

nhân theo phân loại GOLD A, B, C, D mà không cần dựa trên kết quả chức năng hô hấp.
1.1.2 Khái niệm về bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính
Bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính (Chronic obstructive pulmonary disease - COPD) là
tình trạng bệnh có hạn chế thơng khí khơng hồi phục hồn tồn. Sự hạn chế thơng khí
thường tiến triển từ từ và liên quan đến phản ứng viêm bất thường của phổi do các phân
tử hoặc khí độc hại [1],[2].

1.1.2.1. Chẩn đốn xác định bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính
Chẩn đốn COPD khi bệnh nhân có một trong các triệu chứng sau:
- Ho khạc đờm trên 3 tháng trong 1 năm và liên tiếp trong vịng 2 năm trở lên.
- Khó thở: Có tính chất tiến triển tăng lên theo thời gian và liên tục. Bệnh nhân
COPD thường mơ tả khó thở như là cảm giác phải cố hết sức để thở, cảm giác nặng nề,
thiếu khơng khí hoặc thở hổn hển. Khó thở tăng lên khi gắng sức, khi có nhiễm trùng
đường hơ hấp [16].
- Tiền sử hoặc hiện tại bệnh nhân COPD có tiếp xúc với yếu tố nguy cơ đặc biệt là:
Hút thuốc lá, thuốc lào, tiếp xúc với khói bụi và hóa chất, khói bếp và khói của nhiên liệu
đốt.
- Tiền sử mắc các bệnh mạn tính: Hen phế quản, dị ứng, viêm mũi xoang, polyp
mũi, nhiễm trùng đường hô hấp khi cịn bé…
- Tiền sử gia đình có người mắc COPD và mắc các bệnh hơ hấp mạn tính khác [15].
Khám lâm sàng:
- Có thể có các dấu hiệu của tình trạng co thắt, tắc nghẽn phế quản, và/hoặc giãn
phế quản.
- Gõ phổi vang


6

- Nghe: Rì rào phế nang giảm, có ran rít, ran ngáy.
- Giai đoạn muộn: Bệnh nhân có phù, tím mơi, tím đầu chi, gan to dưới bờ sườn,

suy tim phải.
- Bệnh nhân có suy dinh dưỡng (cân nặng giảm so với bình thường hoặc tăng do bệnh
nhân có phù dinh dưỡng, khẩu phần ăn giảm so với khuyến nghị).
- Đo chức năng thơng khí bằng phế dung kế thấy có rối loạn thơng khí tắc nghẽn
khơng hồi phục hồn tồn (nghiệm pháp giãn phế quản với 400µg salbutamol hoặc 80µg
ipratropium hoặc 400 µg salbutamol 80µg ipratropium khí dung hoặc phun hít với buồng
đệm, 30 phút sau đo lại, vẫn thấy chỉ số Gaensler (FEV1/FVC) <70% [15].
1.1.2.2. Chẩn đoán mức độ
Hội đồng nghiên cứu y khoa Anh sửa đổi bộ câu hỏi mMRC (modified British Medical
Research Council) được coi là đủ để đánh giá các triệu chứng, mMRC phối hợp hiệu quả với
các phương pháp đánh giá khác để nhận định về tình trạng sức khỏe và tiên lượng nguy cơ tử
vong trong tương lai [12]. GOLD 2015 công nhận rằng COPD có nhiều đánh giá triệu chứng.
Bộ câu hỏi CAT (COPD assessement test) kiểm tra đánh giá COPD là một trong các biện
pháp đánh giá tình trạng sức khỏe COPD [20].
Bảng 1.1. Mức độ tắc nghẽn luồng khí sau nghiệm pháp hồi phục
phế quản trong COPD theo GOLD 2015
Phân loại

Mức độ

GOLD 1

Nhẹ

GOLD 2

Tiêu chí
FEV1/FVC< 70%
PEV1> 80% giá trị dự đốn


Trung bình 50% < FEV1< 80% giá trị dự đốn

GOLD 3

Nặng

GOLD 4

Rất nặng

30% < FEV1< 50% giá trị dự đoán
PEV1< 30% giá trị dự đoán

Từ bảng 1.1 theo GOLD 2015 đã chẩn đốn phân theo các nhóm:
- Bệnh nhân nhóm A - Nguy cơ thấp, ít triệu chứng: Bệnh nhân điển hình trong
nhóm này tắc nghẽn luồng khí mức độ nhẹ hay trung bình (GOLD 1 hoặc 2); và/hoặc có


7

0-1 đợt cấp trong 12 tháng qua; và khơng có đợt cấp nào cần phải nhập viện điều trị; và
điểm CAT <10 hoặc điểm mMRC từ 0 - 1.
- Bệnh nhân nhóm B - Nguy cơ thấp, nhiều triệu chứng: Bệnh nhân điển hình trong
nhóm này tắc nghẽn luồng khí mức độ nhẹ hay trung bình (GOLD 1 hoặc 2); và/hoặc có 0-1
đợt cấp trong 12 tháng qua; và khơng có đợt cấp nào cần phải nhập viện điều trị; và điểm CAT
≥10 hoặc điểm mMRC ≥ 2.
- Bệnh nhân nhóm C - Nguy cơ cao, ít triệu chứng: Bệnh nhân điển hình trong
nhóm này tắc nghẽn luồng khí mức độ nặng hay rất nặng (GOLD 3 hoặc 4); và/hoặc có ≥
2 đợt cấp trong 12 tháng qua; hoặc >1 đợt cấp cần phải nhập viện điều trị; và điểm CAT<10
hoặc điểm mMRC từ 0 - 1.

- Bệnh nhân nhóm D - Nguy cơ cao, nhiều triệu chứng: Bệnh nhân điển hình
trong nhóm này tắc nghẽn luồng khí mức độ nặng hay rất nặng (GOLD 3 hoặc 4); và/hoặc
có ≥2 đợt cấp trong 12 tháng qua; Hoặc ≥1 đợt cấp cần phải nhập viện điều trị; Điểm CAT
≥10 hoặc điểm mMRC ≥2.
1.1.3. Đại cương về COPD
1.1.3.1. Định nghĩa.
Bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính là bệnh lý hơ hấp mạn tính có thể dự phịng và điều trị
được. Bệnh đặc trưng bởi sự tắc nghẽn luồng khí thở ra khơng hồi phục hồn tồn, sự cản
trở thơng khí này thường tiến triển từ từ và liên quan đến phản ứng viêm bất thường của
phổi với các phân tử nhỏ hoặc khí độc hại mà trong đó khói thuốc lá và thuốc lào đóng vai
trị quan trọng hàng đầu [1].
1.1.3.2. Dịch tễ học COPD:
- Theo Tổ chức Y tế thế giới (WHO), năm 1990, tỉ lệ mắc COPD ở nam giới là
9,33/100.000 người; ở phụ nữ là 7,33/100.000 người. Trên thế giới ước tính có 2.660.000
người tử vong do COPD năm 1999, tương ứng với 4,8% tổng số tử vong. Dự báo hiện có
khoảng hơn 300 triệu người mắc bệnh COPD và dự đốn tỷ lệ tử vong do COPD trên tồn
thế giới sẽ tăng lên do sự tiêu thụ thuốc lá tăng ở thế giới thứ 3 và COPD sẽ là nguyên
nhân tử vong đứng hàng thứ 3 trên thế giới vào năm 2020.
- Tỷ lệ mắc COPD vẫn đang gia tăng trên toàn thế giới và đặc biệt tăng nhanh ở các
nước đang phát triển. Việt Nam là nước có tỷ lệ COPD cao trong khu vực châu Á - Thái
Bình Dương. Theo Trung tâm Hơ hấp - Bệnh viện Bạch Mai, mỗi năm Trung tâm tiếp


8

nhận khoảng gần 2000 BN mắc COPD đến điều trị nội trú và hàng chục ngàn BN khác
điều trị ngoại trú; 90% trong số họ đều có thâm niên hút thuốc lá trên 20 năm. Như vậy,
ước tính có khoảng 4,2% dân số, tương đương 3,8 triệu người Việt Nam mắc COPD. Theo
Ban điều hành Dự án Phòng chống COPD Quốc gia Việt Nam, hiện nay, người mắc COPD
đang có xu hướng trẻ hóa do thanh thiếu niên hút thuốc từ rất sớm, ngoài ra một số BN

chưa tuân thủ đúng hướng dẫn điều trị và dự phòng, cộng với sự ơ nhiễm khói bụi mơi
trường khiến cho bệnh càng tăng và tỉ lệ BN nặng nâng cao.
1.1.3.3. Các yếu tố nguy cơ:
+ Trên toàn cầu, hút thuốc lá là yếu tố nguy cơ phổ biến nhất của COPD.
+ Yếu tố nguy cơ do di truyền: bệnh thiếu hụt 1- Antitrypsine di truyền...
+ BN mắc một số bệnh: dị ứng, hen phế quản, lao phổi, bệnh về lồng ngực...
+ Bụi và hóa chất nghề nghiệp khi tiếp xúc nhiều và lâu dài.
+ Ơ nhiễm khơng khí trong nhà do chất đốt nấu ăn, nơi ở thơng khí kém.
+ Ơ nhiễm khơng khí ngồi trời, góp phần vào tổng gánh nặng của bụi phổi, mặc dù
vai trị gây COPD có vẻ không đáng kể.
+ Các yếu tố ảnh hưởng lên sự phát triển của phổi trong bào thai và thời thơ ấu (sinh
nhẹ cân, nhiễm trùng đường hơ hấp ...) có nguy cơ mắc COPD.
1.2. Nét cơ bản về giải phẫu, sinh lý hô hấp bệnh COPD.
COPD là những bệnh lý hay được thơng khí nhân tạo, đặc điểm là hẹp đường thở
bơm khí khó khi thở vào, khí ra chậm khi thở ra nguy cơ ứ khí trong phổi (auto PEEP)
[13].
1.2.1. Đường hô hấp trên
Từ mũi-miệng đến thanh môn, thanh mơn là nơi hẹp nhất của khí quản ở người lớn (ở
trẻ em, sụn nhẫn). Có các vi khuẩn cộng đồng hoặc vi khuẩn bệnh viện (MRSA, Gram âm
kháng thuốc) nếu nằm trong bệnh viện lâu (trên 48 giờ), chất tiết và vi khuẩn ở đường hô
hấp trên sẽ bị hút xuống đường hơ hấp dưới (qua thành ngồi của NKQ, kể cả đang có
bơm cuff) - gây tăng nguy cơ viêm phổi trong thở máy. Chức năng làm ẩm, lọc bụi - cần
làm ẩm trong thở máy xâm nhập. Khơng cịn chức năng bảo vệ khi đặt NKQ hay MKQ
trong thở máy xâm nhập - nguy cơ nhiễm khuẩn đường hơ hấp dưới tăng lên. Đặt NKQ có
thể qua đường mũi hay miệng, ngày nay thường đặt đường miệng do ống to hơn, do ít
chấn thương và viêm xoang hơn.


9


1.2.2. Đường hơ hấp dưới
Bao gồm thanh mơn-thanh quản-khí quản-phế quản. Thường vơ khuẩn, lơng chuyển
đẩy chất tiết ra ngồi.Sụn nhẫn có thể dùng để làm nghiệm pháp Sellick chống trào ngược
trong khi đặt NKQ.Phế quản gốc phải thẳng và lớn hơn phế quản gốc trái - NKQ đặt sâu
hay vào bên phải. Chọc kim qua màng nhẫn giáp hoặc MKQ cấp cứu trong trường hợp co
thắt thanh môn. COPD là những bệnh lý hay được thơng khí nhân tạo, đặc điểm là hẹp
đường thở - bơm khí khó khi thở vào, khí ra chậm khi thở ra nguy cơ ứ khí trong phổi
(auto PEEP).
1.2.3. Nhu mơ phổi Phế nang, tuần hoàn phổi, màng phế nang mao mạch.
Khoảng kẽ. Surfactant là một lớp phospholipid phủ trong lòng phế nang do các tế
bào phế nang type II sản xuất, có chức năng làm giảm sức căng bề mặt của phế nang
(chống xẹp phổi ở các phế nang nhỏ, chống quá căng gây chấn thương áp lực ở các phế
nang lớn). Bệnh lý do tổn thương ở nhu mô: ARDS, phù phổi cấp huyết động, viêm phổi,
bệnh phổi kẽ (xơ phổi). Có chung đặc điểm là làm giảm độ đàn hồi của phổi, thể tích phổi
bị thu nhỏ lại, trao đổi khí bị ảnh hưởng (chủ yếu là trao đổi ô xy) do shunt, hoặc do rối
loạn thơng khí tưới máu.
1.2.4. Khoang màng phổi
Trong thở máy, áp lực khoang màng phổi dương ảnh hưởng xấu đến tuần hoàn trở về.
Thở máy trên BN tràn khí màng phổi chưa được dẫn lưu - suy hơ hấp, truỵ mạch tử vong
nhanh. Tràn khí màng phổi là biến chứng có thể gây tử vong nhanh trong thở máy - phải
phát hiện nhanh bằng khám lâm sàng. Tràn khí màng phổi trên bệnh nhân đang thở máy
phải được dẫn lưu liên tục bằng ống dẫn lưu đủ lớn.
1.2.5. Thơng khí.
Rối loạn thơng khí tắc nghẽn: Bệnh nhân khơng thở ra được.
Rối loạn thơng khí hạn chế: Bệnh nhân khó thở vào hoặc trao đổi khí giảm.
Cơng hô hấp: Công để thắng sức cản đường thở, sức cản nhu mơ phổi và thành ngực.
1.2.6. Trao đổi khí tại phổi Thơng khí/tưới máu:
Bình thường tỷ lệ là 0,8 (4 l/phút thơng khí, 5 l/phút tưới máu phổi).
Khoảng chết: Là phần thơng khí khơng có trao đổi khí. Khoảng chết giải phẫu là
khoảng chết do thơng khí ở các đường dẫn khí, bình thường khoảng 2,2 ml/kg. Trên bệnh

nhân thở máy có thể tăng do ống NKQ. Cắt ngắn NKQ, mở khí quản làm giảm bớt khoảng


10

chết này. Khoảng chết sinh lý bao gồm thơng khí ở những phần khơng có tiếp xúc với
màng phế nang mao mạch có tuần hồn phổi. Shunt: Phần máu tĩnh mạch khơng được trao
đổi khí ở phổi. Shunt giải phẫu là phần máu tĩnh mạch từ tim phải không qua tuần hồn
phổi sang ln tim trái. Bình thường có tồn tại do động mạch phế quản, xoang tĩnh mạch
vành. Shunt sinh lý tồn tại do tưới máu ở những phế nang khơng có thơng khí. Gặp trong
ARDS, viêm phổi, xẹp phổi. Tăng FiO2 khơng làm cải thiện trao đổi khí ở bệnh nhân suy
hô hấp do tăng shunt.
1.3. Sinh lý bệnh COPD
1.3.1. Sự tăng tiết chất nhầy và rối loạn chức năng hô hấp
Sự tăng tiết chất nhầy là do sự kích thích các tuyến tiết chất bởi những chất trung gian
gây viêm như Leucotrien, Proteinase và Neuropeptides. Những tế bào lông bị dị sản dạng
vây dẫn đến sự suy giảm hệ số thanh thải nhầy long [14].
1.3.2. Sự giới hạn lưu lượng khí thở và sự căng phồng phổi.
Sự giới hạn lưu lượng khí thở khơng hồi phục, một số ít có thể có hồi phục do hiện
tượng tái cấu trúc, xơ hoá và hẹp đường thở nhỏ, những vị trí giới hạn đường thở là tiểu
khí quản có khẩu kính < 2mm, trong bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính kháng lực đường thở
tăng gấp đơi bình thường, sự phá huỷ phế bào gây khí phế thũng. Sự giới hạn lưu lượng
khí được biểu hiện bởi sự giảm FEV1và tỉ lệ FEV1/FVC trong đó tỉ lệ FEV1/FVC giảm
thường là dấu hiệu đầu tiên của sự giới hạn khí thở.
1.3.3. Bất thường về sự trao đổi khí
Sự mất qn bình giữa thơng khí/ tưới máu là cơ chế chủ yếu do tổn thương thành
đường thở ngoại vi và khí phế thũng. Trong khí phế thũng có sự giảm DLCO/L từ đó gây
viêm thiếu oxy máu.Tình trạng thiếu oxy máu và tăng khí cacbonic ít xảy ra khi FEV1
90%.
- Cho điều trị và tăng (nếu cần) liều thuốc giãn phế quản phun hít. Dùng thuốc giãn

phế quản đường tiêm truyền nếu cần.
- Corticoid: Nên dùng dạng kết hợp. Trường hợp nặng cần tiêm truyền.
- Kháng sinh: Doxycycline, Cephalosporin và nhóm Quinolone.
- Thuốc long đờm: BN có đàm đặc có thể dùng thuốc long đàm.
- Thuốc ho: Không dùng đều đặn ở BN mắc COPD.


11

- Các phương pháp điều trị không dùng thuốc bao gồm: oxy liệu pháp, hoạt động thể
lực, phục hồi chức năng hô hấp và can thiệp phẫu thuật.
1.4. Suy dinh dưỡng ở bệnh nhân đợt cấp COPD nặng
Bệnh nhân bị bệnh phổi tắc nghẽn rất thường bị suy dinh dưỡng nguyên nhân do:
Nồng độ các cytokine tiền viêm đã được chứng minh là có liên quan chặt chẽ đến giảm
cân không mong muốn. Các kết quả của nghiên cứu lâm sàng và thực nghiệm cho thấy
rằng sự giải phóng các chất trung gian gây viêm có thể đóng góp vào sự phát triển của tăng
chuyển hóa làm tiêu thụ năng lượng tăng cơ thể không đáp ứng đủ lượng calo,chi phí năng
lượng khi nghỉ tăng (REE) ở bệnh nhân COPD dẫn đến sự thay đổi dinh dưỡng quan sát
thấy ở bệnh nhân. COPD được công nhận là yếu tố viêm hệ thống được đặc trưng bởi sự
sản xuất các yếu tố gâyviêm như interleukin-6, interleukin-8 và yếu tố hoại tử khối u alpha (TNF- a) được sản xuất từ các đại thực bào, ức chế TNF-alpha lipoprotein lipase gây
chán ăn, sốt, đồng thời nó thúc đẩy sự hình thành của các cytokine khác như interleukin
(IL) -1β làm tăng tiêu hao năng lượng, phân giải protein qua hoạt hóa con đường ubiquitin
-proteasome phụ thuộc ATP. Tiếp theo con đường này protein trong các mơ cơ thể được
đánh dấu để giáng hóa bằng sự gắn kết đồng trị với các phân tử ubiquitin. Các protein
được đánh dấu sẽ được phá hủy một cách chọn lọc trong các cấu trúc được gọi là
proteasome. Các Leptin được được phát hiện như một yếu tố điều chỉnh sự thèm ăn và chi
phí năng lượng tiêu hao, được tiết kịp thời để đáp ứng với tiêu hóa, ngăn chặn sự thèm ăn
và tiêu hao năng lượng. Thí nghiệm trong ống nghiệm đã chỉ ra rằng các Cytokin gây viêm
như IL-1 và TNF-a gây tăng tiết Leptin. Nó cũng được báo cáo rằng Leptin sở hữu một
hiệu ứng viêm, do dó sự thay đổi nồng độ Leptin có ảnh hưởng đến tình trạng nhiễm trùng.

Đặt tên theo leptos từ tiếng Hy Lạp, có nghĩa là nạc, leptin là hormone adipocyte. Thay đổi
trong chuyển hóa leptin cũng có thể được tham gia vào sự phát triển của những thay đổi
dinh dưỡng ở bệnh nhân đợt cấp COPD nặng. Leptin là một tín hiệu cho thay đổi mơ não
và ngoại vi cũng như điều chỉnh lượng calo, tiêu hao năng lượng cơ bản và trọng lượng cơ
thể. Các kết quả của một vài nghiên cứu đã được tiến hành về vấn đề này cho thấy tình trạng
viêm có thể làm thay đổi sự trao đổi chất leptin ở bệnh nhân đợt cấp COPD nặng.
1.5. Đánh giá tình trạng dinh dưỡng của bệnh nhân COPD.
Có nhiều quan điểm tranh cãi giữa mối quan hệ nhân quả chính xác giữa suy dinh
dưỡng và bệnh COPD.Vì suy dinh dưỡng có thể là hậu quả của mức độ nghiêm trọng của


12

bệnh, hiệu quả của việc hỗ trợ dinh dưỡng cũng đã được tranh cãi. Tư duy truyền thống
có xu hướng coi giảm cân là hậu quả của COPD. Có những phân tích như vậy kết luận
rằng hỗ trợ dinh dưỡng có tác động đáng kể việc cải thiện các biện pháp nhân trắc học,
chẳng hạn như trọng lượng và khối lượng cơ bắp. Trong thực tế 25% đến 40% bệnh nhân
CODP đều có tình trạng suy dinh dưỡng [17], [18]. Trọng lượng cơ thể thấp và khối lượng
chất béo thấp(FFM) đã được công nhận là yếu tố không thuận lợi ở bệnh nhân COPD [19].
Khơng có xét nghiệm duy nhất nào chẩn đốn xác định tình trạng dinh dưỡng, như chỉ số
khối cơ thể, chế độ ăn uống, phương pháp nhân trắc học(chu vi cánh tay, BMI...) protein
huyết tương (albumin, prealbumin, tranferin...) các phương pháp đều được sử dụng trong
lâm sàng. Cano và cộng sự (2002) đã chỉ ra rằng nếu đánh giá tinh trạng dinh dưỡng chỉ
bao gồm trọng lượng cơ thể và giảm cân không chủ ý, một số bệnh nhân với trọng lượng
cơ thể bình thường với chiều cao(BMI) sẽ khơng bị phát hiện mặc dù có cạn kiệt chất béo
(FFM). Trong 300 bệnh nhân COPD điều trị ngoại trú đòi hỏi cung cấp oxy dài hạn phát
hiện ra rằng 17% bệnh
nhân có chỉ số BMI thấp trong khi tỷ lệ suy giảm FFM cao hơn (38%). Có thể dẫn đến suy
kiệt, được thúc đẩy bởi phản ứng viêm mạnh mẽ.Điều này có thể được hạn chế hoặc ngăn
chặn sau khi được hỗ trợ dinh dưỡng.

Ở Việt Nam thời gan qua đã có nghiên cứu của Nguyễn Quang Minh và cộng sự (2011)
đánh giá tình trạng dinh dưỡng (BMI) và thể tích tối đa giây (FEV1) của bệnh nhân
BPTNMT tại phòng khám bệnh viện Thống Nhất cho kết quả nhóm thiếu cân chiếm
35,65% ; nhóm béo phì chiếm 5,42%; nhóm FEV1<50% có BMI là 18,42 ± 4,32; nhóm
có FEV1 ≥ 50% có BMI là 23,16 ± 2,36. Đề tài này kết luận tình trạng dinh dưỡng càng
thấp thì tình trạng tắc nghẽn dịng khí càng nặng.
1.5.1 Đánh giá tình trạng dinh dưỡng bằng phương pháp đánh giá tổng thể đối tượng
(Subject Global Assessment) SGA là một kỹ thuật kết hợp dữ liệu từ các khía cạnh
chủ quan vàkhách quan. SGA có 2 phần đánh giá.
Phần 1: Kiểm tra bệnh sử (thay đổi cân nặng, chế độ ăn uống, các triệu chứng tiêu hóa,
và những thay đổi chức năng).
Phần 2: Kiểm tra lâm sàng (mất lớp mỡ dưới da, teo cơ, phù mắt cá chân và cổ chướng)
giúp sàng lọc dinh dưỡng khi bệnh nhân vào viện. Hiệu quả ưu điểm của phương pháp này
là biết rõ được thời điểm gần đây bệnh nhân có thay đổi tình trạng dinh dưỡng.


13

* Cách tính điểm SGA:
- Phương pháp SGA khơng phải tính điểm bằng số.
- Điểm nguy cơ dinh dưỡng tổng thể không dựa vào mối nguy cơ riêng lẻ.
- Không nên sử dụng hệ thống tính điểm cứng nhắc dựa trên các tiêu chuẩn cụ thể.
* Hầu hết tính điểm từ
Phần 1: Sụt cân; Khẩu phần ăn.
Phần 2: Giảm khối cơ; Giảm dự trữ mỡ.
* Chỉ số gợi ý nhiều đến tính điểm “A” hoặc ít nguy cơ dinh dưỡng
• Cân nặng bình thường hoặc gần đây tăng cân trở lại.
• Khẩu phần ăn bình thường hoặc cải thiện khẩu phần ăn.
• Mất lớp mỡ dưới da tối thiểu hoặc không mất. Không giảm khối cơ hoặc giảm
tối thiểu.

* Chỉ số gợi ý nhiều đến tính điểm “B” hoặc tăng nguy cơ dinh dưỡng
• Sụt cân tổng thể mức độ vừa đến nặng trước khi nhập viện (5-10%).
• Khẩu phần ăn có thay đổi (ăn ít hơn bình thường < 50%).
Mất lớp mỡ dưới da, giảm nhiều hoặc mất khoảng 2cm.
* Chỉ số gợi ý nhiều đến tính điểm “C” hoặc tăng nguy cơ dinh dưỡng
• Sụt cân rõ hoặc tiến triển (thường ít nhất 10% cân nặng bình thường).
• Khẩu phần ăn có thay đổi nhiều (ăn ít hơn bình thường > 50%).
• Mất lớp mỡ > 2cm, giảm khối cơ nặng.
* Mức đánh giá SGA
• Mức A: khơng có nguy cơ suy dinh dưỡng.
• Mức B: Nguy cơ suy dinh dưỡng mức độ nhẹ.
• Mức C: nguy cơ suy dinh dưỡng mức độ nặng.
Chú ý:Khi do dự giữa điểm A hoặc B, chọn B. Khi do dự giữa điểm B hoặc C, chọn
B.
1.6. Tác động của suy dinh dưỡng ở bệnh nhân COPD
Trên hệ hô hấp: làm giảm tính đàn hồi của phổi và chức năng hơ hấp, giảm khối lượng
cơ hô hấp, thay đổi cơ chế miễn dịch tại phổi. Thiếu vi chất dinh dưỡng, thiếu Protein và
sắt có thể dẫn đến nồng độ Hemoglobin thấp giảm khả năng vận chuyển Oxy, góp phần


14

làm tăng mức độ nặng của đợt cấp COPD. Thiếu Vitamin ảnh hưởng đến tổng hợp collagen
là thành phần quan trọng của mô liên kết tại mô phổi.
Tại tế bào: nhiều chức năng có thể tổn hại do thiếu các chất, thiếu Mg,Ca, Phospho,
Kali, giảm Protein và phospholipid, albumin, Glycoprotein góp phần vào sự hư hại phế
nang và gây phù phổi.
Thay đổi hệ thống miễn dịch: bệnh nhân dễ bị nhiễm trùng phổi, suy dinh dưỡng làm
teo các mô bạch huyết chủ yếu ảnh hưởng đến miễn dịch qua trung gian tế bào, giảm số
lượng bạch cầu lympho T hỗ trợ (do giảm hoạt động của IL1), tăng yếu tố TNF-α gây chán

ăn, suy thối cơ bắp, khi chuyển hóa chất béo thay đổi ức chế lipoprotein lipase mô gây ra
hiện tượng sốt. Bệnh nhân suy dinh dưỡng sẽ bị thay đổi hình thái, chức năng, sức bền cơ
hơ hấp và phổi: giảm hiệu suất hô hấp khi gắng sức, suy hơ hấp cấp tính, chất lượng cuộc
sống thấp và khả năng tập thể dục cũng thấp hơn. Suy dinh dưỡng ở bệnh nhân COPD có
tỉ lệ nhập viện cao hơn, tăng nhu cầu cần thởmáy hỗ trợ, thời gian nằm viện kéo dài, tỉ lệ
tử vong cao hơn.
1.7. Nhu cầu dinh dưỡng cho đợt cấp COPD nặng.
Bệnh nhân bị bệnh phổi tắc nghẽn mạn tính thường có nhiễm trùng, khó thở, mệt mỏi
kéo dài, làm cho ăn được rất ít thức ăn so với nhu cầu khuyến nghị đồng thời có tình trạng
tăng chuyển hóa do bệnh làm cho bệnh nhân ngày càng suy kiệt.
1.7.1. Nhu cầu năng lượng
Đối với bệnh nhân COPD, bệnh nhân luôn phải nỗ lực để hô hấp, năng lượng tiêu hao
cần tăng lên khoảng 10-15% so với chuyển hóa cơ bản. Tính tốn nhu cầu năng lượng có
thể sử dụng phương pháp nhiệt lượng gián tiếp hoặc phương trình Harris – Benedict. Năng
lượng khuyến nghị: 28 – 35 kcal/kg/ngày được nhiều tác giả sửdụng cho đợt cấp COPD
nặng..Hoặc BEE x 1,25 – 1,56 đối với bệnh nhân BPTNMT có đợt cấp phải nằm điều trị
tại bệnh viện có thở máy. (BEE: basal energy expenditure).
Cơng thức Harris J, Benedict :
Công thức cho Nam BEE= 66,5+ (13,75 x kg) + (5,003 x cm)-(6,775 x tuổi)
Công thức cho Nữ: BEE=655,1 + (9,563 x kg)+(1,850 x cm)–(6,774 x tuổi)
Yazdanpanah, L. và Cộng sự (2010): giảm cân và BMI thấp có liên quan đến khởi
phát đợt cấp, số lần nằm viện, tỉ lệ thơng khí nhân tạo, tỉ lệ tử vong của bệnh nhân
COPD.Soler, J.J. và Cộng sự (2004): Suy dinh dưỡng làm cho tỉ lệ nằm viện cao, thời gian


×