Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (79.01 KB, 4 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>ĐỀ THI THỬ VÀO 10 MÔN VĂN</b>
<b>Câu 1</b> Tóm tắt truyện chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng (trong
khoảng từ 10 – 12 dòng)
<b>1 </b>
<b>điểm </b>
<b>Câu 2</b>
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
” ...Bác Thứ chưa nghe thủng câu hỏi ra sao, ông lão đã lật
<b>đật bỏ lên nhà trên: </b>
<b>- Tây nó đốt nhà tôi rồi ông chủ ạ. Đốt nhẵn, ông chủ tịch</b>
<b>làng em vừa lên cải chính... Cải chính cái tên làng chợ Dầu</b>
<b>chúng em Việt gian ấy mà. Ra lao! Láo hết, chẳng có gì sất.</b>
<b>Tồn là sai mục đích cả.” </b>
a. Ơng Hai nói: ” Làng chợ Dầu chúng em Việt gian” là
dùng cách nói nào?
<b>b.</b> Trong câu nói ơng Hai đã dùng sai một từ, đó là từ nào?
Lẽ ra phải nói thế nào mới đúng?
<b>1 </b>
<b>điểm </b>
<b>Câu 3</b> Viết một đọan văn nghị luận ( không quá một trang giấy thi)
với chủ đề: ” Lời xin lỗi” (Trong đó sử dụng lời dẫn trực tiếp
<b>3 </b>
<b>điểm </b>
<b>Câu 4</b>
Bài Khúc hát ru những em bé lớn lên trên lưng mẹ của
Nguyễn Khoa Điềm đã thể hiện tình yêu thương con gắn với
lòng yêu nước, với tinh thần chiến đấu của người mẹ miền tây
Thừa Thiên. Qua khúc hát ru ở phần cuối bài thơ hãy làm sáng
tỏ nhận xét trên.
” ...Em cu Tai ngủ trên lưng mẹ ơi
<b>Em ngủ cho ngoan, đừng rời lưng mẹ</b>
<b>Mẹ đang chuyển lán, mẹ đi đạp rừng</b>
<b>Thằng Mĩ đuổi ta phải rời con suối</b>
<b>Anh trai cầm súng, chị gái cầm chuông</b>
<b>Mẹ địu em đi đề giành trận cuối</b>
<b>Từ trên lưng mẹ em đến chiến trường</b>
<b>Từ trong đói khổ em vào Trường Sơn</b>
<b>- Ngủ ngoan a- kay ơi , ngủ ngoan a- kay ơi hỡi</b>
<b>Mẹ thương a- kay, mẹ thương đất nước</b>
<b>Con mơ cho mẹ được thấy Bác Hồ</b>
<b>Mai sau con lớn làm người Tự do...”</b>
<b>5 </b>
<b>TRẢ LỜI:</b>
<b>Câu 1: Tóm tắt truyện chiếc lược ngà của Nguyễn Quang Sáng ( trong khoảng </b>
từ 10 – 12 dịng)
- Ơng Sáu xa nhà đi kháng chiến từ khi con gái anh vừa tròn tuổi. Sau hiệp định kí kết
lập lại hồ bình cho đất nước anh được về phép thăm con gái và gia đình. Với lịng mong
mỏi được gặp con của mình, anh khát khao được nhận con gái.
với anh như ngưịi xa lạ, ln xa lánh anh Sáu. Anh khổ tâm vô cùng. Trong suốt ba ngày
nghỉ phép, anh không đi chơi đâu, chỉ quanh quẩn ở nhà chăm sóc con, mong được gần
gũi và được con gái mình gọi một tiếng cha thiêng liêng ý nghĩa. Cho đến tận giây phút
cuối cùng chia tay mọi ngưòi để anh trở lại chiến khu, thì bất ngờ bé Thu thét gọi cha
mình trong niềm xúc động mãnh liệt.
- Trở lại chiến trường anh mang theo lời hứa sẽ mua cho con chiếc lược. Tháng ngày
ở chiến khu, với lịng nhớ con khơn ngi, anh dồn tồn bộ tâm sức, tình thương của
mình vào việc khắc tặng con một chiếc lược bằng ngà voi, mong ngày chiến thắng trở về
u tặng con mình. Nhưng thật khơng may, trong một trận càn của địch, ông Sáu bị
thương nặng.
- Trước lúc nhắm mắt, ơng chỉ kịp trao lại cho ngưịi bạn của mình là ơng Ba chiếc
lược với lời nhắn hãy trao tận tay con gái bé bỏng của ông món quà thiêng thiêng này.
Thực hiện nguyện ước của bạn mình như đã hứa, ơng Ba đã trao tận tay bé Thu chiếc
lược khi cô đã là cô giao liên giỏi giang, dũng cảm mưu trí.
<b>Câu 2 : Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi: </b>
” ...Bác Thứ chưa nghe thủng câu hỏi ra sao, ông lão đã lật đật bỏ lên nhà trên:
<b>-</b> <b>Tây nó đốt nhà tôi rồi ông chủ ạ. Đốt nhẵn, ông chủ tịch làng em vừa lên cải </b>
<b>chính... Cải chính cái tên làng chợ Dầu chúng em Việt gian ấy mà. Ra lao! </b>
<b>Láp hết, chẳng có gì sất. Tồn là sai mục đích cả.” </b>
a) Ơng Hai nói: ” Làng chợ Dầu chúng em Việt gian” là dùng cách nói nào?
b) Trong câu nói ơng Hai đã dùng sai một từ, đó là từ nào? Lẽ ra phải nói thế nào
mới đúng?
<b>-</b> Ơng Hai nói: ” Làng chợ Dầu chúng em Việt gian” - > Là cách nói Hốn dụ ,
lấy làng để chỉ những người dân chợ Dầu.
<b>-</b> Trong câu nói, ơng Hai dùng sai từ” Mục đích” , lẽ ra phải nói ” mục đích kích”
mới đúng.
<b>Câu 3: Viết một đọan văn nghị luận ( không quá một trang giấy thi) với chủ đề: ” Lời</b>
xin lỗi” ( Trong đó sử dụng lời dẫn trực tiếp hoặc gián tiếp)
Mẹ ơi, đã bao lần con không học bài, làm bài, bị điểm kém, cư xử thiếu lễ độ với mọi
người.Mẹ mắng con nhưng rồi con vẫn lại mắc lỗi, bị điểm kém, vẫn ham chơi ...Mẹ thở
dài, trên trán mẹ có thêm một nếp nhăn.
Mẹ ơi , dù con mắc lỗi bao nhiêu lần mẹ vẫn tha thứ. Trong kí ức non nớt, bồng bột
con cứ tưởng những lỗi lầm ấy rồi cũng sẽ phai mờ. Nhưng còn mẹ, mẹ vẫn nhớ tất cả
những lỗi lầm ấy như những vết thương lịng khơng thể chữa khỏi.Con nhớ như in những
lần con bị ốm . Mẹ thức suốt đêm, đôi mắt trũng xuống lo âu, khi con bị sốt phải nghỉ
học. Mẹ đã khóc , ơm chặt con vào lịng. Con thấy rõ điều đó trong tiếng thở dài của mẹ,
trên vần trán có đầy những nếp nhăn mà con không bao giờ đếm nổi là bao nhiêu.
Giờ con hiểu ra tất cả thì mẹ ” Khơng cịn nửa trên cỏi đời này”. Mẹ ơi, con ngàn lời
xin lỗi mẹ. Mẹ ơi. Có lẽ nơi suối vàng mẹ cũng chấp nhận cho con.
<b>“Em cu Tai ngủ trên lưng mẹ ơi</b>
Em ngủ cho ngoan, đừng rời lưng mẹ
Mẹ đang chuyển lán, mẹ đi đạp rừng
Thằng Mĩ đuổi ta phải rời con suối
Anh trai cầm súng, chị gái cầm chuông
Mẹ địu em đi đề giành trận cuối
Từ trên lưng mẹ em đến chiến trường
Từ trong đói khổ em vào Trường Sơn
- Ngủ ngoan a- kay ơi , ngủ ngoan a- kay ơi hỡi
Mẹ thương a- kay, mẹ thương đất nước
Con mơ cho mẹ được thấy Bác Hồ
Mai sau con lớn làm người Tự do...”
<b>a) Mở bài: </b>
<b>- Nguyễn Khoa Điềm là nhà thơ trưởng thành trong môi trường quân đội, thời kì </b>
chống Mĩ cứu nước.
- Bài thơ có ba khúc ca, mỗi khúc có 2 khổ, được sáng tạo theo âm điệu dân ca, điệu
ru con của đồng bào Tà- ôi trên miền núi Trị Thiên. Đây là khúc ca thứ 3 thể hiện tình
b) Thân bài:
<b>Người mẹ tảo tần, lam lũ : </b>
- Hình ảnh người mẹ gắn bó với hồn cảnh, cơng việc chiến đấu. Đó là lúc ” Thằng
Mĩ đuổi ta phải rời con suối” muốn đẩy đồng bào Tà – ôi vào chỗ chết, nên mẹ phải địu
con không phải để giã gạo, tỉa bắp mà là ” chuyển lán”,”đạp rừng”. Mẹ cùng ”anh trai ,
cầm súng” , ”chị gái cầm chông” ra trận , đi tiếp tế, đi tải đạn, di chuyển lương
thực...với tinh thần quyết tâm tin tưởng vào thắng lợi.
<b>“Em cu Tai ngủ trên lưng mẹ ơi</b>
<b> Em ngủ cho ngoan, đừng rời lưng mẹ</b>
<b> Mẹ đang chuyển lán, mẹ đi đạp rừng</b>
<b> Thằng Mĩ đuổi ta phải rời con suối</b>
<b> Anh trai cầm súng, chị gái cầm chuông</b>
<b> Mẹ địu em đi đề giành trận cuối</b>
<b> Từ trên lưng mẹ em đến chiến trường</b>
<b> Từ trong đói khổ em vào Trường Sơn”</b>
<b>Mong ước của mẹ: </b>
– Mong ước của mẹ là mơ ước” Con mơ cho mẹ hạt gạo trắng ngần” hay con mau
chống lớn khơn, có sức khỏe cường tráng , “ vung chày lún sâu” , “con mơ cho mẹ được
thấy Bác Hồ” làm người Tự do. Đó chính là ngày miền Nam được giải phóng , đất nước
được thống nhất , con được làm người dân của đất nước độc lập tự do.
<b> “Ngủ ngoan a- kay ơi , ngủ ngoan a- kay ơi hỡi</b>
<b> Mẹ thương a- kay, mẹ thương đất nước</b>
c) <b>Kết bài: </b>
- Người đọc xúc động trước tấm lòng vị tha ,nhân hậu của bà mẹ Tà- ôi , của những
người mẹ miền Tây Thừa Thiên và cũng là phụ nữ Việt Nam nói chung, và tấm lịng
của tác giả đối với các Bà mẹ Việt Nam anh hùng.