Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (78.91 KB, 1 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>CẢM TƯỞNG CỦA EM LẦN ĐẦU TIÊN BƯỚC VÀO TRƯỜNG THPT Ngô Quyền </b>
<i><b>Tác giả: – 10C6 </b></i>
<i>Năm học :2012-2013</i>
Thế là một mùa phượng đỏ, ve ngân đã qua. Đó là khoảng thời gian mà bạn và tơi thoả sức vui đùa trên những con đê vắng cùng dịng sơng mênh mơng những nắng, đó là những
phút giây lén nhìn qua ơ cửa sổ nhìn chùm phượng vĩ xanh non, những nhánh bằng lăng non màu tím mà lòng ước ao những cái búp non kia tách ra thật mau để chúng mình thoả sức vui
đùa trong hè nắng cháy. Thế mà thoắt cái chùm phượng vĩ chỉ còn thưa thớt vài nhánh nở muộn và đâu đó trên cành cao khơng cịn nghe tiếng râm ran của những chú ve sầu, cái khơng khí
nóng bức, oi ả của mùa hè hầu như khơng cịn nữa và thay vào đó là khơng khí mát mẻ của những cơn mưa đầu thu ... và điều đó có nghĩa mùa tựu trường đã đến, tiếng trống trường sắp
điểm .... Với tuổi học trị ai cũng có cái nao nao của buổi tựu trường nhưng lần này đột nhiên tôi thấy lạ khi chia tay với chiếc khăn quàng đỏ thắm với mái trường THCS đầy kỉ niệm,
ngưỡng cửa THPT dần đến. Một cảm giác bồi hồi là lạ tràn về trong lịng tơi. Tơi ngỡ như mình được trở về với những ngày đầu bước vào lớp 1, cảm giác ấy khó tả như ngày nào.
Ngày đầu tiên tôi đến với mái trường THPT Ngô Quyền là một ngày thật đẹp; trời trong xanh, từng vạt nắng vàng trải rộng tên con đường q quen thuộc; tơi thấy mình như lớn
hơn, duyên dáng hơn trong chiếc áo dài thướt tha mặc dù tơi vẫn có cái cảm giác ngột ngạt khi lần đầu tiên mặc áo dài. Sải bước trên con đường quê tôi bất chợt nhận ra rằng hơm nay nó
nhộn nhịp và đơng vui hơn rất nhiều so với thường ngày nó rất vắng vẻ; và trên cành cao những chú chim nhỏ ríu rít làm lịng tơi dâng lên một cảm xúc rạo rực, rất khó tả ... Đang miên
man trong dịng cảm xúc ấy, bóng dáng ngơi trường THPT Ngơ Quyền hiện ra trước mắt tôi ngày một rõ.
Lúc này hiện ra trước mắt tôi là hình ảnh ngơi trường thật khang trang với những phịng thẳng tắp cũng những hàng cây được cắt tỉa thật gọn gàng, toàn bộ khung cảnh của trường
trong nắng sớm hiện ra thật đẹp. Khuôn viên của trường rất rộng tơi khơng ước lượng chính xác được là trường rộng bao nhiêu. Nhưng tôi chợt nhận ra mọi thứ ở đây đều xa lạ và mới mẻ
đối với tơi, nhưng bằng lịng kiêu hãnh của một học sinh lớp 10 tôi thu hết can đảm bước vào bên trong bởi tơi hình dung rằng bên trong là một thế giới hồn tồn khác, ở đó có rất nhiều
bí ẩn chờ tơi khám phá ... Bước vào trong tơi thấy sợ bỡi lẽ xung quanh tơi cái gì cũng lạ, cái gì cũng mới cả. Nhìn những cây bàng, nhìn hàng ghế đá tơi nhớ về cấp II những lúc ra chơi
ngội tụm 5 tụm 7 nói chuyện và đùa vui thật hồn nhiên, hay là những lúc đuổi bắt nhau quanh gốc cây phượng già .. tôi bỗng cảm thấy tiếc những giây phút ngồi “tám” cùng lũ bạn thân
hay là những lúc vắt óc suy nghĩ câu trả lời cho một bài tập khó ... Nhìn những anh chị 11,12 đang vui đùa cùng nhau một cách tự nhiên, thoải mái không sợ sệt hay e dè một điều gì cả tơi
ước gì mình cũng là học sinh cũ để khỏi phải sợ sệt, để có thể tự tin bước đi mà khơng hồi hộp hay lo lắng. Những cảm xúc phức tạp, tôi như quả lắc đồng hồ bị giao động giữa hiện tại và
quá khứ, trông tôi như chú nai con bị lạc giữa một khi rừng già mà không biết đường ra.
Nhưng lí trí tơi đã chiến thắng được cảm xúc, gạt đi những cảm xúc hỗn độn ấy tơi nhanh chóng đi tìm lớp của mình. Cảm giác nao nao lo lắng len lỏi khắp người tơi. Tơi đã tìm
được lớp. Bước vào lớp tôi không dám ngẩng cao đầu bước vào, tôi hơi cúi mặt và bước vào lớp, tơi tìm cho mình một chỗ ngồi, tơi nhìn quanh, những người bạn mới cũng rất giống tôi vẻ
mặt của các bạn cho tơi biết rằng các bạn cũng có cảm giác giống tôi như lúc bấy giờ. Bỗng tôi bắt gặp một nụ cười thật dễ thương của cô bạn ngồi bên cạnh, nụ cười của bạn ấy khiến tôi
bớt lo lắng và sợ hãi. Chúng tôi làm quen với nhau và hình như giữa hai đứa khơng còn khoảng cách.
Trong lúc tôi đang làm quen với một số bạn khác nữa, cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp ấn tượng đầu tiên của tôi về cô là khuôn mặt hiền dịu của cô. bài học đầu tiên mà chúng tôi
được học là những hiểu biết về ngôi trường THPT Trần Quốc Tuấn. Mặc dù qua sách báo qua các anh chị đi trước tôi biết được trường là một trường xuất sắc, có truyền thống dạy và học