Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.8 MB, 7 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1></div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>
.
<b>=>Quan niệm nhân nghĩa ở Nguyễn </b>
<b>Trãi khơng cịn là quan niệm đạo đức </b>
<b>hạn hẹp mà là một lí tưởng xã hội phải </b>
<b>chăm lo cho dân được sống có hạnh </b>
<b>phúc và n bình.Tư tưởng đó trở </b>
<b>thành sợi chỉ đỏ xun suốt của lịch </b>
<b>sử Việt Nam</b>
<b>Mở đầu bài cáo tác giả nêu lên một </b>
<b>tư tưởng lớn làm nguyên lí cho </b>
<b>tồn bài:</b>
<b>Hai câu này có nghĩa: </b><i><b>việc nhân </b></i>
<i><b>nghĩa cốt làm cho nhân dân được </b></i>
<i><b>yên, mà muốn làm cho nhân dân </b></i>
<i><b>được yên thì trước hết phải lo tiêu </b></i>
<i><b>diệt quân tàn bào</b></i>
<b>Cho nên tiếp theo bài cáo nhắc lại truyền </b>
<b>thống "yên dân trừ bạo" của các triều đại</b>
<b>- Thứ năm chính là nhân tài, là con người cũng là yếu tố </b>
<b>quan trọng để khẳng định nền độc lập của chính </b>
<b>mình."Song hào kiệt thời nào cũng có." </b>
<b>Nền độc lập của ta được Nguyễn Trãi liệt kê ra năm yếu tố </b>
-<b>Thứ nhất là nền văn hiến, mỗi quốc gia, dân tộc đều phải </b>
<b>có nền văn hiến riêng của mình từ văn hố, xã hội, lịch sử </b>
<b>tất cả đều khác và có nét riêng của mình như để khẳng </b>
<b>định nền văn hiến đã có từ lâu khơng phải ai cũng có được </b>
<b>"Vốn xưng nền văn hiến đã lâu, "</b>
<b>-Thứ hai chính là cương thổ là núi, sông, đồng ruộng, biển </b>
<b>cả đã được chia rõ ràng. "Nước non bờ cõi đã chia"</b>
<b>-Thứ ba là phong tục tập quán cũng như văn hoá </b>
<b>-Thứ tư là triều đại riêng nhằm khẳng định chủ quyền"Từ </b>
<b>Triệu, Đinh, Lý, Trần; bao đời xây nền độc lập- Cùng Hán, </b>
<b>Đường, Tống, Nguyên; mỗi bên hùng cứ một phương" </b>
<b>Lãnh thổ Việt Nam trước đây</b>
<b>Chính vì thế, đoạn mở đầu có ý </b>
<b>nghĩa như lời tuyên ngôn độc lập </b>
<b>khi tác giả khẳng định mạnh mẽ </b>
<b>cái chân lí lịch sử ấy, đồng thời </b>
<b>cũng khẳng định cái hậu quả tất </b>
<b>yếu về phía kẻ thù, khi chúng xâm </b>
<b>phạm đến độc lập chủ quyền dân </b>
<b>tộc ta</b>
<b>Vậy nên:</b>
<b>Lưu Cung tham công nên thất bại</b>
<b>Triệu Tiết thích lớn phải tiêu </b>
<b>vong</b>
<b>Cửa Hàm Tử bắt sống Toa Đơ</b>
<b>Sơng Bạch Đằng giết tươi Ơ Mã</b>
Bốn triều đại mạnh nhất của ta với bốn
<b>triều đại hùng mạnh của Trung Quốc </b>
<b>chứng tỏ ta chẳng hề thua kém gì </b>
<b>chúng.Khơng có lịng tự hào dân tộc </b>
<b>mãnh liệt thì khơng có sự so sánh như </b>
<b>vậy</b>
<b>Nói về nước Đại Việt ta, cảm hứng của </b>
<b>tác giả tràn đầy niềm tự hào dân tộc.</b>
<b>=>thể văn biền ngẫu, giọng điệu trang </b>
<b>nghiêm được Nguyễn Trãi viết rất tài tình </b>
<b>như câu:</b>
<b>“Từ Triệu, Đinh, Lý, Trần; bao đời xây </b>
<b>nền độc lập; </b>
<b>Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên; mỗi </b>