Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (3.28 MB, 66 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<i><b>Cửu đỉnh </b></i>–<i><b> Thế Miếu</b></i>
<b>- Gia đình:</b>
+ <b>Thân sinh</b> <b>là một nhà </b>
<b>Nho</b> rất ham thích sưu tầm
ca dao - tục ngữ và từng
dạy cho Tố Hữu làm thơ từ
nhỏ.
+ <b>Thân mẫu cũng là con một </b>
<b>nhà Nho,</b> thuộc rất nhiều ca
dao - dân ca xứ Huế và
từng đọc cho Tố Hữu nghe
ngay từ nhỏ.
<b>Chính gia đình và quê </b>
<b>hương đã tạo điều kiện </b>
<b>thuận lợi phát triển hồn </b>
<b>- Các chặng đường hoạt </b>
<b>động cách mạng:</b>
<b>+ Năm 1937:</b> Hăng say
hoạt động trong Đoàn
Thanh niên dân chủ ở
Huế.
<b>+ Năm 1938:</b> được kết
nạp vào <i>Đảng Cộng sản </i>
<i>Đông Dương.</i>
<b> </b> <b>+ Năm 1939:</b> bị thực
dân Pháp bắt giam ở
nhà lao Thừa Thiên, rồi
lần lượt bị giam giữ
trong nhiều nhà tù ở các
tỉnh miền Trung và Tây
Nguyên.
<b>+ Năm 1942:</b> vượt
ngục và tiếp tục hoạt
động cách mạng.
+ Cách mạng tháng Tám 1945: là Chủ tịch Uỷ
<b>+ Kháng chiến chống Pháp: đặc trách văn </b>
hoá văn nghệ ở Cơ quan Trung ương Đảng.
<b>+ Hai cuộc kháng chiến chống Pháp và Mĩ </b>
<b>1986:</b> liên tục giữ những cương vị quan trọng trong
bộ máy lãnh đạo của Đảng và Nhà nước.
<b>- 1996:</b> được tặng Giải thưởng HCM về Văn học
nghệ thuật.
<b>Từ ấy</b>
<b>(1937-1946)</b>
<b>Việt Bắc</b>
<b>(1947-1954)</b>
<b>Gió lộng</b>
<b>(1955-1961)</b>
<b>Ra trận</b>
<b>(1962-1972)</b>
<b>Máu và hoa</b>
<b>(1972-1977)</b>
Một tiếng đờn
<b>(1992)</b>
<b>1. </b><i><b>“Từ ấy”</b></i><b> (1937 - 1946):</b>
- Tập thơ đánh dấu bước
trưởng thành của người
thanh niên quyết tâm đi
theo ngọn cờ của Đảng.
17
<b>Một tiếng rao đêm</b>
<i><b>Ai ăn bánh bột lọc khơng?</b></i>
<i><b>Tiếng rao sao mà ướt lạnh tê lịng</b></i>
<i><b>………..</b></i>
<i><b>Mà giọng ngân cịn vương vẫn dại khờ</b></i>
<i><b>Trên mơi mỏng hãy thơm mùi sữa mẹ</b></i>
<i><b>...</b></i>
<b>Lão đày tớ</b>
<i><b>Đến già còn bửa củi</b></i>
<i><b>Gánh nước cuốc vườn rau</b></i>
<i><b>Đất bụi lấm đầy đầu</b></i>
<i>Nuôi đi em, cho đến lớn, đến già</i>
<i>Mầm hận ấy trong lồng xương ống máu</i>
<i>Để thêm nóng mai kia hồn chiến đấu</i>
<i>Mà hơm nay anh đã nhóm trong lịng!</i>
(<b>Đi đi em</b>, 2/1938)
<i>Khóc là nhục. Rên, hèn. Van, yếu đuối</i>
<i>Và dại khờ là những lũ người câm</i>
<i>Trên đường đi như những bóng âm thầm</i>
<i>Nhận đau khổ mà gửi vào im lặng</i>
<i>…………..</i>
<i>Quyết chiến đấu! Nào, ta liên hiệp lại</i>
<i>Hội tù nhân khốn nạn của bần cùng</i>
<i>Ngày mai đây tất sẽ là chung</i>
<i>Tất cả sẽ là vui và ánh sáng</i>
<i><b>Cô đơn thay là cảnh thân tù,</b></i>
<i><b>Tai mở rộng và lòng sôi rạo rực.</b></i>
<b>+ </b> <i><b>“Giải phóng”</b></i><b> (1942 - </b>
<b>1946): </b>
Sáng tác từ khi vượt ngục
đến những ngày đầu giải
phóng dân tộc.
<b>. Ngợi ca thắng lợi của </b>
<b>cách mạng.</b>
<b>Giải phóng</b>
<i><b>Chừ đây Huế, Huế ơi! Xiềng gông xưa đã gãy</b></i>
<i><b>Hãy bay lên! Sơng núi của ra rồi!</b></i>
<i><b>Nước mắt ta trào, húp mí, tràn mơi</b></i>
<i><b>cổ ta ré trăm trận cười, trận khóc!</b></i>
<b>(Huế tháng Tám - 1945)</b>
<i><b>Ta hát suốt đêm nay vui bất tuyệt</b></i>
<i><b>Trống rung tim ta đập nhịp bồn chồn</b></i>
<i><b>Đầu ta qua lớp lớp khải hồn mơn</b></i>
<b>2.</b> <i>“<b>Việt Bắc”</b></i><b> (1946 - 1954)</b>:
<b>- Nội dung chính:</b>
Là tiếng ca hùng tráng, thiết tha về cuộc
kháng chiến và những con người kháng
chiến trong suốt chặng đường chống pháp
của dân tộc:
Bầm của con, mẹ Vệ quốc quân
Con đi xa cũng như gần
Anh em đồng chí quây quần là con
Bầm u con, u ln đồng chí
Bầm q con, bầm quý anh em
<i>(Bầm ơi !)</i>
Chú bé loắt choắt,
Cái xắc xinh xinh.
Cái chân thoăn thoắt,
Cái đầu nghênh nghênh.
Ca-lô đội lệch,
Mồm huýt sáo vang.
Như con chim chích,
Nhảy trên đường vàng.
<i>(Lượm)</i>
Em là con gái Bắc Giang
Rét thì mặc rét, nước làng em lo
Nhà em phơi lúa chưa khô
Ngô chửa vào bồ, sắn thái chưa xong
Nhà em con bế con bồng
Em cũng theo chồng đi phá đường quan
<i>(Phá đường)</i>
Đôi bộ áo quần nâu
Đã âm thầm thương mến
Giọt giọt mồ hôi rơi,
Trên má anh vàng nghệ.
Anh vệ quốc quân ơi,
Sao mà yêu anh thế!
<i>(Cá nước).</i>
<b>Phụ nữ</b> <b>Anh vệ </b>
<b>quốc quân...</b>
<b>Bà Bầm,</b>
<b>+ Ngợi ca Đảng và Bác Hồ đã </b>
<b>khơi nguồn và phát huy được </b>
<b>sức mạnh của dân quân ta để </b>
<b>đánh thắng kẻ thù.</b>
<i>Giọng của người không phải sấm </i>
<i>trên cao,</i>
<i>Thấm từng tiếng, ấm vào lòng mong </i>
<i>ước.</i>
<i>Con nghe Bác, tưởng nghe lời non </i>
<i>nước,</i>
<i>Tiếng ngày xưa và tiếng cả mai sau.</i>
<i>Bác ngồi đó, lớn mênh mơng</i>
<i>Trời xanh, biển rộng, ruộng đồng, nước non</i>
<i>Bác Hồ cha của chúng con</i>
• tình qn dân “<i>cá nước</i>”,
• tiền tuyến với hậu phương,
• miền xi với miền ngược,
• cán bộ với quần chúng,
• nhân dân với lãnh tụ,
• tình u thiên nhiên, đất nước,
• tình cảm quốc tế vô sản,….
<i><b>Hoan hô chiến sĩ Ðiện Biên </b></i>
<i>Chiến sĩ anh hùng </i>
<i>Ðầu nung lửa sắt </i>
<i>Năm mươi sáu ngày đêm khoét núi ngủ hầm, mưa dầm </i>
<i>cơm vắt </i>
<i>Máu trộn bùn non </i>
<i>Gan không núng </i>
<i>Chí khơng mịn </i>
<i>Những đồng chí thân chơn làm giá súng </i>
<i>Băng mình qua núi thép gai ào ào vũ bão </i>
<i>Những đồng chí chèn lưng cứu pháo </i>
<i>Nát thân, nhắm mắt cịn ơm </i>
<i>Những bàn tay xẻ núi, lăn bom </i>
<i><b>Ta đi tới trên đường ta </b></i>
<i><b> bước tiếp</b></i>
<i><b>Rắn như thép, vững như </b></i>
<i><b> đồng</b></i>
<i><b>Đội ngũ ta trùng trùng </b></i>
<i><b> điệp điệp</b></i>
<i><b>Cao như núi, dài như </b></i>
<i><b>sơng</b></i>
<i><b>Chí ta lớn như biển đông </b></i>
<i><b> trước mặt ! </b></i>
<i><b> (Ta đi tới)</b></i>
<i><b>Ta đi tới trên đường ta </b></i>
<i><b> bước tiếp</b></i>
<i><b>Rắn như thép, vững như </b></i>
<i><b> đồng</b></i>
<i><b>Đội ngũ ta trùng trùng </b></i>
<i><b> điệp điệp</b></i>
<i><b>Cao như núi, dài như </b></i>
<i><b>sơng</b></i>
<i><b>Chí ta lớn như biển đơng </b></i>
<i><b> trước mặt ! </b></i>
<i><b> </b><b>(Ta đi tới)</b></i>
<i><b>Những đường Việt Bắc </b></i>
<i><b>của ta</b></i>
<i><b>Đêm đêm rầm rập như là </b></i>
<i><b>đất rung</b></i>
<i><b>Quân đi điệp điệp trùng </b></i>
<i><b>trùng</b></i>
<i><b>Ánh sao đầu súng bạn </b></i>
<i><b>cùng mũ nan</b></i>
<i><b> (Việt Bắc)</b></i>
<i><b>Những đường Việt Bắc </b></i>
<i><b>của ta</b></i>
<i><b>Đêm đêm rầm rập như là </b></i>
<i><b>đất rung</b></i>
<i><b>Quân đi điệp điệp trùng </b></i>
<i><b>trùng</b></i>
<i><b>Ánh sao đầu súng bạn </b></i>
<i><b>cùng mũ nan</b></i>
<i><b> </b><b>(Việt Bắc)</b></i>
<b>VIỆT BẮC</b>
<b>3. “</b><i><b>Gió lộng</b></i><b>” (1955 - 1961)</b>:
<b>Nội dung chính:</b>
- Ghi sâu ân tình cách mạng.
- Ca ngợi cuộc sống mới xã hội chủ nghĩa
ở miền Bắc .
Gió lộng
<b>(1955-1961)</b>
<i><b>Yêu biết mấy, những dịng sơng bát ngát,</b></i>
<i><b>Giữa đơi bờ dào dạt lúa ngô non.</b></i>
<i><b>Yêu biết mấy, những con đường ca hát,</b></i>
<i><b>Qua công trường mới dựng mái nhà son.</b></i>
<i><b> (Mùa thu mới)</b></i>
<i><b>Yêu biết mấy, những dịng sơng bát ngát,</b></i>
<i><b>Giữa đơi bờ dào dạt lúa ngơ non.</b></i>
<i><b>Yêu biết mấy, những con đường ca hát,</b></i>
<i><b>Qua công trường mới dựng mái nhà son.</b></i>
<i>Đồng bào ơi, anh chị em ơi!</i>
<i>Hỡi lương tâm tất cả lồi người</i>
<i>Hãy nghe tiếng của nghìn người bị giết</i>
<i>Khơng sống nữa, nhưng khơng chịu chết</i>
<i>Nghìn hồn oan bay khắp nhân gian</i>
<b>Miền Nam</b>
<i> Nếu tâm sự cùng ta, bạn hỏi: </i>
<i>Tiếng nào trong mn ngàn tiếng nói </i>
<i>Như nỗi niềm nhức nhối tim gan </i>
<i>Trong lòng ta, hai tiếng: miền Nam! </i>
<i>… </i>
<i>Có phải hỡi miền Nam anh dũng </i>
<i>Khi ta đứng lên cầm khẩu súng </i>
<i>Ta vì ta, ba chục triệu người </i>
<i>Cũng vì ba ngàn triệu trên đời! </i>
<i>…Ôi Tổ quốc giang sơn hùng vĩ</i>
<i> Đất anh hùng của thế kỷ hai mươi !</i>
<i> Hãy kiêu hãnh: trên tuyến đầu chống Mỹ</i>
<i> Có miền Nam anh dũng tuyệt vời.</i>
<i><b>"Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước</b></i>
<i><b>Mà lòng phơi phới dậy tương lai</b></i>
<i><b>5. </b></i><b> “</b><i><b>Máu và hoa</b></i><b>” (1972 – 1977):</b>
<b>Nội dung chính:</b>
- Ghi lại chặng đường cách mạng của
dân tộc trong cuộc kháng chiến chống
Mĩ đầy gian khổ, hi sinh.
- Khẳng định niềm tin sâu sắc vào sức
mạnh tiềm tàng của quê hương cũng
như mỗi con người Việt Nam.
<b>Việt Nam máu và hoa</b>
<i>Khao khát trăm năm, mãi đợi chờ</i>
<i>Hôm nay vui đến, ngỡ trong mơ</i>
<i>Một trời êm ả, xanh khơng tưởng</i>
<i>Mặt đất bình n giấc trẻ thơ</i>
<i>Đây cuộc hồi sinh, buổi hóa thân</i>
<i>Mùa đơng thế kỷ chuyển sang xuân</i>
<i>Ôi Việt Nam! Từ trong biển máu</i>
<b>6. “</b><i><b>Một tiếng đờn</b></i><b>” (1992) và “</b><i><b>Ta với ta</b></i><b>” </b>
<b>(1999):</b>
<b>Nội dung chính:</b>
- Thể hiện những chiêm nghiệm mang tính
phổ quát về cuộc đời và con người.
<i><b>Mới bình minh đó đã hồng hôn,</b></i>
<i><b>Vừa nụ cười tươi giọt lệ tuôn.</b></i>
<i><b>Đời thường sớm nắng chiều mưa vậy,</b></i>
<i><b>Khuấy động lòng ta những nỗi buồn.</b></i>
Những chặng đường thơ
của Tố Hữu luôn gắn với
chặng đường cách mạng
của bản thân, với những
giai đoạn phát triển của
cách mạng Việt Nam.
<b>Từ ấy</b>
<b>(1937-1946)</b>
<b>Việt Bắc</b>
<b>(1947-1954)</b>
<b>Gió lộng</b>
<b>(1955-1961)</b>
<b>Ra trận</b>
<b>(1962-1972)</b>
<b>Máu và hoa</b>
<b>(1972-1977)</b>
Một tiếng đờn
<b>(1992)</b>
<b>Ta với ta </b>
<b>1. Về nội dung: Thơ Tố Hữu mang phong </b>
<b>cách trữ tình - chính trị rất sâu sắc:</b>
<b>a. Trong việc biểu hiện tâm hồn, thơ Tố </b>
<b>Hữu luôn hướng tới cái "ta" chung với </b>
<b>lẽ sống lớn, tình cảm lớn, niềm vui lớn:</b>
<b>- Hướng tới cái “ta” chung:</b>
Cái "tơi" trữ tình trong thơ Tố Hữu là <i>cái </i>
<i>tôi - chiến sĩ</i>, <i>cái tôi - công dân</i>, về sau là
Chào xn đẹp! Có gì vui đấy
Hỡi em u? Mà má em đỏ dậy
Như buổi đầu hò hẹn, say mê
Anh nắm tay em, sơi nổi, vụng về
Mà nói vậy: “Trái tim anh đó
Rất chân thật chia ba phần tươi đỏ:
Anh dành riêng cho Đảng phần nhiều
Phần cho thơ, và phần để em yêu…”
Em xấu hổ: “Thế cũng nhiều anh nhỉ!”
Rồi hai đứa hơn nhau, hai người đồng chí
Dắt nhau đi, cho đến sáng mai nay
- <b>Lẽ sống lớn: </b>
+ Giải phóng giai cấp, giải phóng dân tộc,
đem lại hạnh phúc cho mọi người
+ Quyết tâm dấn thân vì nghĩa lớn và lòng
trung thành tuyệt đối (<i>Từ ấy, Trăng trối</i>…)
<i>Đời cách mạng từ khi tôi đã hiểu</i>
<i>Dấn thân vô là phải chịu tù đày</i>
<i>Là gươm kề cổ, súng kề tai</i>
<i>Là thân sống chỉ cịn coi một nửa</i>
<b>- Tình cảm lớn:</b>
Thơ Tố Hữu không đi sâu vào cuộc sống
và những tình cảm riêng tư mà <i>tập trung </i>
<i>thể hiện những tình cảm lớn của con </i>
<i>người cách mạng</i>:
+ tình u lí tưởng (<i>Từ ấy…</i>),
+ tình cảm kính yêu lãnh tụ (<i>Sáng tháng </i>
<i>năm…</i>),
+ tình cảm đồng bào đồng chí, tình qn
dân (<i>Cá nước…</i>),
- <b>Niềm vui lớn:</b>
niềm vui trong thơ Tố Hữu là niềm vui
trước những chiến thắng vẻ vang của
dân tộc (<i>Huế tháng Tám, Hoan hô chiến </i>
<i>sĩ Điện Biên, Toàn thắng về ta…</i>)
<i>Chừ đây Huế, Huế ơi! Xiềng gông xưa đã gãy </i>
<i>Hãy bay lên! Sơng núi của ta rồi! </i>
<i>Nước mắt ta trào híp mí, tràn mơi </i>
<i>Cổ ta ré trăm trận cười, trận khóc! </i>
<i>... Gió gió ơi! Hãy làm giơng, làm tố </i>
<i>Cuốn tung lên cờ đỏ máu thơm tươi </i>
<i>Vàng vàng bay đẹp quá sao sao ơi </i>
<i>Ta ngã vật trong dòng người cuộn thác... </i>
- <b>Niềm vui lớn:</b>
niềm vui trong thơ Tố Hữu là niềm vui
trước những chiến thắng vẻ vang của
dân tộc (<i>Huế tháng Tám, Hoan hơ chiến </i>
<i>sĩ Điện Biên, Tồn thắng về ta…</i>)
<i>Hoan hơ đồng chí Võ Nguyên Giáp </i>
<i>Sét đánh ngày đêm xuống đầu giặc Pháp </i>
<i>... Vinh quang Hồ Chí Minh - cha của chúng ta </i>
<i>ngàn năm sống mãi! </i>
<i>Quyết chiến quyết thắng cờ đỏ sao vàng vĩ đại! </i>
<b>b. Trong việc miêu tả đời sống, thơ Tố </b>
<b>Hữu mang đậm tính sử thi :</b>
- Thơ Tố Hữu luôn đề cập đến những
vấn đề có ý nghĩa lịch sử lớn lao và có
tính chất tồn dân:
+ Công cuộc xây dựng đất nước (<i>Bài </i>
<i>ca mùa xuân 1961…</i>),
- Nhân vật trữ tình trong thơ mang phẩm
chất tiêu biểu cho dân tộc, mang tầm vóc
lịch sử và thời đại:
+ anh vệ quốc quân (<i>Lên Tây Bắc…</i>),
+ anh giải phóng quân (<i>Tiếng hát sang </i>
<i>xuân…</i>),
+ anh Nguyễn Văn Trỗi (<i>Hãy nhớ lấy lời </i>
<i>tôi</i>),
<i>Em là ai? Cơ gái hay nàng tiên?</i>
<i>Đơi mắt em nhìn hay chớp bê đêm đơng?</i>
<i>Thịt da em là sắt hay là đồng?</i>
<i>...</i>
<i>Ôi trái tim em, trái tim vĩ đại</i>
<i>Cịn một giọt máu tươi cịn đập mãi</i>
<i>Khơng phải cho em. Cho lẽ phải trên đời</i>
<i>Cho quê hương em. Cho Tổ quốc, loài người. </i>
<b>c. Những sự kiện chính trị lớn lao của </b>
<b>dân tộc, của cộng đồng được Tố Hữu </b>
<b>thể hiện qua giọng thơ mang tính chất </b>
<b>tâm tình:</b>
- Cơ sở:
+ Thừa hưởng từ tâm hồn con người xứ
Huế, những câu ca, giọng hò ngọt ngào
của quê hương.
- Biểu hiện:
Nói chuyện chính trị với đồng bào bằng những
Lời hô gọi ngọt ngào trìu mến :
<i> Anh chị em ơi!</i>
<i>Hãy giương súng lên cao chào xuân 68</i>
(Chào xuân 68)
<i> Mẹ ơi! Lau nước mắt</i>
(Ta đi tới)
<i> Các em ơi! Đã học chưa?</i>
- Biểu hiện:
Nói chuyện chính trị với đồng bào bằng những
lời hô gọi ngọt ngào trìu mến của tình bạn,
tình yêu, tình cảm gia đình: "<i>bạn đời ơi", "hỡi </i>
<i>người bạn", "đồng bào ơi", "anh chị em ơi", </i>
<i>"em ơi"…</i>
Lời ru mà cũng thực sự trang nghiêm:
<i>Con ong làm mật yêu hoa</i>
<i>Con cá bơi yêu nước, con sơn ca yêu trời</i>
<i>Con người muốn sống con ơi!</i>
<i>Phải yêu đồng chí, yêu người anh em</i>
- Biểu hiện:
Nói chuyện chính trị với đồng bào bằng những
lời hô gọi ngọt ngào trìu mến của tình bạn,
tình yêu, tình cảm gia đình: "<i>bạn đời ơi", "hỡi </i>
<i>người bạn", "đồng bào ơi", "anh chị em ơi", </i>
<i>"em ơi"…</i>
<i>Giọng thơ thủ thỉ tâm tình:</i>
<i>Nỗi niềm xưa nghĩ mà thương</i>
<i>Dẫu lìa ngó ý cịn vương tơ lịng</i>
<i>Nhân tình nhắm mắt chưa xong</i>
<i>Biết ai hậu thế khóc cùng Tố Như</i>
<b>2. Về nghệ thuật biểu hiện, thơ Tố Hữu </b>
<b>mang tính dân tộc rất đậm đà :</b>
<b>a. Về thể thơ: </b> Thành công khi vận dụng
những thể thơ truyền thống của dân tộc:
- Lục bát, song thất lục bát: mang sắc thái
ca dao và cổ điển (<i>Khi con tu hú, Việt Bắc, </i>
<i>Bầm ơi, Kính gửi cụ Nguyễn Du…)</i>
<i><b>- Mình về mình có nhớ ta</b></i>
<i><b>Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng</b></i>
<i><b>Mình về mình có nhớ khơng </b></i>
<i><b>Nhìn cây nhớ núi, nhìn sơng nhớ nguồn?</b></i>
<b>2. Về nghệ thuật biểu hiện, thơ Tố Hữu </b>
<b>mang tính dân tộc rất đậm đà :</b>
<b>a. Về thể thơ: </b> Thành công khi vận dụng
những thể thơ truyền thống của dân tộc:
- Lục bát, song thất lục bát: mang sắc thái
ca dao và cổ điển (<i>Khi con tu hú, Việt Bắc, </i>
<i>Bầm ơi, Kính gửi cụ Nguyễn Du…)</i>
<i><b>Bầm ơi có rét khơng bầm</b></i>
<i><b>Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn</b></i>
<i><b>Bầm ra ruộng cấy bầm run</b></i>
<b>- Thất ngôn:</b> trang trọng cổ điển nhưng linh
hoạt trong việc gieo vần, tạo nhịp và diễn
tả tình cảm của thời đại mới (<i>Mẹ Tơm, </i>
<i>Bác ơi, Theo chân Bác…</i>)
<i><b>Tôi lại về quê mẹ nuôi xưa</b></i>
<i><b>Một buổi trưa nắng dài bãi cát</b></i>
<i><b>Gió lộng xơn xao sóng biển đu đưa</b></i>
<i><b>Mát rượi lòng ta ngân nga tiếng hát</b></i>
<b>b. Về ngôn ngữ:</b>
- Sử dụng từ ngữ và cách nói quen thuộc với dân
tộc.
- Phát huy cao độ tính nhạc phong phú của tiếng
Việt
- Sử dụng tài tình các từ láy, các thanh điệu, các
vần ,….
<i><b>“Em ơi Ba Lan mùa tuyết tan,</b></i>
<i><b>Đường bạch dương sương trắng nắng tràn”.</b></i>
<i><b>“Thác, bao nhiêu thác cũng qua,</b></i>
<b>c. Về giọng điệu:</b>