Tải bản đầy đủ (.pdf) (3 trang)

NHÀ BÁO VÀ PHONG BÌ

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (100.12 KB, 3 trang )

NHÀ BÁO VÀ PHONG BÌ
Từ tống tiền

Chuyên san Columbia Journalism Review (số tháng 7 và 8-2006) của Đại học Báo
chí Columbia có nhắc đến vụ phóng viên Jared Paul Stern vòi vĩnh tỉ phú Ronald
Burkle 220.000 USD. Chiều 22-3-2006, tại nhà riêng của mình, tỉ phú Ronald
Burkle, nhà kinh doanh siêu thị, nhà gây quĩ nổi tiếng của Đảng Dân chủ, tiếp
phóng viên Jared Paul Stern trong khoảng một giờ. Ngày 31-3-2006, hai người lại
gặp nhau. Stern vòi Burkle 220.000 USD để đổi lấy sự bảo kê trong một năm
không bị Stern lôi lên mặt báo các quan hệ của Burkle với các em người mẫu.

Stern không hề biết rằng hai buổi gặp tống tiền của mình đã bị bí mật ghi hình.
Trong buổi gặp lần thứ nhì, nhân viên FBI và một trợ lý luật sư ngồi dưới tầng hai
mang headphone nghe tất tần tật. Stern cũng hướng dẫn Burkle qua email việc
“tạm ứng” 100.000 USD đầu tiên vào tài khoản của y. Khi Burkle tung hê sự việc,
Stern chối, cho rằng mình bị gài bẫy, rằng cuộc gặp chỉ bàn về hợp đồng mua bán
áo sơmi từ doanh nghiệp riêng của y (Công ty quần áo Skull & Bones) cho dây
chuyền siêu thị của Burkle. Tuy nhiên, Stern vẫn bị sa thải. Trước khi xảy ra
xìcăngđan, Stern viết bình luận cho tờ New York Post...

Đến “lót tay”

Chủ động làm tiền bằng hành động hù dọa kiểu Jared Paul Stern là một “biến thái”
méo mó trong hoạt động báo chí. Nhận tiền để bóp méo ngịi bút cũng là một kiểu
biến thái nữa. Năm 2005, báo chí Mỹ từng rùm beng vụ Nhà Trắng lẫn Lầu Năm
Góc “đi đêm” với một số nhà báo nhằm tranh thủ ủng hộ một số chính sách nhà


nước liên bang.

Người thứ nhất là Michael McManus, cây bút phụ trách chuyên mục “Đạo đức và


tôn giáo” cho 50 tờ báo Mỹ (Washington Times, Dallas Morning News, Charlotte
Observer...). Theo điều tra của Salon Magazine, Michael McManus là “lính đánh
thuê” cho Bộ Y tế và dịch vụ cộng đồng Hoa Kỳ (được trả 10.000 USD cho chiến
dịch tuyên truyền chính sách “Sáng kiến hôn nhân lành mạnh cộng đồng” của
Tổng thống Bush).

Theo tác giả Tom Hamburger viết trên Los Angeles Times (28-1-2005), McManus
nhận phong bì từ một hãng tư vấn làm việc cho Bộ Y tế và dịch vụ cộng đồng.
Ngồi khoản tiền nêu trên, đương sự cịn được trả tiền đi công tác, cùng 49.000
USD cho tổ chức Marriage Savers Inc. của mình.

Cây bút kỳ cựu Doug Bandow cũng từ chức khỏi Viện Cato (một tổ chức nghiên
cứu độc lập có uy tín) ngày 15-12-2005, khi thừa nhận có nhận phong bì từ chuyên
gia vận động hành lang Jack Abramoff (hiện tiếp tục nằm trong hồ sơ điều tra liên
bang tội thao túng nhiều nghị sĩ Mỹ) để viết khoảng hơn một tá bài mang nội dung
“khen” các khách hàng của Abramoff.

Cần nói thêm, Bandow từng là trợ lý đặc biệt tổng thống thời Ronald Reagan. Một
tùy viên của Abramoff cho biết Bandow và một chuyên gia bình luận chính trị
khác đã nhận 2.000 USD/bài. Nhân vật thứ hai được nhắc đến trong vụ này là
Peter Ferrara, cố vấn chính sách cấp cao thuộc Viện Chính sách cải cách, với
nhiều bài viết trong đó có bài đăng trên Washington Times...

Cây bút chuyên mảng truyền thông Howard Kurtz (Washington Post) phanh phui
thêm Bộ Y tế cũng từng mướn nhà báo Maggie Gallagher với giá 41.500 USD
trong hai “hợp đồng” viết bài ủng hộ chính sách y tế của Nhà Trắng.


Vụ “Maggie Gallagher” xảy ra chỉ ba tuần sau khi USA Today cho biết Bộ Giáo
dục Hoa Kỳ - qua hợp đồng với Công ty quan hệ đối ngoại Ketchum - đã chi cho

Armstrong Williams (cây bút quen thuộc viết cho CNN và CNBC) 241.000 USD
để được viết tốt cho chương trình giáo dục No Child Left Behind (một trong
những “chủ điểm” trong chính sách đối nội nhiệm kỳ hai của Tổng thống Bush).

Tính đến thượng tuần tháng 3-2005, USA Today tiết lộ Nhà Trắng đã chi cho các
công ty PR 250 triệu USD để tuyên truyền cho Nhà Trắng. Trong khi đó, Tổng
thống George W. Bush nói rằng ơng khơng biết “ất giáp” gì, đồng thời ra lệnh các
cơ quan cấp bộ từ nay chấm dứt thuê mướn “bồi bút” đánh đấm giùm Nhà Trắng.
Theo CBS News, Nhà Trắng đã chi 88 triệu USD cho các hợp đồng “PR” chỉ
trong năm 2004. Khơng chỉ Nhà Trắng, Lầu Năm Góc cũng đã từng dúi đậm cho
một số tờ báo Iraq nhằm tung ra các bài viết mang nội dung tích cực về tình hình
Iraq...

Phải chấm dứt “văn hóa lì xì”!

Dù “chủ động” hoặc “bị động”, “văn hóa phong bì, phổ biến trong giới truyền
thơng, cũng làm giảm tính trung thực của báo chí và bản thân nhà báo” - phát biểu
của Heru Hendratmoko, chủ tịch Liên minh các nhà báo độc lập (AJI), tại buổi ra
mắt chiến dịch chống hối lộ và nhận hối lộ được tổ chức tại Jakarta hạ tuần tháng
7-2006. Văn hóa hối lộ trong làng báo Indonesia là tình trạng từng nhiều lần được
đánh động.



Tài liệu bạn tìm kiếm đã sẵn sàng tải về

Tải bản đầy đủ ngay
×