Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (60.32 KB, 3 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<i><b> §inh Thị Mơ - Lớp 12C</b></i>
Ngoi tri, nhng tia nng vng chiếu xuống mặt đường, những đồng
cỏ khơ vàng úa. Phía xa xa là những đám mây đang chờ lệnh để cho những
giọt mưa xuống trần gian. Cũng đến đây, cành phượng xòe những nụ đỏ
thắm, cũng từ đây tiếng ve bắt đầu xơn xao. Ơi! mùa hè, mùa thi, mùa chia
ly sắp đến rồi các bạn ạ. Buồn hay vui đây? Thời gian trôi qua thật nhanh,
không hề chờ đợi ai, chờ đợi điều gì.
Thấm thốt giờ đây tơi đã là học sinh lớp 12 và còn 2 tháng nữa là
bước vào kỳ thi quan trọng nhất, kỳ thi tốt nghiệp. Ba năm trôi qua biết bao
kỷ niệm buồn vui, cùng thầy cơ, cùng bạn bè thân u. Cịn nhớ khi mới
bước vào ngôi trường này thật bỡ ngỡ, vô tư mà lạ lẫm. Thật ấn tượng, một
ngôi trường nằm cạnh rừng xanh, hẻo lánh, không những thế mà trường còn
mang tên người anh hùng Tây Nguyên “Anh Hùng Núp”.
giải nhì tồn đồn nữa. Tất cả cũng đều nhờ cơ, Cơ rất hồ nhập với lớp, Cơ
đã dạy cho lớp sự đồn kết. Đến năm lớp 12 vì sỉ số q ít chỉ cịn 24 thành
viên, nhà trường đã “ra lệnh” tách lớp – “Tin sốc q! Buồn q!”. Ngày đó,
chúng tơi cịn khơng tán thành lại còn nghĩ dại “Hay thầy cơ ghét lớp
mình?”, rất nhiều câu hỏi được đặt ra nhưng không phải thế, nhà trường
không thể duy trì sĩ số ít thế (24 học sinh), tách ra 12 bạn bỏ vào lớp B, còn
12 bạn vào lớp C và tôi vào lớp C. Lần đầu tiên chúng tơi vào lớp chúng tơi
có ý nghĩ rằng “vào lớp này thầy sẽ khơng thương mình, khơng quan tâm
mình nữa” nhưng chúng tơi đã nhầm, vào lớp chúng tơi đã được thầy chào
đón vào lớp rất hồ đồng, thầy đã làm cho tôi suy nghĩ khác đi, không thấy
bị phân biệt, không thấy lo sợ. Chủ nhiệm là thầy Hải Quân, thầy dạy môn
văn, nhà thầy tận K’Bang, thầy không ở lại trường, tuy nhà xa nhưng thầy
vẫn ln có mặt ở lớp. Lớp tơi – 12C, lớp quậy lắm! Nhiều lúc làm thầy phải
lo lắng không yên. Nhiều lúc làm thầy rất buồn, những điều đó tuy thầy
khơng nói ra, nhưng tơi biết thầy khơng muốn trách móc chúng tơi, bởi thầy
Năm nay là năm cuối cấp rồi, cũng sắp bước vào kỳ thi tốt nghiệp,
vậy là sắp phải xa mãi thời học sinh vô tư, cho dù phải xa cách dù mai này
chúng em ở đâu nhưng trong tim mãi khắc ghi công ơn thầy cô, những người
đã dìu dắt chúng em vào đời, là những người cha, người mẹ thứ 2 của chúng
em. Lứa tuổi học trị là một thời đẹp nhất phải khơng các bạn, vậy “Nếu có
ước muốn trong cuộc đời này, hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại”. Để
chúng ta khắc lại những kỷ niệm đẹp nhất, dễ thương nhất cùng thầy cô, bạn
bè nhé!. Để mai này khi xa rồi, không luyến tiếc. Thời gian không bao giờ
dừng lại để chúng ta làm nên tất cả đâu các bạn ạ! Vì vậy từ bây giờ chúng
ta hãy làm tất cả những gì có thể. Đến đây em xin cảm ơn thầy cơ đã dìu dắt
chúng em trong suốt thời gian qua, cảm ơn gia đình đã ni nấng, và giành
tất cả tình cảm thương yêu, cảm ơn bạn bè xung quanh đã luôn sát cánh bên
tôi, cảm ơn tất cả những thất bại để tôi cố gắng và biết được niềm vui được
thành công.