Tải bản đầy đủ (.pdf) (3 trang)

Nhiều sai phạm của nhà báo do cố tình hay vô ý

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (97.7 KB, 3 trang )

Nhiều sai phạm của nhà báo do cố tình hay vơ ý
Thơng tin về bí mật đời tư, gia đình, thói quen…của các chính trị gia, lãnh đạo các
cơ quan nhà nước có thể nói là một trong những thơng tin thường được chú ý nhất
nhưng lại bị hạn chế nhất trên báo chí. Nhiều người cịn tìm cách ngăn chặn đưa
các thơng tin cá nhân ra báo chí để tránh những ảnh hưởng tiêu cực có thể có, cho
dù đó là thơng tin tích cực. Báo chí dường như cũng ngần ngại, sợ kỵ húy, sợ bị
răn đe, xử lý nếu thông tin sai hoặc khiến cho cấp trên cơ quan quản lý báo chỉ nổi
giận…nên thông tin thường rất dè dặt. Thậm chí, có những thơng tin đưa đúng
nhưng cũng phải gỡ bỏ như trường hợp báo Dân Việt và sau đó nhiều báo có lấy
lại về bài tuổi ấu thơ của Bộ trưởng Vương Đình Huệ.”
Và nhà báo Mạnh Quân khẳng định: Trên thực tế, cho đến nay, pháp luật Việt
Nam chưa có quy định rõ ràng về bí mật đời tư là gì, phạm vi của bí mật đời tư là
như thế nào, mà chỉ có một số quy định như trong Bộ luật Dân sự (Điều 38), Luật
Giao dịch điện tử (khoản 2 Điều 46) quy định quyền bí mật đời tư của cá nhân
được tôn trọng và được pháp luật bảo vệ; việc thu thập, công bố thông tin, tư liệu
về đời tư cá nhân phải được người đó đồng ý… Cho dù quy định vẫn còn sơ sài
như vậy nhưng trong nhiều trường hợp, nó vẫn có tác dụng hạn chế quyền tiếp cận
thơng tin, đăng tải của báo chí về đời tư cá nhân.
+ Đan Lê và Câu chuyện địi lại cơng bằng khi bị báo chí xâm hại đời tư
Khi tơi bỗng dưng bị kéo vào 1 chuyện không hay ho, một bộ phim đồi trụy, câu
trả lời của mình bị xun tạc để phục vụ mục đích của phóng viên, gây ảnh hưởng
nghiêm trọng đến cuộc sống, công việc, của mình. Báo điện tử Nơng nghiệp Việt
Nam online đã đưa tin, và một số báo khác cũng tham gia vào việc đăng tải các
thông tin này. Tôi mất trọn 3 tháng khơng làm bất cứ việc gì khác ngồi việc tập
trung cho vụ kiện. Về công việc: Dù khá nhiều lần phải né tránh do hoàn cảnh


chưa thể cơng bố. Nhưng tơi chính thức phải rời VTV với công việc đang ở thời
điểm nhiều cơ hội vì sự việc này.
Cách giải quyết vấn đề khi bị báo chí xâm hại đời tư là mang ra tịa. Nhưng để đưa
được vụ việc ra pháp luật phải nói là một kỳ tích đối với tơi. Cuối cùng vụ việc kết


thúc khi báo NNVN phải chính thức, cơng khai đăng bài cải chính, xin lỗi tơi trên
báo và bồi thường thiệt hại về vật chất cho tôi theo quy định của pháp luật. Thật
đáng buồn là khi có sự vụ, nhằm giật gân, câu khách, các báo xâu xé đưa tin về tơi
nhưng đến khi có kết quả về vụ kiện thì chỉ lác đác vài báo đưa tin…
+ Lê Quốc Minh,TBT VietnamPlus:“Chúng tôi cam kết tờ báo của mình
nghiêm túc, khơng bới móc”
Có một bài viết trên Internet vào ngày 19/10/2012 với tiêu đề “Khi các đại nhà báo
quyết tiêu diệt 1 bà ăn mày” của tác giả Khải Đơn thực sự khiến những người cầm
bút có lương tâm phải nhói lịng. Xâm phạm quyền riêng tư và bơi xấu khơng cịn
là chuyện hiếm hoi trên báo chí Việt Nam gần đây, nhất là liên quan đến những
người nổi tiếng hoặc về những vấn đề được cho là đang được xã hội chú ý. Nhưng
bản thân tôi chưa khi nào chứng khiến một nạn nhân chỉ là một bà già ăn xin bệnh
tật mù lòa và đang phải một mình chăm đứa bé hai tuổi.
Có lẽ sự cẩu thả, vô trách nhiệm và thiếu hiểu biết về những nguyên tắc đạo đức
nghề nghiệp cơ bản mới là nguyên nhân đầu tiên khiến một số báo mắc phải sai
phạm này.
Thiết nghĩ, việc gì cũng phải có tiền lệ. Với những tờ báo, trang mạng chuyên đưa
tin bài câu khách bất chấp hậu quả có thể xảy đến với số phận con người, cần
khuyến khích những người bị xâm hại đưa vấn đề ra tịa án thay vì ngồi chờ một
quyết định từ các cơ quan quản lý báo chí trực tiếp. Và nếu có bằng chứng rõ ràng
về thiệt hại vật chất và tinh thần với bản thân, hãy đòi đền bù bằng một con số lớn,


bởi với những người xưng danh nhà báo mà thiếu đạo đức thì họ sẽ khơng bao giờ
“đổ lệ” khi chưa nhìn thấy cổng nghĩa trang trước mặt.



×