Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (80.9 KB, 3 trang )
NHÀ BÁO VÀ NHAN SẮC
Nhưng nghề báo còn cần nhan sắc nữa!
Nhận định này của tơi có phải là do cô hoa hậu Việt Nam vừa rồi là sinh
viên báo chí hay khơng? Dứt khốt là khơng vì chẳng có gì bảo đảm một học
sinh báo chí sẽ ra làm báo chí, nhất là khi đã đội được vương miện!
Nhận định này căn cứ vào thực tế rõ ràng do hiện nay, ít ra trong lĩnh vực
văn hóa văn nghệ, các phóng viên của chúng ta phần lớn là phụ nữ, ấy chết,
là con gái mới đúng.
Từ văn học tới sân khấu, từ ca nhạc tới điện ảnh cho tới phóng sự xã hội, các
nữ phóng viên đang tung hồnh, xâm chiếm, đè bẹp, biểu dương tài năng, trí
tuệ và... sắc đẹp.
Nếu các bạn được may mắn dự vài liên hoan phim Việt Nam gần đây, các
bạn sẽ thấy trong khi nữ diễn viên đã ít, đã cũ, đã già, đã im lặng thì các nữ
nhà báo đang đơng, đang trẻ lại đang cười nói rộn ràng. Mà chẳng cứ gì
xinê, những cuộc khai trương đêm nhạc, cắt băng triển lãm hoặc ra mắt
chương trình, nữ “nhật trình” đang đóng vai trò thu hút rất mạnh mẽ.
Tại sao thế nhỉ?
Thế giới từ lâu đã tuyên bố nghề truyền thông là nghề nguy hiểm. Vừa phải
chịu sức ép tâm lý nặng nề của công chúng, của ban biên tập và... bạn bè ban
biên tập, vừa phải đến những vùng có chiến sự ác liệt, chịu đựng chen lấn,
xơ đẩy, thiếu an tồn, thiếu... tắm rửa. Toàn là những thứ đáng ngại với phái
đẹp, cho nên số lượng các cô gái chọn nghề này khơng hề đơng, và các giải
báo chí có uy tín cũng ít khi lọt vào họ.