Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (831.1 KB, 1 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
Diễn Bích q tơi - một xã nghèo ven biển của huyện Diễn Châu. Thấp
thoáng sau lũy tre xanh là ngôi trường Tiểu học thân yêu. Trường tơi cơ sở vật chất
cịn thiếu thốn đủ bề. Đầu
năm học 2009- 2010 phòng
giáo dục ra chỉ tiêu cho
chúng tơi về giải tốn qua
mạng intenet là 10% trên
tổng học sinh. Chúng tôi đã
cố gắng xoay xở để sắm
sanh thêm nhưng cũng chỉ
được có 5 máy để học sinh
thạm gia giải tốn. Ở đây
dân quá nghèo đa số các hộ
đều khơng có điều kiện
mua máy tính và hịa mạng
nên tất cả học sinh khi
tham gia giải toán đều phụ thuộc vào máy của trường.. Vì thế ban giám hiệu chúng
tơi đã phân lịch giải toán ở trường rất cụ thể cho từng lớp, từng buổi, cả sáng lẫn
chiều đều có học sinh bên máy.. Phải vậy chứ biết làm sao trong khi toàn trường có
30 lớp, số học sinh lên tới hơn 900 em. Khó khăn thì rất nhiều khó khăn. Nhưng với
quyết tâm chúng tơi cũng có 21 em đạt học sinh giỏi cấp huyện, 2 em đạt giải toán
qua mạng cấp tỉnh. Đặc biệt là khi biết có 1 em được chọn vào vịng thi cấp quốc
gia thì chúng tơi mừng lắm, nhưng lại cũng rất lo vì giai đoạn đó nguồn điện thất
thường, có hơm điện mất liên tục hai, ba ngày liền. Tranh thủ buổi tối lúc có điện
giáo viên chủ nhiệm đến trường để hướng dẫn cho em đó giải tốn. Rồi đến lúc cả
Phó hiệu trưởng, Hiệu trưởng cũng phải xắn tay cùng làm. Kết quả là trong 4 em
học sinh giỏi cấp quốc gia của huyện thì trường tơi cũng có 1 đó là em Nguyễn Văn
Phát học sinh lớp 5A. Niềm vui và lòng tự hào không chỉ của riêng trường tôi mà
đây là niềm vui chung của cả nhân dân xã Diễn Bích . Đâu đâu cũng nghe người ta
Nguyễn Thị Liễu