Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (20.73 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
đề bài: tởng tợng 20 năm sau em về thăm lại ngôi trờng, hãy viết th k li cho mt
ngi bn.
Hạ Long, ngày 23/11/2030
Hải xa nhí!
Hơm nay cơ quan tớ đợc nghỉ, tớ chẳng biết làm gì cả nên tớ viết th cho cậu.
Mặc dù ở cái xã hội của năm 2030 này phơng tiện liên lạc dã trở nên cực kì phong
phú nhng tớ thấy chỉ những dịng th mới có thể lột tả đợc những gì đợc coi là thật
lòng nhất. Đầu tiên cho tớ hỏi thăm sức khoẻ hai vợ chồng cùng các con của cậu
nha! Và bây giờ tớ sẽ kể lại chuyến thăm lạ ngôi trờng THCS quảng phong ngày
nào cho cậu nghe nha!
Hải à! Trờng mình khác xa lắm rồi! Cậu có biết không? từ khuôn viên đến ca
ngôi trờng cũng đã đợc mở rộng nhiều rồi! Nào đâu ngôi trờng bé nhỏ mà xinh
xinh ngày xa? mà bây giờ thay vào đó là một ngơi trờng ba tầng- một ngơi trờng
chuẩn quốc gia! Không chỉ thế đâu Hải ạ, số học sinh của trờng không phải là con
số khiêm tốn 300 nữa mà bây giờ tổng số học sinh của trờng đã là hơn 3000 vì cảng
Giảng Võ ở q đã đợc hồn thiện. Tớ thấy rất vui vì điều đó nhng vẫn con đâu đó
một nỗi lâng lâng buồn vì những ngày đùa nghịch vui tơi, trong sáng, hồn nhiên
trong lúa tuổi học trò của tụi mình đã nằm lại trong quá khứ. Những cô cậu học
sinh ngày nào giờ đã là những ơng bố, bà mẹ ngồi 30 rồi! Cậu có thấy thế không?
Hôm về đén trờng tớ không khỏi ngạc nhiên khi thấy thầy Phúc- Hiệu trởng
trờng mình ngày xa với mái tóc bạc trắng ngồi ở hàng ghế Đại biểu dụ buổi lễ, tớ
gật đầu chào thầy, hình nh thầy vẫn còn nhận ra tớ. Bên cạnh đò là các thầy cô giáo
công tác ở trờng đã nghỉ hu. Thật đặc biệt, cậu có biết khơng? tớ thấy cô Thảo- cô
giáo chủ nhiệm nam cuối cấp của tụi mình đó! Tuy giờ cơ đã nghỉ hu nhng dờng
nh cơ vẫn cịn rất tơi trẻ. để tiếp nối chơng trình văn nghệ, cơ lên hát một bài. ngồi
dới nghe tớ thấy giọng cô vẫn ấm áp, truyền cảm nh ngày nao! Khi cô hát xong, cả
hơn 3000 cháu học sinh ngồi dới cũng nh chúng tớ đều vỗ tay tán thởng. Tớ ra chào
đợt này lớp mình cũng về đợc khá đơng đủ, chỉ thiếu mấy bạn vì lí do cá
nhân. mọi ngời đã khơng quản ngại khó khăn, cơng việc để về thăm lạ ngôi trờng
thiêng liêng đã chắp cánh cho họ bay cao, bay xa trên bầu trời . nào ông luật s, bà
bác sĩ, ngời giáo viên, ngời làm ruộng.... đều thấy nh mình trrẻ lại, về lại với 20
năm trớc. Nhìn những cháu học sinh, tớ lại nhớ đến những lúc tụi mình cịn đợc che
chở dới vịng tay của các thầy cô- những ngời cha, ngời mẹ thứ hai ở trờng.
Sau khi buổi lễ kết thúc, tụi mình làm một bữa cơm mời các thầy cơ giáo. có
thể bữa cơm khơng đợc chu tồn cho lắm nhng ẩn chứa trong đó là tình tơn s trọng
đạo khơng thể thay đổi trong con ngời tụi mình. Vậy là những thầy trò của 20 năm
về trớc lại đợc gặp nhau và ôn lại những kỉ niệm xa. hơm đó tớ rất vui và chính vì
thế mà tớ đã uống say mềm cả ngời và phải nhờ mấy bà đa về khách sạn ở gần
tr-ờng đấy!
Sáng hơm sau tụi mình qua nhà chào thầy cơ rồi lên xe trở về nhà. Nhng
trong đầu tớ lúc đó cứ nghĩ "khơng biết bao giờ mới lại có đợc một dịp về thăm lại
trờng đầy ý nghĩa nh thế này đây!"
Ơi! lại sắp phải nói lời tạm biệt cậu rồi! Bà xã lại gọi ra ăn cơm rồi đây này!
thôi tớ cũng dừng bút tại đây thơi! một lần nữa chúc gia đình cậu mạnh khoẻ, hạnh
phúc, chúc hai vợ chồng công tác tốt! Tạm biệt!
Bạn thân
Hà Quang M¹nh