Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (48.7 KB, 2 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>
<b>Em vẫn thường nhắc đến mùa thu</b>
<b>Bông cúc vàng cánh mềm như tuổi nhỏ</b>
<b>Bài tập đọc năm nao em còn nhớ</b>
<b>Dẫu bây giờ em đã biết làm thơ</b>
<b>Đọc chữ O cơ dặn phải trịn mơi</b>
<b>Chỉ vậy thơi, chao ơi, sao mà khó!</b>
<b>Lỗi tại con chuồn chuồn cánh đỏ</b>
<b>Mải rong chơi nên em chẳng thuộc bài</b>
<b> </b>
<b>Chỉ mỗi chữ O em đọc sai</b>
<b>Dường như cô già đi mấy tuổi</b>
<b>Đến khi em hiểu điều đơn giản ấy</b>
<b>Cơ giáo ơi, tóc cơ bạc hết rồi!</b>
<b>Em hiểu, mỗi sợi tóc đổi màu kia</b>
<b>Là một lớp người lớn lên và biết sống</b>
<b>Mặt đất như trời xanh mơ mộng</b>
<b>Bông cúc vàng nên buổi sáng vô tư.</b>
<b>Khởi đầu cho một chuyến đi xa</b>
<b>Lối trường cũ thoảng hương cỏ mật</b>
<b>Bài tập đọc khóa bình minh thứ nhất</b>
<b>Cả cuộc đời cơ dõi bóng theo em ...</b>
Có một lần bất chợt em đọc được một bài thơ , bài thơ chân tình giàu hình ảnh
như một câu chuyện cổ tích . Ngỡ như là tiếng vọng về từ nơi nào đó xa lắm em
thật xúc động với một cảm xúc lạ .một chút bồi hồi ..Những kỷ niệm về thầy cô
bổng trổi dậy trong tiềm thức của em .nhanh thật mới đó mà gần năm năm ,năm
Thầy cơ đã vì chúng em mà chẳng ngại chi .Vậy mà đơi lúc chúng em nào có
hiểu ra điều đó khiến thầy cơ phiền lịng . Chúng em đã từng không chuẩn bị bài
khi đến lớp , nhưng tại sao chúng em không hiểu rằng để giảng dạy cho dể hiểu
thầy cô đã tốn bao công sức chuẩn bị giáo án hằng đêm
bước tới . Rồi mai kia chúng em rời xa quê hương tiếp tục trên con đường học vấn
của mình con, đường ấy chính thầy cơ là người khai mở .
Em biết khóc ,biết cười trước những cảnh đời , biết đứng lên khi té ngã , biết nhặt
lấy những cái gai để bảo vệ bàn chân những người đi sau.em biết thế nào là hi sinh
, thế nào là cuộc sống , biết yêu gia đình u q hương ... Chính thầy cơ đã dạy
chúng em tất cả , dạy chúng em biết quý thời gian ,biết trọng chữ tính , biết giữ
lòng trong sạch để ngẩng cao đầu với bạn bè .
Thầy cô ơi ! mặc cho cuộc sống bôn ba thầy cơ vẩn một đời chèo đị đưa từng lớp
chúng em đến bến bờ tri thức .ngày lại ngày thầy cô vẩn nắm vững tay chèo chỉ sợ
bầy học trò chúng em lạc lối trên con đường có lắm bảo táp chong gai
Ơi ! nói sao cho hết nổi niềm , chỉ đến khi lớn khơn bầy học trị nhỏ hơm nay
mới hiểu hết tình cảm thầy cô dành cho chúng em .Thầy Cô là người đưa chúng
em đến với những tri thức bao la có trong sách vở, trong cuộc sống xung quanh.em
cảm ơn thầy cô,người đã đưa em tới những miền đất lạ, nơi mà em trước đây chưa
bao giờ biết tới.
Kể sao cho hết những công ơn , đo sao cho tường tình thương thầy cơ dành cho
chúng em . Đối với em, để bắt đầu một lời nói thật khó nhưng nếu có thể nói được
em sẽ nói rằng: “thầy Cơ kính mến! thầy Cô luôn và mãi sẽ được nhắc đến như làn
nắng ấm sưởi ấm cho em những ngày đông tháng giá. Thầy Cơ mãi là cơn gió lành
xua đi cái nóng nực của những ngày hè oi ả. Thầy Cô mãi là người cha ,người mẹ
thứ hai của em.” Và em muốn nói, nói triệu ngàn lần chỉ một lời thôi: “em cảm ơn
thầy cô rất nhiều ,rất nhiều thầy cô ạ !”
“Mặt trời mọc rồi lặn, mặt trăng tròn lại khuyết, nhưng ánh sáng người thầy cho ta
sẽ còn mãi suốt cuộc đời.
Hôm nay về đây với thầy cô , với các bạn. em nghĩ rằng đây không phải là cuộc
thi mà đây là cơ hội cho em được tỏ lịng tri ân đến thầy cơ . Các bạn ơi ! hảy dành
món quà quý báu nhất cho người thầy người cơ của mình , bằng món q ý nghĩa
nhất mà thầy cơ hằng mong đợi ở các bạn chính là cây nói "thầy cơ ơi ,em đã lớn" !
Và sau cùng thầy cô ơi một lần nữa cho em được gữi tới thầy cô muôn ngàn lời
yêu thương với lịng biết ơn chân thành đến thầy cơ kính u.