Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (99.33 KB, 1 trang )
Gửi cha mẹ kính yêu
Bưng bát cơm ăn lúc sáu giờ
Cũng là lúc bão vào quê MẸ
Lòng đau thắt, nghẹn ngào, mắt đẫm lệ
Quê MẸ ơi! Sao lắm tai ương.
Những lúc này càng nghĩ, càng thương
Càng xót xa, càng buồn, càng tủi
Cha mẹ già với đàn em dại
Chọi làm sao với bão giật, mưa dông ?
MẸ biết không ? Bữa cơm dở nửa chừng
Cơn gió giật, làm cổ con nghẹn lại
Con tưởng mình đã làm điều sai trái
Để các em, cha mẹ phải phiền lòng.
Con ước gì cơn bão số 5
Chia vào đây cho con một nửa
Để mẹ cha yên nhà, yên cửa
Để cho con đỡ lo lắng trong lòng.
Để miếng cơm không nghẹn lại nửa chừng
Để tuổi già khỏi cô đơn, chịu đựng
Cất bát cơm, con ngồi cầu nguyện
Gói trọn vào hai chữ: BÌNH AN.
Bão số 5 lúc 6 giờ tối 29 – 8 – 1990 (vĩ tuyến 17
0
7, cấp 12 - Giật trên
cấp 12.
Phú Liêu, 29-8-1990.
Trương Quốc Tấn