Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (1.91 MB, 15 trang )
<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1></div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>
Trong luật thơ tiếng Việt, tầm quan trọng của hai nhân tố tiết
tấu và vần được thể hiện thơng qua vai trị của đơn vị
<b>Tác giả</b> <b>Văn bản</b> <b><sub>trong câu</sub>Số tiếng </b> <b>Thể thơ</b>
Trần Tế Xương <i><b>Thương vợ</b></i>
Đoàn Thị Điểm
(?) diễn Nôm
<i>Cùng trông lại mà cùng chẳng </i>
<i>thấy</i>
<i>Thấy xanh xanh ngã mấy ngàn dâu</i>
<i>Ngàn dâu xanh nắt một màu</i>
<i>Tình chàng ý thiếp ai sâu hơn ai</i>
Nguyễn Du <i><sub>Ngồi lên cho chị lạy rồi sẽ thưa</sub>Cậy em, em có chịu lời</i>
Lí Bạch <sub>(Cảm nghĩ trong đêm thanh tĩnh)</sub><i><b>Tĩnh dạ tư</b></i>
<i><b>Trăm năm trong cõi người ta</b></i>
<i><b>Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau.</b></i>
(<i><b>Truyện Kiều</b></i> - Nguyễn Du)
<i><b>Dạo hiên vắng thầm gieo từng bước</b></i>
<i><b>Ngồi rèm thưa rủ thác địi phen</b></i>
(<i><b>Chinh phụ ngâm</b></i> - Đồn Thị Điểm (?) diễn Nôm)
<i><b>Quanh năm buôn bán ở mom sông</b></i>
<i><b>(Thương vợ</b></i> - Trần Tế Xương)
"Tiếng" thứ 2, 4, 6 luân phiên bằng - trắc.
Mỗi thể thơ tiếng Việt đều có luật bằng trắc riêng.
<b>1</b> <b>2</b> <b>3</b> <b>4</b> <b>5</b> <b>6</b>
<i><b>Mình </b></i> <i><b>về</b></i> <i><b>mình </b></i> <i><b>có</b></i> <i><b>nhớ</b></i> <i><b>ta</b></i>
<i><b>Ta </b></i> <i><b>về</b></i> <i><b>ta</b></i> <i><b>nhớ</b></i> <i><b>những</b></i> <i><b>hoa</b></i> <i><b>cùng</b></i> <i><b>người</b></i>
Bằng
<b>1 2 3 4 5 6 7</b>
B B T T T B B
T T B B T T B
T T B B B T T
B B T T T B B
B B T T B B T
T T B B T T B
T T B B B T T
B B T T T B B
<b>1 2 3 4 5 6 7</b>
T T B B T T B
B B T T T B B
B B T T B B T
T T B B T T B
T T B B B T T
B B T T T B B
B B T T B B T
T T B B T T B
1 2 3 4 5 6 7
<i>Bước</i> <i>tới</i> <i>đèo </i> <i>Ngang</i> <i>bóng</i> <i>xế </i> <i>tà</i>
<b>(Qua Đèo Ngang - Bà Huyện Thanh Quan)</b>
1 2 3 4 5 6 7
<i>Trời</i> <i>thu</i> <i>xanh </i> <i>ngắt</i> <i>mấy</i> <i>từng </i> <i>cao</i>
<b>(</b><i><b>Thu vịnh </b></i><b>– Nguyễn khuyến)</b>
Trắc
<b>Vần chính: </b>"tiếng" hoàn toàn trùng hợp
<b>Vần lưng: </b>vần của tiếng ở giữa câu thơ
<b>Vần thơng: "</b>tiếng" khơng hồn tồn trùng hợp
<b>Văn bản</b> <b>Loại vần</b>
<b>Âm </b>
<i>Ở đâu tre cũng xanh <b>tươi</b></i>
<i>Cho dù đất sỏi, đất <b>vôi</b> bạc màu.</i>
<i>Bây giờ mận mới hỏi <b>đào</b></i>
<i>Vườn hồng đã có ai</i> <i><b>vào</b></i> <i>hay chưa?</i>
<b>Vị trí</b>
<b> gieo vần</b>
<i>Sơng Mã xa rồi Tây Tiến <b>ơi </b></i>
<i>Nhớ về Tây Tiến nhớ chơi vơi</i>
<i>Mình về mình có nhớ <b>ta</b></i>
<i>Ta về ta nhớ những <b>hoa</b> cũng người.</i>
Vần thơng
Vần chính
Vần chân
Vần lưng
<b>Sóng</b> <i><b>Tràng </b></i>
<i><b>giang</b><b>, </b></i>
<i><b>Bác ơi</b></i>
<b>Đò Lèn</b> <i><b>Đất </b></i>
<i><b>nước, </b></i>
<i><b>Đàn ghi </b></i>
<i><b>ta của </b></i>
<i><b>Lorca</b></i>