Tải bản đầy đủ (.docx) (2 trang)

binh giang bai tho nang moi tac gia luu trong lu

Bạn đang xem bản rút gọn của tài liệu. Xem và tải ngay bản đầy đủ của tài liệu tại đây (33.58 KB, 2 trang )

<span class='text_page_counter'>(1)</span><div class='page_container' data-page=1>

Năng mới



Mỗi lần nắng mới hắt bên sông


Xao xác gà tra gáy nÃo nùng


Lòng rợi buồn theo thời dĩ vÃng



Chập chờn sống lại những ngày không


Tôi nhớ me tôi thuở thiếu thêi



Lúc ngời cịn sống tơi lên mời


Mỗi lần nắng mới reo ngồi nội


áo đỏ ngời đa trớc dậu phơi


Hình dáng me tơi chửa xố mờ


Hay cịn mờng tởng lúc vào ra


Nét cời đen nhánh sau tay áo


Trong ánh tra hè trớc dậu tha.



Ra đời vào những năm cuối thập kỷ 40, những năm cuối cùng của phong trào thơ
mới. Bài thơ “ Năng mới” của nhà thơ Lu Trọng L là một trong những sáng tác tiêu
biểu cho phong trào thơ. “ Đan xen giữa thực và mộng” bài thơ là nét riêng về hình
ảnh ngời phụ nữ của phong trào thơ mi.


Mỗi lần nắng mới hắt bên sông


Xao xác gà tra gáy nÃo nùng


Lòng rợi buồn theo thời dĩ vÃng



Chập chờn sống lại những ngày không



Mch cm xúc bài thơ bắt đầu từ hình ảnh “Nắng mới” một hình ảnh thơ vừa quen,
vừa lạ vừa rất thực nhng lại giàu chất thơ. Lời thơ cất lên nhỏ nhẹ nghe nh lời thủ thỉ
buồn đến nảo lòng , gợi về những khoảnh khắc rất riêng trong lòng tác giã. Đó là lúc


sau bao tháng mùa đơng ảm đạm , cơn năng xuân bổng tràn ngập làng quê, là lúc tiếng
gà ban tra xao xác. Những lúc ấy, lòng nhà thơ bổng rợi buồn bởi những kỉ niệm của
mẹ lại bâng khuâng:


“Tôi nhớ me tôi thuở thiếu thời


Lúc ngời cịn sống tơi lên mời


Mỗi lần nắng mới reo ngồi nội


áo đỏ ngời đa trớc dậu phơi”



Từ “Me” đã giúp nhà thơ diễn tả sự trìu mến, nũng nĩu, gợi lên trong kí ức nhà thơ
những ngày tháng đẹp đẽ, êm đềm của tuổi thơ đợc sống trong vòng tay của mẹ,


đợc âu yếm, vỗ về. Đặc biệt là lúc lên mời, cái tuổi đứa trẻ bắt đầu cảm nhận rõ tình
mẫu tử , nh tác giã đã từng viết: Chiếc áo “ Cổ Y” hình nh chỉ đợc mặc một lần , rồi
mổi lần có cơn nắng mới, mẹ tơi lại giở rơng lấy đem ra phơi trớc hàng dậu tha.


Một từ “ Reo” mạch thơ đã thay đổi , giọng điệu bài thơ khơng cịn là lời thủ thỉ, tâm
tình, não nùng, sâu lắng mà hiện lên một bức tranh về không gian rực rỡ, reo vui bởi
đó là bức tranh tâm trạng của ngời phơi áo, cả không gian nh cùng ánh lên bởi niềm
vui của ngời khi chạm vào tà áo cổ y, tà áo của kỉ niệm , tà áo chỉ mặc một lần trong
đời rồi lại cất đi mãi mãi để quen với nghề tằm tang, với đất cát và cã những đứa con
thơ dại lúc nào cũng quấy rầy bà. chắc hẳn, mổi lần chạm vào tà áo ấy là có biết bao
nâng niu, âu yếm, vỗ về lại trở về tràn ngập trong lòngnguời, để ngời quyên đi bao
nhọc nhằn của cuộc đời. Lời thơ cất lên nhẹ nhàng:


</div>
<span class='text_page_counter'>(2)</span><div class='page_container' data-page=2>

Năm tháng qua đi, hình dáng mẹ vẩn cịn sống mãi, nh là giức mơ đâu đây mẹ vẩn
còn ra vào. Nụ cời có hàm răng đen nhánh sau những lần tay áo quẹt mồ hôi, giữa buổi
tra hè, trớc hàng dậu tha. Hình ảnh “Hàng dậu” một lần nữa đợc nhắc đến ở cuối bài
thơ là nổi nhớ về những câu hát ru của mẹ và sự quyến rủ ngọt ngào của nó khiến nhà
thơ tởng nh trớc mắt có màu nắng mới tn ra ở trên sân đá hay trên những hàng dậu


ngoài xa. ánh tra hè và hàng dậu tha đã khiến cho bài thơ là cã những tiếng ru ngọt
ngào, êm ái, thân thơng . Lời ru nh nhà thơ đã từng bộc bạch :


“ Mẹ tôi đã cho tôi những giọt nứoc mắt rất mau và một tấm lòng thơ rất nhạy cảm.
Ngời mẹ không chỉ cho tôi máu, sữa mà con cho tôi cã một tâm hồn”. Khiến ta nhớ
mãi về một thi sĩ quê hơng nh nhà thơ Hoài Chân, Hồi Thanh đã nói: “ Đời L cũng là
một bài thơ bài thơ của thực và mộng . Bài thơ của cuộc đời rất thực ở trân gian bởi khi
kể về chuyện thực lại xem là chuyện mộng, dẫu là chuyện mộng nhng rất đời thờng”
cái tình chan chứa trong bài thơ bắt ta phải bồi hồi.


Độc bài thơ “ Nắng mới” nói riêng, thơ của cố thi sĩ nói chung đáng trân trọng hơn
cã là đợc gặp lại một con ngời của quê hơng , một tâm hồn của q hơng . Điều đó
thơi cũng đủ cho ta tự hào về nhà thơ.


</div>

<!--links-->

×